Trên mặt Lars tướng quân xuất hiện thần sắc lo lắng, bom mà đội hình trực thăng thứ ba vừa thả, còn chưa xuống tới khu vực chỉ định đã nổ tung rồi, ở đó có xảy ra chuyện xấu gì hay không, không ai biết được.
Hình như Lars cảm nhận được sợ hãi trong lòng từ lần gặp con quái vật kia, trong nội tâm vẫn có cảm giác bất an, hắn cảm giác, cảm thấy, hình như con quái vật này chưa bị tiêu diệt.
- Lars tướng quân, với tư cách là chỉ huy, ngài cẩn thận khi lý giải, nhưng cẩn thận quá mức, sẽ biến thành khiếp đảm, ta không cho rằng một thi thể quái vật, có thể tạo thành thương tổn cho binh lính của ta.
Thiếu tướng nước Mỹ không cho rằng lời nói của Lars tướng quân là đúng, tuy Lars là tổng chỉ huy lần hành động này, nhưng mọi người đều là thiếu tướng, mà hắn là một tướng quân trẻ tuổi, rõ ràng không đem Lars để vào mắt.
- Chỉ mong là thế...
Lars lắc đầu, cũng không phản ứng lại với tên thiếu tướng người Mỹ tự đại này, mà là cầm lấy microphone, nói ra:
- Ta là Lars, tổng chỉ huy lần hành động này, ta ra mệnh lệnh, máy bay ném bom trong căn cứ chờ lệnh, tùy thời chuẩn bị xuất phát...
Mặc dù tên thiếu tướng người Mỹ đối với hành vi này của Lars xì mũi không cho là đúng, nhưng dù sao đối phương cũng là tổng chỉ huy của lần hành động này, lập tức không nói gì thêm, chỉ nói với đội hình trực thăng thứ ba rằng, làm tốt chuẩn bị trục vớt xác của con quái vật.
Cùng lúc đó, ở cách phòng chỉ huy không xa, đều là tướng lĩnh hải quân các quốc gai, đều đang nhìn màn hình lớn của vệ tinh giám sát và điều khiển truyền về, cũng đang tiến hành thảo luận.
Mọi người lúc này chia thành hai phái, một bên cho rằng quái vật đã bị tiêu diệt, mà bên kia do các lão thành cầm đầu, nói rằng trước khi nhìn thấy thi thể quái vật, đối với kết quả của lần hành động này, còn ôm thấy độ hoài nghi.
Bành Phi ngồi trong góc phòng hợp, nhìn màn hình lớn hơn mười mét này, ngơ ngác nhìn về phía Trang Duệ, nói ra:
- Trang ca, việc này xong rồi?
- Đương nhiên xong việc, chúng ta đợi chia của thôi.
Trang Duệ còn chưa trả lời, Lê Thiếu Hoa ở bên cạnh đã trả lời Bành Phi, với tư cách là tướng lĩnh hải quân, Lê Thiếu Hoa biết rõ uy lực của những quả bom này, hắn nhìn ra, nhiều bom nổ dưới nước như vậy, cho dù là một ngọn núi, cũng có thể bị san bằng thành bình địa, quái vật kia chỉ là thân thể máu thịt, khó mà tránh khỏi kiếp nạn này!
- Ta thấy không nhất định, Lê đại ca, ngài không biết, hai con quái vật trong rừng rậm Trung Phi, quả thực là đao thương bất nhập, nếu không phải quả bom trong thân thể của chúng nổ tung, chỉ sợ bây giờ ta không ngồi đây vui vẻ được.
Trang Duệ lắc đầu, nói tiếp:
- Theo ta thấy, trọng thương con quái vật này thì có khả năng, nhưng muốn giết chết nó, là chuyện khó nói.
Bởi vì Trang Duệ đã “thấy” nhiều xúc tu kia, nếu một cái ngăn cản một trăm quả bom nổ, vậy muốn chạy trốn tìm đường sống là có khả năng, đương nhiên, những chuyện này không thẻ để người khác biết.
Thời gian các lúc kíp nổ đợt nổ bom dưới nước lần đầu, đã hơn mười phút, mà ba cột sóng lớn đã văng lên mặt biển, bắt đầu từ từ bình thường lại, đầu sóng cũng không còn lớn nữa.
Trong phòng hợp tiếng nghị luận vang lên không dứt, bom đã hoàn toàn kíp nổ, mặt biển sắp khôi phục lại bình tĩnh, nhưng tất cả đủ loại dấu hiệu bên ngoài, con quái vật đã bị tiêu diệt.
Mà tên thiếu tướng người Mỹ hạ lệnh, đội hình trực thăng thứ ba, bắt đầu giảm độ cao xuống, hơn mười chiếc trực thăng, đang bay thấp xuống.
Nhưng biển cả còn chưa khôi phục lại, hình ảnh thu thập được từ người máy, thập phần mơ hồ, căn bản là không cách nào phân biệt được, mọi người chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi người máy tiến vào biển sâu, đem tình hình dưới nước truyền tới.
Khi người máy không ngừng lặn xuống, nước biển chậm rãi bình tĩnh trở lại, nhưng nước biển vốn thanh tĩnh, giờ phút này phủ đầy màu đỏ, chuyện này làm cho tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào màn hình.
Người máy trong quá trình xâm nhập xuống đáy biển, thỉnh thoảng nhìn thấy từng khối vật thể cực lớn không rõ ràng, xẹt qua người máy, mọi người tinh tường, đây chính là thịt trên người của quái vật trồi lên mặt biển.
- Thế nào? Ta nói rồi mà, quái vật kia đã bị nổ tang xác rồi.
Nhìn thấy tình hình dưới biển, tướng quân người Mỹ đắc ý, nhưng nụ cười trên mặt của hắn chưa biến mất, một hình ảnh xuất hiện trên màn hình, đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
- Ân? Là tín hiệu xảy ra vấn đề à?
Thiếu tướng nước Mỹ nhíu mày một cái, không đợi hắn hạ đạt mệnh lệnh cho người chỉnh sửa lại tín hiệu, thì hình ảnh biến mất.
Nhưng mọi người rất lưu tâm, lại phát hiện, trước khi hình ảnh biến mất, người máy bị một lực va chạm mạnh đạp qua, mà tốc độ va chạm quá nhanh, căn bản là không phân biệt được đó là cái gì.
Bởi vì va chạm với vật thể đó nên người máy mất đi công năng của mình, nhưng mà, hơn mười con người máy xảy ra vấn đề, đó tuyệt đối không phải là chuyện ngẫu nhiên.
Lần này, tất cả mọi người trong phòng họp hay là phòng chỉ huy, tất cả đều khẩn trương, đối với sự vật không biết, mọi người vĩnh viễn có tâm tư kính sợ.
- Đội hình trực thăng thứ ba, ta là Lars, ta mệnh lệnh các ngươi lập tức bay lên cao, cũng lập tức quay về điểm xuất phát.
Nhìn thấy một màn này, trong nội tâm Lars tướng quân xuất hiện cảm giác không ổn, hắn cũng không quan tâm tới tên thiếu tướng người Mỹ kia, hắn trực tiếp ra lệnh cho đội trực thăng thứ ba.
Nhưng không đợi đối phương trả lời, thì hình ảnh truyền từ vệ tinh trở về, đột nhiên toát ra một vật thể hình tròn màu đen nhánh trên mặt biển.
Mà vật thể này to tới hai mươi mét, hình ảnh từ trên cao chụp xuống, giống như một cây giáo, nhưng mà vật thể này, trên thân của nó có mấy chục giác hút.
Các tướng quân trong phòng chỉ huy liên quân, thời điểm nhao nhao không rõ, sắc mặt Lars tướng quân, đã biến thành trắng bệch, hắn hét lớn vào microphone, la lớn:
- Nhanh, lên cao, nhanh lên cao!
Nhưng mệnh lệnh này, hiển nhiên đã quá muộn, không đợi những người điều khiển trực thăng của đội trực thăng thứ ba kịp phản ứng, cái vật thể có giác hút trồi lên mặt biển, đột nhiên giống như lò xo phóng ra khỏi mặt nước, nhanh như thiểm điện phóng lên trực thăng trên bầu trời.
Bởi vì muốn đưa người máy xuống nước, trực thăng phải hạ thấp độ cao, nhưng khoảng cách chỉ cách mặt biển năm mươi mét, căn bản là không có bất kỳ phản ứng nào, đã bị vật thể kia đánh trúng.
Mà vật thể tho to màu đen này giống như sắt thép, quét qua hơn mười khung trực thăng, mà những trực thăng này giống như giấy, cánh quạt thoát ra khỏi thân trực thăng, chia năm xẻ bảy, từng đoàn từng đoàn hỏa cầu bốc cháy trên không trung, ngay sau đó rơi xuống biển.
Mà tất cả chuyện này xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức tất cả người nhìn thấy cảnh tượng này, đều không kịp phản ứng.
Từ khi những chiếc trực thăng bốc cháy và rơi xuống biển, chỉ có vài giây ngắn ngủi, ngay ca Lars tướng quân đang ra mệnh lệnh cũng chết lặng.
Chết lặng qua đi, đột nhiên trong phòng hợp vang lên tiếng hít khí lạnh, tất cả mọi người vì sinh mệnh lực của con quái vật này mà rung động, sau khi trải qua màn nổ bom khủng khiếp kia, con quái vật này lại còn lực phản kích.
Nhưng hình ảnh trước mắt, đã làm cho những tướng quân ở đây không kịp nghiền ngẫm đối sách.
Bởi vì xúc tu của con quái vật kia, sau khi đánh rơi mười chiếc trực thăng, cũng không có lùi về đáy biển, mà tiếp tục đánh lên không trung, mục tiêu đương nhiên chính là những chiếc trực thăng còn thừa lại.
- Trở về địa điểm xuất phát, trở về địa điểm xuất phát, lập tức trở về địa điểm xuất phát!
Âm thanh này la khàn cả giọng, nhưng đó là mệnh lệnh của vị thiếu tướng người Mỹ kia.