Solo: Loli666
================================
Vài ngày trôi qua kể từ đêm hôm đó.
“Không biết mình làm gì có lỗi với Yuuma không nữa…”
“Hmm, các cậu có cãi vả gì không?”
Giờ nghỉ trưa trên trường, Yui và Asuka đang ngồi trò chuyện phía sau nhà học.
Gần đây, Yuuma cư xử khác với trước nên khiến Yui bận lòng. Cậu cứ xa cách và không còn trìu mến như xưa.
Một Yui ỉu xìu đang được Asuka an ủi.
“Nếu có chuyện gì, cậu cứ nói với tớ.”
Tuy xấu hổ khi phải kể ra chuyện tình cảm, nhưng cô đang cần lời khuyên hơn tất thảy.
“Mà gần đây Sugisaki-kun thế nào? Trên trường, trông cậu ấy nói chuyện với cậu khá bình thường mà…”
“Um… cách nói chuyện vẫn thế, nhưng cậu ấy không chịu nhìn vào tớ nữa…”
“Vậy sao?”
“Và Yuuma cũng không còn nắm tay khi cả hai tới trường…”
“Khoan đã. Thế là các cậu toàn nắm tay à?”
“Huh? U-ừm.”
“…”
Dường như Asuka định nói gì đó thâm thuý nhưng rồi lại thôi.
“Chà, sao cũng được. Liệu có chuyện gì đủ khiến cậu ấy thay đổi thái độ không?”
“Umm… Yuuma bắt đầu như thế từ khi tớ qua đêm ở nhà cậu ấy…”
“Chờ chút đã!? Cậu qua đêm ở nhà cậu ấy!? Nhà Sugisaki-kun á!?”
“U-ừm…”
“…Hai người có…làm gì ‘ấy ấy’ không?”
“Huh!? K-không có! Tụi mình chưa làm gì cả! Tớ chỉ muốn Yuuma chú ý tới mình hơn nên đã làm vài thứ, và chắc đó là lý do…”
Yui vội vàng phủ nhận, còn Asuka thì thở dài một hơi.
“Mới đầu tớ còn thấy rất lo nhưng giờ lại thành công cốc rồi…”
“Uh… Megu-chan?”
“Oh, Yui-chan. Cậu không cần lo gì cả. Chính xác thì mọi chuyện đang tiến triển tốt đó. Cậu từng nghe đến việc ‘tránh ánh mắt của crush’?
“…tránh ánh mắt của crush ư?”
“Phải đó. Đó là khi ta thích ai đó đến mức xấu hổ mà không thể nhìn vào mắt họ. Tớ nghĩ đó là trường hợp của Sugisaki-kun.”
“Ehh!?”
Yui phát ra âm thanh kỳ lạ và khuôn mặt đỏ bừng.
“U-um, Yuuma ư? Nhưng kiểu đó…”
“Khi Yui-chan bắt đầu thích cậu ấy thì cũng từng trải qua cảm giác tương tự mà? Kiểu quá xấu hổ để nói chuyện hay nhìn nhau ấy?”
“Um, đúng là vậy, nhưng… Yuuma mà lại…”
“Yui-chan, cậu nên tự tin hơn chứ. Cậu cực kỳ đáng yêu đó, nếu được nắm tay và còn ở cạnh nhau thì không lạ gì khi đối phương phải lòng cậu cả.”
“Nhưng mà…”
“Thế sao cậu không thổ lộ luôn đi?”
“T-thổ lộ ư!?”
“Sao Yui-chan bất ngờ thế? Không phải cậu cố gắng vì muốn hẹn ho với Sugisaki-kun à?”
“Thì đúng là thế, nhưng…”
Việc Yui muốn trở thành bạn gái của Yuuma là sự thật. Song, cô luôn cho rằng đó một điều xa vời.
Nhưng… nếu Yuuma thực sự thích cô thì hai người sẽ có thể trở thành một đôi. Dù Yui vẫn chưa chuẩn bị tinh thần cho viễn cảnh ấy.
(Yuuma… và mình…~~~~~)
“Nè? Yui-chan? Alo?”
Rốt cuộc, Yui vì quá xấu hổ mà chẳng thể nói gì thêm nữa.