"Nhược Đồng La đã nói cho cô biết tôi là vị hôn phu của cô chưa, Rainia?" Darius dừng dao đang cắt phần thịt bò đỏ tươi của mình ngước mắt nhìn mỉm cười, Nhược Vũ không nhìn ra cảm xúc của anh ta.
Khoan đã, cô vừa nghe vị hôn phu có phải không? Hay là tiếng Anh của cô không được tốt nhỉ
"Xin lỗi, anh vừa nói là vị hôn phu?" Nhược Vũ cứng đờ nhìn anh ta, ánh mắt có chút âm trầm
"Ừ, cô...chưa biết à?" Darius khẽ cười lại tiếp tục chủ đề, bảo sao anh cứ thấy cô xa cách thì ra lão già đó chưa nói cho nữ nhân xinh đẹp này biết. Lại bận rộn nữa đây.
"Thế kỷ rồi, anh không phản đối hôn nhân chính trị sao?" Nhược Vũ không nhìn anh ta, gương mặt không có nụ cười, câu từ như đang tán dóc
"Lúc trước quả thật tôi từ chối nhưng mà nghĩ lại rồi, thấy cô càng chấp nhận hơn, Rainia" Darius nhìn Nhược Vũ một cách trìu mến, khiến Nhược Vũ có chút khó chịu, tên Tây này có bệnh sao?
"Chuyện này anh từ chối cũng được, tôi cũng không có ý tiến tới hôn nhân, nếu như..." Nhược Vũ còn chưa nói xong anh ta đã ngắt lời, Nhược Vũ nhăn mi
"Rainia, cứ từ từ suy nghĩ, tôi một khi đã nhắm tới con mồi rồi thì khó bỏ ra lắm, dù sao cô cũng ở đây vài năm lận, Rainia cô cũng không có lựa chọn" Darius nở nụ cười, nhưng mà cô thấy nụ cười này có chút kỳ quái, anh ta không đơn giản như Nhược Vũ cô nghĩ rồi.
Hiện tại, nuốt không trôi.
"Được rồi, tôi sẽ giải quyết, tạm biệt và cảm ơn bữa tối" Nhược Vũ trực tiếp đứng lên, tay nắm vali kéo đi, đeo kính lên che đi ánh mắt tức giận, Darius vẫn còn ngồi đó nhìn bóng lưng xinh đẹp của Nhược Vũ ngày càng xa, miệng lại nở nụ cười tươi hơn. Rainia, Rainia thật là ngốc.
Dựa lưng vào ghế, tay lấy điện thoại ra gọi cho ai đó, gương mặt liền trở nên nghiêm túc
"Con chấp nhận cái hôn sự này"
"Thật sao" một giọng nói của phụ nữ vang lên, nghe ra sự già dặn và vui vẻ
"Gặp cô ấy rồi, rất thích" nói tới đó ánh mắt Darius hiện lên nét cười, giọng nói cũng nhẹ nhàng một chút
"Được, để mẹ nói lại Nhược Đồng La"
Darius cúp máy, gương mặt bỗng chốc suy tư, Rainia vừa nảy nói giải quyết là giải quyết cách từ bỏ hôn sự này sao? Còn không biết có bao nhiêu người muốn cái hôn sự với nhà Vincent đâu, còn Rainia cô lại từ chối, quả thật là ngốc nghếch.
Darius đứng lên, lúc trở ra thanh toán lại bị Nhược Vũ đi trước một bước, cười khổ, người phụ nữ này thật làm khó anh mà.
Nhược Vũ trên taxi định ấn gọi lão Nhược liền dừng tay, bên T quốc còn đang ban đêm không được làm phiền, liền dời lại tới tối nay. Kêu người đưa tới khách sạn tốt gần đó liền bước xuống, cả thân nặng trịch tới quầy tiếp tân đặt phòng, nhận lấy thẻ phòng Nhược Vũ kéo người tới thang máy vừa định ấn số tầng liền thấy có người vào.
Không trùng hợp thế chứ?
"Chào Rainia" Darius đứng bên cạnh cô vẫy vẫy tay gương mặt đẹp trai cười tươi, thang máy chỉ có hai bọn họ. Nhược Vũ cười méo mó, thật trùng hợp.
"Anh...sống ở đây?"
"Ừ, từ hôm nay tôi sống ở đây"
Cái gì mà từ hôm nay? Anh ta cố ý theo cô à?
"Darius, làm ơn tôi sẽ không chấp nhận cái liên hôn này và hãy về Vincent gia tộc đi, đừng sống bên ngoài như tôi chứ?" Nhược Vũ trừng mắt nhìn anh ta, bực bội khoanh tay trước ngực nói, bộ dáng này của cô khiến anh ta nghĩ tới cô bạn gái quan tâm mà bảo anh ta về
"Cô lúc này rất giống một người" Darius híp mắt miệng cười tâm cũng cười
Nhược Vũ nhướng mày, cô giống một người?
"Ai cơ?"
"Bạn gái tôi"
"Tên thần kinh" tiếng thang máy ting một tiếng Nhược Vũ hội vàng đi ra, Darius cũng đi ra, cô số phòng , Darius nhìn một hồi chọn phòng đối diện phòng Nhược Vũ, Nhược Vũ mở to mắt nhìn anh ta
"Anh..."
"À phòng tôi, sau này có gì cứ kêu tôi sẽ giúp" Darius dựa cửa nhìn cô, cười cười, gương mặt đó thật khiến Nhược Vũ muốn đánh một cái.
Trực tiếp xem anh ta là kẻ khùng, không đôi co với kẻ khùng, Nhược Vũ chọn cách im lặng bước vào, đóng cửa.
Ngả người trên giường Nhược Vũ lập tức gọi cho lão ba, cô nhất quyết không chấp nhận cái hôn sự này.
"Alo ba, ba hôn..." Nhược Vũ vừa nghe tiếng bắt máy lập tức nói còn chưa được chữ thoát khỏi miệng đã bị Nhược Đồng La ôn tồn nói
"Con hỏi chuyện hôn sự à? Vậy thì con biết rồi nhỉ, con có hôn sự với thiếu gia Darius, chủ nhân tương lai của Vincent đấy, còn gì không?"
"Ba đã hỏi ý kiến con chưa?" Nhược Vũ nhăn mi một tay cầm điện thoại một tay xoa xoa mi tâm, hôm nay cô quả thực quá sức rồi