"Diệp Phong, muội biết thái thượng trưởng lão một lòng lo cho Mộ Dung gia. Huynh đừng trách người nữa." Thấy thái thượng trưởng lão cúi đầu hối hận, những ấm ức chất chứa trong lòng Tử Thanh được rũ hết.
Có gì so được với niềm hạnh phúc sau bao lâu kiên trì chờ đợi lại được báo đáp? Lòng cô ấm áp, chứa chan cảm động, nhìn gã đầy thâm tình, tất cả không cần nói ra bằng lời.
"Khụ." Mộ Dung Càn chen lời. Thái thượng trưởng lão là cây cột chống trời của Mộ Dung gia, nếu bị gã đả kích quá mức thì không ổn.
"Diệp Phong, dù thế nào hiện tại mục tiêu của Mộ Dung gia và cậu giống nhau, là đối phó Âu Dương gia. Không hiểu cậu nghĩ sau về việc này?" Mộ Dung Càn chuyển chủ đề.
"Chân chính uy hiếp đến Mộ Dung gia kỳ thật là hai võ tôn Âu Dương Võ Quốc và Âu Dương Vị Minh. Bất quá, tại hạ muốn hỏi tộc trưởng, Mộ Dung gia định giải mối nguy nhất thời hay kiến lập cơ nghiệp truyền thừa cho hậu thế?" Diệp Phong vốn chỉ định giáo huấn sơ sơ thái thượng trưởng lão, nên nhanh chóng đi vào chính đề.
"Thế là thế nào?" Thái thượng trưởng lão rúng động, hiển nhiên nghe ra vấn đề.
"Nếu chỉ giải mối nguy nhất thời thì đơn giản lắm. Giết Âu Dương Võ Quốc và Âu Dương Vị Minh, Âu Dương gia tất nhiên không còn uy hiếp được Mộ Dung gia." Diệp Phong thản nhiên: "Nhưng nếu kiến lập cơ nghiệp truyền thừa cho hậu thế thì Mộ Dung gia phải tự mạnh lên trước. Chỉ khi có thực lực khiến địch nhân không dám đối diện thì Mộ Dung thế gia mới mong liên tục cường thịnh."
"Giết hai võ tôn không đơn giản như ngươi nói." Thái thượng trưởng lão cười khổ: "Tuy giữa võ tôn với nhau có cách biệt nhưng chỉ cần không quá xa, lại quyết tâm bỏ chạy thì muốn giết được nào có dễ. Khi đã có thể khống chế thiên địa chi lực, cách biệt về tốc độ giữa đặc tính của ngũ hành nguyên lực cơ bản không tồn tại với võ tôn."
"Nếu mỗ nói có thể, các vị tin sao?" Diệp Phong mỉm cười chắc chắn, ngữ khí bình đạm nhưng đầy chấn động.
Gã không nói khoác, nếu đồng thời tế xuất Cố nguyên hoàn và Tru Thần cung, gã nắm chắc bảy phần giết được võ tôn cấp thấp, còn thêm cả thi triển Thần thông biến thì chắc trăm phần.
"Diệp Phong, ngươi… ngươi đùa hả? Ngươi có thể kích sát võ tôn?" Thái thượng trưởng lão và Mộ Dung Càn cảm giác cổ họng khô đắng, chật vật hỏi.
"Muội… tin." Mộ Dung Tử Thanh hơi ngẩn người rồi ánh mắt chuyển thành kiên định. Cô tin nam tử hấp dẫn mình có năng lực tạo ra kỳ tích. Lúc trước gã với thực lực sơ giai võ sư đã giết một võ tông, giờ gã đạt đến võ tông nên có kích sát võ tôn thì cô không hoài nghi gì. Nữ nhân nhiều khi cảm tính như vậy, nhưng trực giác đó thường lại tối chính xác.
"Lão phu tin." Quỷ Vô Cực liếc Diệp Phong thầm nhủ lúc đấy với y, gã chưa dùng con bài tẩy. Gã thật ra còn giữ bao nhiêu bí mật? Xem ra y đã đi theo một thanh niên bất phàm.
Khóe môi gã hơi nhếch lên, thản nhiên nói: "Mộ Dung tộc trưởng và thái thượng trưởng lão không tin cũng không sao. Mỗ không định chỉ lấy sức mình ra giúp Mộ Dung gia giết hai võ tôn."
"Cái gì! Ý công tử là gì?"
"Bất quá mỗ có thể giúp cho các vị một việc, khiến Mộ Dung gia thật sự mạnh lên, chí ít… Tại Nam chiêm Bộ châu, trừ Liệt Hỏa tông ra, không còn thế lực nào uy hiếp được các vị nữa." Gã bổ sung.
Vì hai võ tôn mà bộc lộ mọi con bài tẩy thì gã không ngu xuẩn đến thế. Âu Dương gia không phải là mục đích thật sự của gã khi đến Bộ châu.
Tru Thần cung đã được gã sử dụng nhiều lần nên nhiều người biết, gã cũng không cần che che giấu giấu nữa. Dù có cường giả nhận ra, gã cũng không lo lắng, phần lớn cường giả uy hiếp được gã đều nhận biết Võ Nguyên thánh lệnh, không đời nào mạo hiểm đắc tội thánh địa để cướp đoạt thần cung. Còn cường giả không biết thánh lệnh không đủ tư cách cướp thần khí khỏi tay gã.
Cố nguyên hoàn, trừ hộ pháp Duệ Kim tông đã chết chỉ còn Bích Thủy cung cung chủ biết, với thân phận bà ta không đời nào đi kể khắp nơi. Thần thông biến, chỉ có Quỷ Vô Cực và Diêm Hắc La thấy qua, tin rằng họ cũng không tiết lộ.
Nên trừ phi có chuyện tất yếu, gã không muốn để lộ hai con bài tẩy.
"Thiếu hiệp có cách tăng cường thực lực cho Mộ Dung gia?" Mắt Mộ Dung Càn sáng lên, hỏi vội.
Nếu Mộ Dung gia đạt đến trình độ như gã nói, Âu Dương gia tất nhiên không đáng gì.
"Trước hết, tai hạ tặng Mộ Dung gia một võ tôn." Gã lắc tay, hai cáo lọ ngọc nhỏ xuất hiện.
"Giọt này là vạn niên linh ngọc dịch tinh thuần. Âu Dương tộc trưởng tựa hồ chưa phục dụng thiên niên linh ngọc dịch trong tộc, chắc định đợi khí đạt đến thất giai võ tông mới mượn công hiệu của linh dịch để xung phá cảnh giới võ tôn. Hiệu quả của vạn niên linh ngọc dịch gấp trăm lầm thiên niên linh ngọc, tộc trưởng dùng rồi, không đầy ba tháng có thể tấn thăng võ tôn, sau đó vẫn có thể tiếp tục tinh tiến."
"Giọt này là vạn niên linh ngọc dịch đã pha còn một phần mười. Thái thượng trưởng lão từng phục dụng linh dịch trong tộc, nên có dùng tiếp vạn niên linh ngọc dịch thì hiệu quả cũng không cao. Giọt linh dịch này tuy không thể tẩy phạt tinh tủy giúp ông nhưng hút lấy tinh thuần linh lực trong đó có thể tăng thêm một cấp."
Gã nói nhẹ tênh nhưng khiến đối phương chấn kinh. Cái gì hả? Vạn niên linh ngọc dịch, kỳ trân hiếm có chứ có đùa đâu. Nếu gã không nói sai, không lâu sau Mộ Dung gia sẽ xuất hiện trung giai võ tôn và một võ tôn mới tấn cấp. Hơn nữa võ tôn mới này có nhiều hy vọng tương lai sẽ tiến bộ lên trung giai, thậm chí cao giai.
Đó là chút lòng riêng tư của gã. Mộ Dung gia không thể cứ giữ cục diện thái thượng trưởng lão áp chế tộc trưởng. Mộ Dung Càn là người thân nhất của Tử Thanh, gã không hề nhỏ nhen với ông ta.
"Đây… đúng là vạn... vạn niên linh ngọc dịch?" Mộ Dung Càn run giọng, cơ hội tấn cấp võ tôn không ngờ lại dễ dàng xuất hiện như vậy
Khóe môi thái thượng trưởng rơi run run, không ngờ mình còn hy vọng tiến được một cấp.
"Diệp Phong, thiếu… thiếu hiệp bảo lão phu phải nói sao, phần lễ này quá hậu." Mộ Dung Càn kích động vô cùng.
"Đừng vội, tại hạ không bảo linh dịch này cho không." Gã nháy mắt.
"Cậu định đổi lấy cái gì?" Mộ Dung Càn giật mình. Diệp Phong có ý đồ với Tử Thanh, hiện tại nữ nhi không thể không lấy gã, tất nhiên gã không lấy cô ra làm điều kiện. Mộ Dung gia còn bảo bối gì sánh được với vạn niên linh ngọc dịch, lẽ nào gã nhắm đến thiên niên linh trì?
Thiên niên linh trì là truyền thế chi bảo của Mộ Dung gia, mà mà đưa ra yêu cầu đó, ông ta nên đồng ý hay không? Mộ Dung Càn đâm ra khó xử.
"Tại hạ yêu cầu sau khi diệt Âu Dương gia, phạm vi thế lực của chúng thuộc về tại hạ." Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Những lời này nằm ngoài ý liệu của Mộ Dung Càn, phạm vi thế lực vốn có của Âu Dương gia không bao quát một phần địa bàn đã cướp của Mộ Dung gia. Yêu cầu này không hề quá đáng. Nếu không có gã, Mộ Dung gia không biết còn bị bức đến mức nào.
"Điều kiện này lão phu chấp nhận, bất quá ngươi cần địa bàn rộng thế làm gì?" Mộ Dung Càn lấy làm lạ.
"Ở Vân Châu, tại hạ cũng có một thế lực, nhưng Vân Châu đất hẹp linh khí ít, không thích hợp cho thế lực phát triển, nên tại hạ muốn thiên di họ tới Bộ châu." Diệp Phong không giấu: "Sau này thế lực trong tay tại hạ sẽ kết thành đồng minh với Mộ Dung thế gia, song phương hỗ trợ nhau, địa vị ổn như thái sơn."
"Diệp Phong? Huynh cũng dựng được thế lực tại Vân Châu?" Mộ Dung Tử Thanh hiếu kỳ, lúc cô đi, gã tựa hồ vẫn chỉ một thân một mình.
"Việc đó nói ra dài lắm…" Diệp Phong kể lại sơ qua quá trình báo thù, giới thiệu cẩn thận về Vô Song môn cùng mấy nhân vật trọng yếu.
"Tức là trong Vô Song môn đều là những học viên học viện có tiềm lực?" Mộ Dung Càn sáng mắt, những học viên đó, trong tình huống không có điều kiện hỗ trợ vẫn tu luyện được tới mức trung giai và cao giai võ sư, nếu có được hoàn cảnh tu luyện thích hợp thì việc xuất hiện võ tông là đương nhiên. Võ tông, là lực lượng trung kiên nhất của các thế lực.
Cộng thêm Diệp Phong và Quỷ Vô Cực, Vô Song môn trong tương lai tuyệt đối có tư cách trở thành minh hữu đắc lực nhất của Mộ Dung gia.
"Nếu cậu thiên di Vô Song môn đến Bộ châu phát triển, lão phu có thể đứng ra làm chủ, chia nửa thiên niên linh trì của Mộ Dung gia cho Vô Song môn tu luyện." Mộ Dung Càn thập phần thành khẩn hứa hẹn.
"Thiên niên linh trì..." Diệp Phong đột nhiên nhớ ra một việc, khóe môi nhếch lên ranh mãnh: "Ý tốt của Mộ Dung tộc trưởng, Diệp Phong xin tâm lĩnh… Nhưng có lẽ tại hạ sẽ tìm được nơi tụ linh tốt hơn thiên niên linh trì."
"Tốt hơn thiên niên linh trì?" Linh mạch tốt nhất Bộ châu đương nhiên bị Liệt Hỏa tông chiếm cứ, những tiểu linh mạch còn lại dù diện tích có thể lớn hơn nhưng luận nồng độ linh khí tuyệt đối không bằng thiên niên linh trì của Mộ Dung gia. Bằng không Âu Dương gia đã không tìm mọi cách đoạt lấy bảo địa này. Diệp Phong có bản lĩnh gì đột nhiên tìm được một bảo địa tu luyện hơn cả thiên niên linh trì?
"Không sai, Mộ Dung tộc trưởng. Tại hạ phải về Vân Châu một thời gian xử lý việc thiên di Vô Song môn." Diệp Phong không tiết lộ nhiều, đổi chủ đề: "Quỷ lão chắc sẽ đi theo tại hạ. Để phòng Âu Dương gia thừa cơ tại hạ và Quỷ lão không có mặt, Mộ Dung gia nên tích cực chuẩn bị."