Hỗn Nguyên Võ Tôn

chương 667: chuẩn bị phản công

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Nhưng lúc trước sư phụ mỗ từng vào thần sơn gặp Hỏa Lệ, uy áp ở đó không thể nào giả tạo được. Dù thiên giai cũng không thể tạo cho bọn mỗ cảm giác ấy." Diệp Phong nhớ lại chuyến đi thần sơn, lòng thầm chấn động.

"Có gì khó đâu? Bản tôn không vì linh hồn thụ tổn, thì không cần nhục thân cũng tạo ra đợc uy áp đó." Ma tôn khinh khỉnh: "Uy áp chỉ là khí thế của cảnh giới, chỉ cần linh hồn không sao thì không bị ảnh hưởng. Theo bản tôn, Hỏa Lệ thử dung hợp năm khí hải nhưng thất bại, ảnh hưởng đến tu vi, nhưng linh hồn cảnh giới của hắn không hề hấn gì nên mới qua khí thế để che giấu chân tướng."

"Hóa ra là vậy!" Diệp Phong ngẫm nghĩ ve cằm, khẽ nở nụ cười: "Tức là Thánh điện hiện tại thì thực lực mạnh nhất là toán thiên giai đó. Nếu có thể chiến thắng họ thì Thánh điện sẽ không bị tấn công cũng tự phá? Hỏa Lệ không còn chiến lực?"

"Chắc là vậy." Ma tôn tàn hồn lấp lóe, lại hưng phấn liếm môi: "Thực lực của ngươi hiện giờ không kém gì thiên giai nào. Tuy đối phó cả Thánh điện thì chưa thể nhưng có bản tôn giúp sức, Thánh điện sẽ dễ dàng lọt vào tay ngươi. Rồi chúng ta cùng đối phó Hỏa Lệ thực lực thụ tổn, hắn chết thì Thánh điện sẽ do chúng ta làm chủ, thế naof?"

"Các hạ muốn có lại nhục thân, cùng mỗ liên thủ đối phó Thánh điện?" Diệp Phong mỉm cười hỏi.

"Không sai! Bản tôn có thể truyền cho ngươi minh ngộ về cảnh giới chí cao, tuyệt đối khiến ngươi tu vi đại tiến." Mắt ma tôn ánh lên ranh mãnh, buông lời dụ.

Hắc hắc! Diệp Phong tiểu tử này tuy thực lực và tư chất đều siêu quần nhưng nhất định không chóng nổi dụ hoặc của cảnh giới chí cao. Đỉnh cao võ đạo, là người tu luyện thì sẽ hứng thú. Chỉ cần gã đáp ứng liên thủ với bản tôn đối phó Thánh điện, ở đó cường giả vô số, bản tôn hấp thu thêm linh hồn thiên giai và địa giai, sớm muộn gì cũng sẽ hoàn toàn phục nguyên. Lúc đó linh hồn bản tôn khôi phục, dù Diệp Phong giở trò gì với nhục thân thì cũng không thành vấn đề.

Đợi khi trừ xong Hỏa Lệ để báo thù, nếu Diệp Phong ngoan ngoãn hiến ra cách ngũ nguyên hỗn tu, bản tôn sẽ tha mạng cho gã, bằng không bản tôn hấp thu linh hồn ký ức của gã là sẽ tìm ra. Nắm được biện pháp đó, với tu vi thánh giai điên phong của bản tôn, tiến lên cảnh giới chí cao chỉ cần một bước nữa thôi. Ha ha ha ha!

Lúc đó cả thế giới sẽ phải thần phục dưới chân ta. Hỏa Lệ, tên khốn ngươi cứ đợi mà xem, mục tiêu ngươi không đạt được nhất định sẽ đạt được với bản tôn.

"Ta và các hạ cùng đối phó Thánh điện... được chứ." Diệp Phong hồi đáp khiến ma tôn muốn phát cuồng vì vui sướng, nhưng gã lại chuyển lời: "Bất quá không phải liên thủ mà ngươi là thủ hạ của ta."

"Cái gì! Bản tôn từng là đường đường thần tôn, ngươi dám bắt ta làm thủ hạ." Ma tôn tàn hồn điên cuồng cháy lên, hiển nhiên phẫn nộ đến cực điểm.

"Ta mặc kệ ngươi là thần tôn rắm cho gì đó, chỉ biết hiện giờ ngươi là bại tướng dưới tay ta, tàn hồn cũng rơi vào tay ta. Tuy ta đồng ý không hủy diệt ngươi nhưng có thể phong ấn ngươi lại, đợi cho tàn hồn của ngươi vì không còn thân thể nương náu mà từ từ tiêu vong thì cũng không thể coi là đi ngược ước định… đúng không?" Diệp Phong cười âm hiểm khiến ma tôn rợn tóc gáy, lúc đó lão mới nhớ ra mạng mình nằm trong tay gã.

"Mục đích lớn nhất của các hạ là tìm Hỏa Lệ báo thù. Chúng ta có cùng mục tiêu." Diệp Phong từ tốn nói: "Để ngươi làm thủ hạ của ta, mục đích cũng là đối phó Hỏa Lệ và Thánh điện, không có gì xung đột với mục tiêu của các hạ."

"Đừng mơ…" Ma tôn chưa dứt lời thì Diệp Phong đã không khác khí cắt ngang: "Hai lựa chọn cho ngươi. Một là làm thủ hạ của ta cùng đối phó Thánh điện. Hai là bị phong ấn đến lúc linh hồn tiêu tan."

"Tên khốn Diệp Phong, ngươi đã đáp ứng bản tôn, chỉ cần bản tôn nói ra bí mật thì sẽ không hạn chế tự do, ngươi định nuốt lời?" Ma tôn nổi giận đùng đùng, cảm giác khuất nhục chưa từng có lan khắp toàn thân.

"Cho ngươi một phút cân nhắc." Diệp Phong lạnh lùng nói: "Sau khi đối phó Hỏa Lệ và Thánh điện xong, biết các hạ không uy hiếp đến bọn mỗ thì sẽ trả lại tự do cho các hạ. Đó là ngưỡng của mỗ."

Kim diễm trong mắt ma tôn hư ảnh lóe lên kịch liệt. Lão cảm giác được Diệp Phong không nói đùa. Thấy khóe môi gã nhếch lên, ma tôn chợt rùng mình, lão đã trải qua vạn năm không thấy ánh mặt trời, thật không muốn nếm lại mùi vị đó.

"Được, ta đồng ý." Thủ hạ thì thủ hạ. Đợi lúc bản tôn lấy lại thực lực là khi Diệp Phong ngươi hối hận. Ma tôn nghiến răng: "Trả lại nhục thân cho ta đã."

"Không được. Sát Hoàng tiền bối có quen biết với mỗ, không thể để thân thể tiền bối cho các hạ." Diệp Phong cự tuyệt ngay.

"Ngươi định thế nào!" Ma tôn nhảy choi choi, nếu không phải chỉ là tàn hồn chắc lão đã thổ huyết vì giận dữ, gầm lên điên cuồng: "Thân thể này, ta vất vả lắm mới gạt được y dùng tiên thiên kim nguyên tôi luyện mấy trăm năm, miễn cưỡng dung nạp tàn hồn của bản tôn. Ngươi có biết luyện một thân thể khác thế này tốn bao nhiêu tinh lực không?"

"Thánh điện thiếu gì thiên giai tu luyện kim nguyên, thân thể của chúng mà đem luyện chế chắc không phí công lắm?" Chỉ một câu của gã là khiến ma tôn tắt tiếng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Nhục thân thiên giai so với Sát Hoàng thì hơn nhiều lần. Cả thú hồn hoàn chỉnh của thánh tôn còn có thể lấy thân thể của thiên giai yêu thú thay thân thể mình thì tàn hồn như ma tôn đương nhiên càng không vấn đề. Diệp Phong hiểu điều đó, Sát Hoàng cần đến mấy trăm năm sử dụng Tru thần kiếm tôi luyện nhục thân vì tu vi của ông ta quá thấp, khí hải mong manh. Thân thể thiên giai thì không cần lo lắng điều đó.

"Ngươi thật sự muốn giúp ta lấy được thiên giai nhục thân?" Ma tôn lập tức biến sắc, tham lam cười khan.

"Mỗ sẽ hạ vu chú vào thân thể đó, một khi phát hiện ngươi có mưu đồ xấu thì ra sẽ hủy đi, khiến tàn hồn của ngươi không có đất dung thân." Diệp Phong cười lạnh: "Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giúp ta đối phó Thánh điện và Hỏa Lệ, vu chú vĩnh viễn sẽ không bạo phát, ta còn cung cấp hồn lực cho ngươi hồi phục tàn hồn."

"Được! Thành giao!" Ma tôn biết đó là thủ đoạn của Diệp Phong để khống chế mình, chỉ là lão không thể phản kháng, vì báo thù và tính mạng, lão tạm thời phải nhẫn nại.

oOo

Đạt thành hiệp nghị với ma tôn xong, gã thu tàn hồn của lão lại. Thiên giai nhục thân là việc về sau, quan trọng nhất bây giờ là khuếch đại thực lực phe gã.

Biết Ngũ hành thần tôn chỉ còn lại một, hơn nữa Hỏa Lệ không còn chiến lực thì gã như thấy rõ hy vọng phá hủy Thánh điện. Tu vi của gã tuy vẫn là địa giai nhưng toàn lực giao chiến thì Thánh điện thiên giai không phải đối thủ.

Hơn nữa gã không một mình. Vu võ nhất tộc, nhờ quan hệ với Hạ Kỳ Lạp, có thể sẽ giúp gã, còn cả yêu thú nhất tộc, nếu Tiểu Hôi thuận lợi giúp thánh tôn luyện chế thành công thân thể thì yêu thú cường giả khẳng định sẽ thần phục dưới chân thánh tôn. Lúc đó mà khai chiến với Thánh điện, thánh tôn tuyệt đối không cự tuyệt.

Thực lực hai bên tuy đơn lẻ không bằng Thánh điện nhưng liên hợp lại thì có thể chia bớt áp lực với gã. Ít nhất ở cấp thiên giai, họ không kém hơn mười bốn thiên thánh của Thánh điện.

Ở cấp địa giai và hư giai có lẽ còn kém hơn nhưng lần này gã mang về nhiều hồn thạch, tại Võ Nguyên đại lục cũng có thể bồi dưỡng được không ít hư giai và một vài địa giai cường giả.

Kỳ thật cảnh giới của sư phụ đã cao hơn hư giai, lão nhân gia lợi dụng tiên thiên hỗn nguyên để có được ngũ hành khí hải hoàn toàn cân bằng rồi sẽ đạt đến mức nào, cả Diệp Phong cũng không đoán được. Nhưng có thể khẳng định thực lực chân chính của Yêu vương tuyệt đối không kém hơn bất kỳ địa giai nào, thậm chí có thể đấu với cả thiên giai.

"Lực lượng của Thánh điện, theo như Phong nhi nói thì liên hợp Vu võ và yêu thú nhất tộc, cộng thêm chúng ta nữa thì đối kháng Thánh điện không thành vấn đề. Chỉ là…" Yêu vương ngừng lại một chút: "Hỏa Lệ dù gì cũng là Hỏa nguyên thần tôn, tổn thương vì dung hợp ngũ nguyên khí hải thất bại cũng chỉ là suy đoán của ma tôn. Dù lão đoán không sai thì cũng đã qua vạn năm, Hỏa Lệ khôi phục đến mức nào, không ai biết được. Nên nhất định phải cẩn thận khi đối phó Hỏa Lệ."

"Sư phụ lo lắng đúng lắm. Đồ nhi cũng nghĩ vậy." Diệp Phong gật đầu: "Hiện tại còn chưa phải thời cơ phản công Thánh điện. Hơn nữa dù là Tiểu kỳ lạp tiếp thụ Vu vương truyền thừa, hay Tiểu Hôi giúp thánh tôn luyện chế thân thể, đều cần thời gian. Khi đồ nhi đột phá thiên giai thì không cần lo lắng đến Hỏa Lệ nữa."

"Phong nhi tính xem đột phá thiên giai cần bao nhiêu thời gian?" Yêu vương nhíu mày hiếu kỳ.

"Nếu ở thánh địa cần một trăm năm, còn ở thánh sơn e rằng phải nghìn năm…" Tuy thánh giai thì quan trọng là đề thăng tu vi hồn lực nhưng linh lực cũng là cơ sở tu luyện năng lượng. Thánh sơn tuy có thông đạo liên tục phun ra năng lượng làm nguồn bổ sung nhưng mức độ so với thánh địa khác nào trẻ nít với người lớn. Điều kiện này phần nào hạn chế gã đề thăng tu vi.

"Nhưng thánh địa thông đạo tối đa chỉ vài chục năm sẽ bị Thánh điện phát hiện, lúc đó mà chúng phái cường giả xuất chinh đại lục, e rằng cơ nghiệp huynh gây dựng sẽ hủy trong một ngày." Thẩm Lan lo lắng: "Chúng ta không có nhiều thời gian."

"Đừng lo, ta nghĩ đến một nơi tu luyện tuyệt vời… có lẽ so với lén vào thánh địa tu luyện, tốc độ còn nhanh hơn." Khóe môi gã nhếch lên.

Truyện Chữ Hay