Học Viện Phản Diện

chương 80: “bản sắc bệnh công chúa thi ân”

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Pi sà Nguyệt

“Cô là Thẩm Niệm Tình?” Thẩm Bạch Lộ dùng giọng điệu không quen hỏi.

Khách mời trong sảnh ngạc nhiên nhìn sang, nhìn cô gái Thẩm Độ nắm tay trông ngang tuổi Bạch Lộ,

trẻ tuổi và xinh đẹp nhưng không phải kiểu đẹp như Bạch Lộ, Bạch Lộ xinh đẹp giống như đóa hoa hồng

kiều diễm vậy, vẻ đẹp của cô gái kia lại như đóa tường vi mềm yếu bên ngoài, tuy yếu ớt nhưng không

chút sợ hãi, bị Bạch Lộ vênh váo hỏi thì hơi sửng sốt rồi cười đáp, “Đúng thế, tôi là Thẩm Niệm

Tình, cô là Bạch Lộ hả? Tôi nghe ba…” Cô ta vừa nói ba thì Thẩm Bạch Lộ đột nhiên đưa tay tát cô ta

một cái, cái tát kia làm các khách mời trong phòng ngạc nhiên.

Mà Thẩm Niệm Tình không ngờ mình bị ăn tát, cô ta đứng không vững, may có Thẩm Độ đỡ cho nhưng trên

mặt lại đau vô cùng.

“Lộ Lộ! Con làm gì thế!” Thẩm Độ bối rối đỡ Thẩm Niệm Tình, ông nhìn Thẩm Bạch Lộ tức giận.

Ngay sau đó vợ ông Lý Du và Lâm Luật cũng đi tới giữ Thẩm Bạch Lộ.

“Oa.” Lộc Giác thầm cảm thán một

tiếng, nhỏ giọng nói: “HIệu trưởng sao giống như không phân rõ phải trái vậy?”

Tạ Minh và các phản diện khác đi tới đây đứng một nhóm, muốn xem hiệu trưởng định giải quyết thế

nào, dù sao Thẩm Niệm Tình cũng là nữ chính, hôm nay người ta sống lại trở về là muốn nhận ba trên

tiệc sinh nhật của nữ phụ Thẩm Bạch Lộ để trả thù á.

“Lộ Lộ, sao vậy? Con biết cô ta à?” Lý Du giữ tay cô lại, không thể, Thẩm Niệm Tình mới tìm lại

được nửa tháng, chỉ có bà và Thẩm Độ biết thân phận của Thẩm Niệm Tình, vì Thẩm Niệm Tình không cho

Thẩm Độ nói, không muốn nhận người cha là Thẩm Độ, khó lắm ông ta mới khuyên được Thẩm Niệm Tình,

cô gái kia cũng đồng ý trở về nhà họ Thẩm vào hôm sinh nhật, Thẩm Độ tính giới thiệu Thẩm Niệm Tình

với các bạn bè ở buổi sinh nhật hôm nay, nếu không sao ông ta lại mời nhiều bạn tốt tới vậy chứ?

“Hôm nay là ngày đầu bọn con gặp nhau nhưng con nghe tin của cô Thẩm Niệm Tình này như sấm bên tai

ấy chứ.” Thi Ân vẫy tay, cười lạnh nhìn

Thẩm Niệm Tình giống như một nữ phụ ác độc nói: “Sao thế? Quyến rũ anh Lâm Luật xong thì lại tới

cửa quyến rũ ba tôi à? Làm hồ ly tinh vui lắm hả?” Thẩm Độ và Lâm Luật ngẩn người nhìn nhau.

“Em hiểu nhầm rồi, Lộ Lộ.” Lâm Luật vôi nói, “Anh và cô Thẩm có ít hiểu nhầm, chỉ gặp nhau hai ba

lần thôi, không quen, em nghe tin đồn bậy bạ đâu thế?”

“Thật à?” Thi Ân quay đầu nhìn hắn hỏi, “Em nghe người ta bảo công ty các anh mới ký hợp đồng với

nghệ nhân mới, tên là Thẩm Niệm Tình, bởi vì uống say nên đã lên nhầm xe rồi đè anh lên xe, sau đó…

được anh ký hợp đồng, không phải là cô ta à?”

Lâm Huân dừng một chút, nhấn mạnh: “Đó là hiểu nhầm, ký hợp đồng với cô Thẩm là quyết định của công

ty, anh và cô Thẩm không có quan hệ gì…”

“Hiểu nhầm? Vậy Thẩm Niệm Tình đã lên nhầm xe là cô ta đúng không?” Thi Ân ngắt lời nhìn về phía

Thẩm Niệm Tình đang che mặt, ôm hai tay trước ngực nói: “Thế tôi đánh không sai rồi.

Cô Thẩm lần

này lại ngồi nhầm xe ba tôi nữa hả? Tôi cũng không biết tại sao cô có thể ngồi nhầm xe như thế, bị

mù à?”

Mọi người trên sảnh vừa nghe Thẩm Bạch Lộ nói như vậy thì đã đánh một cái nhãn ‘cô gái tâm cơ cố ý

lên nhầm xe’.

Mặt Thẩm Niệm Tình cực khó coi, Thẩm Bạch Lộ này sao không giống kiếp trước thế, Thẩm Bạch Lộ đời

trước luôn giả bộ làm đóa hoa sen trắng xấu xa, ban đầu giả vờ nhận cô ta làm chị em tốt nhưng luôn

ra tay độc ác với cô ta trong bóng tối.

Thẩm Bạch Lộ đời này sao… đột nhiên không có não thế? Đóng

vai nữ phụ ác độc thiệt luôn chứ chẳng thèm giả vờ gì cả?

“Lộ Lộ, đừng làm bậy!” Thẩm Độ tức giận, ông không biết Thẩm Niệm Tình và Lâm Luật có vấn đề gì, cứ

nghĩ Thẩm Bạch Lộ ghen tị, ông tức giận răn dạy, “Hồ ly tinh cái gì, quyến rũ cái gì, không hỏi rõ

đã ra tay đánh

người là sao? Niệm Tình là con….” Lại không biết nói rõ chuyện thân thế này kiểu gì, đành phải nói,

“Con bé là em của con! Hôm nay ba dẫn con bé về để…”

“A, cô ta còn nhận ba làm ba nuôi luôn à?” Thi Ân không cho ông có cơ hội giới thiệu Thẩm Niệm

Tình, trực tiếp ngắt lời, nghiêm mặt nhìn ông, “Con không thích cô ta, cho dù ba đem cô ta về với

danh nghĩa gì thì con cũng không có quyền quản ba, con cũng không quan tâm lắm nhưng hôm nay là

sinh nhật con, ba có thể tôn trọng con một chút không? Đừng mang người con không thích đến buổi

tiệc sinh nhật của con, được không?”

Lời của Thẩm Độ bị ngăn lại, cô nhìn ông nhỏ giọng hỏi: “Ba phải chọn vào hôm nay, làm con đau lòng

vào buổi tiệc sinh nhật của mình à?”

Bánh gato trên chiếc xe đẩy do Thẩm Bạch Lộ làm cho ông còn chưa kịp cắt ra ăn thử.

Thẩm Độ nhìn cô con gái do mình nuôi lớn do dự một lát, đúng thế, hôm nay là sinh nhật con bé, nếu

nói cho mọi người biết con bé không phải con ruột của ông, là đứa bé ôm sai… Nhưng hôm nay cũng là

sinh nhật của Niệm Tình, hai mươi năm qua ông không thể tổ chức sinh nhật cho Niệm Tình, khó lắm

mới tìm con bé về được, con bé chỉ có yêu cầu trở về nhà họ Thẩm vào hôm sinh nhật xem như là quà

sinh nhật tuổi hai mươi ông dành cho con bé…

Không khí hiện trường trở nên lúng túng, khách mời không dám nói nhiều, chỉ im lặng đứng đấy.

Lý Du đứng cạnh Thẩm Bạch Lộ nói một câu: “Lộ Lộ nói đúng, không cần phải chọn vào hôm nay cơ mà?

Hôm nay là sinh nhật của Lộ Lộ, con bé cũng mời nhiều bạn bè đến, đổi ngày khác không được à?”

Thi Ân nhìn gương mặt khó coi của Thẩm Niệm Tình, nói với các học viên trong hệ thống: “Các bạn

hiểu dụng ý của nữ chính không?”

Tạ Minh giật mình, sao đột nhiên đặt câu hỏi thế?

Lộc Giác đáp: “Em biết! Nữ chính sống lại muốn báo thù, cô ta muốn nữ phụ mất mặt vào hôm sinh nhật

của mình, khiến mọi người biết nữ phụ không phải là con gái nhà họ Thẩm!”

Tạ Minh cũng nói thêm: “Tôi cảm thấy nữ chính sống lại biết hôm nay nữ phụ định tỏ tình với Lâm

Luật, cho nên muốn một mũi tên trúng hai đích, khiến nữ phụ mất thân phận cô chủ nhà họ Thẩm cùng

với phá hoại lời tỏ tình của nữ phụ, nữ chính muốn cướp mọi thứ của nữ phụ và làm cô ấy mất mặt mới

vui vẻ.”

Thi Ân mỉm cười, Tạ Minh hợp với việc làm nhiệm vụ này.

“Cho nên hiệu trưởng cố ý không cho nữ chính làm được điều ấy?” Lộc Giác khó hiểu hỏi, “Tại sao vậy

ạ?”

Thi Ân nói, “Để cho nữ phụ thêm đất diễn, không làm nữ phụ phản diện, phải nhớ trong một nhiệm vụ

chỉ có phản diện cấp bậc boss mới có thế lực ngang với nam nữ chính, thậm chí phải trah thủ nhiều

sự đồng tình và hảo cảm hơn nữ chính, phải làm đến mức khiến vô số người kêu oan giúp em lúc nữ

chính tính hành hạ em, đó mới là phản diện ưu tú.

Phản diện cấp bậc boss sẽ thu được nhiều hơn là

phản diện pháo hôi.”

Các phản diện sợ ngây người, làm phản diện còn cần nhiều học vấn và kỹ năng thế luôn á?

“Nhưng hiệu trưởng ơi, bây giờ cô đang làm nữ phụ ác độc à? Sau khi mọi người biết sự thật sẽ đồng

tình nữ chính.” Tạ Minh nói.

Quả nhiên, nữ chính Thẩm Niệm Tình buông tay xuống, để lộ gương mặt đỏ của mình nhìn Thẩm Bạch Lộ,

đỏ mắt nói: “Hôm nay cũng là sinh nhật tôi.” Cô ta nhìn Thẩm Độ với đôi mắt đỏ rực, “Thì ra buổi

tiệc này không phải dành cho tôi? Tôi cứ tưởng….

đây là lần đầu tiên ông tổ chức cho tôi tiệc sinh

nhật trong hai mươi năm qua đấy.”

Thẩm Độ hổ thẹn và chua xót, đây là con ruột của ông mà…

Các phản diện nhìn hiệu trưởng muốn xem hiệu trưởng làm gì thì thấy Thi Ân đứng đấy, nhìn Thẩm Độ

rồi lui về sau, hốc mắt của cô cũng đỏ ửng!

“Thì ra buổi tiệc này không phải tổ chức để chúc mừng cho con à? Là vì chuẩn bị cho con gái nuôi

của ba hả?” Tuy viền mắt Thi Ân đỏ ửng nhưng vẫn mím môi, làm mắt hung ác cười, “Tốt, tốt lắm, nếu

thế thì ba và cô ta chúc mừng với nhau đi!” Nói xong mạnh mẽ lau nước mắt, hất tay Lý Du chạy ra

ngoài.

“Lộ Lộ!” Lý Du gọi cô.

Cô ngừng lại như nghĩ tới cái gì, quay đầu bước nhanh trên giày cao gót rồi dừng trước xe bánh, đưa

tay hất bánh gato xuống đất rồi xoay người rời khỏi đấy chẳng thèm quay đầu lại.

Bên ngoài vẫn còn mưa, bùn dưới cỏ bị mưa thấm ướt, cô đi giày cao gót trong đêm mưa lớn dính đầy

bùn, hơi lảo đảo một chút.

“Lộ Lộ!” Thẩm Độ vẫn không đành lòng mà gọi cô.

Nhưng cô không thèm quay đầu lại, khom lưng cởi giày cao gót đi chân trần ra ngoài.

“Lộ Lộ, con muốn đi đâu thế?” Lý Du vội gọi cô lại, nhìn người hầu nói: “Nhìn cái gì! Không mau đưa

con bé về! Mưa to như vậy, cầm ô theo!” Lại tức giận nhìn Thẩm Độ và Thẩm Niệm Tình, nhỏ giọng nói:

“Sao phải chọn hôm đông người như hôm nay thế? Ông còn không biết itnsh con gái à? Bây giờ thì hay

lắm, ai cũng mất mặt!” Trong lòng bà chẳng yêu thích Thẩm Niệm Tình này tí nào, bởi vì năm đó mẹ

của Thẩm Niệm Tình tham gia vào cuộc hôn nhân của bà, lúc ả mang thai thì bà mới biết đến sự tồn

tại của người thứ ba này, không ngờ mẹ của Thẩm Niệm Tình mang con mình chạy đến trấn nhỏ sinh con,

kết quả xảy ra chuyện, vừa sinh con xong thì chết.

Năm đó không còn cách nào khác, bà tức giận nhưng đó là con của Thẩm Độ, khi đó bà mới sinh con

trai chưa đến một năm, thấy đứa bé nhỏ như vậy nên đồng ý nhận về nhà họ Thẩm nuôi, dù sao cũng là

con gái, nhà họ Thẩm toàn là bé trai, bà nuôi bên người hai mươi năm, mặc dù không phải con bà

nhưng bà xem con bé như con ruột của mình, lại thêm Lộ Lộ từ bé đã luôn thích dán bà, lần nào bà

cãi với Thẩm Độ thì Lộ Lộ đều giúp đỡ bà, nuôi chó nuôi mèo còn có tình cảm chứ nói gì người, bây

giờ bảo với bà nuôi sai rồi đưa Thẩm Niệm Tình có bề ngoài giống người thứ ba về, bà cũng chẳng vui

vẻ gì.

Thẩm Độ không ngờ còn chưa nói gì mà phản ứng của Bạch Lộ đã lớn như vậy, vội cho người đi đón cô

về.

“Chú Thẩm, để con đi.” Lâm Luật cầm ô của người hầu đưa đến rồi đuổi theo.

Thẩm Niệm Tình nhìn Lâm Luật lo lắng đuổi theo, cơn giận bùng lên, mặt trắng bệch, cô ta siết chặt

ngón tay, nữ phụ đỡ đạn này làm gì thế? Rõ ràng người gây chuyện phải là cô ta chứ! Cô ta tính đủ

cách để về hôm nay, ai dè… lại bị nữ phụ gây phiền rồi?? Không những không thể công bố trước mặt

mọi người, phá hoại lời tỏ tình với Lâm Luật mà còn bị tát một cái!

Lần này hay rồi, ai cũng chú ý Thẩm Bạch Lộ, đi dỗ cô về như cô công chúa.

======================================

Thẩm Niệm Tình nhìn Thẩm Bạch Lộ tức giận đi ra ngoài chằm chằm đầy tức giận, nữ phụ này đang cố ý

xài khổ nhục kế! Đi chân trần, váy bị mưa xối ướt, Lâm Luật đi qua che dù cho cô thì bị đẩy ra, tức

giận nói: “Đừng động vào em! Đi chúc mừng cô Thẩm của mấy người đi!”

Cô ta tức giận chửi thề trong lòng, đây là nữ phụ bitchy công chúa gì đấy! Còn đáng giận hơn cả bộ

mặt bông sen trắng ở kiếp trước! Tưởng mình là cô chủ nhỏ cần được nhiều người dỗ à? Cô ta mới là

nữ chính!

Thẩm Niệm Tình nhìn Thẩm Bạch Lộ đẩy Lâm Luật rồi bước nhanh ra khỏi vườn, đi lướt qua cửa lớn làm

bằng hoa tường vi rồi định ra khỏi nhà, cô ta tức giận tới mức hận không thể có xe đi tới đâm chết

Thẩm Bạch Lộ!

Bên ngoài đột nhiên có tiếng thắng xe đầy chói tai, Lâm Luật vội gọi: “Lộ Lộ, cẩn thận!”

“Cô chủ!”

Lúc này một chiếc xe con màu đen đột nhiên đi vào trong tòa nhà dừng trước mặt Thẩm Bạch Lộ —–

Thẩm Niệm Tình thấy chiếc xe kia thắng gấp và Thẩm Bạch Lộ ngã xuống đất, cô ta bối rối, sao tông

thật rồi?

“Lộ Lộ!” Thẩm Độ và Lý Du sợ tới mức mặt trắng bệch, vội chạy ra ngoài mà không kịp bung dù.

Khách mời trong sảnh giật mình, chỉ có mấy học viên của Học viện Phản diện cảm thán: “Hiệu trưởng

giỏi quá, mạnh mẽ biến nữ phụ thành nữ chính luôn!”

Lộc Giác: “Hóa ra còn có thể chơi như này!”

Tạ Minh: “Bà mịa nó, khổ nhục kế này của hiệu trưởng hay đấy! Làm hỏng kế hoạch công bố thân phận

của nữ chính!”.

Truyện Chữ Hay