Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

chương 27: chương 27: hi nhĩ gia tộc.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Màn đêm từ từ trôi qua.

Bình minh chầm chậm hé những tia nắng ấm áp, dát lên thân mình gầy nhỏ của Hoàng Long một tầng vàng kim.

Ngồi xếp bằng trên một đỉnh núi cách Lục Thông Vương Quốc mấy ngàn dặm, toàn thân Hoàng Long bao phủ một đoàn linh khí mơ hồ như ẩn như hiện.

Lo lắng ở tiểu viện tu luyện bất tiện, cho nên một năm gần đây, Hoàng Long thường xuyên ngồi ở đỉnh núi này tu luyện.

Từ lúc chặn giết đám người Thái Nhược đến giờ đã qua hơn hai tháng, trong hơn hai tháng này, nguyên thần bên trong tử phủ của Hoàng Long đã cao hơn một thước, càng ngày càng thêm ngưng thực.

Trong tử phủ, Trảm Tiên Kiếm cùng Hỗn Độn Chung huyền phù lơ lửng, hào quang huyền hoàng nhàn nhạt hoà lẫn với mặc lam quang mang.

Từng đoàn, từng đoàn linh khí trong thiên địa không ngừng tiến vào đan điền của Hoàng Long, không ngừng rèn luyện thân thể, đồng thời cũng tinh lọc Quần Tiên Các nằm trong huyệt tổ khiếu của hắn.

Qua hơn hai tháng không ngừng hấp thu linh khí trong thiên địa để tinh luyện, cấp độ của Quần Tiên Các đã tăng lên không ít, tuy rằng bề ngoài không có gì biến hóa, nhưng kết cấu bên trong càng thêm chắc chắn .

Khi Hoàng Long đình chỉ tu luyện, sắc trời đã sáng rõ, hắn bèn độn thổ trở về tiểu viện của Hoàng gia, mới vừa trở lại tiểu viện của chính mình không lâu, tỳ nữ Hoàng Mai đã phụng lệnh Triệu Dong đưa hắn tới tiền đường đại sảnh.

Lúc vào đại sảnh, Hoàng Long nhìn thấy phụ thân Hoàng Hùng vốn ngày thường vẫn ở quân doanh giờ cũng có mặt ở đây, cảm thấy có chút kỳ quái, hắn tiến lên hành lễ, sau đó mẫu thân Triệu Dong nói: "Long nhi, hai ngày này con phải chuẩn bị một chút, ngày kia là khởi hành đến Thần Phong học viện ở Long Ngữ Đế Quốc báo danh ."

Lúc này Hoàng Long mới nhớ ra nửa tháng sau chính là ngày tân sinh đến báo danh tại Thần Phong học viện.

Ba Lỗ học viện cùng Thần Phong học viện là hai đại học viện nổi tiếng trên Hằng Nguyên Đại Lục, bất quá, Ba Lỗ học viện chú trọng về đấu khí, còn Thần Phong học viện trọng điểm lại là ma pháp, do vậy, Triệu Dong tất nhiên muốn cho đứa con có ma pháp thiên phú siêu đẳng của mình vào học ở Thần Phong học viện.

Ngày kia sẽ khởi hành đi Thần Phong học viện, trong lòng Hoàng Long có chút chờ mong.

Khóa trình học tập ở Thần Phong học viện là tự do, chỉ cần cuối mỗi học kỳ có thể hoàn thành cuộc thi kiểm tra, có đến lớp hay không cũng không quan trọng.

Đây mới là điều Hoàng Long mong muốn .

Thanh ma pháp kiếm bị trộm, do bản thân không thể rời đi Lục Thông Vương Quốc, nên mấy ngày nay Hoàng Long vẫn không thể truy tìm.

Mà nếu tới Thần Phong học viện, hết thảy những điều này đều không thành vấn đề .

Từ tiền đường đại sảnh trở về tiểu viện, Hoàng Long liền gọi Bác Cách cùng đi đến phòng đấu giá Kiều Trì.

Lần này Hoàng Long đến phòng đấu giá Kiều Trì không phải ủy thác đấu giá ma pháp kiếm, mà là muốn xem ở đó có thứ gì mình cần hay không.

Có điều, vừa ra cửa tiểu viện, liền đụng phải Hoàng Lượng và Hoàng Dịch, hai tên tiểu tử này vừa nghe Hoàng Long muốn đi ra ngoài, đều reo lên: "Nhị ca, chúng ta cũng muốn đi."

Biết thoát không khỏi hai tiểu tử này, Hoàng Long đành bất đắc dĩ dẫn cả hai xuất môn.

Những ngày gần đây, hai tiểu tử lại mê ăn “kẹo” của Nhị ca Hoàng Long, nhưng làm cả hai vô cùng bực bội chính là Nhị ca rất keo kiệt, mỗi lần cũng chỉ cho một cái mà thôi.

Ra khỏi đại môn, hôm nay cũng không ngoại lệ, hai tiểu tử ở trên đường liền duỗi tay hướng Hoàng Long đòi “kẹo”, Hoàng Long đành cười khổ nói chờ trở về sẽ cho hai người.

Hoàng Dịch đảo tròng mắt tròn xoe linh hoạt, nũng nịu nói: "Nhị ca, vậy trở về phải cho muội hai cái."

Tiểu gia hỏa này còn nhỏ đã biết cò kè mặc cả .

Hoàng Lượng cũng thừa cơ reo lên: "Đúng vậy, Nhị ca, đệ cũng muốn hai cái."

Hoàng Long ngạc nhiên, véo má hai người: "Được rồi, hai tên tiểu tử này."

Hoàng Dịch vươn bàn tay nhỏ bé trắng trẻo mập mạp kéo Hoàng Long, bộ dạng ra vẻ người lớn: "Nhị ca thật đáng ghét, về sau không được giống mẫu thân véo má muội."

Dọc đường đi, có hai tiểu tử ở bên líu ríu, tâm tình Hoàng Long trở nên thoải mái rất nhiều, Bác Cách đi theo phía sau nhìn thấy hai tiểu tử nói chuyện đáng yêu, cũng nở nụ cười hiền từ.

Bất quá, khi đám người Hoàng Long quẹo qua một góc phố, tới trước đại môn của phòng đấu giá Kiều Trì, lại đụng phải một người trong tộc là đường huynh Hoàng Lương, bên cạnh Hoàng Lương còn có một tiểu thiếu niên tầm mười hai mười ba tuổi.

Nhìn thấy mấy người Hoàng Long, sắc mặt Hoàng Lương cũng lộ vẻ kinh ngạc.

"Hoàng Lương, mấy tiểu tử này là ai vậy?" Tiểu thiếu niên thần thái có chút kiêu căng, gặp vẻ mặt kinh ngạc của Hoàng Lương, bèn hỏi.

Hoàng Lương chi chi ngô ngô nói ra thân phận Hoàng Long.

"Nga, ta tưởng là ai, thì ra ngươi chính là siêu cấp thiên tài của Hoàng gia gần đây được truyền tụng náo nhiệt a." Tiểu thiếu niên có chút ngoài ý muốn nhìn nhìn Hoàng Long, tiện đà lộ vẻ đùa cợt: "Siêu cấp thiên tài? Không phải lão Hùng nhà ngươi mua chuộc Giáo Đình chấp sự nói lung tung đấy chứ?"

Lão Hùng, tự nhiên là chỉ Hoàng Hùng.

Nguyên bản không thèm để ý tới đối phương, Hoàng Long không khỏi dừng bước, quay đầu lại, trong mắt hiện lên một đạo hàn mang.

Từ lần trước, trên đường khởi hành tới Bạo Tuyết Đế Quốc chúc thọ ngoại công Triệu Dương thì gặp chuyện, sau khi trở về Hoàng Long liền âm thầm điều tra, đoán được kẻ đứng đằng sau rất có khả năng là một trong tứ đại gia tộc của Lục Thông Vương Quốc, Hi Nhĩ gia tộc.

Hi Nhĩ gia tộc cùng Hoàng gia luôn luôn bất hòa, thậm chí có thể nói cừu địch.

Bất quá, đây chỉ là phán đoán của Hoàng Long mà thôi, cũng không có chứng cứ xác thực, cho nên trong ba tháng này, Hoàng Long luôn luôn chờ đợi, chờ đối phương ra tay một lần nữa.

Tiểu thiếu niên này chính là con trai thứ tư của Đỗ La Tư - đương nhiệm gia chủ của Hi Nhĩ gia tộc, tên là Đỗ Tuyệt Hi Nhĩ.

"Đỗ bại hoại, không cho phép ngươi nói xấu cha ta." Khi Hoàng Long dừng bước, Hoàng Lượng ở bên cạnh nghe được đối phương nói xấu cha mình, bèn nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn, thở phì phò kêu lên.

Hoàng Dịch cũng giơ nắm tay nhỏ, tức giận hung hăng trừng mắt nhìn đối phương.

Đỗ Tuyệt thấy thế, há miệng cười ha ha: "Ba tên tiểu thí hài vừa mới dứt sữa, muốn đánh ta? Chỉ bằng các ngươi? Đừng nói ta lấy lớn bắt nạt bé, các ngươi mau cút đi, khôn hồn thì đừng chống lại bản thiếu gia, biết đây là nơi nào sao? Nơi đây là phòng đấu giá, không phải chỗ ba tiểu thí hài các ngươi ngoạn cát." Nói xong, như muốn đẩy Hoàng Long, đi đến đại môn phòng đấu giá.

Đột nhiên, hắn ngừng lại, cảm thấy kỳ quái, cái mông đằng sau làm sao lại nóng như vậy?

"Tứ, tứ, tứ thiếu gia!" Đi theo sau hắn, hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc hoảng hốt la lên.

Đỗ Tuyệt quay đầu, theo ngón tay hộ vệ nhìn xuống phía dưới.

"A!" Một tiếng hét thảm vang lên khắp đường phố.

Đỗ Tuyệt phát hiện, mông hắn bị bắt lửa !

Lửa cháy rất nhanh, nháy mắt, không khí xung quanh bốc lên mùi thịt nướng.

Mặc cho Đỗ Tuyệt cùng mấy tên hộ vệ cố dập đến thế nào, ngọn lửa kia càng thiêu càng vượng, Đỗ Tuyệt kêu la thảm thiết liên tục, đau đến chết đi sống lại.

"Tứ thiếu gia, tứ thiếu gia!" Mấy tên hộ vệ bất lực kêu kinh hoảng.

Cuối cùng, không còn cách nào khác, một tên hộ vệ đành cởi hết quần áo Đỗ Tuyệt.

Khóe miệng Hoàng Long cong lên, cởi quần áo? Tiên Thiên Chân Hỏa có thể dễ dàng dập tắt như vậy sao? Bất quá, đây cũng không phải nghiêm túc phóng hỏa, chẳng qua chỉ là một trừng phạt nho nhỏ mà thôi.

Một khắc chung sau, chân hỏa tự diệt.

Có điều, lúc này mông Đỗ Tuyệt đã biến thành cái dạng gì, cũng không ai muốn nhìn thấy.

Hai tiểu tử Hoàng Lượng và Hoàng Dịch tuy không rõ cái đồ bại hoại đáng ghét kia mông vì sao nhóm lửa, nhưng lại hiểu được vui sướng khi người gặp họa, đứng tại chỗ vỗ tay hoan hô.

Đứng phía sau Hoàng Long, Bác Cách đương nhiên biết đây là kiệt tác của Thiếu chủ, nhưng thân là Thánh Vực ma pháp sư hắn lại không biết Hoàng Long làm như thế nào, nhìn chân hỏa vô luận cách gì cũng diệt không xong, chẳng hiểu vì sao, hắn đánh một cái lạnh run.

"Chúng ta vào thôi." Hoàng Long nói xong, mang theo hai tiểu tử đi vào phòng đấu giá, trước khi vào, hắn liếc mắt một cái thật sâu nhìn Hoàng Lương đang đứng ở bên cạnh kích động thất thố không biết làm sao cho phải.

Hoàng Lương là nhi tử của đường bá Hoàng Thành.

Hoàng Long biết năm xưa phụ thân đoạt được vị trí gia chủ, Hoàng Thành vẫn đem lòng ghen ghét.

Truyện Chữ Hay