"Chị Châu, chị Thường và chị Ngũ hôn nhau bị chụp lén rồi."
Lúc nhân viên dưới trướng lảo đảo xông vào văn phòng báo cáo tin tức này, Châu Hàm bỗng nhiên vỗ bàn một cái đứng lên, thân thể hơi lắc lư, cảm giác cả người đều không ổn.
Chuyện này vẫn chưa chín muồi mà nhỉ? Trên kịch bản đâu phải viết như vậy. Không phải còn một khoảng thời gian nữa mới tự thổ lộ sao?
Hai người này, sao lại gấp gáp như vậy chứ, suốt ngày không khiến người ta bớt lo. Công tác chuẩn bị sau khi công khai vẫn chưa làm xong đâu, xem ra phải thất nghiệp trước thời hạn rồi.
Có thể khiến cho người của bộ phận PR đều vội vội vàng vàng như vậy, xem ra sự việc không dễ giải quyết rồi. Dùng năng lực nhận biết nhạy bén của một người đại diện như chị ấy để phỏng đoán, hơn phân nửa là bị cẩu tử để mắt đến rồi, chỉ sợ lần này lành ít dữ nhiều.
Châu Hàm giơ tay đỡ trán: "Tình hình bây giờ như thế nào?"
".... no hotsearch." Nhân viên ấp úng.
"Rồi xong." Trái tim của Châu Hàm run lên, ngã ập về phía sau, một lúc sau mới đưa tay ra, nói: "Lấy ra đây."
Nhân viên đưa điện thoại cho chị ấy, bên trong đang đăng nhập tài khoản chính thức phòng làm việc của Thường Yến Thanh.
Bản thân Thường Yến Thanh không có weibo, weibo phòng làm việc vẫn luôn do bộ phận PR bọn họ quản lý, bình thường chỉ dùng để phát một vài lịch trình công việc của Thường Yến Thanh.
Sáng nay, sau khi đi làm, họ vẫn như thường lệ mở weibo lên thì lập tức phát hiện tin nhắn bùng nổ. Điện thoại mất một lúc lâu mới khôi phục lại bình thường. Ngày thường cũng có tin tức, nhưng không khí thế bừng bừng như hôm nay. Nhân viên biết đã xảy ra chuyện lớn, kêu trưởng phòng rồi mới dám cùng nhau xem xét.
Vừa nhìn một cái, còn không phải xảy ra chuyện rồi sao! Dưới tài khoản weibo đều là fan của Thường Yến Thanh đang yêu cầu một lời giải thích, kêu họ đừng làm con rùa rúc đầu, ra làm sáng tỏ đi, cứu vãn danh dự của Thường Yến THanh.
Lúc này, trưởng phòng tìm được ngọn nguồn của tin tức, đến xin chỉ thị của người lãnh đạo trực tiếp là Châu Hàm.
Châu Hàm nhận lấy điện thoại, lập tức nhìn thấy mấy chữ Thường Yến Thanh đồng tính luyến ái đang treo thật cao trên hotsearch. Số lượt đọc topic đã vượt qua triệu, lại nhìn thử người đề xuất topic, trực tiếp khiến cho chị ấy hận đến nghiến răng.
Chính là acc marketing thối tha lúc trước làm lộ chuyện bé con. Sau khi trải qua phong ba lần trước, Châu Hàm cho người đi điều tra. Đứng phía sau tài khoản đó là một văn phòng truyền thông, chuyên làm mấy hoạt động bẩn thỉu như thế này, dựa vào việc đào tư liệu đen của ngôi sao để sống, dưới trướng còn nuôi không ít cẩu tử.
Lúc đầu, còn tưởng rằng sau khi nhận được văn kiện của luật sư thì họ đã có kinh nghiệm, không ngờ lòng trả thù vẫn rất mạnh, không chỉ không có được tác dụng cảnh cáo mà còn khiến cho họ ngày càng thậm tệ hơn. Làm lộ con gái xong lại làm lộ vợ cô, không có chút giới hạn cuối cùng của người làm truyền thông.
Châu Hàm chậc chậc hai tiếng. Ống kính của tên cẩu tử này cho ra cảm giác không tệ. Ảnh chụp rất đẹp mắt, cảnh đẹp ý thơ, hai bóng hình quấn lấy nhau, ôm hôn kíƈɦ ŧɦíƈɦ, không biết thì còn tưởng rằng đang quay phim thần tượng á.
Quan trong là nhân vật chính xinh đẹp. Chỉ với mỗi ánh đèn đường buổi tối cũng có thể khiến cho nhan sắc không bị sụp đổ, gánh được ống kính. Đặc biệt là hai tấm cuối cùng, lần lượt đặc tả full HD gương mặt của mỗi người, cũng chứng tỏ không chỉ có một cẩu tử. Đây là đi theo bầy đàn rồi.
Người ta nói quá tam ba bận. Đây đã là lần thứ hai bị truyền thông vô lương tâm kiếm chuyện rồi. Trong số mạng của Thường Yến Thanh nhất định phải come out rồi.
Ảnh chụp là chứng cứ quá mạnh mẽ, lại còn là sự thật, chuyện này hoàn toàn không thể nào làm sáng tỏ được. Cãi chày cãi cối chưa chắc người ta đã tin. Châu Hàm nghĩ hay cứ dứt khoác vò mẻ không sợ bị rơi đi. Dù sao cũng không thể lăn lộn tiếp được nữa. Hợp tác với Thường Yến Thanh nhiều năm như vậy, dường như chị ấy cũng đã nuôi dưỡng được phẩm chất lão cán bộ rồi. Mọi sự tùy duyên đi.
Những công tác sau khi vi phạm hợp đồng kia phải bồi thường không ít tiền. Nếu như Thường Yến Thanh không thể lăn lộn trong nghề được nữa thì cũng có thể đổi nghề, tóm lại làm gì cũng được.
Về phần bản thân chị ấy, nếu như Thường Yến Thanh còn cần chị ấy, thì chị ấy sẽ đi theo, nếu không cần, vậy thì chị ấy cũng kiếm đủ rồi, về nhà nuôi con cũng chưa chắc là không được.
Bên phía Châu Hàm rất phật, bên phía fan đã rạn nứt. Acc marketing lúc trước phát tán tin tức bị fan của Thường Yến Thanh mắng đến lông cũng không còn, vừa mắng vừa phải khống bình.
[Thường Yến Thanh không phải đồng tính luyến ái!!! Đừng cue!]
[Tập trung vào tác phẩm, tránh xa cuộc sống của diễn viên một chút!]
[Rõ ràng là do cô gái kia cưỡng hôn, liên quan gì đến Thanh Thanh của chúng tôi?]
[Cái mũ gì cũng muốn chụp xuống đầu người ta, nhìn ảnh dựng chuyện à? Acc marketing làm người đi]
Khu bình luận và tin nhắn riêng của weibo phòng làm việc Thường yến Thanh bị fan hỏi dồn:
[Thanh Thanh? Có thể nhìn thấy bình luận này không? Nếu như chị bắt cóc thì nháy mắt mấy cái đi]
[Acc chính thức mà còn giả chết à? Mau ra đây làm sáng tỏ đi, chỉ lãnh lương không chịu làm việc à?]
[Tin tưởng Thanh Thanh, không tin tin đồn, không lan truyền tin đồn, đợi câu trả lời của chị]
[Chắc chắn là giả. Tôi không tin, mau làm sáng tỏ đi]
Bên phía Ngũ Nguyệt cũng bị kéo vào. Bởi vì gương mặt của nàng trong tấm ảnh HD kia quá dễ nhận ra. Ảnh vừa đăng lên thì đã lập tức bị đào ra được thân phận hot blogger. Fan của Thường Yến Thanh giận đến sôi máu, chạy đến phía dưới weibo của nàng hùng hùng hổ hổ:
[Đây là blogger tuyến mười tám nào mà cũng dám đụng đến ảnh hậu nhà chúng tôi vậy?]
[Dán lại chưa? Có mặt mũi không?]
[Tôi thấy dã tâm của cô khá lớn đó. Thường Yến Thanh mà cũng dám đụng]
[Nghe nói cô là người cưỡng hôn ảnh hậu nhà chúng tôi? Hot rồi, cho cô mặt mũi rồi]
[Phiền cô sau khi giở trò xong rồi thì tránh xa ảnh hậu nhà chúng tôi một chút, ok?]
Nhìn thấy Ngũ Nguyệt bị mắng như vậy, fan của Ngũ Nguyệt cũng không vui. Mặc dù buổi sáng họ vô cùng hào hứng mở weibo ra ăn dưa của ảnh hậu Thường, kết quả ăn dưa trên đầu nhà mình, nhưng tâm trạng phức tạp chỉ có ngay nháy mắt ăn dưa thôi.
Ngũ Nguyệt thích ai, muốn ở với ai, cho dù người đó có phải là Thường Yến Thanh hay không, đều là chuyện của cá nhân nàng. Nếu như có người mắng blogger mà họ yêu thích, vậy thì fan đương nhiên sẽ là người đầu tiên không đồng ý. Họ xông lên đối đầu với fan của Thường Yến Thanh, xé nhau đến mức trời đất âm u, chướng khí mù mịt.
Còn có một số người sợ đồng tính luyến ái như sợ bệnh, nhắm vào điểm này để đi nhục mạ khắp nơi, dưới weibo của hai người phát biểu ngôn luận mê hoặc. Nội dung đơn giản chính là cái gì mà "đồng tính luyến ái, buồn nôn", đụng tới fan bảo vệ chủ, mắng nhau ngay tại chỗ.
Người đi đường không phải fan ai, đứng vây quanh xem trận náo nhiệt này. Người đồng thời vừa là fan một phía, vừa là fan cp Thưởng Lượng - ví dụ như Thang Thang, tâm trạng lúc này nửa vui nửa buồn.
Ảnh hậu nhà mình bị rơi mất fan chắc chắn là chuyện không thể tránh khỏi. Nếu như xử lý không tốt, sự nghiệp sau này sẽ rơi xuống ngàn trượng, hơn nữa sẽ không vực dậy được, nhưng là một fan cp, chuyện công khai come out này khiến cho cô ấy cảm thấy cuộc đời thật sự quá vui vẻ.
Một bên là fan nhà mình khó kiềm chế lửa giận, một bên là fan cp thịnh thế cuồng hoan. Băng hỏa song kích, dày vò khiến cho lòng người hoang mang, rối loạn.
Rầu chết người, không biết ảnh hậu muốn làm thế nào đây. Thang Thang nhạy cảm đoán được lần này chắc chắn không thể giấu được nữa, sợ là sắp xảy ra chuyện rồi, quyết định án binh bất động, chờ công ty quản lý của ảnh hậu liên hệ với mình, sắp xếp xong rồi mới tiến hành bước kế tiếp.
Châu Hàm muốn gọi điện thoại hỏi ý kiến Thường Yến Thanh một chút. Dãy số còn chưa bấm nút gọi đi thì Thường Yến Thanh đã không mời mà đến.
"Em nói một chút xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" Châu Hàm không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào Thường Yến Thanh vừa mới bước vào, hỏi.
Thường Yến Thanh đi đến trước mặt chị ấy, Tiểu Mễ đi theo phía sau, đứng chung với vị trưởng phòng PR vẫn còn chưa kịp rời khỏi.
"Tối hôm qua có uống chút rượu... say rồi..." Cô đáp.
Mặc dù rượu là do Ngũ Nguyệt uống, nhưng người không tỉnh táo không chỉ có một mình nàng, còn bao gồm cả chính bản thân cô, nếu không thì làm sao có thể khiến cho người ta lợi dụng sơ hở, chụp được ảnh, làm lộ mối quan hệ giữa hai người trước thời hạn chứ.
Tối hôm qua khi trở về, Ngũ Nguyệt đã nôn rất lâu, dày vò đến tận nửa đêm mới đi ngủ, cho đến khi Thường Yến Thanh đi ra ngoài, đến công ty thì nàng vẫn còn đang ngủ say, không có dấu hiệu thức dậy.
Xảy ra chuyện như vậy, là Tần Ngũ Dật gọi điện nói lại với Thường Yến Thanh, cho nên khi cô cúp điện thoại mới dặn dò Tinh Duyệt chăm sóc cho mami, kêu Tiểu Mễ lái xe đến đón cô, trên đường đi bị bao vây bốn phía, còn dữ dội hơn cả lần trước.
CÓ vài lời không thể nói rõ trong điện thoại, cô không thể để cho Châu Hàm không đầu không đuôi thay cô tiếp nhận những sự việc phiền phức này. Có một số chuyện dù sao cũng phải tự mình giải quyết.
Châu Hàm không kiềm chế được khiển trách cô một câu: "Hồ đồ!"
Say thì có thể làm chuyện như vậy sao? Ở lâu với Ngũ Nguyệt, em cũng biến thành ngây thơ, tùy hứng, làm việc không quan tâm, không màng hậu quả, xem như đùa giỡn sao?
"Vậy bước tiếp theo em tính thế nào?"
"Công khai." Thường Yến Thanh nói một cách dứt khoát.
Châu Hàm gật gật đầu, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của chị ấy, bị ép lên Lương Sơn rồi, họ cũng không còn con đường nào khác nữa rồi, không thể không khẳng khái hi sinh. Nếu như tiếp theo làm marketing tốt, nói không chừng còn có thể cứu vãn một chút hình tượng, không đến mức té quá khó coi.
Trong vòng còn có nhiều người ở phe đối diện đang ẩn mình như vậy, nói không chừng có không biết bao nhiêu người đang chờ để châm chọc, đợi Thường Yến Thanh ngã khỏi thần đàn, tốt xấu gì cũng kiếm được một một chén canh. Làm sao mới có thể bảo vệ được Thường Yến Thanh vẫn là một vấn đề.
Hay là cứ đi từng bước, từng bước vậy. Trong cái vòng tròn nước sâu không thấy đáy này, hướng gió luôn luôn đổi chiều. Chưa đến giờ phút cuối cùng, không ai biết được sẽ diễn biến thành cục diện như thế nào.
Bây giờ, đưa đầu cũng là một đao, rụt đầu cũng là một đao, sớm muộn cũng phải chết, chi bằng thống khái một trận.
Châu Hàm cầm lấy điện thoại lúc nãy đặt lên bàn, hai tay cầm màn hình, chuẩn bị sẵn sàng đánh chữ, nói với Thường Yến Thanh: "Vậy bây giờ chị giúp hai đứa đăng bài weibo công khai nhé?"
Đăng một bài weibo mấy trăm chữ đối với chị ấy mà nói chỉ là một chuyện nhỏ như con thỏ, dư sức xài, không cần đến bộ phận PR chuẩn bị, dễ như trở bàn tay, lại cam đoan sẽ có cảm giác chân thành, khiến cho người nghe rơi lệ, người đọc đau lòng.
Trong đầu Châu Hàm đã soạn sẵn bản nháp, đợi khi Thường Yến Thanh nói một câu thì sẽ lập tức đánh ra và đăng bài.
Kết quả, Thường Yến Thanh nói: "Đưa điện thoại cho em."
Châu Hàm nhíu nhíu mày: "Sao vậy? Em muốn tự đăng à?"
Thường Yến Thanh lắc lắc tay, đưa ra yêu cầu với chị ấy, trên mặt bình tĩnh, nói: "Dạ."
Châu Hàm suy nghĩ. Đây đúng là chuyện của Thường Yến Thanh, bản thân cô muốn ra mặt thì có lý nào lại không đồng ý, thế là thu hồi mấy hàng chữ đang trôi nổi trong đầu khiến người ta rơi lệ kia, đưa điện thoại cho cô.
Thường Yến Thanh nhận lấy điện thoại, nhíu mày, gõ xuống một hàng chữ, bôi bôi xóa xóa, cuối cùng soạn ra được một bài weibo, dùng acc chính thức của phòng làm việc đăng bài. Trưởng phòng ở một bên đứng nhìn, đổ mồ hôi lạnh.
Dùng kinh nghiệm nhiều năm làm quan hệ công chúng của anh ta, hành vi này của ảnh hậu nhà họ, chỉ có một chữ, cứng. Thực sự là quá cứng. Đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy một người cứng như vậy trong giới.
Trong chuyện này, nếu như là ngôi sao bình thường, vì suy nghĩ cho sự nghiệp của mình, đồng tính luyến ái hơn phân nửa có đánh chết cũng không thừa nhận, còn chừa lại một chút hi vọng sống. Ảnh hậu nhà họ tâm tâm niệm niệm muốn come out còn chưa tính, ngay cả đăng weibo công khai cũng không biết lựa chọn từ ngữ uyển chuyển một chút, vừa ra tay chính là hành động ngược fan, thật là đau lòng cho người hâm mộ.
Tiểu Mễ đứng ở một bên run lẩy bẩy, cố gắng giảm xuống cảm giác tồn tại.
Châu Hàm liếc mắt, nhìn thấy sắc mặt của mọi người cũng không quá thích hợp, quay đầu hỏi Thường Yến Thanh: "Đăng cái gì vậy?"
Thường Yến Thanh đưa điện thoại cho chị ấy. Châu Hàm nhìn thấy thứ trên màn hình, xém chút nữa đã tức đến ói máu.
[Phòng làm việc Thường Yến Thanh V: Đây là vợ của tôi @Hôm Nay Nguyệt Lượng Không Làm Việc. Xin hãy dừng lại những suy đoán đối với em ấy. Cảm ơn]
"Em công khai như vậy sao?" Chị ấy vừa nhìn liền muốn ném điện thoại.
Trên mặt Thường Yến Thanh không chút gợn sóng. Cô cảm thấy không có gì không ổn. Những người kia nhục mạ vợ của cô, tất nhiên cô phải phản bác lại, cho dù trời sinh là người sợ đồng tính, hay là nhìn thấy nàng chướng mắt, cho dù là fan của cô, cũng không thể được.
Bảo bối cô nâng niu trong lòng bàn tay, sao có thể để nhiễm phải những vết bẩn không nên có này?
"Cứ vậy đi." Thường Yến Thanh nói: "Em sẽ chịu trách nhiệm cho hành vi của mình."
"Không phải không cho em chịu trách nhiệm..." Chỉ là trách nhiệm này trả cái giá quá lớn rồi. Sau này sẽ có chỗ cho em chịu trách nhiệm...
Những lời tiếp theo, Châu Hàm không muốn nói nữa. Thật ra, trong lòng Thường Yến Thanh hiểu rất rõ. Cô chỉ đang lựa chọn cách có hiệu quả nhanh nhất mà không phải là phương án có lợi nhất cho bản thân.
"Được rồi, trước hết cứ như vậy đi. Đối với những fan bị rơi đi và đại ngôn cũng bị rơi kia, em phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. À đúng rồi, còn có bên phía hội đồng quản trị nữa, có lẽ không quá thiện chí đâu, có thể sẽ chấm dứt hợp đồng sớm..."
Châu Hàm phân tích một chút tình hình trước mắt với Thường Yến Thanh, cũng sắp xếp đâu ra đấy một số chuyện sau này phải làm. Thường Yến Thanh nghiêm túc lắng nghe, nghiêm túc nghiên cứu thảo luận với chị ấy, trong lòng đã có tính toán về những chuyện sắp đến.
Hai người bàn bạc một lúc lâu, trưởng bộ phận PR và Tiểu Mễ ở bên cạnh lắng nghe, trong lòng đều đã có sắp xếp, mặc kệ công việc trước mắt muốn làm hay là tương lai có thể sẽ phải thất nghiệp.
Bàn bạc xong, Thường Yến Thanh muốn về nhà ngay. Trong nhà, có lẽ Ngũ Nguyệt vẫn chưa thức dậy, tỉnh lại chắc chắn rất đau đầu. Một mình Tinh Duyệt sợ là không xử lý được. Cô phải nhanh chóng trở về dỗ dành.
Trước khi Thường Yến Thanh quay về, Châu Hàm còn dặn dò cô vài câu: "Gần đây cứ ở nhà đi, đừng đi ra ngoài, tránh cho mấy kẻ có bệnh thần kinh làm bị thương mấy đứa."