Solo: Loli666
=================================
“Con về rồi ạ.”
Ngay khi Yui bước vào nhà, cha và mẹ cô đã ra cửa đón.
“Mừng con về, Yui. Khá là trễ đấy nhỉ.”
Người cha dịu dàng thở phào khi thấy con gái cưng đã về nhà an toàn.
“C-con xin lỗi. Con làm cha lo ạ?”
“Không đâu…Oh? Con vừa cắt tóc sao?”
“Vâng. Bạn đã dẫn con tới tiệm.”
Khi Yui nói vậy, người mẹ mỉm cười hạnh phúc.
“Chà, thật tốt khi Yui có một người bạn như thế.”
“Vâng. Đó là bạn thân của con. Một người rất tốt bụng…và con yêu cậu ấy♪.”
“Oh-oh. Không ngờ Yui lại vậy đấy.”
“Mà con hẳn thấy đói rồi. Muốn ăn gì đó chứ?”
“Vâng!”
Và rồi, gia đình ba người ngồi xuống bàn để ăn tối cùng nhau.
Cứ thế, Yui hạnh phúc kể lại ngày hôm nay của mình.
“Sau đó con tới tiệm salor với bạn, à phải rồi, con còn được trang điểm…và học cách chăm sóc tóc nữa. Con nghĩ mình sẽ thử luôn vào hôm nay.”
Ngươi cha và mẹ mỉm cười và nghe câu chuyện của cô con gái.
Họ đều lo lắng. Dù sao, Yui vốn chưa từng đến trường thường xuyên còn chứng rối loạn giao tiếp khiến cô khó giao tiếp.
Họ sợ rằng cô sẽ không thể kết bạn khi lên cấp ba hoặc tệ hơn là bị bắt nạt.
Song có vẻ, Yui đã có được vài người bạn tốt trước cả khi nhập học. Thật lòng thì cả hai có chút lo khi con gái đi gặp bạn tại tiệm net, nhưng họ thở phào vì biết Yui được quan tâm.
Chắc là một ‘Onee-chan’ nào đó, họ nghĩ.
“Nhưng Yui này. Dù có vui thế nào thì vẫn không nên về quá muộn nhé? Nhất là khi có mấy vụ việc gần đây nữa.”
“Hmm, không sao đâu ạ. Bạn con luôn đưa con về nhà.”
“Nhưng sau đó bạn ấy sẽ phải tự về một mình đúng không nào? Từ những gì cha nghe được thì hẳn bạn ấy là một cô gái mạnh mẽ, nhưng con gái đi một mình vào buổi tối thì…”
“? Người con đang nói tới là con trai mà?”
Nghe con gái nói vậy, người cha đứng hình.
“……Huh?”
“Eh? Con chưa nói sao? Bạn con là một chàng trai tên Sugisaki Yuuma đó ạ.”
“Ara ara!”
Mắt người mẹ lấp lánh và đưa tay lên che miệng, còn người cha thì trái ngược hoàn toàn khi há hốc mồm.
Sau vài giây, ông mới hoàn hồn và ho một cái.
“Khoan, khoan, khoan. Um…Nói cách khác, vậy là người bạn mà con đi chơi cùng mỗi ngày là cậu bé Yuuma Sugisaki-kun này?”
“V-vâng, nhưng mà…”
“Con kể rằng đã ở phòng riêng tại tiệm internet café với cậu ấy và khoác vai nhau?”
“V-vâng.”
“H-hơn nữa, còn mấy cái khác nữa đúng không? Như là đến nhà người kia…”
“Đúng là vậy ạ, nhưng…”
Cuối cùng, người cha chết lặng.
Trong khi Yui thì mang vẻ mặt ‘có chuyện gì vậy?’
“Ah, um…chuyện này. Yui, con có thích cậu bé tên Sugisaki Yuuma kia không?”
“? Vâng, con thích cậu ấy.”
“R-ra vậy. C-chà, Yui cũng sắp lên cấp ba rồi. Nhưng, um…đến nhà người khác…thế có hơi sai nhỉ?”
“Sai ạ?”
Yui nghiêng đầu với người cha đang cư xử kỳ lạ.
Và sau một hồi ngẫm nghĩ…cô bắt đầu hoảng hốt khi nhận ra nỗi lo của cha mình.
“Không phải như thế đâu. Yuuma là bạn con và khi con nói ‘thích’ là mang nghĩa bạn bè thôi ạ. Mà con đến nhà cậu ấy do khi đó bị ướt nên phải mượn nhà tắm…”
“Con tắm ở nhà của con trai!?”
“T-thì bởi Yuuma là bạn con mà, không như cha nghĩ đâu…!”
“…….Khụ khụ.”
Người cha hắng họng và bắt đầu nói với vẻ mặt khó hiểu.
“Nghe này Yui. Con là con gái, và sẽ sớm là nữ sinh cao trung. Vì thế con sẽ có thể bị tấn công nên cần phải thận trọng với con trai…”
“U-uh, vâng.”
“Cậu Yuuma này luôn rất tốt với Yui, nhưng người ta có câu ‘đàn ông là những con sói’. Con trai mà tử tế với phụ nữ thì thường có động cơ mờ ám. Dù trông tốt bụng là vậy nhưng đôi khi…”
“Chồng à.”
Người cha dừng lại khi thấy vợ mình im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng.
Mặt Yui tỏ rõ sự hờn dỗi với vẻ cau có hiếm thấy.
“Yuuma là bạn thân của con.”
“Y-Yui? À không. Cha không hề có ý nói xấu bạn của Yui đâu. Cha chỉ là lo lắng cho Yui thôi…”
“Yuuma không bao giờ làm gì xấu với con cả.”
Yui hờn dỗi phồng má quay mặt đi.
Người cha chưa từng thấy phản ứng đó của con gái nên đã nhận một sát thương đáng kể.
“Cảm ơn vì bữa ăn. Con đi tắm đây.”
Vẫn với vẻ mặt không vui, Yui dọn bát đũa.
***
“Huff.”
Ngâm mình trong bồn, Yui nhìn lên trần và thở ra một cách dễ thương.
Cô thích tắm bồn, nơi cô có thể vô tư ngâm mình, nghịch điện thoại (chống thấm nước) và nghĩ tới những điều vui vẻ.
Tuy nhiện, hiện cô đang thấy chút khó chịu.
Tới giờ, cô hiểu vì sao cha lại lo lắng.
Nhưng kể cả thế, Yuuma vẫn là bạn thân, là một người quan trọng của cô…và khi người đó bị nói xấu, nhất là bởi cha cô khiến Yui cư xử lạnh lùng với ông. Yui thầm nghĩ, ‘mình sẽ xin lỗi
sau vậy.’
“…………”
Cô ngẫm lại những ngày chơi cùng Yuuma.
Cả hai kết bạn với nhau qua game. Trước cả khi gặp mặt trực tiếp, họ đã đồng hành cùng nhau mỗi ngày và cậu rất dịu dàng với cô…
Tới tận bây giờ, cô chưa nảy sinh tình cảm hay gì cả. Yui quá tận hưởng thời gian vui vẻ với Yuuma mà chẳng còn thời gian nghĩ tới nó.
Nhưng khi người cha nói vậy, hiển nhiên sẽ khiến cô nghĩ ngợi đôi chút.
(Có lẽ Yuuma…thực sự…thích mình…..?)
Yuuma lúc nào cũng tốt với cô. Vốn dĩ, một nam một nữ mà cậu lại thường xuyên khen cô dễ thương thì chuyện đó không phải là bất khả thi.
Nếu thật vậy thì cô sẽ cảm thấy thế nào?
──Được Yuuma gửi gắm cảm xúc ấy, Yui không hề ghét điều đó.
Nhưng…
Yui cũng thích Yuuma. Cô yêu cậu rất nhiều. Cô muốn cả hai ở bên nhau nhiều hơn và biết rõ hơn về cậu.
Tuy nhiên, ‘thích’ ở đây chỉ mang nghĩa bạn thân.
Hay chính xác hơn, cô không biết yêu là gì bởi chưa từng phải lòng ai cả.
Người ta nói rằng khi yêu, trái tim sẽ đập rộn ràng cùng cảm giác đau đớn khi ở cạnh người đó.
Song khi ở cùng Yuuma, Yui chỉ thấy nhẹ nhõm.
Lúc bên cậu, tâm trí thật bình yên và được cậu xoa đầu cũng rất dễ chịu. Cô muốn được cậu nuông chiều và yêu thương hơn nữa.
(Nếu Yuuma là con gái, mình sẽ thoải mái lại gần và ngủ cùng nhau không chút lo nghĩ…)
Cô ngụp nửa mặt mình xuống nước và thổi bong bóng khi nghĩ tới điều đó.
Song thực tế, Yui là một cô gái còn Yuuma là một chàng trai.
Và khi khác giới, hoàn toàn có khả năng hai bên nảy sinh cảm xúc với nhau.
Nhưng…nếu vậy…
(Lỡ Yuuma thích mình…liệu cậu ấy có vui không nếu cả hai hẹn hò……?)
Yui bỗng nhiên nghĩ tới điều đó.