Hôm nay là một ngày chủ nhật tuyệt vời vì nhìn bầu trời kia đi, mọi thứ hôm nay nhìn thật tươi tắn, rất dễ chịu mà Nhược Vũ cũng có ý định ra ngoài nhưng hiện tại vẫn chưa có kế hoạch gì
"Chị, có trong đó không" dời mắt từ cửa sổ qua phía cửa phòng
"Vào đi"
"Lộ Khiết hẹn chúng ta ra ngoài chơi, chị đi không?" ban đầu Trình Tranh có chút phân vân nhưng rồi cũng nói với Nhược Vũ
"Cũng được đợi chị chuẩn bị một chút" Nhược Vũ cảm thấy cũng tốt, ít ta vẫn còn là bạn, Nhược Trình Tranh nghe thấy thế tâm tình cũng buông lỏng ra ngoài, chừng hơn mười mấy phút sau thấy Nhược Vũ mở cửa đi ra, đang là mùa hè nên Nhược Vũ mặc một chiếc áo thun ngắn và chiếc quần cọc lộ ra bắp chân trắng thon gọn phía dưới mang đôi giày thể thao đầy đang vẻ thanh xuân, Nhược Vũ hôm nay rất đẹp.
"Đi thôi tiểu Tranh" cô cười cười lộ ra hàm răng trắng như sứ tay dắt Nhược Trình Tranh đi xuống
"Lộ Khiết có nói đi đâu không?" Nhược Vũ quay qua hỏi Nhược Trình Tranh khi đã an tọa trên xe, Nhược Trình Tranh nhìn nhìn điện thoại quay qua nói
"Hình như là hẹn hò nhóm ở khu vui chơi"
"À..." một chữ à này không biết ra tâm tình gì chỉ còn lại một mảng im lặng trong xe, mà Nhược Trình Tranh định tiếp chuyện lại thấy Nhược Vũ thiếp đi, đôi mi khẽ rung cánh mũi thon dài, đôi môi đỏ đỏ căng mọng như dụ Trình Tranh thưởng thức nó nhưng phía trước Lưu Phong bỗng ho một tiếng khiến anh thức tỉnh trong tiềm thức.
Tới nơi Nhược Trình Tranh khẽ gọi chị mấy tiếng mới thấy Nhược Vũ có phản ứng, dạo này Nhược Vũ ngủ khá nhiều rồi
Nhìn tới cổng chính thấy một nhóm người hình như là những người thân quen với cô phỏng chừng là Mạc Long Vĩ, Lộ Khiết, Phùng Vũ Hạ, mời được cả Đồng Cổ Trát thì Lộ Khiết cũng không phải kiểu đơn giản gì.
"Vũ!!" giọng kêu thanh thoát của Lộ Khiết vang lên kéo sự chú ý của mọi người tới Nhược Vũ, một thân ảnh nữ nhân xinh đẹp khí chất cao quý cùng cái nhan sắc kia thật là thu hút thật đáng thưởng thức
"Xin chào" Nhược Vũ và Nhược Trình Tranh song hành đến phía trước cả đám người cùng nhau chơi các loại thứ từ tàu lượn siêu tóc đến căn nhà ma đến cả khu vui chơi nước rồi các quầy bán đồ ăn cũng bị đám người này càn quét
"Nhược Vũ cậu phải con gái không thế, tàu lượn kia tôi đã buồn nôn đến mấy lần" chưa nói xong Đồng Cổ Trát cũng lại nôn một lần nữa, còn đưa ngón tay biểu tượng like cho Nhược Vũ khiến cô bật cười
"Không phải chỉ là tàu lượn sao, cậu cũng yếu đuối quá" Nhược Vũ nhún vai không cho là đúng nói
"Cậu nhìn con gái người ta, Lộ Khiết cũng phải sợ đến rớt mấy giọt nước mắt mà cậu không những không biểu hiện gì mà còn bảo yếu đuối" Phùng Vũ Hạ nhìn Lộ Khiết rồi lại nhìn Nhược Vũ mỉm cười
"Thì cứ cho là nội tâm trưởng thành đi"
Cả đám bọn họ chơi đến xế chiều ai rồi cũng thấm mệt, Nhược Vũ cũng không còn sức mà ngồi xuống ghế gần đó, ngửa đầu ra phía sau lộ chiếc cổ trắng ngần mồ hội chảy xuống theo đường cổ đầy quyến rũ, mấy nam nhân kia cũng đánh mắt qua chỗ khác
"Các cậu khát rồi, chúng tôi đi mua nước" Mạc Long Vĩ thấy Lộ Khiết lấy tay quạt khuôn mặt đỏ bừng xót xa đề nghị
"Đồng Cổ Trát ở lại đây đi, người đi đủ rồi" nhưng sự thật thì Mạc Long Vĩ còn lo sợ Nhược Vũ còn có ý định làm hại Lộ Khiết nên không yên tâm ít ra Đồng Cổ Trát cũng phân biệt trái phải, cũng không đáng lo lắm
"Ừ"
Ba người kia đi khoảng chừng mấy phút Đồng Cổ Trát liền nhận được điện thoại rồi lặn đi đâu mất để lại Nhược Vũ và Lộ Khiết ở chung không ai nói với ai bầu không khí trở nên đầy ngượng ngùng
"Cậu không còn thích Vĩ nữa à?"
"Không" cô chống hai tay vào lan can phía sau thật lòng trả lời Lộ Khiết cô thật sự nghĩ thông suốt rồi
"Cậu biết không tôi từng rất ghen tị với cậu, cậu rất đẹp, rất khí chất" Lộ Khiết đang còn nói phía sau là đám thanh niên mắt mũi không biết ở đâu đi ngang qua vô tình đụng trúng Lộ Khiết mà sau lưng Lộ Khiết là những cái bậc thang Nhược Vũ thấy nguy hiểm liền kéo Lộ Khiết trở về nhưng không với tới liền một màng thấy Lộ Khiết lăn mấy vòng xuống tận chân cầu thang bất tỉnh, vừa đúng lúc bọn người Mạc Long Vĩ đi tới ở góc độ nào cũng thấy là Nhược Vũ đẩy ngã cô ấy, Mạc Long Vĩ ánh mắt lạnh lẽo quát tới
"Nhược Vũ cậu sao lại có thể làm như thế, cậu bị điên rồi à?"
"Khiết, Khiết tỉnh lại đi, có nghe giọng anh không?"
Nhược Vũ còn chưa kịp định thần liền nghe mắng đến ngây ngốc
"Tôi...tôi không có"
"Có chuyện gì...Lộ Khiết" Đồng Cổ Trát vừa nghe điện thoại trở lại thấy gương mặt thất thần của Nhược Vũ lại thấy Lộ Khiết một thân máu me xanh xanh tím tím sợ người
"Chị, có thật chị không làm không, vậy sao cô ấy ngã được chẳng lẽ cô ấy tự ngã?" Nhược Trình Tranh nhìn cảnh tượng này cho dù không muốn tin cũng phải tin