Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

chương 23: chương 23: quần tiên các.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bán đấu giá ma pháp kiếm đã thu được hơn vạn kim tệ! Mặc dù lúc đầu đoán được giá bán sẽ không thấp, nhưng con số này vẫn khiến cho Hoàng Long kinh ngạc.

Hơn vạn kim tệ a, hơn nữa vì thanh ma pháp kiếm thứ nhất bị trộm nên Kiều Trì gia tộc phải bồi thường không ít kim tệ, tổng cộng thu được vạn kim tệ! Phút chốc, Hoàng Long đã trở thành một “tiểu phú ông” vô danh hữu thực.

Hoàng Long biết Lôi Ưng Quân Đoàn của phụ thân Hoàng Hùng có quân phí hằng năm cũng trên dưới ba trăm vạn kim tệ mà thôi.

Ba trăm vạn kim tệ này đủ để duy trì phí tổn luyện đan và luyện khí sắp tới của Hoàng Long.

Đêm đó, từ Kiều Trì gia tộc thu hồi ba trăm vạn kim tệ, Hoàng Long liền bắt đầu mua một số lượng lớn dược liệu và quặng sắt, chuẩn bị luyện chế Hoàn Thần Đan và pháp bảo. Chỉ cần có Hoàn Thần Đan bổ dưỡng thần tủy, Hoàng Long tin tưởng trong vòng hai năm có thể đột phá tới cảnh giới Luyện Thần Hoàn Hư.

Về phần ma pháp cùng đấu khí của thế giới này, Hoàng Long cũng không cần vội vã đi tu luyện làm gì, quan trọng nhất bây giờ là phải khôi phục pháp lực, bởi vì bất kỳ pháp thuật và thần thông nào cũng cần có pháp lực chống đỡ. Qua ba tháng nữa là ngày tân sinh ghi danh vào Thần Phong học viện, đến lúc nhập học xong tu luyện ma pháp và đấu khí cũng không muộn.

Tiến vào Thần Phong học viện, có thể thoát khỏi cha mẹ “giám sát”, sau này Hoàng Long muốn tu luyện hay làm việc gì khác cũng dễ dàng hơn, vả lại hắn cũng biết nhập học là chuyện không thể tránh khỏi, dẫu sao cha mẹ đều hi vọng mình sẽ trở thành ma pháp sư tôn quý.

Những ngày kế tiếp, trừ ban đêm tu luyện, ban ngày luyện đan và luyện khí, Hoàng Long còn bận rộn huấn luyện mười nô lệ thú nhân cùng giúp đỡ Bác Cách khôi phục thương thế, bởi vì thương thế của Bác Cách là cựu tật hơn mười mấy năm, cho nên muốn chữa khỏi hoàn toàn không phải là chuyện trong sớm chiều.

Nhưng mà dù vậy, mười ngày sau, kinh mạch xung quanh khí hải của Bác Cách, vốn bị Tử Linh ma pháp ăn mòn mà chết cũng bắt đầu khôi phục, chỉ sau nửa tháng sẽ hoàn toàn khỏi hẳn.

Mấy ngày nay, Hoàng Long cũng không quên chú ý nhất cử nhất động của lão thần côn Thái Nhược.

Bất quá, dù Hoàng Long bí mật sai hộ vệ Lăng Chí mua dược liệu và quặng sắt, nhưng cuối cùng vẫn bị cha mẹ phát hiện.

Một ngày, Hoàng Long mới vừa tạm dừng luyện công thì nghe thấy bước chân của phụ thân Hoàng Hùng cùng mẫu thân Triệu Dung đi tới, vừa vào cửa Triệu Dung liền hỏi:“Long nhi, nghe nói gần đây con mua rất nhiều dược liệu và quặng sắt, con mua mấy thứ đó làm gì?”

“Con dùng để luyện đan và chế tạo vũ khí.” Hoàng Long ngẫm nghĩ rồi quyết định nói rõ với cha mẹ.

Dù sao tiết lộ chuyện thu mua dược liệu và quặng sắt cũng không nói lên cái gì, ai mà tin một đứa bé sẽ biết luyện đan cùng chế tạo vũ khí cơ chứ?

Quả nhiên, Triệu Dung nghe xong, khẽ nhíu mày, cười:“Ngươi đứa nhỏ này, muốn ham chơi cũng không thể tốn tiền như vậy.”

Hoàng Hùng cũng cười nói:“Long nhi, muốn luyện đan thì phải trở thành Luyện Dược Sư mới được.” Sau đó nhìn quanh tiểu viện, nói:“Con muốn chế tạo vũ khí? Vậy thiết lò ở đâu? Tay con nhỏ thế này có thể cầm được đại chùy sao?”

Hoàng Long nghe xong, âm thầm cười cười, đúng vậy, không ai tin được cánh tay nhỏ bé thế này, bên trong lại hàm chứa lực lượng cường đại.

Mặc dù kỳ quái dược liệu cùng quặng sắt mua được biến đi nơi nào, nhưng Hoàng Hùng và Triệu Dung cũng không tiếp tục truy vấn, chẳng qua khi rời đi, Triệu Dung trầm giọng nghiêm túc nói :“Long nhi, con muốn trở thành Luyện Dược Sư, điều này rất tốt, nhưng mẫu thân nói cho con biết, muốn trở thành Luyện Dược Sư cũng phải không dễ dàng đâu.”

Ở Hằng Nguyên đại lục, muốn trở thành Luyện Dược Sư, điều kiện thứ nhất là phải tu luyện hỏa hệ ma pháp hoặc đấu khí, điều kiện thứ hai cũng rất hà khắc đó là phải tu luyện mộc hệ ma pháp hoặc đấu khí.

Nói cách khác, một Luyện Dược Sư chính là một Ma pháp sư hay Chiến sĩ hỏa mộc song tu. Cho nên, trong một trăm Ma pháp sư hay Chiến sĩ cũng chưa chắc đã có một Luyện Dược Sư.

Tất nhiên, mọi kiến thức của Luyện Dược Sư trên Hằng Nguyên đại lục, thậm chí cả đan dược cao cấp nhất do Luyện Dược Sư cao cấp nhất luyện chế ra, ở trong mắt Hoàng Long xem ra cũng chỉ là rác rưởi mà thôi.

Hoàng Long nhìn mẫu thân Triệu Dung ngữ khí trầm trọng, đành gật đầu nói:“Con biết rồi.”

Nhìn bóng dáng cha mẹ rời đi, Hoàng Long lẩm bẩm:“Trở thành một Luyện Dược Sư rất khó sao?” Lắc đầu, hắn rút Ngũ Ngục Thần Đỉnh đeo trên ngón tay ra, ở trong tiểu viện, tiếp tục luyện đan.

Sau khi từ Bạo Tuyết Đế Quốc trở về, Hoàng Long đã luyện chế lại Ngũ Ngục Thần Đỉnh, gia tăng phẩm cấp của nó lên không ít.

Luyện chế xong một đống đan dược, Hoàng Long bắt đầu luyện khí, hôm nay hắn muốn luyện chế một pháp bảo đặc biệt gọi là Quần Tiên Các.

Quần Tiên Các sau này sẽ là nơi ở của tiên nhân ở dị giới.

Trước khi luyện chế, Hoàng Long nhớ lại một số pháp bảo lợi hại ở kiếp trước, thầm tính bắt chước mô phỏng Phiên Thiên Ấn để luyện chế.

Phiên Thiên Ấn là pháp bảo của Quảng Thành Tử - một trong Thập Nhị Kim Tiên ở Xiển Giáo, đây cũng là một Cực Phẩm Hậu Thiên Linh Bảo vô cùng lợi hại.

Bất quá, Phiên Thiên Ấn của Quảng Thành Tử được Nguyên Thủy dùng sơn thể của Bất Chu Sơn luyện chế. Bất Chu Sơn là Hồng Hoang đệ nhất Thần Sơn, do xương sống của Bàn Cổ sau khi xẻ thân mà chết biến thành, cho nên Quần Tiên Các mà Hoàng Long luyện chế bây giờ căn bản không thể sánh với Phiên Thiên Ấn do Nguyên Thủy luyện chế năm đó.

Nó chỉ có thể coi là một chế phẩm mà thôi. Bởi vì tài liệu Hoàng Long dùng để luyện chế không phải là Bất Chu Sơn mà chỉ là một ngọn núi nhỏ bình thường trên Hằng Nguyên đại lục.

Tuy nhiên, dù chỉ là núi nhỏ bình thường, nhưng Hoàng Long tin tưởng, sau khi được Ngũ Ngục Thần Đỉnh phối hợp với Chân Hỏa rèn luyện, ngọn núi này sẽ cứng rắn đến mức cho dù là cửu cấp Chiến Sĩ, một khi không đề phòng bị nện xuống đầu cũng sẽ biến thành một đống thịt vụn.

Mặc dù tài liệu thiếu thốn, nhưng trong quá trình luyện chế Hoàng Long đã dùng không ít tâm tư.

Trải qua Chân Hỏa của Hoàng Long rèn luyện suốt một ngày một đêm, tất cả tạp chất trong sơn thể được loại trừ, Hoàng Long bắt đầu bố trí các đại trận vào bên trong sơn thể.

Không lâu sau, Phiên Thiên Ấn phiên bản Dị giới rốt cuộc ra lò từ Ngũ Ngục Thần Đỉnh.

Pháp bảo bay lên, lơ lửng giữa không trung, độ lớn chừng bàn tay, xung quanh tản ra những tia sáng kỳ dị, trên bề mặt có khắc hai chữ “Quần Tiên”. Nếu như Phiên Thiên Ấn có dạng hình vuông thì Quần Tiên Các lại có hình kim tự tháp.

Quần Tiên Các có tác dụng kiêm cả công kích lẫn phòng ngự, nên Hoàng Long suy tính về sau sẽ thông qua nhiều lần luyện chế, đem nó trở thành một pháp bảo trọng yếu của mình.

Nhìn Quần Tiên Các lơ lửng giữa không trung, Hoàng Long bức ra một giọt tâm huyết rồi đem luyện hóa, tiếp theo, Quần Tiên Các hóa thành một đạo kim quang tiến vào trong tổ khiếu [] ở mi tâm của hắn.

Đem Quần Tiên Các thu vào tổ khiếu, như vậy sau này mỗi khi Hoàng Long tu luyện hấp nạp linh khí trong thiên địa, cũng đồng thời chế luyện Quần Tiên Các làm nó không ngừng tăng thêm phẩm chất.

Hoàng Long dùng ý nghĩ tiến vào không gian bên trong Quần Tiên các. Chỉ thấy không gian không lớn lắm, tầm khoảng vài dặm, ước chừng bằng một nửa phủ viện của Hoàng gia. Trong không gian bố trí còn rất đơn giản, nhưng Hoàng Long biết muốn hoàn thiện pháp bảo này cũng không thể nóng vội.

Cứ liên tục như vậy, ban đêm tu luyện, ban ngày luyện đan, thấm thoắt đã hai mươi ngày trôi qua.

Một đêm này, Hoàng Long đang khoanh chân ngồi tu luyện, bỗng đột nhiên mở mắt, trong mắt hiện lên sát ý.

Thái Nhược - lão thần côn này, rốt cục đã rời khỏi Lục Thông Vương Quốc.

--------------

[] Tổ khiếu, còn gọi là: Huyền khiếu, Huyền Quan khiếu, Thiên môn. Nó ở trong bộ não, phía dưới Nê hoàn cung, ngang cặp lông mày (Nê Hoàn Cung là Thượng Đan Điền. Huyệt của nó là Bá Hội, ở giữa đỉnh đầu)

Truyện Chữ Hay