Nói đến cũng thực kỳ diệu, Thẩm Húc Thần không chỉ được trùng sinh mà sau khi sống lại trên người cậu còn có thêm một cái hệ thống học tập. Khi hệ thống học tập mở ra, có tặng kèm cho tân thủ (người mới) một món quà, quà tặng cho tân thủ thực mộc mạc, chỉ là một dung dịch thay đổi gen sơ cấp. Mấy ngày nay cậu bị sốt nhẹ chính là tác dụng phụ do dịch thay đổi gen phát huy tác dụng.
Lúc đầu Thẩm Húc Thần vốn định lén cho ông Thẩm Bình Trung dùng dung dịch thay đổi, bởi vì cậu biết rõ, nếu dựa theo quỹ đạo như kiếp trước thì thọ mệnh của ông nội chỉ còn chưa tới một năm, ông sẽ ra đi đột ngột.
Dù sao hồi trẻ cũng vất vả từng trải nên thân thể ông Thẩm Bình Trung đã bị hủy hoại rất nhiều, tựa như gốc cây không được chăm sóc, bề ngoài nhìn như không có vấn đề gì nhưng bên trong ruột đã mục ruỗng hoàn toàn. Cho nên, chỉ cần ra gió hoặc mắc mưa hơi lâu một chút liền gục ngã.
Chuyện ông nội Thẩm Bình Trung qua đời đối với cặp song sinh mà nói là một loại đả kích vượt quá sự tưởng tượng, thẳng cho tới hiện tại, Thẩm Húc Thần vẫn còn nhớ rõ cảm giác đau đớn như trời sập khi đó. Hai chị em suốt hai năm trời cũng không thể vượt qua nỗi bi thương này.
Đối với Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư mà nói, ông Thẩm Bình Trung vừa là thân nhân vừa là thầy giáo, vừa là người dạy dỗ, vừa là người dẫn đường, vừa là…là người quan trọng nhất đời không thể thay thế. Nhà không chỉ là nơi để ở, mà còn là một loại yêu thương, nơi nào có ông nội nơi đó mới là nhà của họ, ông Thẩm Bình Trung mất đi, bọn họ liền không có nhà để về.
Tự đáy lòng mình, Thẩm Húc Thần vẫn luôn hy vọng ông nội có thể sống thọ thật lâu thật lâu.
Nhưng, căn cứ vào hướng dẫn sử dụng mà hệ thống cung cấp, Thẩm Húc Thần phát hiện những đồ hệ thống tặng kèm hoặc thưởng cho chỉ người sở hữu hệ thống đó mới có thể sử dụng (cũng chính là bản thân Thẩm Húc Thần). Những đồ vật có bán ở trên cửa hàng trong hệ thống phải mua bằng tích phân (điểm tích lũy) mới có thể dùng cho người khác, mà quá trình mua bán này cũng có hạn chế nhất định.
Tích phân có thể kiếm được từ trong quá trình làm nhiệm vụ.
Hiện tại tích phân của Thẩm Húc Thần là con số O tròn trĩnh. Thân phận cậu bây giờ là học sinh, bởi vậy chức nghiệp chính là học tập.
Hiện tại, danh sách nhiệm vụ trên hệ thống có ba mục nhiệm vụ hằng ngày.
【 Nhiệm vụ chức nghiệp hằng ngày: Nghiêm túc học tập giờ, thưởng tích phân (Nếu không hoàn thành sẽ bị phạt)】
【 Củng cố nhiệm vụ hằng ngày kỹ năng tài nghệ : Chăm chỉ luyện thư pháp một giờ, thưởng tích phân (Đồng ý chọn) 】
【 Củng cố nhiệm vụ hằng ngày kỹ năng tài nghệ : Chăm chỉ luyện tập đàn cổ một giờ, thưởng tích phân (Đồng ý chọn) 】
【 Củng cố nhiệm vụ hằng ngày kỹ năng tài nghệ : Chăm chỉ luyện đàn dương cầm (piano) một giờ, thưởng tích phân (Đồng ý chọn)】
Mấy ngày nay bởi vì thân thể Thẩm Húc Thần còn đang cải tạo, cho nên bảng nhiệm vụ tạm thời ở trạng thái màu xám không thể mở ra.
Thẩm Húc Thần cảm thấy cái hệ thống này rất trí năng (thông minh và có tài nghệ). Hồi tuổi, cậu cũng chỉ có hai kỹ năng là thư pháp và đàn cổ, nhưng kiếp trước khi học đại học, cậu đã cố ý học thêm đánh đàn dương cầm. Kết quả ba kỹ năng cậu có đều xuất hiện trong bảng nhiệm vụ, rất có thể hệ thống nhằm vào linh hồn chứ không phải thân thể.
Hệ thống trí năng thì trí năng nhưng điểm tích phân lại quá keo kiệt, thấp tới mức đáng thương, dựa vào mấy cái này, mỗi ngày Thẩm Húc Thần vất vả tiếng đồng hồ, cũng chỉ kiếm được tối đa tích phân. Hơn nữa khắp Phần Thủy trấn không tìm đâu ra được một chiếc đàn dương cầm, cuối cùng mỗi ngày Thẩm Húc Thần chỉ có thể tích lũy được tích phân.
Đóng mở hệ thống có thể thông qua suy nghĩ để thao tác. Khi hệ thống mở ra, trước mắt Thẩm Húc Thần sẽ xuất hiện một màn hình lớn trong suốt, màn hình này người khác không thể nhìn thấy. Mỗi khi yêu cầu tiến hành thao tác, có thể trực tiếp hạ lệnh bằng suy nghĩ, thập phần thuận tiện. Nhưng với thói quen dùng tay để sử dụng smartphone mà nói, thi thoảng Thẩm Húc Thần vẫn theo bản năng mà vươn tay ra chạm chạm lướt lướt trên màn hình hệ thống.
Chậc, thói quen này phải mau chóng từ bỏ, nếu không người ngoài nhìn vào chỉ thấy tay cậu đang di động giữa không trung, mọi người sẽ tưởng cậu là đồ thần kinh.
Cửa hàng trên hệ thống có rất nhiều hạng mục. Đa số đồ dùng trong hạng mục sinh hoạt hằng ngày chỉ cần vài tích phân là có thể mua được, rất thuận tiện như rau dưa, trái cây tươi ngon, quần áo rét… kể cả vàng bạc châu báu cũng được xếp vào mục đồ dùng sinh hoạt, trong đó hạng mục vàng bạc châu báu đã bị khóa lại, không thể mở. Bên cạnh mục đồ dùng sinh hoạt còn có mục đồ dùng đặc biệt. Đồ dùng đặc biệt đều được phân cấp, hiện tại Thẩm Húc Thần chỉ có thể mua đồ dùng đặc biệt cấp , đồ dùng đặc biệt từ cấp trở lên đều bị khóa lại.
Hơn thế nữa, nội dung ở hạng mục đồ dùng khoa học kỹ thuật đặc biệt nhiều, nhưng đại bộ phận đều không có tác dụng gì mấy. Ví dụ như: quần lót biến mùi rắm thối thành mùi hoa hồng, tên nào phát minh ra cái khỉ này là đang muốn trêu ngươi người khác sao? Còn có đồng hồ có tính chính xác cao có thể sử dụng dưới đáy biển, trong vũ trụ hoặc trong những hoàn cảnh khắc nghiệt, nghe thì có vẻ hoành tráng nhưng kỳ thật lại chả có tác dụng gì. Thẩm Húc Thần là người địa cầu da mỏng, đời này chắc cũng không có cơ hôi lặn xuống đáy biển hoặc bay ra ngoài vũ trụ.
Thẩm Húc Thần tìm kiếm đồ gì có tác dụng tốt tốt một chút, dựa vào yêu cầu bản thân của Thẩm Bình Trung và Cố Vọng Thư cuối cùng cũng tìm được hai thương phẩm tương đối hữu dụng đối với bọn họ. Bản thân cậu bởi vì đã dùng dung dịch cải tạo gen mà thân thể và đại não bắt đầu có thay đổi ưu việt, cũng không cần đến mấy thứ kia.
Một cái là dung dịch phục hồi cơ thể sơ cấp, trực tiếp có tác dụng đối với thân thể, có thể chữa trị tổn thương trong cơ thể và trì hoãn quá trình lão hóa. Dung dịch này có hiệu quả rõ rệt nhất đối với người lần đầu tiên sử dụng. Muốn mua được nó phải cần một nghìn tích phân, cái này có thể để ông nội dùng.
Cái thứ hai là dung dịch khai phá trí lực sơ cấp, trực tiếp tác dụng tới đại não, có thể kích thích đại não phát triển, thúc đẩy phát triển các tố chất cá nhân, tăng cường ,% – ,% hiệu suất khai phá. Nếu mua cần mười nghìn tích phân, cái này có thể đưa Cố Vọng Thư dùng.
Trong kiếp này, Thẩm Húc Thần có hai tâm nguyện lớn nhất chính là hy vọng ông nội Thẩm Bình Trung có thể sống lâu trăm tuổi, và hy vọng Cố Vọng Thư có thể sống bình an vui vẻ.
Vấn đề là, hiện tại mỗi ngày Thẩm Húc Thần chỉ có thể kiếm được tích phân từ các nhiệm vụ hằng ngày, muốn tích được nghìn tích phân cần tận ngày, nói cách khác, cậu phải mất hơn hai tháng mới có thể mua được dung dịch phục hồi cơ thể. Suy xét tới tình trạng sức khỏe của ông nội, Thẩm Húc Thần cảm thấy thời gian hai tháng này quả thật rất dài, cậu thực nôn nóng sốt ruột.
Còn dung dịch khai phá trí lực sơ cấp cần nghìn tích phân, muốn tích cóp từng chút từng chút ít nhất cũng phải hơn hai năm, thời gian đủ lâu, Thẩm Húc Thần cảm thấy mình có thể đợi, đợi tới khi hoa tàn luôn. Nhưng, nói đi cũng phải nói lại, cho dù không sử dụng dung dịch khai phá trí lực thì Cố Vọng Thư vẫn là một người thực thông minh. (Đợi tới khi hoa tàn: chỗ này hình như tác giả dùng tên bài hát Anh đợi tới khi hoa tàn nhằm muốn nói tới sự chờ đợi trong vô vọng, bài hát và lời đây. Chả bit có hiểu đúng ý ko nữa =)))
Thẩm Húc Thần nhớ rõ kiếp trước, mặc dù lúc thi đại học Cố Vọng Thư phát huy có chút thất thường, không đậu Quốc đại như nguyện vọng nhưng vào Tỉnh đại cũng cực kỳ dư dả. Học xong đại học, nhỏ còn tiếp tục thi nghiên cứu sinh, cuối cùng bởi vì chuyên ngành mà không tới Quốc đại mà sang bên Hoa đại làm nghiên cứu sinh.
“Thần Thần nghĩ cái gì mà nhập thần như vậy? Duyệt Duyệt hỏi, vở của Thần Thần để đâu?” Cố Vọng Thư đứng trên ghế, ghé vào đầu giường Thẩm Húc Thần hỏi.
“Chắc là ở trong tủ gỗ? Em không nhớ rõ lắm… Đúng rồi, ông đi đâu rồi?” Thẩm Húc Thần giờ mới nhớ ra đã nửa ngày không nhìn thấy ông nội đâu.
“Ông tới miếu Bồ Tát… hôm qua, không biết ông nghe ai nói, việc Thần Thần luôn bị sốt nhẹ không khỏi là do có vật xấu quấn thân, ông gấp đến độ không còn biện pháp, đành mua hương hoa tới miếu cầu cúng.” Cố Vọng Thư bất đắc dĩ nói.
Bình thường ông Thẩm Bình Trung đối với chuyện phong kiến mê tín dị đoan luôn không để vào mắt, giờ nghe vậy, Thẩm Húc Thần vừa có chút 囧 lại vừa thấy cảm động. Là một phần tử tri thức lỗi thời, ông phải có bao nhiêu lo lắng mới có thể rối loạn xông đầu mà chạy tới chùa miếu cầu cúng như thế!
Mãi cho tới chạng vạng, ông Thẩm Bình Trung mới trở về.
Năm nay ông Thẩm đã , bởi vì trước kia vất vả mệt nhọc mà hiện tại mái tóc hoa râm, nếp nhăn dày dặc, nhưng ngay cả khi như vậy, ông vẫn là một soái lão nhân. Thấy Thẩm Húc Thần đã có chút tỉnh táo, ông Thẩm tâm tình rất tốt nói: “Con ngoan, tối nay ông nội làm sủi cảo cho con ăn!” Thẩm Bình Trung xào rau nấu canh tay nghề không được tốt lắm, nhưng có thể do là người phương Bắc mà ông rất am hiểu cách làm mì, phở, những loại bánh như sủi cảo, bánh nhân thịt, bánh bao… gì đó ông đều làm rất ngon.
Vì thế, tối nay, cả nhà cùng nhau vui vui vẻ vẻ ăn sủi cảo.
Hôm sau, khi Thẩm Húc Thần tỉnh lại, phát hiện thân thể mình quả nhiên đã tốt hơn rất nhiều, trước đây cũng chưa từng cảm thấy khỏe như vậy. Cậu thử vận động tay chân, từ sinh lý tới tâm lý đều thấy nhẹ nhàng khoan khoái. Mắt nhìn đồng hồ báo thức đặt đầu giường, lúc này mới h sáng, nhưng ông nội nằm giường dưới cũng đã dậy rồi, người già thường khó ngủ. Giờ này hàng ngày, ông Thẩm Bình Trung đã ở dưới lầu tập thể dục.
Thẩm Húc Thần làm vệ sinh cá nhân, thay quần áo, rồi lấy Walkman ra. Mấy năm gần đây chỉ mới bắt đầu lưu hành mp, ở trong Phần Thủy trấn có rất ít người có thể mua được, trong đám bạn học của cậu, cũng chỉ có hai, ba người là có, đại bộ phận vẫn dùng máy nghe đĩa Walkman. Thẩm Húc Thần nhét walkman vào trong túi quần, bật đĩa tiếng Anh lên, quyết định vừa nghe tiếng Anh vừa chạy thể dục.
Vừa có suy nghĩ này, hệ thống học tập tùy thân lập tức có phản ứng, trong bảng danh sách nhiệm vụ hằng ngày có thêm một mục mới:
【 Củng cố nhiệm vụ hằng ngày kỹ năng sinh hoạt : Nghiêm túc rèn luyện thân thể một giờ, thưởng tích phân (Đồng ý chọn)】
Thẩm Húc Thần cao hứng muốn chết, tuy rằng chỉ có hai tích phân nhưng nhiều thêm một nhiệm vụ đồng nghĩa với việc cậu có thể mua dung dịch phục hồi cơ thể sớm hơn một chút, sức khỏe của ông nội cũng càng thêm được đảm bảo. Dù sao thời gian nghỉ hè tương đối rảnh rỗi, cậu quyết định mỗi ngày đều phải kiên trì rèn luyện! Hết thảy đều vì dung dịch chữa trị cho ông nội!
Thẩm Húc Thần uống một ly nước rồi đi xuống lầu, cậu bắt đầu chạy chậm từ khu dân cư, chạy thẳng tới trường, sau đó vòng quanh sân thể dục chạy vài vòng.
Trường cấp trên trấn thật sự không lớn, điều kiện cơ sở vật chất cũng không được tốt, đường chạy quanh sân thể dục chỉ được rải vụn than đá nghiền nhỏ, một vòng chỉ dài khoảng hai trăm mét, mảnh đất trống bên trong đường chạy chủ yếu là bùn đất.
Bây giờ là nghỉ hè, trong trường không có người, mảnh đất trong sân thể dục được người dân quanh trường tận dụng cày cấy để trồng rau, mầm rau xanh rải rác vừa mới nhú lên. Nghe nói mỗi khi chuẩn bị khai giảng năm học mới, hiệu trưởng đều phải cãi nhau với mấy người trồng rau ở đây, cầu xin bọn họ thu hoạch hết rau quả đem đi đi, khôi phục nguyên trạng sân thể dục trả lại cho nhà trường, aiz…
Thẩm Húc Thần vốn cũng rất thích vận động nhẹ như chạy chậm kiểu này, nhưng trước đó thân thể yếu ớt không chạy được bao lâu liền kiệt sức, hiện tại thân thể đã trải qua cải tạo nổi lên tác dụng, cậu cảm thấy bước chạy của mình rất nhẹ nhàng, càng chạy càng thoải mái. Đương nhiên, chạy suốt một giờ liền, cậu vẫn sẽ cảm thấy mệt, nhưng chuyện đó nằm trong phạm vi cậu có thể chịu đựng được, so với trước kia thật sự dễ chịu hơn nhiều lắm.
Xem ra, tác dụng chính của dung dịch cải tạo gen chính là tăng cường chức năng cơ thể cùng sức đề kháng cho cậu. Loại tăng cường này chỉ có giới hạn nhất định, cũng không khiến cậu trong nháy mắt liền biến thành siêu nhân.
Dung dịch cải tạo còn có tác dụng khác, chính là kích phát tiềm năng cơ thể, có thể khiến con người có tố chất giống như siêu nhân. Nhưng đó chỉ là có khả năng mà thôi, nếu thật sự muốn chạy càng nhanh, nhảy càng cao, trở nên càng thông minh, chân chính trở thành siêu nhân, vậy vẫn phải trải qua quá trình cần cù vất vả rèn luyện, nỗ lực không ngừng. Tự mình trải nghiệm mới là của mình, dung dịch cải tạo chỉ có thể gia tăng tiềm lực, cũng không thể biến một người lười thành một thiên tài.
Chuyện này cũng tương tự như một người lương tháng vốn chỉ có một ngàn đồng, một ngày nào đó gặp đại vận, được một vị giàu có làm việc nghiêm cẩn trợ giúp, có được công việc với lương tháng một trăm vạn. Nếu anh ta từ nay về sau nghiêm túc chăm chỉ làm việc, như vậy anh ta thật sự có thể nhận được một trăm vạn này, thậm chí còn có thể thăng chức tăng lương. Nhưng nếu anh ta lười biếng không chịu làm việc như vậy anh ta không những không nhận được lương cao mà còn có khả năng mất đi công việc này.
Làm nhiều được nhiều, quy luật này rất công bằng.