Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

chương 105: chương 105: vật phẩm đấu giá thứ ba!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đằng sau ba ngàn Ma tộc Tu La là hai vạn Thú nhân.

Mặc dù cường giả Thú nhân có tu vi Thất cấp trở lên chỉ có hơn năm trăm người, nhưng Thú nhân dong binh đoàn gồm hai vạn Thú nhân tụ tập ở cùng một chỗ thì khí thế cũng không yếu hơn so với ba ngàn Ma tộc Tu La.

Đội quân Ma tộc Tu La kia chính là do gần sáu ngàn Dạ Xoa bị Hoàng Long đuổi bắt và trấn áp trong Quần Tiên Các trên hành trình đến Địa Ngục lúc trước tiến hóa mà thành. Trải qua chín năm ở trong Quần Tiên Các, nhờ có linh khí của U Minh Thần Thụ tẩm bổ, hơn nữa còn tu luyện một bộ Ma tộc công pháp do Hoàng Long truyền thụ, cho nên toàn bộ bọn chúng đều tiến hóa thành Tu La, thậm chí có một số đã có thực lực tương đương với Bát cấp chiến sĩ của nhân loại, cách Cửu cấp không xa.

Tin rằng chỉ cần ba đến năm năm, toàn bộ đám Ma tộc Tu La này có thể tiến hóa lên Cửu cấp rồi.

Hiện tại, Hoàng Long mới chỉ lấy ra một nửa lực lượng thôi đấy. Một nửa lực lượng này cộng thêm Thú Nhân dong binh đoàn đã đủ để trấn áp hiện trường buổi đấu giá rồi. Hơn nữa, ở trên bầu trời của vương thành vương quốc Lục Thông còn có đám Thánh Vực ma thú Cửu Thải Phượng Điểu. Hoàng Long tin rằng sẽ không có ai dám dùng vũ lực thị uy ở buổi đấu giá này.

Sau khi Hoàng Long và Triệu gia tiến vào phòng đấu giá, ba ngàn Ma tộc Tu La cùng hai vạn Thú nhân đồng loạt chia ra canh giữ ở các con đường xung quanh phòng đấu giá, đem đoàn người ngăn cách ra.

Sau khi Hoàng Long và Triệu gia đi vào thì mới tới lượt các cường giả của những đại thế lực đến từ khắp nơi trên đại lục Hằng Nguyên, như: Đại giáo chủ Khoa Nhĩ của Quang Minh Giáo Đình, đoàn trưởng Đột Lôi của Hoàng Kim Thánh Kỵ Sĩ đoàn, công chúa An Lôi của Ma tộc , Thần điện điện nữ Ôn Lỵ Ti của đế quốc Ám Sâm… Về phía đoàn trưởng của thập đại dong binh đoàn không sai biệt lắm cũng đã tề tựu đông đủ.

Mà đối với việc đoàn trưởng của ba dong binh đoàn bài danh ở ba vị trí đầu tiên: Bạo Long, Hải Vực, Dã Lang đích thân đến đây thì lại càng khiến cho mọi người nghị luận không ngớt.

Đại Đế của mấy đại đế quốc tuy không đến nhưng vẫn phái trọng thần cùng thành viên trong hoàng thất tới tham dự.

Công hội Dong binh đoàn, công hội Ma pháp sư, công hội Luyện dược sư, mấy vị hội trưởng, phó hội trưởng hoặc một số đại trưởng lão của các đại thương hội cũng đã đến.

Còn cả một số gia tộc cổ xưa truyền thừa hơn ngàn năm trên Đại lục Hằng Nguyên, bình thường rất ít khi xuất hiện thì hiện tại tất cả cũng đều tới tham dự.

Khi thấy những đại nhân vật, cường giả bình thường khó có thể nhìn thấy, mọi người đứng ở hai bên đường liền ồn ào bàn luận không ngớt.

"Công chúa Ma tộc vậy mà cũng tới!"

"Người kia chẳng nhẽ là Tề Thiên Thánh vương của Hải tộc ở hải ngoại?"

...

"Đây là Kiếm Thánh Khải Đắc!"

"Thánh Vực Ma pháp sư Pháp Long!"

Trong đám đông không ngừng có người phát ra những tiếng kinh hô khi nhận ra một số nhân vật lớn, trong đó có không ít vị là cường giả Thánh Vực nổi danh đã mấy trăm năm.

Buổi đấu giá đương nhiên không phải là bất kì ai cũng có thể tham dự. Người nào muốn tiến vào thì cũng đều phải cầm theo thẻ khách quý kim hồng sắc do Hoàng gia phân phát ra.

Những người này không phải là người có địa vị cao quí thì cũng là cường giả một phương.

Bước trên con đường được trải thảm đỏ, một số con cháu quý tộc và một vài vị trưởng bối của các gia tộc tự nhiên là hiên ngang ưỡn ngực sải bước về phía trước dưới ánh mắt ngưỡng mộ của những người bên đường.

Mặc dù bên ngoài phòng đấu giá rất ồn ào, nhưng lại không có bất cứ ai dám nhiễu loạn trật tự. Nhìn đội ngũ Ma tộc Tu La giống như Ma thần, cộng thêm hai vạn Thú nhân như tường đồng vách sắt đang đứng nơi đó, thì đám đệ tử của những tiểu gia tộc khác tuy rằng cũng có chút ghen tỵ và bất bình là tại sao bản thân lại không có tư cách đi vào phòng đấu giá, nhưng bọn họ cũng chỉ dám đứng ở một bên thầm bực tức mà thôi.

Bên trong cùng với bên ngoài phòng đấu giá cũng khác nhau một trời một vực.

Được Hoàng gia mở rộng và sửa chữa, cả phòng đấu giá bây giờ trông rất trang hoàng lộng lẫy, có một loại khí chất cao quý trang nhã không nói nên lời. Nơi tiến hành buổi đấu giá có thể chứa đủ được hơn hai vạn người, chỉ có điều, bởi vì Hoàng Long cố ý phân phó nên cũng không có thiết lập chỗ ngồi dành cho khách quý, mà thay vào đó phòng đấu giá chỉ bố trí hai tầng chỗ ngồi.

Chuyện này mặc dù dẫn tới một số thế lực lớn có chút bất mãn nhưng bọn họ cũng không nói gì cả.

Mà mặt khác, Hoàng Long còn cho người xây dựng một cái kính tượng pháp trận ở bên ngoài phòng đấu giá, cho phép quảng trường hơn mười vạn người ở ngoài có thể theo dõi được rõ tình hình thực tế bên trong.

Những thế lực lớn vì thế mà thất kinh.

Đó là bởi vì, trên đại lục Hằng Nguyên, những ma pháp trận khổng lồ truyền lại hình ảnh và âm thanh kiểu như vậy vốn đã thất truyền mấy ngàn năm rồi.

Vậy mà Hoàng Long lại có thể xây dựng được?

Dĩ nhiên bọn họ đã quan sát rất kĩ càng, và quả thật thứ mà Hoàng Long bố trí chính là ma pháp trận.

Buổi đấu giá vào tràng kéo dài chừng một giờ.

Sau hơn một giờ này, cửa chính phòng đấu giá đã được đóng lại.

Nơi diễn ra đấu giá mặc dù rộng rãi nhưng ánh sáng mặt trời vẫn chiếu xạ được, cường độ ánh sáng của toàn trường đấu giá rất tốt, cho dù ngồi ở góc khuất cũng có thể thấy được mọi việc đang diễn ra trên đài đấu giá.

Người chủ trì buổi đấu giá không ai khác chính là Bác Cách.

Bác Cách là đại quản gia hiện thời của Hoàng Long, hơn nữa còn là cường giả Thánh Vực trung giai. Cho nên cũng chỉ có hắn mới là người thích hợp nhất đảm nhiệm vị trí chủ trì của buổi đấu giá.

Toàn trường hơn hai vạn người đều thấp giọng nghị luận, theo đó một mảng thanh âm ồn ào vang lên.

Thấy thế Bác Cách hơi nhấc hai tay, khí thế của một Thánh Vực cường giả tỏa ra, bao trùm toàn trường. Lập tức, toàn trường đấu giá trở nên an tĩnh.

Bác Cách đứng ở trên đài đấu giá, toàn thân tỏa ra một cỗ khí thế bén nhọn, ánh mắt quét qua xung quanh. Một lúc sau, hắn mới chậm rãi mở miệng nói: “ Đấu giá bắt đầu!”

Vật phẩm đầu tiên được đưa ra đấu giá tất nhiên là Ma pháp kiếm.

Ma pháp kiếm bắt đầu đấu giá dẫn đến một hồi cạnh tranh kịch liệt như nước triều dâng. E rằng đây chính là buổi đấu giá có đông đảo thế lực tề tụ cùng một lúc nhiều nhất trong lịch sử của đại lục Hằng Nguyên.

Có thể tưởng tượng được trình độ cạnh tranh làm cho người ta phải líu lưỡi ra sao.

Ma pháp kiếm giá khởi điểm chỉ có ba mươi vạn kim tệ, thế nhưng đã tăng vọt lên hơn hai trăm vạn kim tệ trong khoảng thời gian chưa đủ để uống cạn một chén trà. Hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục tăng cao.

Trên quảng trường bên ngoài phòng đấu giá, một số tiểu thế lực thông qua ma pháp trận nhìn thấy tình cảnh cạnh tranh ở bên trong thì đều trợn mắt, há hốc mồm.

Các đại thế lực trên đại lục Hằng Nguyên như Hồng Y đại giáo chủ Khoa Nhĩ của Quang Minh Giáo Đình, An Lôi công chúa của Ma tộc, Tề Thiên Thánh Vương của Hải tộc cạnh tranh với nhau gay gắt nhất, đẩy mức giá lên đến hơn ba trăm vạn kim tệ. Mặc dù ngũ đại đế quốc và một số đại gia tộc cũng đã thối lui khỏi đội ngũ cạnh tranh, nhưng ba đại thế lực ở trên vẫn nằm trong thế giằng co.

Thẳng cho đến khi giá tiền đã lên tới năm trăm vạn kim tệ, Hồng Y đại giáo chủ Khoa Nhĩ của Quang Minh Giáo Đình mới không cam lòng mà buông tha, trên vẻ mặt đầy u ám.

Cuối cùng Ma pháp kiếm được công chúa An Lôi dùng hơn sáu trăm vạn kim tệ đoạt lấy.

Cái giá cao ngất ngưởng này tuy đã nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người, nhưng cũng hoàn toàn là điều hợp tình hợp lý.

Chín năm trước, phòng đấu giá Kiều Trì lần đầu tiên đấu giá Ma pháp kiếm đã thu được hai trăm mấy vạn kim tệ. Hiện tại Hoàng Long luyện chế ra thanh kiếm này, cho dù là nhìn từ phương diện nào thì cũng tốt hơn rất nhiều so với thanh Ma pháp kiếm được đấu giá cách đây chín năm.

Hoàng Long thấy người đoạt được Ma pháp kiếm chính là An Lôi công chúa của Ma tộc thì hắn không khỏi nhớ tới tình cảnh xảy ra trên hành trình tới Địa Ngục vào chín năm trước.

Chín năm qua, vị An Lôi công chúa này cũng không có thay đổi gì, vẫn xinh đẹp, cao quý và lãnh diễm giống như trước.

Lần này chạm mặt, dường như nàng đã quên mất sự tình xảy ra vào năm đó rồi.

Sau khi đấu giá Ma pháp kiếm, kế tiếp chính là Tẩy Tủy Đan.

Tẩy Tủy Đan chỉ đấu giá một lọ gồm hai mươi viên, mỗi một lần đấu giá một viên.

Tượng trưng cho việc chỉ có hai mươi cơ hội để chụp mua.

Hai mươi cơ hội tuy không phải là ít, nhưng đối với các thế lực lớn trên đại lục Hằng Nguyên mà nói, căn bản là không đủ chia đều.

Chính vì thế, đấu giá Tẩy Tủy Đan so với khi đấu giá Ma pháp kiếm thì thật sự còn muốn kịch liệt hơn.

Quang Minh Giáo Đình, Ma tộc, ngũ đại đế quốc và Hải tộc thay nhau chụp mua. Cứ như vậy, một lúc sau chỉ còn lại mười hai viên Tẩy Tủy Đan. Các đại gia tộc, công hội, thương hội không dám tranh giành trước mặt mấy vị lão đại, cho nên mười hai viên Tẩy Tủy Đan cuối cùng có giá tiền cao hơn rất nhiều so với tám viên đầu.

Giá tiền của tám viên đầu tiên chỉ trong khoảng từ hai trăm năm mươi vạn đến ba trăm vạn kim tệ, nhưng tới những viên còn lại thì đều từ ba trăm năm mươi vạn kim tệ trở lên.

Khi Tẩy Tủy Đan được phân chia xong, kế tiếp chính là vật phẩm đấu giá thứ ba, và cũng là vật phẩm cuối cùng làm vật áp trục của buổi đấu giá lần này.

Rốt cuộc là cái gì đây? Mọi người đều mong đợi, suy đoán.

Toàn trường đấu giá lâm vào trạng thái hoàn toàn yên tĩnh xen lẫn hồi hộp.

Truyện Chữ Hay