Chương truyện được viết ở giữa chương 22 và 23 của arc 7, sau chương 50 của truyện “Xương sườn của dũng sĩ.”
==============================
“Đã lâu không gặp.”
“Uwa tự dưng đâu ra.”
Khi chợt tỉnh giấc thì [tôi] đã tái ngộ vị nữ thần mà mình từng gặp trước kia. Có lẽ nên nói là được triệu hồi tới chứ không phải gặp lại thì đúng hơn. Kể cả ký ức hồi lần đầu gặp mặt cũng đã quay trở về rất rõ ràng.
“Phản ứng mà tôi thật muốn ghép anh vào tội bất kính đấy.”
“Không có dấu hiệu gì mà cô tự dưng xuất hiện trước mặt thì dĩ nhiên [tôi] sẽ phản ứng như thế rồi.”
“Có hơi sai một chút đấy. Người xuất hiện là anh, bởi vì đây là không gian của tôi.”
“Câu trả lời đúng kiểu lý sự. Dù sao thì cũng không có ảnh hưởng xấu gì đến lúc quay về thế giới cũ nên [tôi] sẽ thành thật tận hưởng việc được mời tới vậy.”
“Năng lực thích ứng của anh cũng cao nhỉ.”
Khi quay về thế giới cũ… thì nghe có hơi lằng nhằng nhỉ? Khi quay về thế giới của bọn Illias thì những trải nghiệm tại nơi này đều sẽ hoàn toàn bị xoá bỏ khỏi ký ức. Vì cũng không tồn tại sự khác biệt trong luồng suy nghĩ nên tự do tại nơi này là chính xác nhất. Tuy rằng có nhiều thứ bản thân muốn nghĩ ngợi, nhưng tạm thời thì cứ quên hết tại đây đi. Nghĩ ra kỳ sách lúc này cũng chỉ chịu thiệt thôi.
“Tên kia vẫn khoẻ chứ?”
“Ừ, hiện tôi đang bảo cậu ta nấu ăn.”
“Ồ, được đấy. [Tôi] rời xa văn hoá Nhật Bản đã khá lâu rồi nên được ăn món Nhật thì tốt quá.”
[Tôi] rụt rè cho chân vào kotatsu trong không gian này. Ngồi suy nghĩ cơ chế của mấy cái này chắc cũng vô dụng thôi.
“Hầy… Kotatsu thật sướng nhỉ… [Tôi] cũng muốn nó ở dị giới nữa.”
“Cơ chế rất đơn giản nên cậu thay thế bằng ma pháp cũng được mà.”
“Tại vì tôi vẫn chưa gặp thời kỳ lạnh lẽo đến thế. Với lại [tôi] muốn tránh mang phát minh của thế giới khác vào. Ý tưởng khác biệt tạo ra ảnh hưởng mạnh đến đâu cũng khó biết lắm.”
“Ra là thế. Điều đó cũng hợp lý. Nhân tiện thì tôi đã dẫn thêm một cư dân của thế giới bên đó, chỉ là không biết đối phương ở đâu rồi.”
“Hở?”
Chờ chút đã, cho dù thế nào đi nữa thì tự tiện mang cư dân của thế giới khác tới cũng không được đâu. À khoan, [tôi] cũng ở thế giới khác mà. Nhưng ai được mang tới vậy? Quả nhiên những lúc này phải là Illias nhỉ? Mặc dù đột nhiên bị triệu hồi tới trước mặt thần linh thì chắc Illias không thể chịu đựng nổi đâu. Khi [tôi] đang tìm tòi xung quanh thì chợt có cánh cửa gắn liền với không gian này xuất hiện một cách thiếu tự nhiên, và người hàng xóm xuất hiện từ sau cánh cửa ấy.
“Món ăn năm mới đã hoàn thành rồi~. A, là anh hàng xóm kìa.”
“Chào, [tôi] xin phép làm phiền. Ở dị giới mà cậu vẫn làm đồ ăn năm mới thì cũng nghiêm túc thật đấy.”
“Mấy cái này chỉ là để tận hưởng phong tục theo mùa thôi mà. Với lại nhờ có người giúp đỡ nên nó làm nhanh lắm.”
“Người giúp đỡ? À, ra là ở bên kia sao___ Cơ mà là Ekdoic á.”
“Hửm? Huynh đệ cũng được gọi tới à.”
Cái tên này hợp với trang phục nội trợ thật đấy. Với lại tháo xích ra đi.
“Ối chà, ra là ở bên đó sao.”
“… Huynh đệ, người phụ nữ này là ai? Đối phương có gì đó khá là khác với ma lực… nhưng đây chắc chắn không phải người thường.”
“Tôi là nữ thần.”
“Nữ thần ư… Quả nhiên là từ dáng dấp, phong thái và khí tức thì cô có lẽ không phải con người.”
“Nhân tiện thì tôi không có liên quan gì tới vị thần ở thế giới của anh.”
“___ Tức cô là nữ thần ở thế giới của huynh đệ ư?”
“Không phải, tôi cũng không dính dáng gì tới vị thần ở thế giới của anh ta.”
“… Vậy thì tại sao cô lại ở trước mặt [tôi] và huynh đệ?”
Chuẩn rồi. Ờ thì nguyên nhân của mọi chuyện đều nằm ở tên đàn ông đang chia phần ăn ra. [Tôi] tổng hợp lại khoản đó mà giải thích cho Ekdoic.
“Ra là vậy. Người cùng quê với huynh đệ đang được chăm sóc bởi nữ thần này sao. Có thể du hành qua nhiều thế giới thì cư dân ở thế giới huynh đệ thật tuyệt vời.”
“Tuyệt thì đúng là tuyệt, nhưng tuyệt thế nào thì tôi không muốn kể đâu.”
Khả năng tiếp thu của Ekdoic còn mượt mà hơn [tôi] tưởng. Cảm giác như anh ta xem đây chỉ là một giấc mơ vậy.
“Anh hàng xóm có vẻ cũng được người bản địa tôn kính nhỉ.”
“Tôn kính… Đúng là thế. Huynh đệ rất tuyệt vời, lần trước anh ta cũng vừa mới một mình đánh bại Ma Vương nữa.”
“Ekdoic, đừng có bợ [tôi] lên bằng chuyện đó. Nó chỉ là kết quả sau khi bản thân đơn độc làm loạn thôi.”
“Anh có kinh nghiệm tiêu diệt Ma Vương à? Vậy là anh đã hoàn thành được một hạng mục hứa hẹn của người chuyển sinh dị giới rồi.”
“Vậy người cùng quê huynh đệ thì sao? Quả nhiên là nếu di chuyển qua nhiều thế giới thì chắc hẳn anh sẽ có kha khá câu chuyện dũng mãnh nào đó nhỉ.”
“Nếu là thảo phạt Ma Vương thì tôi cũng có không ít đó.”
Mặc dù là chuyển sinh dị giới theo thể loại hài hước, nhưng cậu ta đánh bại Ma Vương bằng thực lực vẫn là sự thật. Có lẽ không thể gọi tên này là người Trái Đất nữa đâu.
“Quả nhiên…”
“Số lần diệt trừ anh hùng cũng không ít nhỉ.”
“Cả anh hùng ư!?”
Ekdoic đang lộ vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc. Ờ thì nếu có người không phân biệt anh hùng lẫn Ma Vương mà tiêu diệt thì dĩ nhiên sẽ như thế rồi.
“Ai da, tại tôi lỡ tay thôi ấy mà.”
“Lỡ tay đánh bại Ma Vương và anh hùng ư…”
“Kiểu như là hắt xì.”
“Hắt xì!?”
Ừm, cứ nghiêm túc nghe chuyện của tên này thì một nửa sẽ kết thúc bằng tsukkomi mất. [Tôi] không thể để xảy ra diễn biến này được.
“Ekdoic, chuyện của tên này có lẽ toàn bộ là thật, nhưng cứ nghiêm túc tiếp nhận thì không chịu được đâu. Cứ nghe thoáng qua như đang uống rượu mạnh thôi.”
“À ờ…”
[Tôi] rót rượu cho Ekdoic. Đối với cư dân của thế giới huyền ảo thì sự tồn tại của những kẻ chuyển sinh dị giới có thể gọi là vượt khỏi thường thức. Hơn nữa, cậu hàng xóm này còn là cư dân của thể loại hài hước. Nghiêm túc tiếp nhận thì dù bị xoá sổ toàn bộ ký ức cũng có khả năng gặp trở ngại nào đó không chừng. Lỡ như tên này cũng bị dính luôn yếu tố hài hước thì sẽ xảy ra đại thảm sự mất. Với lại dạo gần đây, tên này còn đang sắp rơi vào thể loại romcom nữa. Xin đừng gia tăng yếu tố hài hước quá nhiều nhé.
“Nhân tiện thì đây là ghi chú về chuyển sinh dị giới gần đây của cậu ấy.”
“Đâu nào… Ừm, cái này thì…”
Cậu hàng xóm cũng chuyển sinh vào dị giới không có yếu tố hài hước à. Hơn nữa còn là một lần chết thanh thản. Vậy mà cậu ta vẫn quay trở lại đây thì… chắc là do quý nữ thần đây rồi.
“Nhờ thế nên tôi đang không thể nghĩ ra kế hoạch nào để khiến tên này hoá kiếp cả.”
“Ai da, hahaha.”
“Tôi không khen cậu đâu.”
“Chắc chỉ còn cách để cậu ta tuỳ ý rồi. Vào một lúc nào đó sẽ ra hình ra dạng thôi.”
“Có chắc là vậy không?”
“Còn tuỳ người. Nhưng thật ra thì [tôi] cũng cảm thấy cậu ta đã không còn là nhân loại nữa rồi.”
“Ai da, hahaha.”
“[Tôi] không khen cậu đâu.”
Chúng [tôi] hoàn thành bữa ăn, cậu hàng xóm thì ra ngoài để dọn dẹp. Cơ mà nữ thần này ăn nhiều thật đấy.
“… Con người và thần linh đều có điểm khác biệt cả.”
“Ai biết được. Thông thường thì con người không thể trở thành thần linh, thần linh cũng không thể trở thành con người. Điều nhân loại có thể làm chỉ là phối hợp với thần linh mà thôi. Vậy thì chuyện này chẳng phải tuỳ vào tâm trạng của thần linh à?”
“… Có lẽ là thế thật.”
“Cơ mà chuyện gọi [tôi] đến vì có điều muốn hỏi thì chắc cô đã quyết định chuyện mình muốn làm rồi nhỉ?”
“… Tôi thật sự nghĩ anh quan sát tốt quá rồi. Nhân tiện thì người đi cùng anh đang hấp hối kìa.”
Còn tưởng tại sao Ekdoic trở nên yên tĩnh thì hoá ra là anh ta xỉn bét nhè rồi. Loại rượu lần này là rượu Nhật, và có vẻ như nó hợp với khẩu vị của Ekdoic nên anh ta uống khá là nhanh. Cái tên thường không uống rượu lại không thèm suy nghĩ mà uống thì đương nhiên sẽ trở nên thế này rồi.
“Đáng lẽ cô không cần phải dẫn Ekdoic đến mà. Làm sao có thể xin tư vấn yêu đương từ kẻ chậm tiêu như anh ta chứ.”
“Cũng không phải là tôi muốn xin tư vấn gì. Tôi chỉ muốn hỏi xem con người chậm tiêu thường sẽ nghĩ đối phương như thế nào để tham khảo.”
“Cùng lắm cũng chỉ đơn giản là trân trọng đối phương thôi. Kể cả khi không thể lý giải cảm xúc đối tượng thì sự nhiệt tình muốn ở bên cạnh hỗ trợ vẫn là thật. Cứ thành thật tiếp nhận theo ý nghĩa trong lời nói là đủ rồi.”
“…”
“Hay là nữ thần muốn [tôi] phân tích như lần trước để thúc đẩy tâm tình của mình?”
“… Chuyện đó thì thôi khỏi. Chỉ mình tôi chịu tác động cũng không công bằng lắm.”
Lý do nữ thần này gọi [tôi] đến vô cùng dễ hiểu. Mặc dù muốn nói đối phương đang tuổi thanh xuân hay gì, cơ mà bản thân im lặng thì hơn.
“Nếu [tôi] có thể dùng ma pháp mà dịch chuyển đến dị giới thì chắc đã tiến bộ hơn nhiều rồi.”
“Cũng phải. Chắc chắn anh sẽ có những hành động không thua kém gì cậu ta đâu.”
“[Tôi] không có tự tin đến vậy… [Tôi] cũng ngưỡng mộ sức mạnh có thể thúc đẩy câu chuyện một mình. Dẫu rằng [tôi] hiểu việc nhờ vả người khác cũng không phải xấu, nhưng bản thân vẫn muốn hoàn thành mọi chuyện mà không trông chờ vào ai. [Tôi] là kiểu đàn ông nhỏ nhặt ham chút vinh quang nhỏ bé ấy mà.”
“Không ghét bị nhờ vả nhưng không muốn nhờ vả. Anh đúng là người tuỳ tiện nhỉ.”
“[Tôi] biết mà. Nữ thần cũng tự hiểu tính cách bản thân phải không?”
“Nói chuyện với anh làm tôi dễ nổi cáu đấy.”
“Ai lại đi gọi cái tên như vậy tới nhỉ?”
“… Được rồi, tôi sắp sửa đi cùng với nữ thần khác mà mình vừa gọi tới phòng riêng. Tôi đã điều chỉnh để hai người có thể quay về vào lần tỉnh dậy tới nên xin cứ tự do.”
“Cô gọi người ta tới đây cũng được mà.”
“Đó là nữ thần sẽ hoá kẻ mang sắc dục thành tro khi đến gần, nếu anh muốn thì tôi sẽ dẫn tới cho.”
“… Dáng người thì sao?”
“Tôi vẫn luôn nghĩ tới chuyện xé toang quần áo ra.”
“Đã hiểu, xin mời hai người tự nhiên.”
Nữ thần đứng dậy rồi tạo ra một cánh cửa từ hư vô. Kế tiếp thì cô ấy bước vào trong mà không hề ngoái lại nhìn.
“Đã để cô chờ lâu rồi. Chúng ta cùng đi uống rượu nào.”
“A ưm… Có… có chuyện gì sao? Hình như hào quang khó chịu đang mạnh hơn mọi khi…”
“Không có gì cả. Nhân tiện thì cô không dẫn theo các em gái à?”
“Về… về chuyện đó thì… Ilyshua-chan và Ulmeshas-chan đều giáng lâm xuống thế giới chúng tôi tạo ra rồi…”
“Vậy sao. Thế thì chúng ta hãy uống hết phần rượu dành cho bốn người này vậy.”
“Nhìn… nhìn kiểu gì cũng là phần của bốn mươi người…”
“Ối chà, tôi nghe bảo cô uống rượu nhiều lắm cơ mà. Không sao đâu, tôi sẽ điều chỉnh thời gian nên cô không cần phải lo lắng việc quay về. Hãy cố gắng mà uống hết nào.”
“Híc…”Cánh cửa biến mất sau khi đóng lại. Mặc dù chỉ nghe giọng nói, nhưng có vẻ đó là một nữ thần khá đáng yêu.
“Nữ thần cũng có quan hệ dùng sức mạnh nhỉ.”
Lần tỉnh dậy tiếp theo thì [tôi] sẽ quay về chỗ bọn Illias à… Vậy thì hiện tại cứ im lặng uống đi đã. Từ khi đến thế giới kia thì cũng không có mấy cơ hội được im lặng uống một mình như thế này. Cơ mà ngay khi nghĩ thế thì cậu hàng xóm lại ló mặt. Việc uống rượu một mình có lẽ đành để lần tới vậy.
“Tôi đã dọn dẹp xong rồi đó, nữ thần ơi. Ủa đâu mất rồi ta.”
“Cô ấy bảo là sẽ đi uống rượu với nữ thần mình gọi tới rồi đi vào cánh cửa quái dị rồi.”
“Ái chà chà. Tôi cũng muốn có quan hệ thân thiết với nữ thần khác mà, thật chán nữ thần quá đi.”
“Có vẻ đó là nữ thần sẽ biến người mang sắc dục thành tro khi đến gần đó.”
“Chỉ nhiêu đó thì không vấn đề gì đâu.”
“Cậu là con người nên làm ơn có vấn đề đi.”
Cậu hàng xóm cũng chui vào trong kotatsu. Ngoài ra còn mang theo giỏ đựng cam đông lạnh cứ như dùng để làm tráng miệng sau bữa ăn. Cam đông lạnh và kotatsu… Cậu ta cũng có sở thích hay ho đấy.
“Ekdoic-san đã ngủ rồi à.”
“Tại vì rượu Nhật ngon quá mà, tên này bình thường cũng không phải loại người sẽ uống nhiều rượu.”
“Vậy thì người Nhật Bản chúng ta hãy cùng nhau uống đi nào.”
“Cậu chuyển sinh nhiều dị giới như vậy thì dòng máu Nhật Bản chắc đang nhạt lắm rồi ấy chứ.”
“Tại vì tôi vẫn trân trọng lời không được quên bản tâm của anh đó.”
À, [tôi] nhớ là mình từng thuyết giáo cậu ta như vậy hồi cùng nhau uống rượu ở Nhật Bản. Nhân (?) sinh hơn nghìn năm mà không ngờ cậu ta vẫn có thể nhớ rõ những lời đấy.
“Khả năng ghi nhớ của cậu tốt thật đó.”
“Cơ mà tôi biết ơn lắm luôn. Nhờ có lời của anh nên tôi mới có thể nhớ lại nữ thần. Cho dù chuyển sinh dị giới và mất đi ký ức thì tôi vẫn có thể tìm đến người ấy.”
“… Cậu có vẻ thích cô ấy hơn [tôi] tưởng.”
“Tại tôi đổ từ cái nhìn đầu tiên mà.”
“Đúng là khi cậu nói về kiểu người mình thích thì hình tượng đó giống y như nữ thần nhỉ.”
Người đàn ông này vẫn đang liên tục chuyển sinh dị giới. Cậu ta có rất nhiều thứ có thể đạt được từ những cuộc đời ấy. Song, cho dù so sánh với toàn bộ thì cậu ta vẫn nhìn thấy giá trị lớn hơn từ việc ở cạnh vị nữ thần giống như bị chết cơ mặt kia. Thật sự quá nặng tình đi. Nếu mà cậu ta nói về tình cảm thì [tôi] xin phép chạy luôn.
“Anh hàng xóm đã gặp được cô gái tuyệt vời nào ở thế giới mình dịch chuyển tới chưa?”
“Ưm… Đẹp thì cũng có, tính cách cũng không tệ. Ở đấy toàn là đám người có thể tin tưởng và hỗ trợ nhau cả.”
“Anh để ý nhiều người nhỉ. Nhưng mà harem cũng không tệ lắm, không phải anh đi tiếp cận toàn bộ cũng được à?”
“Không chỉ toàn nữ giới không đâu. Ekdoic đang ngủ bên kia cũng từng là địch nhân của [tôi]. Bản thân khiến anh ta phản bội rồi đón về như một con cờ để có thể giúp ích. Tuy nhiên, tên này thật sự quá thành thật, cho đến khi nhận ra thì anh ta đã trở thành người mà [tôi] muốn giúp đỡ. Vì thế nên bản thân càng ngày càng có nhiều mối quan hệ… [Tôi] thật sự may mắn lắm.”
“___ Hiếm khi thấy anh tự gọi mình bằng đại từ nhân xưng đó. Chuyện này có nghĩa họ đều là những người mà anh muốn bảo bọc cho dù phải thể hiện bản thân ra nhỉ.”
“Ừ, mọi người đều là đồng đội tốt cả.”
Cậu hàng xóm uống với vẻ vui mừng. Chắc hẳn cậu ta đang thật tâm chúc phúc chuyện [tôi] cảm thấy bản thân rất may mắn.
“Tôi cũng đã kết duyên với nhiều người ngoài nữ thần đó.”
“Thế thì tốt rồi. Họ là đám người thế nào?”
“Trước tiên là sư phụ Benizake. Nói sơ qua thì anh ta là cá hồi đỏ.”
“[Tôi] đã bảo cậu là đầu câu chuyện thì đừng nói chuyện sốc óc mà!?”
Ôi, cái kiểu này cũng thật hoài niệm quá đi.