Junghwa tay cầm vô lăng chiếc Veneno, mái tóc cô được buộc thấp, đeo một chiếc kính không tròng, tay áo được cẩn thận sắn lên cùng chiếc váy công sở làm nổi lên nét thanh lịch của chính mình. Nhưng ngược lại với vẻ thanh lịch ấy chính là Hani với tóc tai có phần lộn xộn, một bên dây váy tuột xuống làm lộ xương quai xanh gợi cảm. Đôi gò má ửng hồng vì uống rượu.
Trời bắt đầu đổ mưa, dòng người ngày một thưa thớt dần. Trong không gian hẹp của chiếc Veneno, Junghwa có thể ngửi thấy rõ mùi nước hoa của em. Không nhịn được mà tiến lại gần với bờ môi mềm mại ấy điểm xuống một nụ hôn. Đôi môi ngọt ngào của Junghwa như nuốt trọn môi lưỡi của em, bên ngoài dù trời đang mưa nhưng không ngờ nó lại hợp đến như vậy trong khung cảnh này. Ngón tay thon dài hư hỏng của cô mơn mớn tìm kiếm nụ hoa nhỏ của em. Nhưng có một lực đạo như ngăn cản cô lại, cố gắng buông lời nói trong sơn say tình
- Junghwa, chúng ta...vào nhà được không?
Junghwa cố gắng kìm nén ngọn lửa bùng lên trong mình, phóng một mạch thật nhanh trở về nhà. Mặc kệ trời mưa, cô giao chìa khoá cho tên bảo vệ đi cất xe và nhắc nhở rằng mai rồi hẵng mang đồ lên trả. Nhấc bổng em lên rồi mang em về trên phòng, chính vì những giọt mưa ấy đã làm chiếc váy gắn chặt lấy cơ thể em làm lộ dáng người cao gầy. Vừa lên đến phòng, cô liền ném em lên trên giường rồi làm tiếp công việc của mình. Khi cô vừa chạm xuống chiếc váy của em, em liền nắm chặt lấy cổ tay cô với ý ngăn cản.
- Em không muốn làm?
Thấy em không trả lời, lực đạo tay của cô giảm dần. Hani nhân cơ hội vùng lên và đè chặt cô dưới thân mình, hơi thở ấm nóng của em xen lẫm mùi rượu phả vào tai cô, nói từng lời
- Lần trước chị có hứa, là nếu có lần nữa thì chị sẽ nằm dưới. Vậy nên hôm nay tôi sẽ phục vụ tiểu thư Junghwa tận tình nhất có thể. Đêm nay chị làm thụ đi.
- Tôi...
Không để cho cô kịp nói, em đặt một ngón tay mình lên trên đôi môi mềm mỏng ấy. Đến khi Junghwa nằm im và không còn phản kháng, em bắt đầu đặt đôi môi và len lỏi qua hàm răng của cô và quấn lấy cái lưỡi của cô. Tay em từ từ cởi từng cúc áo sơ mi, khi nó ướt đã làm lộ chiếc bra đen bên trong, thật muốn trêu người. Chẳng mấy chốc mà cả hai đã khoả thân hoàn toàn. Tay em đưa xuống bầu ngực kiêu hãnh nhẹ nhành thoa và vuốt nhũ hoa, trêu đùa nó như một món đồ chơi ưa thích. Junghwa không tiết chế được mà theo bản năng rên lên âm thanh ái muội. Bàn tay tinh nghịch của em từ từ vuốt xuống bụng đến nơi sâu thẳm bên trong chị.
- Chị có muốn thử món đồ mà chị đã dùng với em không? Hay là thứ gì đó khác...
Hani khẽ nhếch môi cười, Cúi xuống cắn nhẹ vành tai của chị. Junghwa vì sự ẩm ướt đó mà đã không kiểm soát được mình.
- Xin em, đây...là lần đầu...của tôi, hãy nhẹ nhàng..
- Đáng ra chị nên nhẹ nhàng với em mới phải, Junghwa à~
Hani lôi từ trong hốc tủ chiếc còng và cột chặt chân tay chị vào cạnh giường. Thêm nữa là một khăn và bịt mắt cô lại. Em lấy chai rượu trong tủ kính và rắc một ít bột màu trắng vào đó. Lắc nhẹ ly rượu để nó hoà tan rồi ngậm vào trong miệng. Đến gần Junghwa, em khẽ tách đôi bờ môi ấy và để chất lỏng nóng rực đó chảy vào trong khoang miệng cô. Cả người cô bắt đầu cảm thấy bức bách khó chịu, em biết rằng thuốc bắt đầu có tác dụng nên bày trò trêu đùa khơi dậy du͙ƈ vọиɠ trong cô.
Mở nắp chai rượu và đổ nó lên trên người cô, cảm giác từng giọt chất lỏng chảy trên người mình làm cô kíƈɦ ŧɦíƈɦ không ngừng, Junghwa bắt đầu cựa quậy mình. Ném chai rượu sang một bên, nếm nhẹ vị rượu trên nhũ hoa của cô. Thật ra uống rượu kiểu này rất ngon, nhưng chỉ hơi tốn rượu chút thôi. Tiếng rên phát ra ngày một đều và mang theo chút gợϊ ȶìиɦ. Em chạm nhẹ xuống nơi đó, Hani nhếch môi cười rồi khẽ nói
- Chị đã rất ướt rồi Junghwa, muốn em đến vậy sao?
Tay em bắt đầu trêu đùa với tiểu Junghwa, cả người cô như một dòng điện chạy qua. Tròn rượu của Hani có tình dược làm người cô ngày một khó cầm cự nổi, mọi hành động của em đều như muốn trêu đùa cô đến phát điên. Em hôn nhẹ lê tiểu Jung, điểm từng nụ hôn xuống đùi, và tránh nơi đó ra như chọc tức chị. Đến đây Junghwa không thể nhịn được nữa, cả người giống như hàng ngàn con kiến bò lên, kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến tột độ. Hani đưa ngón tay mình và chạm nhẹ vào nơi đó nhưng rồi lại bỏ ra
- Chị có ổn không vậy Junghwa. - Vẫn một mực trêu đùa lấy cô, đầu ngón tay em đã ướt đẫm rồi, nếu chị muốn thì hãy cầu xin em đi Junghwa.
- Xin em...
- Em vẫn chưa nghe thấy gì cả.
- Làm ơn, xin em đấy!!!
- Chị đang nổi nóng với em sao? Vậy thì bỏ đi..
Hani đứng dậy khỏi giường và quay lưng bước đi. Nhưng sau lưng lại vang lên tiếng gọi ngọt ngào của cơn say tình.
- Xin em hãy đưa nó vào bên trong chị, đêm nay...chị muốn trao nó cho em.
Khoé môi em chợt nhếch lên, Hani đi tới và đè chặt xuống người cô. Nói nhẹ từng lời
- Em sẽ phục vụ lão công của em tận tình.
Em nhẹ nhàng đưa dần từ từ hai ngón tay của mình vào. Cơ thể cô căng cứng, cảm giác đau nhói nơi đó làm cô thấu hiểu được nỗi đau mà mình đã từng làm với em
- Thả lỏng đi Junghwa.
Nhẹ nhàng từng nhịp, sau cơn đau ấy lại là cơn kɦoáı ƈảʍ. Cô và em hoà hợp với nhau trên cùng chiếc giường, đến khi Junghwa kêu lên một tiếng rên thoả mãn thì lúc đó cũng là lúc Hani nằm gục xuống bên cạnh lấy cô. Em nhẹ nhàng tháo từng chiếc còng và chiếc bịt mắt ra khỏi người chị. Ôm chặt lấy Junghwa vào lòng, hôn nhẹ lên trán chị
- Ngủ ngon lão công
- Người yêu của tôi thật có tài...