Tôi đã lao thẳng về phía Zahakva trước cả khi xác nhận an nguy của Girista. Song, Zahakva đang cử động hai chiếc chân nhện vừa đâm Girista nhằm xé cơ thể cô ấy ra. Với đôi tay không cầm kiếm, rất khó để tôi tạo vết thương để ngăn cản chuyển động của cô ta.
“Illias, cúi xuống!”
Tôi nghe theo giọng nói của Arkryal ở phía sau mà cúi nửa thân trên xuống. Ngay sau đó, Arkryal đạp lên lưng tôi và chém vào Zahakva.
Dường như chuyện chúng tôi lao đến cũng nằm trong dự tính nên Zahakva đang giơ chân nhện chờ phản công, nhưng vì Arkryal thay đổi quỹ đạo ngay trước thời điểm ấy nên cô ta vừa tặc lưỡi vừa chuyển sang quét ngang để phòng ngự.
Chiếc chân nhện còn trống được dùng để đẩy Arkryal ra xa, tôi thì nằm trong trạng thái tự do hoàn toàn. Có lẽ Zahakva nghĩ rằng công kích bằng tay không của tôi chẳng có gì khiến cô ta phải cảnh giác. Đúng là cho dù đấm trúng cô ta đi nữa, nắm đấm còn chẳng được bao bọc ma pháp Thanh Tẩy của tôi sẽ không thể tạo nên thương tổn gì.
“Sẽ hơi đau đấy!”
“__!”
Tôi nhảy lên vai Zahakva và đá bay Girista đang bị chân nhện đâm. Girista tách rời khỏi chiếc chân nhện và bay về phía xa. Ngay tại đó là Harkdoc đang mở rộng cánh tay Ác ma chờ sẵn để đón lấy cô ấy.
“Xong rồi! Quả nhiên là chị đại! Tôi cũng nghĩ y hệt luôn!”
Girista hộc máu vì chấn động do Harkdoc đón lấy. Vì vẫn không buông kiếm trong tình trạng đó nên tôi có thể nhận ra cô ấy còn sống, nhưng chúng tôi cần phải nhanh chóng cầm máu cho Girista.
“Harkdoc cầm máu cho Girista đi! Tôi sẽ___”
Tôi nhìn xung quanh. Đã có vài hiệp sĩ bị giết bởi Zahakva trước khi tôi đến đây. Nếu bản thân không nhặt vũ khí giống như Arkryal thì tôi sẽ chẳng thể nào chiến đấu.
Tuy nhiên, dư chấn từ trận chiến với Zahakva đã khiến địa hình xung quanh biến đổi. Tìm kiếm vũ khí trong đây là một điều rất khó khăn. Có lẽ chỉ còn cách mượn thanh Ma Kiếm của____
“Chị đại! Hãy dùng cái này đi!”
Harkdoc ném một thanh kiếm không biết mang theo từ lúc nào đến chỗ tôi. Khi nhìn thấy thanh kiếm xoay vòng bay tới, luồng suy nghĩ của tôi đã đình trệ trong một khắc.
Kế đó, tôi đón nhận thanh kiếm, rút nó ra khỏi bao và cuối cùng cũng hiểu rõ lý do.
“Thanh kiếm này…”
“Đó là thanh kiếm ông chú Leanor định giao cho chị đại đó! Ông ấy bảo là chỉ cần giao tận tay thì chị đại sẽ biết nó là gì!”
Tôi nắm chặt thanh kiếm và cảm nhận sức nặng của nó. Tôi truyền ma lực vào rồi cảm nhận nó như một phần thân thể. Đây là thanh kiếm hôm nay tôi mới cầm lấy, nhưng nó lại còn thuận tay hơn cả thanh kiếm mà tôi sử dụng từ trước đến nay.
Điều đó là dĩ nhiên. Thanh kiếm của tôi vốn là loại kiếm điều chỉnh từ thứ mà cha từng dùng. Thanh kiếm này là tượng trưng của hiệp sĩ mà tôi hướng tới, là thứ tồn tại vì cha.
Vì Ma Cụ có cấu tạo phức tạp nên nó không thể dùng như vũ khí mang độ cứng cao. Đặc biệt là với các hiệp sĩ ưu tú về năng lực thân thể của Turize, vũ khí không thể vung hết sức mạnh sẽ không lọt vào lựa chọn của họ.
Song, ngay từ khi còn nhỏ, đã có một người rất thân cận muốn chế tạo Ma Cụ. Đó chính là người mẹ mang thân phận giáo sĩ Methys.
Thanh kiếm mạnh mẽ của Turize và kỹ thuật ma pháp của Methys. Nhờ sự kết hợp đó, nó sẽ là một thanh Ma Cụ không thể bị phá huỷ dù cha tung hết sức mình. Đó là những gì mà mẹ từng nói.
“Ồ, kiếm tốt đấy.”
“Đương nhiên rồi. Đây chính là đỉnh cao mà tôi đã từng hướng tới.”
Thanh kiếm ấy đã được thợ rèn Thorid của Turize rèn ra, sau đó được gửi tới vị giáo sĩ từng là thầy của mẹ và Maya.
Song, trước khi nó được hoàn thiện thì cha đã mất, sự tồn tại của nó dần trở nên mơ hồ… Thật không ngờ tôi lại có thể gặp được nó tại nơi này.
“Mất công đoạt đi mà lại có thêm vũ khí mới rồi. Được thôi, cho dù bao nhiêu cái thì ta cũng sẽ bẻ gãy hết!”
Zahakva bắt đầu nhắm tới bên này mà lao tới.
Khi tôi truyền nhiều ma lực hơn nữa vào kiếm thì lưỡi kiếm liền loé lên ánh sáng trắng. Đây là ánh sáng của ma pháp Thanh Tẩy. Chỉ cần truyền ma lực vào trong, lưỡi kiếm sẽ được bọc bởi sức mạnh phá giải tà ma của ma pháp Thanh Tẩy dù tôi không cấu trúc nó.
Cả hiệu suất cũng có thể thay đổi dựa vào ma lực được truyền vào. Điều cần thiết để sử dụng sức mạnh này chính là lực phóng xuất ma lực trong khoảnh khắc. Phải là những hiệp sĩ Turize có sở trường về Cường Hoá Ma Lực mới có thể phát huy toàn bộ chức năng của thanh kiếm này.
“Ta sẽ không để ngươi bẻ gãy cảm xúc chất chứa trong thanh kiếm này!”
Tôi lách thanh kiếm qua chiếc chân nhện đâm ra. Tuy bất ngờ vì không có cảm giác thật sự chém vào đối phương, nhưng khi quay lại thì tôi liền nhận thức được kết quả đến từ sức mạnh của thanh kiếm.
Thanh kiếm này không chỉ có thể tự do sử dụng ma pháp Thanh Tẩy, mà nó còn tăng độ sắc bén của mũi kiếm. Dù thân thể Ma Tộc vốn là một khối ma lực thì độ sắc bén này cũng vô cùng dị thường.
“__! Kiếm bén đấy. Nhưng thế thì___!?”
Zahakva định truy kích thì bỗng nhận ra điều gì đó nên giãn khoảng cách. Đôi mắt căm ghét đang lườm bên này… Không, đây là…
“Tốc độ tái sinh hơi chậm. Không chỉ trên mặt cắt, mà ma pháp Thanh Tẩy còn thiêu đốt sâu bên trong nữa.”
“Ra là thế. Sức mạnh đi kèm thật ngoài dự đoán.”
Ma pháp Thanh Tẩy thông thường sẽ có tác dụng lên vị trí chạm vào. Nó gây hỗn loạn dòng chảy ma lực, phong toả năng lực tái sinh của những ma vật hay Ma Tộc sở hữu cơ thể được cấu tạo bằng ma lực, và có thể gây ra cơn đau đớn mãnh liệt cho đối phương.
Tuy nhiên, thanh kiếm này không chỉ đơn giản là được bao phủ bởi ma pháp Thanh Tẩy, nó sẽ liên tục phóng ma pháp Thanh Tẩy khi cắt vào đối phương. Thế thì ma pháp Thanh Tẩy sẽ có thể ảnh hưởng ở cả vị trí sâu bên trong vết thương.
Song, chừng đó cũng không thể nào phong ấn hoàn toàn năng lực tái sinh của Ma Tộc. Zahakva chặt đi phần bị ma pháp Thanh Tẩy xâm thực và tạo ra thịt mới, nhờ đó mà cô ta thành công thoát khỏi ảnh hưởng của nó.
Chỉ là phương pháp ấy không thể thực hiện chỉ trong chốc lát, cô ta cần phải tốn một ít thời gian. Lý do Zahakva giữ khoảng cách là vì chân nhện không thể tái sinh như ý muốn khi chuẩn bị truy kích.
“Thanh kiếm phiền phức… Nhưng ta không ngây ngô đến mức để một thanh kiếm khoả lấp toàn bộ đâu!”
Zahakva hoàn thành tái sinh liền lập tức lao tới. Công kích đáng lẽ mãnh liệt không khác gì vừa nãy lại tạo cảm giác nhẹ nhàng hơn hẳn.
Cảm giác
an tâm do độ cứng truyền đến từ thanh kiếm khiến tôi có thể di chuyển dễ dàng hơn. Sự lo lắng thanh kiếm bị gãy vơi đi không ít, thay vào đó là cơ thể dồn tinh thần nhằm tìm cách phản công.
“Bọn tôi cũng không phải kiểu người mang chủ nghĩa lạc quan tới vậy đâu. Cơ mà bọn này cũng nắm chắc con đường tìm đến chiếc cổ ấy rồi đó?”
“Cái bọn___!?”
Zahakva giương vài chân nhện định đón đầu Arkryal vừa lao đến từ sau lưng tôi. Tuy nhiên, những chiếc chân ấy đang chịu nhiều thương tổn bởi thanh kiếm của tôi nên không được tái sinh hoàn toàn.
Với thanh kiếm không cần chú ý cũng có thể sử dụng ma pháp Thanh Tẩy, chỉ cần liên tục đón đỡ cũng đủ để tổn thương thân thể đối phương.
Arkryal chém vào cổ Zahakva ở thời điểm cô ta không thể né tránh. Dù vậy, cơ thể của Zahakva bỗng biến thành đất khiến thanh kiếm chỉ chém đi đầu của con rối đất.
“Ma Cụ… Khó nhằn thật.”
Nhờ thanh kiếm nên tôi đã có thể ứng phó năng lực thân thể mạnh mẽ của Zahakva. Tuy vậy, chỉ cần vẫn còn năng lực dịch chuyển của Ma Cụ ấy thì thanh kiếm này vẫn rất khó có thể chạm đến cổ cô ta.
Cô ta đã dịch chuyển mà không lột da trong lần này. Nhờ sự thay đổi trên bề mặt nên chúng tôi lập tức nhận ra cô ta đã dịch chuyển.
Moraly từng nói rằng dịch chuyển vào lòng đất bằng ma pháp Dịch Chuyển thông thường là hành vi tự sát. Nếu dịch chuyển vào vị trí đang tồn tại vật chất thì bản thân sẽ bị xuyên thấu bởi vật chất trong khoảnh khắc ấy.
Khi dịch chuyển vào trong lòng đất, mọi ngóc ngách trong cơ thể sẽ rơi vào trạng thái giống như được đất cấu thành và cơ thể sẽ bị nổ tung ngay thời khắc đó.
Zahakva có thể sử dụng ma pháp Trọng Lực, nhưng tôi không có cảm giác cô ta sở hữu kỹ thuật siêu việt. Nếu chỉ lợi dụng sức mạnh đến từ Ma Cụ thì chắc hẳn cô ta sẽ không thể thực hiện những điều chỉnh chi tiết liên quan đến cấu trúc.
Vậy thì cứ xem như hiện tượng đó chính là kết quả. Đó không phải dịch chuyển, mà là năng lực hoán đổi thì đúng hơn.
“Đừng suy nghĩ nhiều, Illias. Điều chúng ta có thể làm đâu phải chỗ đó?”
“… Cũng phải.”
Được Arkryal nhẹ đẩy đằng sau, tôi lắc đầu mà làm mới đầu óc. Tôi không cần phải dành sự thong thả do thanh kiếm này mang lại để suy nghĩ. Tôi chỉ cần hoàn thành vai trò mà chúng tôi đã bàn trước là đủ.
Có lẽ Girista sẽ không thể cử động nữa, nhưng điều đó không có nghĩa chúng tôi mất đi cơ hội thắng. Chúng tôi sẽ tiếp tục khai phá con đường thắng lợi còn lại mà Girista đã tiến tới!
“Cứ tiếp tục thế này thì khó chịu thật nhỉ. Ta vẫn chưa giết chóc toàn lực. Ta vẫn chưa hoàn thành bất cứ cái gì cho Ma Vương-sama. Thật khó chịu, thật khó chịu, thật khó chịu quá đi.”
Zahakva bắt đầu tiến công. Dường như cô ta đã học được rằng nếu chỉ dùng sức đập ngẫu nhiên thì chân nhện sẽ bị thương tổn bởi kiếm của tôi. Vì vậy nên cô ta đang bắt đầu liên tục thay đổi quỹ đạo. Tuy nhiên, chính vì là công kích theo đường thẳng nên tôi mới phải chật vật bám đuổi. Khi trông chờ vào kỹ thuật thì đó lại là lĩnh vực đắc ý của nhân loại bên này.
Công kích của Zahakva rất hiếm động tác thừa. Cho dù có thay đổi thì đó vẫn là công kích chắc chắn trúng mục tiêu. Tuy rằng tôi đâm vào hư vô vì cô ta lột xác, dịch chuyển hoặc kiềm chế bằng ma pháp, nhưng những công kích thông thường ấy chẳng hề có sự mài giũa nào cả.
Chắc hẳn cô ta chỉ dốc sức nâng cao năng lực của mình chứ không hề luyện tập kỹ thuật để đối đầu kẻ địch mạnh hơn bản thân.
Vậy thì tôi phải kiên trì. Kể cả khi đối thủ là con quái vật đã vượt qua lãnh vực nhân loại, tôi vẫn có thể chống đỡ tại vùng đất cực hạn tập trung mọi kỹ thuật của nhân loại.
“Chỗ đó!”
Tôi nhìn thấu rõ ràng quỹ đạo của những chiếc chân nhện cùng lúc đâm tới và dùng kiếm gạt đi. Những chiếc chân nhện mất đi uy lực vì phải liên tục biến đổi chuyển động, đối diện là kỹ thuật cứng rắn chuẩn bị cho thời khắc đó.
Nửa thân trên của Zahakva ngửa ra vì chiếc chân nhện bị đánh bật. Arkryal lập tức lao vào cứ như đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lâu. Tuy nhiên, cứ thế này thì cô ta sẽ một lần nữa dịch chuyển mà chạy trốn.
Song, Arkryal cũng đã tính tới điều đó mới lao vào. Vốn dĩ thì anh ta chỉ cần vung kiếm vào chiếc cổ ngay sau khi tôi gạt chân nhện đi. Ấy vậy mà anh ta lại cố tình trì hoãn và cho thời gian để Zahakva phản công hoặc dùng năng lực của chiếc nhẫn.
“Đôi mắt nhìn đăm đăm tôi trông được đó.”
“__!?”
Cú vung lần này lại nhằm mục đích tấn công. Tôi tăng mạnh lượng ma lực truyền đến kiếm mà kéo dài quỹ đạo.
Bản thân vẫn giữ tư thế gạt kiếm, xoay người một vòng rồi giậm chân để gia tốc thêm lần nữa. Kế tiếp, tôi chém mạnh vào những chiếc chân nhện đang chống đỡ cơ thể Zahakva.
Toàn bộ chân nhện đang giẫm trên mặt đất đồng thời bị chặt đứt. Chiếc bóng của Arkryal rơi trên đỉnh đầu Zahakva vừa bị mất tư thế.
“Bọn khốn…! Biết rõ mọi thứ là vô ích đi!”
Thân thể Zahakva biến thành đất. Hẳn cô ta lại dịch chuyển vào lòng đất rồi. Mặc dù đã tạo thời gian khác biệt khiến cô ta dao động, nhưng chỉ tôi và Arkryal vẫn khó có thể bức cô ta vào đường cùng.
“___ Cái này không phải vô ích đâu.”
Khi quay lại thì Harkdoc vừa di chuyển ra sau lưng bọn tôi đang cắm mạnh thanh đại kiếm của Girista xuống mặt đất.
Ác ma trong tay phải của Harkdoc gia tăng thể tích của mình, hoá thành một cánh tay phải mạnh mẽ hơn rồi bao phủ toàn thân Harkdoc như một bộ giáp phụ trợ toàn thân. Dường như anh ta không thể cử động như ý muốn, nhưng điểm lợi là sức lực lại tương đương với cả một hiệp sĩ Turize.
Kiếm của Girista vô cùng nặng, kể cả người bình thường cũng khó mà mang theo. Tuy nhiên, nếu có sức mạnh Ác ma trong tay phải Harkdoc thì anh ta vẫn có thể dễ dàng đâm xuống mặt đất như vừa rồi.
“Gya!?”
“Ồ, chuẩn luôn nè!”
Vị trí anh ta đâm kiếm xuống là nơi Zahakva vừa dịch chuyển. Thanh kiếm ấy đang xuyên qua lồng ngực và cắm thật sâu vào người cô ta. Thanh đại kiếm giải phóng năng lực của mình và cuồng loạn muốn nuốt chửng ma lực của con mồi trước mắt.
“Đúng như kế hoạch rồi. Lúc đầu anh bảo tôi vừa tạo tình huống khiến cô ta dịch chuyển vừa cho chút thời gian làm tôi chẳng hiểu gì luôn ấy.”
“Hoàn hảo luôn đó, Arkryal. Chị đại cũng hay lắm!”
“Grừ, ngươi… Tại sao…!?”
“Úi cha, ta không cho ngươi dịch chuyển nữa đâu nha? Ngươi đã gieo hạt ở hướng hai giờ, bốn giờ và chín giờ phải không? Đằng này đã nghiền nát cả rồi đó.”
Harkdoc cắm thanh Ma Kiếm sâu hơn nữa. Nó đang thể hiện sức mạnh cắn nuốt ma lực cứ như rất vui mừng vì bữa ăn.
“Aaaa…!”
“Ta đã suy nghĩ tại sao ngươi phải cất công dịch chuyển vào trong lòng đất làm chi đó. Nếu là vì tập kích sau khi lột da thì còn hiểu, nhưng mà hai hay ba lần kế vẫn y hệt như vậy. Thực tế thì ngươi có thể dịch chuyển mà không cần phải ở trong lòng đất nhỉ? Nhưng nếu làm thế thì mấy hạt mầm sẽ bị lộ liền.”
Khi nhìn sang phương hướng Harkdoc nói thì tôi trông thấy cơ thể Ác ma được tách ra đang cắm vào trong lòng đất. Dường như bộ phận của Ác ma đâm vào đang tràn ra ma lực nên tôi có thể nhìn thấy dòng chảy ma lực trên mặt đất. Dòng ma lực đó đang pha lẫn loại ma lực khác… tôi có thể đoán rằng nó thuộc về Zahakva.
“Nguyên lý rất đơn giản. Ngươi triển khai ma lực thông qua Ma Cụ và tạo nên không gian được bao phủ bởi ma lực. Sau đó, chỉ cần phát động năng lực của nó thì ngươi sẽ có thể hoán đổi bản thân với vật chất bên trong không gian ấy. Dĩ nhiên là nếu ma lực mang hình thái của ngươi rung động trong không khí thì hai người kia sẽ lập tức phát hiện. Vì vậy, ngươi đã gửi ma lực của mình vào trong lòng đất rồi chuẩn bị vị trí dịch chuyển.”
Ma lực tràn ra như uy áp sau khi Zahakva biến hình cũng bao gồm cả vai trò chuẩn bị vị trí dịch chuyển. Đúng là nếu chôn sâu trong lòng đất khi đang chiến đấu thì sẽ chúng tôi sẽ khó có thể quan sát kỹ sự hiện hữu của ma lực.
Tuy nhiên, có thể dịch chuyển vào không gian ma lực được chuẩn bị sẵn liệu có phải là chứng cứ để Harkdoc nhìn thấu vị trí không?
“Đọc vị trí dịch chuyển rất là đơn giản. Đó đều là nhờ lời gợi ý của ông chú Leanor đó. Khi nhìn vào địa điểm mình chú ý thì ánh mắt của ngươi sẽ khẽ xác nhận hai bên. Ta đã nhìn rõ ngươi nhìn quanh vị trí này khi Arkryal lao vào đấy. Ở trong lòng đất cũng còn hình thái ma lực rõ ràng nên cắm kiếm xuống là dễ!”
Thỉnh thoảng ánh mắt của Zahakva cũng rung động, và đó là thói quen nhắm vào vị trí mình đặc biệt chú ý của cô ta. Harkdoc lý giải cơ chế dịch chuyển và đưa ra chỉ thị cho Arkryal để lợi dụng thói quen ấy.
Vai trò của đội du kích này vốn đã được quyết định từ ban đầu. Tôi ngăn chặn công kích của địch từ chính diện, Arkryal dùng cách chiến đấu ứng với tình huống, Girista dùng thủ thuật và dồn ép, cuối cùng là Harkdoc quan sát từ phía sau nhằm tìm ra điểm yếu của địch.
Trên tai của Arkryal đang có một bộ phận Ác ma được tách ra từ tay phải Harkdoc. Mục đích của nó chính là liên lạc bằng niệm thoại sau khi Harkdoc tìm ra đối sách và tiến vào hành động.
Vốn dĩ tôi cũng muốn một cái, nhưng Arkryal lại cảnh báo rằng “Đó là đối thủ mà cô sẽ chết nếu mang tạp niệm đấy. Cứ giao người có thể đối phó bằng năng lực của con rơi như tôi đi.” Hiện tại, tôi có thể khẳng định phán đoán đó vô cùng chính xác.
“Aa… Bọn… khốn… đừng có mà… nói chuyện dài dòng!”
“Ta cũng không phải thích lắm lời đâu. Đây chỉ là tiểu xảo để ngươi có thể chú ý đến ta một chút đấy.”
“__!?”
Đương nhiên là chúng tôi sẽ không để vuột cơ hội này. Tôi lẫn Arkryal đều đang thu hẹp khoảng cách. Arkryal chặt xuống những chiếc chân nhện đang nhắm vào Harkdoc, tôi thì tập trung ma lực vào thanh kiếm.
“Kiếm cứ cắm trong bụng thì đau lắm phải không? Cho dù ngươi là Ma Tộc thì ta cũng không có hứng thú gây đau đớn cho phụ nữ đâu. Thế nên là nhờ chị đại trông chừng nhé!”
“Tôi cũng không định trông chừng cô ta, nhưng xin được phép dùng toàn lực tại đây!”
Chiếc chân nhện còn lại đang vùng vẫy của Zahakva đâm về phía này. Tuy nhiên, công kích khổ sở ấy cũng bị Arkryal chém xuống một cách dễ dàng.
Cuối cùng, tôi dồn toàn bộ ma lực trong người và giáng lưỡi kiếm trắng vào đầu Zahakva.
========================================
Philia-san, mẹ của Illias. Cô ấy là giáo sĩ săn Ác ma nhưng lại than vãn với cha Illias rằng “Vũ khí của Turize cục mịch quá.” Khi anh ta đáp rằng “Đâu, anh nghĩ đấm chết Ác ma bằng tay không mới là cái đáng nói đấy” thì cô ấy chỉ có thể cười trừ.