Lúc này Lưu Phi Phàm mới chịu chú ý đến bọn họ, những người trên thuyền lúc này đều có khuôn mặt bặm trợn. Bọn họ nhìn qua đã biết không phải người tốt lành gì, cánh tay đều được xăm những hình thù kì dị.
" Phải làm sao đây? Những người này hình như đang nhắm về chúng ta!" Bùi Nhược Phi lo lắng nói, bà ta sợ hãi bám lấy cánh tay của Lưu Phi Phàm.
" Mẹ, người bình tĩnh chút đi! Để xem bọn họ là muốn làm cái gì?" Lưu Phi Phàm ánh mắt đầy phòng bị, nhưng hắn vẫn lên tiếng trấn an bà ấy.
Bất ngờ, từ bên trong đám người hung dữ kia, có một gã đàn ông cao to bước ra. Xem chừng hắn chính là đại ca của những người này, gã bình thản đi đến trước mặt ba người bọn họ lên tiếng.
" Các người là người của Lưu Gia có đúng không?" Giọng hắn ồm ồm hỏi.
" Chính là chúng tôi! Đại ca, xin hỏi anh làm sao mà biết được chúng tôi là ai?" Lưu Phi Phàm nhíu mày hỏi lại hắn ta.
" Nếu đúng thì giao tiền ra đây đi! triệu đô đó đang ở trên chiếc xe kia có đúng không?" Gã đại ca không thích dông dài, hắn ta đi thẳng luôn vào vấn đề.
Nghe đến đó, cả nhà ba người đều tái mặt, số tiền đó là của bọn họ cực khổ mới lấy được, nó cũng chính là tương lai của Lưu Gia, làm sao mà bọn họ giao ra cho được? Lưu Phi Phàm lúc này dường như đã hiểu chuyện gì xảy ra rồi. Ngoài ba người bọn họ, thì cũng chỉ có Lệ Tử Sâm biết bọn họ có tiền mà thôi, vụ này chắc chắn có liên quan đến anh.
" Ba, con nghĩ là Lệ Tử Sâm giở trò rồi! Chúng ta bây giờ e là khó thoát, nếu như không giao số tiền đó ra!" Hắn quay sang nhìn Lưu Cao Lãng nói.
" Thằng nhãi ranh khốn kiếp! Lần này trở về tao nhất định sẽ khiến cho nó và Vũ Minh Nguyệt kia phải tan nát." Lưu Cao Lãng hai mắt đỏ đậm, ông ta tức giận đến cực điểm.
Suy nghĩ một hồi lâu, ông ta phải cắn răng chịu thua, đồng ý đưa tiền cho bọn chúng." Đại ca, chúng tôi sẽ đưa tiền cho anh! Hi vọng anh buông tha cho chúng tôi, không có tiền chúng tôi phải trở về, anh có thể thương lượng với thuyền trưởng cho chúng tôi về lại bến cảng được không?" Ông ta đề xuất yêu cầu của mình với gã.
" Hahaha! Tiền thì ta vẫn sẽ lấy, cho dù ông có muốn đưa hay không. Nhưng các người cũng sẽ không trở về được nữa đâu, bởi vì các người sẽ phải bỏ mạng ở đây!" Gã đàn ông hung tợn kia phá lên cười, giọng cười khiến người khác phải ám ảnh, lời nói sau đó còn khiến cho Lưu Cao Lãng và hai mẹ con lạnh xương sống.
" Ý các anh là sao hả? Là triệu đô đó, các anh có tiền thì phải tha mạng cho chúng tôi chứ!" Lưu Cao Lãng cố gắng nói chuyện với bọn chúng.
Tên đại ca vốn không muốn nhiều lời với ông ấy, hắn nhẹ nhàng rút khẩu súng ra, nhắm thẳng vào chân ông ta mà bóp cò.
" Đoàng!" Âm thanh lớn vang lên, viên đạn như xé gió bay đến ghim thẳng vào đùi của Lưu Cao Lãng." Ahhhh!" Ông ta đau đớn kêu gào, hai tay giữ chặt vết thương trên chân của mình.
Một dòng máu đỏ nóng đổ ra, ướt đẫm ống ống quần màu đen của ông ta. Bùi Nhược Phi cả người run cầm cập, bà ta đứng như trời trồng tại chỗ.
" Ba, ba ổn không?" Lưu Phi Phàm sợ hãi không kém, hắn chạy đến đỡ Lưu Cao Lãng ngồi dậy sốt sắng hỏi han.
" Khốn kiếp! Các người đừng có quá đáng!" Nhìn thấy sắc mặt ba mình tái xanh, hắn ta sừng sỗ gầm lên.
" Bọn anh thích như vậy đấy, chú em làm được gì bọn anh?" Tên đại ca dường như rất vui vẻ, hắn ta đi đến chỗ của Lưu Cao Lãng, mạnh chân giẫm vào vết thương của ông ta.
" Gyaaaaa!" Lưu Cao Lãng đau như chết đi sống lại, ông ta thống khổ rống lên thảm thiết.
" Tụi bây đâu, xử lý bọn chúng đi! Nhớ là phải đặc sắc vào, càng thú vị sẽ càng có nhiều tiền!" Gã nhìn đồng bọn lên tiếng, căn bản hắn ta cũng lười động tay với loại người như Lưu Gia.
Đám đàn em nãy giờ cũng ngứa ngáy tay chân lắm rồi, vừa được cho phép, bọn chúng đã tay đấm chân đá vào cơ thể của hai cha con Lưu Phi Phàm. Bùi Nhược Phi bên cạnh không ngừng khóc lóc đến thê lương, bà ta cũng muốn cứu chồng cứu con, nhưng lực bất tòng tâm.
Tên đại ca lúc này lấy điện thoại gọi cho A Tự, nãy giờ hình ảnh bọn họ bị đánh đều được phát trực tiếp cho Lệ Tử Sâm xem." Không biết anh có hài lòng chưa? Bọn chúng bị đánh sắp phế rồi!" Hắn nở nụ cười ác quỷ nói.
" Rất hài lòng! Đánh xong rồi thì hãy tiễn cả gia đình họ xuống địa ngục! Phải làm cho sạch sẽ, tôi nói anh hiểu chứ? Tiền nhất định sẽ đầy đủ cho các anh!" A Tự lạnh lùng đáp.
" Ok, tôi hiểu mà!" Gã xăm trổ thích thú trả lời, loại người như thế này chỉ cần có tiền, bọn họ chuyện gì cũng có thể làm.
Ba mươi phút trôi qua, Lưu Phi Phàm và Lưu Cao Lãng đã nằm dài trên đất, hai người còn không thể cử động tay chân, cơ thể không còn một chút sức lực. Lúc này tên đại ca mới đứng lên, hắn lên tiếng ra lệnh.
" Đến giờ rồi! Đừng đánh nữa!"
Nghe hắn nói, đám đàn em lập tức dừng tay lại, rồi tránh sang một bên. Bùi Nhược Phi lúc này mới có thể chạy đến ôm lấy chồng con khóc lóc.
" Các người là đồ ác quỷ mà! Ông trời sẽ không tha cho các người đâu!" Bà ta gào đến khản cổ nói.
_____