Lý Quế Hoa cung kính trả lời: "Hiện tại là năm Vĩnh Vượng thứ ."Chân Minh Châu hít sâu một hơi, cô nâng trán vuốt vuốt.Chân Minh Châu đã có thể xác định Lý Quế Hoa là người đến từ thời cổ đại.
Vì thế cô có thể rút ra ba kết luận.Thứ nhất, Lý Quế Hoa xuyên đến hiện đại và nàng ấy không thể quay về.Thứ hai, Chân Minh Châu cô xuyên về cổ đại nhưng khả năng này không cao.
Vì cô chưa từng nhìn thấy ai xuyên qua mà mang theo cả căn nhà.
Tuy nhiên điều này cũng khó nói trước được vì thật sự cô đã nghe thấy tiếng hổ gầm.Thứ ba, có thể hai người bọn họ đều không xuyên qua hoặc cùng xuyên qua tại một thời điểm.
Họ tình cờ gặp nhau nhưng đây có thể là cuộc gặp gỡ đầu tiên cũng là cuối cùng của bọn họ.Hiện tại có không ít tiểu thuyết thể loại xuyên không nên chỉ trong một thời gian ngắn Chân Minh Châu có thể đưa ra những khả năng trên.Đương nhiên Lý Quế Hoa phải là người đến từ thời cổ đại chứ không phải người mắc bệnh thần kinh.
Cô lại ngẩng đầu lên nhìn Lý Quế Hoa, nàng ấy ngồi rất quy cũ, hai tay đặt trên đầu gối, quần áo trên người ướt đẫm trông không giống người mắc bệnh.
Tuy nhiên cũng thật khó nói vì có ai mắc bệnh lại dán chữ "Tôi bị bệnh tâm thần" lên mặt.Chân Minh Châu đang mải mê suy nghĩ thì một tiếng sấm vang lên khiến cô bình tâm lại.Hiện tại, Chân Minh Châu vẫn chưa biết rõ tình huống trước mắt nên càng muốn tìm hiểu kỹ càng hơn.
Điều may mắn là thời đại học Chân Minh Châu làm thêm ở nhiều nơi nên rất biết cách nói chuyện với người khác.
Vì thế việc tìm hiểu tin tức cũng không khiến mọi người khó chịu, ngược lại đều sẽ cảm thấy như đang nói chuyện phiếm.Sau khi tìm hiểu Chân Minh Châu mới biết thời đại này được gọi là Túc Triều.Lý Quế Hoa là một phụ nhân sống ở nông thôn.
Mặc dù đã từng làm công cho một gia đình giàu có trên trấn nhưng bất quá chỉ là nha hoàn thô sử (người tay chân thô kệch chỉ chuyên làm việc nặng nhọc)..