Hôm nay e có tí việc nên up chap không được nhiều, các bác thông cảm giúp e, e xin lỗi các bác nhiều ạ. Mai e rãnh e sẽ up bù cho các bác. Tks các bác đã theo dõi và ủng hộ ^^
Hết tết, cuộc sống lại trở vào guồng, và tôi lại trở về với cuộc sống của đời học sinh. Vẫn đến trường bằng chiếc xe đạp cọc cạch, bên cạnh thì có MThùy đi cùng. Lúc này tình cảm trong tôi dành cho MThùy đã khá nhiều, nhưng vẫn có một bức tường vô hình ngăn cách giữa tôi và MThùy, khiến tôi vẫn không thể mở lòng mà đến với em được. Có lẻ bởi vì tôi không muốn em bị tổn thương, thật sự là em rất tốt, rất khác với những cô gái trước kia. Thôi mặc kệ vậy, cứ để tự nhiên thôi...
Lúc này đến trường thì vắng thằng Hưng mất rồi, nó vẫn còn nằm viện dưỡng sức. Vào trường thì thấy đám bạn tôi vẫn còn chưa đến đầy đủ, có lẽ không khí tết vẫn còn trong bọn nó.
_Ê N chơi bài không? -thằng Luân thấy tôi vào là lên tiếng mời gọi liền.
_Dứt, mà chơi sao đây -tôi hỏi
_ cây, đặt từ k đến k -thằng Phát lên tiếng
_Oke chơi thì chơi.
Thế là nhảy vào chơi với tụi nó, người ta nói đỏ bạc đen tình, mà sao tôi thấy nó sai sai. Tình tôi dang dở mà sao bài tôi nó cũng đen thui luôn thế kia @@ từ lúc vào chơi đến lúc reng chuông vào học là tôi bay gần k. Tiếc của vê lờ luôn vậy, đành ngậm ngùi móc tiền đưa thôi, muốn lấy tiền lại mà thấy tụi kia nó nhìn tôi ghê quá, giờ mà lấy lại chắc bọn nó đè tôi ra mà thịt mất hic.
Đành ảo nảo về lại chổ ngồi, tiết đầu lại là tiết CN nữa. Ngồi chờ mãi mới thấy cô vào, chắc nay vẫn còn mùng nên cô đi trể ấy mà, còn mùng thì còn tết hehe.
_Xin lỗi mấy em cô có chút việc nên đến muộn -cô Cn lên tiếng - hôm nay lớp ta sẽ có thêm thành viên mới.
Cả lớp nhao nhao lên, nào là
_Cô ơi là gái hay trai vậy cô
_Bạn mới đâu cô
_Xinh không cô
_Bla bla
Tôi thì không quan tâm cho lắm, vẫn cứ cắm mặt vào bàn mà ngủ thôi. Mấy ngày nay chạy đôn chạy đáo khắp mấy quán làm sức tôi muốn gục ngã luôn vậy.
_Xin chào các bạn, mình là Lê Minh Ngọc, mới chuyển về đây học, mong các bạn giúp đỡ.
Tiếng nói phát ra trên bục giảng, lại là gái à, có vẻ được đấy hehe, nhưng kệ nó đi, gái gú là phù du, giấc ngủ là trên hết, mãi cho tới khi bàn tay vỗ vào vai tôi.
_Xin lỗi, mình ngồi đây được không?
_Còn thiếu gì chổ, đâu nhất thiết phải ngồi đây -bực mình vì bị phá giấc ngủ, tôi trả lời ngay mà không cần phải ngước mặt lên nhìn.
_Nhưng tôi muốn ngồi đây!
_Mặc kệ cô, để yên tôi ngủ -tôi ngóc đầu dậy quát
Và rồi mắt gặp nhau, cái nhìn tóe khói xuất hiện trong mắt tôi
_Lại là cô à con điên
_Tưởng ai lạ, hóa ra là anh sao? -nhỏ cười nhếch mép
_Hừ xui xẻo -tôi nói
_Lẩm bẩm gì đó, bạn học -nhỏ nói, tay đặt cái balo xuống bàn tôi.
_Ngồi chổ khác dùm cái đây không chứa -tôi nói
_Thưa cô bạn này không cho em ngồi đây ạ -nhỏ méc cô CN
_Cô!
_N em cho bạn MNgọc ngồi đó đi, giờ chỉ còn chổ em trống thôi. -cô nói
_Ơ chổ này thằng A ngồi rồi mà cô -tôi nói
_Hai em điều học giỏi, giờ cô tách A ra ngồi chổ khác để còn giúp đỡ các bạn học nữa, còn em thì giúp MNgọc nhé, bạn mới chuyển về còn lạ với môi trường học ở đây -cô dõng dạc tuyên bố.
_Đó, nghe cô nói chưa, nhớ giúp đở tôi đó! -nhỏ điên cười nhếch mép nói với tôi.
_Hừ chờ xem.
Số xui xẻo gì đâu, tự dưng hôm nay thằng A bay về Nam chi không biết nữa, để cho tôi phải chịu sự tra tấn lỗ tai từ con này. Nó cứ lãi nhãi bên tai tôi, nào là nhà nó tầng, xe đầy đủ, muốn bánh có bánh, muốn bánh có bánh, rồi tiền tài khoản cả trăm triệu này nọ... Lại thêm tiểu thư nhà giàu thích khoe mẻ đây mà.
Ra chơi thì MThùy qua lớp kéo tôi đi căn tin, nhờ vậy mà tôi mới thoát khỏi con điên kia được.
_N sao thế, trong N có vẻ mệt mỏi vậy, bệnh à- MThùy hỏi tôi, em luôn lo lắng cho tôi như thế.
_Anh không sao, hơi mệt tí thôi -tôi nói
_Vậy à, trưa về nhớ mua thuốc uống đó.
_Hì biết rồi mà!
_À mà nghe nói hôm nay lớp anh có học sinh mới à.
_Ừ, em cũng biết đó. -tôi nói
_Ai vậy, làm sao mà em biết được -MThùy thắc mắc.
_Em nhớ con điên mà anh cứu ở quán kem không? -tôi hỏi
_Anh này cứ nói người ta điên, cái bạn làm anh bị rách áo chứ gì.
_Nó đó, học sinh mới đó -tôi ngao ngán nói.
_Vậy à...
_Con điên, rắc rối, bực cả mình.
_Thôi bỏ qua đi, có gì đâu mà phải bực.
_Ừ anh biết rồi, à mà trưa qua thăm thằng Hưng không.
_Cũng được, mà mấy bữa nay con bé DThùy ở trong BV với Hưng suốt luôn đó anh -MThùy cười
_Hehe vậy là hiểu rồi nha, thằng Hưng sắp ở rể nhà em rồi.
_Anh này, chờ xem sao.
_Được thôi anh dám cá với em là thằng Hưng sẽ ngã dưới tay DThùy cho mà xem.
Nói chuyện với MThùy giúp tôi thoải mái hơn được chút, ít ra bên cạnh lúc này vẫn còn cô gái quan tâm tôi hết mực. Hi vọng sau này tôi sẽ không phải làm cho em đau khổ, để rồi mấy năm sau khi tôi nghĩ lại thì... em phải chịu nhiều đau khổ lắm mà tôi lại vô tâm không hề hay biết.
Mải mê những nghĩ suy trong đầu, vô tình tôi bị vấp chân. Ai đó gạt chân tôi thì đúng hơn, lại là...
_Á tôi xin lỗi nhé, vô tình đưa chân ra ai ngờ lại trúng anh -nhỏ điên MNgọc lên tiếng
_Hừ cố ý thì đúng hơn -tôi quạo
_Cũng có thể là vậy haha -nhỏ cười, xong quay lưng bước đi
_Cô!
_Thôi bỏ đi anh, chắc bạn ấy vô tình thôi mà -MThùy kéo tôi lại
_Hừ em thấy rồi đó, rõ ràng là nó gạt chân anh mà -tôi bực tức.
_Bỏ đi, nhường con gái tí đi.
_Được rồi hừ.
Lên lớp tôi hậm hực bước vào chổ, lát sau thì MNgọc vào, nhìn tôi cười nhếch mép.
_Không ngờ nghèo khó như anh lại có cô bạn gái xinh đẹp thế đấy.
_Liên quan đến cô à!
_Hiện tại thì không, nhưng sau này chắc sẽ có đấy - MNgọc nói lấp lửng.
Câu nói của MNgọc bị thay thế bởi tiếng chuông reo báo vào học, do đó tôi không quan tâm đến mấy câu nói đó, để rồi sau này khi nghiệm lại vấn đề thì tôi mới nhận ra được những điều mà MNgọc nói. Khá là rắc rối đây...
"Oan gia thì mãi là oan gia, nhưng đừng khiến nhau trở thành kẻ thù"