Chử Đồng nghĩ thầm, " đây có tính là chỉ cho phép quan lại phóng hỏa, không cho dân chúng đốt đèn không? ". Bất quá coi như là vậy đi thì thế nào đây. Cô còn chưa phóng hoả mà. Lại nói, ngọn đèn Giản Trì Hoài kia thiếu chút nữa là bị người ta đốt mất rồi.
Nghĩ tới đây, cổ họng cô lại cuộn trào lên rất không thoải mái. Giản Trì Hoài đương nhiên lại nghĩ thế này, " bà xã của anh thấy anh bị vậy lại phản ứng dữ dội như thế, coi như là Ân Thiếu Trình gì đấy, Đường Minh Lục gì đấy mà tới phạm lần nữa, cũng đừng mơ tưởng đến gần bên cạnh cô một bước ". Tầm mắt anh rơi vào trên mặt Chử Đồng, lại thấy cô suy nghĩ đến ngơ ngẩn, giống như bị thứ gì đó bắt mất hồn vía, hai ngón tay của người đàn ông nắm lấy cằm của cô, " đang suy nghĩ đến ai vậy? "
Chử Đồng không khỏi nổi lên cảm giác chột dạ. Giản Trì Hoài vừa trông thấy thái độ không bình thường này, đôi mắt sắc bén của anh trở nên lạnh lùng, " thật sự đang nhớ đến ai đó ngoại trừ anh sao? "
Nhớ, chắc chắn là chưa tới mức đó. Chỉ là mới vừa rồi tâm trí lại bắt đầu suy nghĩ lan man không kiểm soát được. Đột nhiên bị Giản Trì Hoài nhắc nhở một câu như vậy, Chử Đồng liền hồi thần, đầu óc ngược lại xoay chuyển rất nhanh, " nhớ đến Trần Lộ. "
Khuôn mặt của Giản Trì Hoài rõ ràng dịu xuống, " nhớ cô ta làm gì? "
" anh nói đi, tại sao cô ta lại còn muốn sờ soạng anh nữa? Cô ta bây giờ không phải đang đóng phim nóng sao? Tiếp xúc với nhiều nam diễn viên như vậy, nhất định là toàn những người có vóc dáng cao to mặt mũi đẹp trai......"
Giản Trì Hoài trả lời theo bản năng, cũng thật sự là bình thường tự kỷ quá thành quen, " có thể là so tới so lui, ai có thể so được với anh? "
Bả vai chợt bị người ta đẩy ra, Chử Đồng ngồi thẳng người dậy, một bên khóe miệng hơi cong lên, " nói như vậy, anh bị sờ lại còn cảm thấy rất tự hào có phải không? "
Giản Trì Hoài vội vàng vươn tay ra ôm lấy hông của cô, " không phải đâu, dĩ nhiên là không phải......"
Chử Đồng kéo tay của anh ra. Sau khi đứng dậy bước nhanh về phía cầu thang. Giản Trì Hoài đi theo cùng lên lầu. Sắc mặt Chử Đồng vẫn còn chút tái nhợt, " chờ đến khi phim của Trần Lộ được công chiếu, anh đừng quên bảo người bạn đạo diễn của anh gửi cho anh mấy đĩa phim, ngày ngày ở nhà mở lên mà thưởng thức. "
Giản Trì Hoài không nhịn được cười, ngồi xuống mép giường, " chuyện có bao lớn đâu? Anh nói anh nhìn cô ta rất chướng mắt, em cũng không phải là không tin. "
" anh là cố ý chọc tức em sao? " Chử Đồng thẳng tắp nhìn chăm chú về phía anh.
Người đàn ông vươn tay ra định ôm cô. Chử Đồng vén chăn lên bước xuống giường, " em đi tắm, cả người đều có mùi, chả trách ngay cả ông xã của mình cũng chê. "
Cô cầm áo ngủ lên đi về phía phòng tắm, định đi đánh răng trước. Cô đứng thẳng người nhìn hình ảnh của mình trong gương một hồi lâu. Cách đó không xa cửa chợt bị người ta đẩy ra. Chử Đồng cũng không ngẩng đầu lên, " anh vào đây làm gì? Em muốn đi tắm. "
Cô mới vừa rửa mặt. Nước trên khuôn mặt còn chưa kịp lau khô. Trên mi mắt còn vương lại vài giọt, tựa như mới vừa khóc xong. Giản Trì Hoài tiến lên, không nói hai lời nâng mặt của cô lên hôn xuống. Chử Đồng giật mình lui về phía sau một bước dài, cả người tựa lên bồn rửa mặt, hai tay chống trước ngực anh, " làm gì vậy? "
Loading...
Thân hình anh cao lớn, chỉ cần một đôi tay đã giữ chặt cô vững vàng. Bàn tay ôm sau lưng cô càng siết càng chặt, tựa hồ hận không thể đem cô hoà tan vào trong cơ thể mình. Tối nay anh bị khơi mào lên ngọn lửa trước nay vẫn luôn gắng gượng cất giấu, làm sao có thể dễ dàng dập tắt đi được? Chử Đồng càng nghĩ lại càng không cam lòng. Quan trọng nhất là ngọn lửa này của anh là do Trần Lộ khơi mào lên, nhưng khi đến bước cuối cùng lại còn muốn bắt cô đi dập tắt.
Tiếng hít thở của Giản Trì Hoài trở nên dồn dập. Hàm răng khẽ cắn vào môi của cô. Cô không chịu phối hợp, anh liền bắt đầu khéo léo dẫn dụ cô hết lần này đến lần khác, làm cho cô phải mở miệng ra, làm cho cô phải phối hợp. Đốm lửa nhỏ trong cơ thể cô mau chóng bùng cháy lên, nhiệt độ nóng bỏng thiêu đốt toàn thân cô. Nhưng Chử Đồng lại không cam lòng như vậy. Bàn tay cô mò mẫm đến trước ngực Giản Trì Hoài, đầu tiên là nhẹ nhàng vuốt ve. Cô còn có thể nghe được nơi cổ họng Giản Trì Hoài tràn ra âm thanh khó kìm nén được, giống như một con thú hung hãn bị giam cầm, bị vây giữ trong một thời gian quá lâu, một khi bộc phát......
Chẳng qua là, toàn bộ sức lực của cô tập trung hết lên đầu ngón tay, hướng vào lồng ngực anh hung hăng bấm xuống. Người đàn ông rên lên một tiếng, nhưng vẫn không chịu lui về phía sau. Bàn tay anh kéo hai tay của Chử Đồng đặt ra phía sau lưng cô. Mặc dù anh bá đạo, nhưng cũng không dám dùng quá sức. Chử Đồng bị buộc phải ngước đầu lên. Một hồi lâu sau, nụ hôn của anh từ trên cánh môi cô dời đi, rơi vào cần cổ của cô. Ỷ mạnh hiếp yếu nhưng vẫn dịu dàng, tựa như kích tình và mâu thuẫn mà lúc này Chử Đồng cảm nhận được đang xâu xé cô, vừa khát vọng đụng chạm vô cùng, lại vừa muốn thô bạo đẩy anh ra.
Anh lần theo xương quai xanh đẹp đẽ của cô hôn dần xuống, đem nút áo sơ mi của cô cởi ra. Một trận lạnh lẽo ùa lên da thịt mềm mại của Chử Đồng. Giản Trì Hoài càng lúc càng đi xuống, cuối cùng một đầu gối rơi xuống nền gạch phòng tắm. Anh hôn lên bụng của cô, sau đó đem mặt áp sát vào đó.
Chử Đồng cúi đầu xuống, chỉ nhìn thấy mái tóc đen dày của người đàn ông. Sau khi nghiêng đầu qua một bên mới có thể thấy được khuôn mặt đẹp như điêu khắc của Giản Trì Hoài.
Trái tim không khỏi mềm nhũn ra. Sự cố chấp không thoải mái mới vừa rồi cũng đột nhiên tiêu tan hết sạch. Giản Trì Hoài nhẹ giọng cười nói, " không bao lâu nữa, anh sẽ có thể trò chuyện với nó. "
Cô vươn tay ra rơi vào đỉnh đầu Giản Trì Hoài. Người đàn ông nâng khuôn mặt lên, bắt lấy tay của cô, để cho lòng bàn tay cô áp sát vào mặt của mình, " không tức giận nữa phải không? "
" ừ, không tức giận. " nếp nhăn giữa hai lông mày cô từ từ giãn ra, " Giản Trì Hoài, dục vọng chiếm hữu của em rất mạnh. Của em thì chính là của em, em không thích người khác đụng vào. "
" anh biết, giống hệt như anh vậy, " bàn tay người đàn ông áp sát vào cặp mông vểnh cao của cô, kéo cô sát vào anh, " vì thế, anh là của em, một mình em. "
Hai người ở phòng tắm lôi kéo quấn quýt hơn một giờ. Lúc bước ra ngoài, Chử Đồng là khoả thân bị anh ẵm lên trên giường. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn đang ửng hồng trong nhất thời còn chưa tản đi được. Cô cảm thấy nóng nực, " Giản Trì Hoài, em muốn ăn kem ly. "
" được, tối nay sẽ dung túng em một lần, nhưng chỉ có thể ăn một viên. "
" tốt, em thích vị hương thảo. " Chử Đồng dễ dàng hiểu được đâu là giới hạn. Trong lòng mặc dù không thoải mái, nhưng có một số việc không phải là Giản Trì Hoài cố tình phạm lỗi. Nếu cô cứ cắn chặt mãi không buông, thật sự là ngay cả bản thân mình cũng không chịu nổi.
Giản Trì Hoài xoay người đi ra khỏi phòng, trong đầu thoáng qua gương mặt của Trần Lộ. Anh rũ mắt xuống, giữa hai lông mày giấu giếm suy nghĩ sâu kín không hề lộ ra một chút nào.
Mấy ngày trôi qua, Chử Đồng đối với sự việc kia cũng không nhắc lại nữa, cũng không hỏi xem Giản Trì Hoài sẽ làm gì Trần Lộ. Suy nghĩ của cô cũng tương đối thoáng. Lúc ấy tức giận đến không chịu được là một chuyện, nhưng quay đầu lại nghĩ thông suốt ngay, nên sẽ không so đo nhiều như vậy.
Trước khi bộ phim điện ảnh của Trần Lộ được tung ra, đạo diễn hết lời khen ngợi cô ta rất có năng lực học hỏi. Ngay công chiếu ra rạp, phòng vé đã quá mười vạn. Trong phim cô ta khoả thân toàn bộ, cùng nam chính diễn một đoạn yêu hận tình thù lại càng tương đối đạt yêu cầu. Cô ta không nghĩ tới chỉ bằng một bộ phim cấp như vậy, ngược lại có thể mở ra con đường diễn xuất cho cô ta. Hôm nay là ngày hẹn với đạo diễn ra ngoài để bàn về chuyện hợp tác.
Trợ lý của đối phương đã tới trước, đối với Trần Lộ vô cùng nhiệt tình lễ phép, " trong tay Minh Đạo đang có một bộ phim mới, không ít những ngôi sao nổi tiếng đều đang muốn cướp lấy. Diễn viên tới thử vai cũng nhiều không kể xiết. Nhưng sau khi ông ấy xem cô diễn xong, một phát liền ưng ý, nói nhân vật này không phải là cô thì không được. "
" thật sao? " Trần Lộ khó nén được kích động. Ở bên cạnh bàn tay Ngải Nhân đang đặt trên đầu gối cũng siết chặt lại. Chịu đựng đau khổ trong một thời gian dài như vậy, cuối cùng đã có thể ngẩng mặt lên được rồi sao? Ngải Nhân cẩn thận mở miệng thử dò xét, " vậy xin hỏi, Lộ Lộ của chúng tôi sau này có thể nhận được một vài vai diễn chính thức không? "
" dĩ nhiên có thể, đi từng bước một. Trước tiên cứ gắng nâng cao tên tuổi. Nhưng nếu nói muốn nổi danh hay tiếng tăm gì, cuối cùng vẫn đều phải quay lại với môn nghệ thuật điện ảnh này thôi. Quần áo đã cởi xuống vẫn còn có thể mặc lại từng món mà. Bộ phim mới này của Minh Đạo cũng không tệ nha, đề tài nghệ thuật. Suốt cả bộ phim, chỉ có một cảnh khoả thân, đó chính là một bước nhảy vọt rất lớn. Trước hết cứ để cho khán giả nhớ mặt cô cái đã, ai quan tâm nó là cái đường tắt gì chứ. Chỉ cần khán giả thích xem, vàng thau lẫn lộn, giải thưởng điện ảnh đều trao tới tay như nhau cả thôi. "
" đúng vậy, " Ngải Nhân không khỏi bắt đầu hy vọng mộng tưởng đến tương lai, " đó chính là kế hoạch mà tôi đã vạch ra cho Lộ Lộ. Kỹ thuật diễn xuất của cô ấy rất khá, cái gì cũng không cần phải sợ, chỉ cần tiến được vào trong giới giải trí này, tương lai nhất định sẽ bừng sáng. "
" đúng là như thế. "
" vậy thì đợi Minh Đạo tới đây, kính xin ngài nói giúp một chút. "
Trợ lý khẽ cười bưng ly cà phê lên, " hai cô cứ yên tâm đi. Minh Đạo cũng đã quyết định rồi. Hôm nay chẳng qua là tới đây nói chi tiết một chút về vấn đề hợp đồng. Ông ấy đã xem qua bộ phim của Trần Lộ, nếu không cần gì phải tự mình hẹn gặp chứ? Có phải không? "
Trần Lộ dường như đã trông thấy được một tương lai tươi sáng. Lúc cô ta mới bắt đầu diễn bộ phim kia, trong lòng rất bài xích. Nhưng ngoại trừ đóng phim ra, cô ta không biết còn có thể làm gì nữa. Cũng may có sự động viên của Ngải Nhân, cô ta cũng coi như là may mắn, mới đóng một bộ phim thôi đã có thể có ngày nổi tiếng.
" nói thật nhé, ai mà cứ thích mãi một hình tượng có đúng không? Hai người cứ nhìn Giang Ý Duy đi, từ lúc debut đến nay ngoại trừ cảnh hôn, ngay cả đóng cảnh khoả thân cũng không chịu diễn. Người ta mà có được cái vốn liếng này đều phải biết kinh doanh. Người xem còn có thể chấp nhận cô ta, cảm thấy hình tượng của cô ta rất phong phú. Nếu như một người không biết thay đổi hình tượng. Cả đời chỉ có thể làm ngôi sao một màu, số mạng thê thảm biết bao nhiêu? Có thể tưởng tượng mà biết. "
Điện thoại di động của trợ lý đặt trên bàn chợt vang lên. Anh ta cầm lên liếc nhìn, " là Minh Đạo gọi tới, đoán chừng đã đến rồi. "
Anh ta bắt máy sau đó áp vào bên tai, " alo, Minh Đạo. "
Trần Lộ và Ngải Nhân nhìn nhau,p. Khoé miệng Trần Lộ không thể kìm nén được nhẹ cong lên. Ngải Nhân nhìn sang tên trợ lý kia, lại thấy sắc mặt anh ta trở nên nghiêm trọng, trong miệng không ngừng lặp đi lặp lại, " dạ, dạ, biết rồi. "
Cúp điện thoại, Ngải Nhân thận trọng hỏi, " Minh Đạo tới hả? "
" ông ấy sẽ không tới. " trợ lý rũ mắt xuống, hình như có chút muốn nói lại thôi. Trong lòng Trần Lộ chợt rơi xuống. Ngải Nhân cũng có dự cảm xấu giống như vậy, " sao thế? "
" Minh Đạo nói, Dịch Lục Soát đã đem vai diễn này dành cho một nữ diễn viên khác rồi......"
Chuyện mà Ngải Nhân nhiều ngày nay lo lắng sợ hãi vô cùng, thế nhưng cuối cùng vẫn thật sự đụng phải. Cô ta hoảng hốt đến mức những vết sẹo trên mặt đều nhăn nhúm lại, " làm sao có thể như vậy chứ? không phải đã nói xong rồi sao? "
" Giản Trì Hoài dặn dò. "
Trần Lộ chợt thả người ra sát đằng sau, dường như sức lực toàn thân đều bị rút ra cạn sạch, " là anh ta? "
" Trần tiểu thư, cô tự quản bản thân mình cho tốt đi. "
" lời này là có ý gì? " nếu như đơn giản chỉ là một vai diễn, vậy thì thôi đi, sau này sẽ còn có cơ hội khác. Nhưng Ngải Nhân nghe được câu này liền phát hiện ra không được bình thường.
Tên trợ lý kia thu dọn đồ đạc trên bàn, tỏ vẻ không muốn ngồi lại lâu hơn nữa, " giống như vai diễn trước đây vậy, đoán chừng lần này cũng không còn người nào dám tìm Trần tiểu thư mời đi diễn nữa đâu. Nếu bây giờ cô còn thích làm diễn viên, đi đóng mấy bộ phim chiến thật đánh thật ngay đi! "
Trần Lộ đã sững sờ ở tại chỗ không nói nên lời. Trợ lý đứng dậy bỏ đi. Ngải Nhân chạy theo, vươn tay kéo cánh tay của đối phương, " thật sự phải như vậy sao? "
Trợ lý một phát hất tay của Ngải Nhân ra, " có trách thì trách chính bản thân cô ta đi, tại sao lại đi đắc tội với người ta? Vốn là chen chân vào cũng sắp nổi tiếng đến nơi rồi, được thế thì quá tốt. Bây giờ phim cấp ba cũng diễn không được, tôi thấy nên bảo cô ta ra đảo mà phát triển đi. "
Hợp tác không thành, trợ lý cũng không cần phải lịch sự. Ann ta xoay người sải bước rời đi. Bỏ lại Trần Lộ ngây người như phỗng ngồi im tại chỗ. Ngải Nhân đặt mông ngồi lại xuống ghế, " xong rồi, xong rồi. "
" Ngải Nhân, mình không nghe lầm chứ? "
Hai tay Ngải Nhân che mặt, " đêm đó đến tột cùng cậu đã làm gì? Đắc tội với người ta đến mức như vậy? "
" mình...... Mình thật sự không làm gì hết. " Trần Lộ vò tóc, " mình thề. "
Hai người ở trong quán ngồi một hồi lâu, sau đó Ngải Nhân kéo cô ta dậy, " đi thôi, trở về rồi hãy nói. "
Đôi giày cao gót dưới chân Trần Lộ bước đi lảo đảo, cả người liêu xiêu đi về phía trước. Ra khỏi quán cà phê, ánh mặt trời bên ngoài vô cùng chói mắt. Cô ta mới vừa dừng bước, trên mặt chợt bị một trận đau rát, ngay sau đó chính là mùi vị nước tiểu khó ngửi lan tràn ra khắp toàn thân.
Ngải Nhân hét lên một tiếng, " ai đó, chuyện gì xảy ra! "
Trần Lộ nhìn xuống người mình. Nước tiểu ở trên đùi đang không ngừng chảy xuống. Còn chưa kịp phản ứng, cô ta bị một người phụ nữ hung hãn bất chợt xông tới, túm lấy tóc cô ta hung hăng xô xuống đất, " ai bảo mày đóng phim cấp ba, ai bảo mày dạy hư trẻ vị thành niên, không biết xấu hổ! "
Người xem náo nhiệt ở xung quanh càng ngày càng nhiều. Ngải Nhân muốn tiến lên giúp một tay, nhưng chợt nhìn thấy một đôi mắt tràn đầy khác thường. Cô ta không ngừng lui về phía sau, hai tay che kín mặt mình, sau đó biến mất ở trong đám người.
Chử Đồng đi làm ở Dịch Lục Soát như bình thường, cũng chẳng có tin tức gì lớn cho cô đi săn, nhiều lắm chỉ là đi ra ngoài hóng gió một chút. Tựa như lúc này, đi tới một vườn dâu ở ngoại ô Tây Thành, chụp vài tấm hình, mua chút dâu tươi mới hái trở về, cô cũng coi như là hoàn thành công việc.
Khu vườn ở đây không hề hỗn loạn bẩn thỉu. Bên ngoài nhà kính là suối nước chảy róc rách. Ở đây còn xây mấy hòn non bộ, nhìn qua trông giống như một nông thôn tươi đẹp.
Chử Đồng cầm máy chụp hình đi về phía trước. Vườn dâu này hình như mới vừa được tưới nước, trên mặt đất có hơi trơn. Cô sơ ý trượt ngã về phía trước, nhưng may là trước đó cô đã hết sức cẩn thận, vì thế nên ngã cũng không nặng lắm. Chỉ là hai chân quỳ xuống chà xát với mặt đất, trong lúc nhất thời không đứng dậy nổi.
Chử Đồng giật giật hai chân, chợt cảm giác được bả vai đột nhiên bị người ta nắm lấy, ngay sau đó lại trượt xuống ngực cô một chút. Đôi cánh tay vây lấy cô, cũng không phải đỡ dậy, mà dường như là trực tiếp ôm lấy người cô. Hơn nữa sức lực của đối phương khá lớn, nhất định là đàn ông. Trong lòng Chử Đồng có chút không thoải mái. Nhưng chờ sau khi cô đứng thẳng người, đối phương trước tiên buông cô ra ngay, không có một chút ý tứ dư thừa nào trong chốc lát, " cô không sao chứ? "
Chử Đồng ngẩng đầu nhìn lên, " tại sao anh lại ở đây? "
" chỗ này là địa bàn của tôi. " Phó Thời Thiêm kéo tay của cô hướng về phía bên cạnh, " nếu thật sự làm cô ngã trầy xước, tôi sợ phải đền tiền. "
" Phó tiên sinh nói gì vậy, " Chử Đồng cúi đầu xuống nhìn chằm chằm ống quần của mình, hai mảng trên đầu gối đã nát bấy, " tôi trông giống như cái loại người chuyên lường gạt đó sao? "
" cái quần bẩn của cô, có thể cởi ra. "
Chử Đồng cho là mình nghe lầm. Cô ngẩng đầu lên lần nữa, " anh nói cái gì? "
" cởi. " người đàn ông chỉ nói một chữ như vậy.
Chử Đồng trầm mặt xuống, " xin anh tự trọng. "
" cô bình thường không phải luôn có cảm giác tôi là một người tốt sao? " Phó Thời Thiêm chợt xoay người lại chợt nói nhiều hơn hẳn, " tôi chỉ bảo cô thay quần khác mà thôi. Chỗ của tôi ở bên kia có đồ mới, đặc biệt cất ở đó để chuẩn bị cho những người tới hái dâu. Tôi nói cởi, đâu có gì không đúng đâu? Chẳng lẽ trước khi cô thay quần áo, không phải cởi đồ bẩn ra trước à? "
" Phó tiên sinh, tôi là phụ nữ, anh là đàn ông, anh có thể nói ra khỏi miệng những câu này mà mặt không đỏ tim không đập mạnh sao? "