Edit: Diệp Lưu Cát
Biết trong lòng giám đốc không vui, Âu Minh mím môi bất chấp khó khăn nói:" Hiệu trưởng Bạch Nho Phong nói, tuy rằng giám đốc là chủ tịch trường học nhưng truyền thống không thể bị hủy, ông ấy thành thật xin lỗi."
Mộ Diễn Đình không trả lời Âu Minh, mà cầm điện thoại gọi cho Mộ Xuyến Hải.
Mộ Xuyến Hải đang cùng bạn lâu năm đánh golf, thấy quản gia Trần cầm di động tới, ông tao nhã thu gậy, cởi bỏ bao tay đưa cho vệ sĩ bên cạnh. Lúc này, bác Trần vừa vặn đi đến trước mặt ông, hai tay đưa di động.
"Ông chủ, ông có điện thoại."
"Ừ."
Mộ Xuyến Hải nhàn nhạt trả lời, sau đó nhận điện thoại.
"Chuyện gì?"
"Đại học Bắc Kinh từ chối nhận Ngàn Ấm, có phải ba làm không?"
Anh tin chắc việc này có liên quan đến ông, thời điểm này giọng nói của Mộ Diễn Đình vô cùng không tốt.
Mộ Xuyến Hải không phủ nhận:"Đúng thì sao?"
Mộ Diễn Đình lạnh lùng lên tiếng:"Làm cho Bạch Nho Phong nhả ra, nếu không con không ngại đổi hiệu trưởng."
"Con..."
Không ngờ con trai có thể nói ra những lời này, nét mặt già nua của Mộ Xuyến Hải tức giận đỏ lên:"Hồ đồ! Vì một người phụ nữ như vậy, con có phải điên rồi không?"
"Ba muốn gì thì hướng đến con, đừng lôi kéo cô ấy."
"Cái gì!"
Mộ Xuyến Hải cười lạnh:"Chính là con bé không có năng lực, thi trượt, còn oán người khác không cho con bé đi cửa sau?"
Nghe giọng nói của ông tràn đầy chất vấn cùng khinh thường Thần Ngàn Ấm, khuôn mặt tuấn tú của Mộ Diễn Đình lộ rõ vẻ lạnh lùng:"Tất cả không liên quan đến cô ấy."
"Không liên quan? Ba nghĩ con bị sắc đẹp làm cho mê muội rồi! Đúng sai không phân biệt được, ba làm sao yên tâm giao Mộ thị cho con?"
Mộ Xuyến Hải khiển trách răn dạy.
Mặt Mộ Diễn Đình không đổi sắc:"Ba lo lắng cũng không có cách, Mộ thị chỉ có thể thuộc về con."
"Con..."
"Thần Ngàn Ấm tuyệt đối có tư cách nhập học tại Đại học Bắc Kinh, con vốn không hy vọng cô ấy thi lại một lần nữa. Nếu ba không đồng ý, vậy làm theo nội quy đi."
Nói đến đây, Mộ Diễn Đình dừng lại một chút, không đợi Mộ Xuyến Hải trả lời lại, anh tiếp tục nói:"Theo điều Quy định trăm năm của Đại học Bắc Kinh, bất cứ ai có thông báo nhập học từ một trường cùng cấp và được chấp nhận bởi các bộ phận chuyên môn sẽ được nhập học mà không phải thi. Thần Ngàn Ấm sớm được Đại học Nghệ thuật Hoàng gia gửi giấy nhập học, khoa Thiết kế cũng đồng ý nhận cô ấy, ba còn lý do phản đối không?"
Mộ Xuyến Hải nhíu mày, hoàn toàn không thể tin được Thần Ngàn Ấm thực sự giỏi như vậy, ông đang muốn xác nhận lại thì đầu dây bên kia truyền tới âm thanh tắt máy "tút... tút"
Đứa con hồ đồ, cư nhiên dám tắt điện thoại?
____
"Giám đốc, tiếp theo tôi nên làm gì?"
Thấy Mộ Diễn Đình nói chuyện điện thoại xong vẫn trầm mặc, Âu Minh nhịn không được lên tiếng.
Mộ Diễn Đình nhìn Âu Minh:"Đi tìm Bạch Nho Phong, nói ông ấy đưa thư trúng tuyển, miễn thi."
"Vâng!"
Âu Minh lập tức nhận việc rời đi, nghĩ thầm, khí phách của giám đốc thực sự tốt, nhưng Thiếu phu nhân trúng tuyển Đại học Nghệ thuật Hoàng gia thật sao? Xuất sắc!
_____
Lúc này, Bạch Nho Phong không có lý do từ chối, bởi vậy Thần Ngàn Ấm rất nhanh nhận được thư trúng tuyển của Đại học Bắc Kinh.
"Oa, thật cám ơn chú."
Thần Ngàn Ấm cầm phong thư nặng trịch, vui mừng cười không thấy mặt trời, nếu không phải có Trầm Nghệ ở đây, cô chắc chắn sẽ nhào tới ôm Mộ Diễn Đình một cái.
Thấy vẻ mặt hớn hở của cô, Mộ Diễn Đình khẽ cắn môi, giọng dịu dàng nói:"Cháu vui là tốt rồi."
Trầm Nghệ nhân lúc lại gần, lấy thư thông báo xem xét:"Ai, thư thông báo trúng tuyển của trường Đại học đứng đầu Trung Quốc có khác, ngay cả giấy cũng có mùi vị trường học, khen ngợi a!"