Hunter vây bắt
Thấy hai người điềm nhiên như không từ trên xe nhảy xuống, vẻ hưng phấn của các Hunter cũng chuyển sang sợ hãi, họ đều lui về phía sau, chỉ có Emily vẫn đứng tại chỗ.
“ Đã lâu không gặp.”
Penn chào hỏi Emily, ngay lúc y cảm thấy kính nể sự dũng cảm của cô gái này vì chuyện kia, Emily lại làm y thất vọng, xoay người chạy về trước đám đông.
“ Còn ngốc đó làm gì! Tấn công!”
Emily hô to, sau đó bình lửa bốc cháy vẽ ra một đường cong ưu mỹ không hợp thời điểm trên không trung, vỡ vụn trước mắt họ, đóm lửa văng khắp nơi nối liền thành biển lửa màu xanh, cùng cỗ xe bốc cháy phía sau bao vây họ lại.
“ Xem chúng ta là thú hoang sợ lửa hay sao?” Ralph cảm thấy khó chịu với phương pháp săn dã thú này.
“ Trên một phương diện ý nghĩa nào đó, quả thực không sai!”
Penn nhún nhún vai, còn chưa nói xong, một trận lửa sáng cùng súng nổ quét qua má y, y quay đầu, còn chưa kịp thấy rõ, một phát đạn đã bắn vào thân thể, đau đớn chỉ trong nháy mắt, sau đó da thịt từ từ lành lại đẩy viên đạn màu bạc ghim vào người ra, đạn ào ào rơi xuống lẫn trong đất cát, Hunter thấy cảnh này lập tức hít một hơi, ngay cả động tác bóp cò súng cũng không thể làm được.
“ Xem ra súng cũng không thể giết ngươi.”
Mục tiêu của những viên đạn bạc đó dường như chỉ có Penn, sau khi ra chỗ lân cận tránh đạn, Ralph trực tiếp lấy sổ tay ghi chép.
“ Bây giờ hình như không phải lúc nói đến chuyện này.”
Penn buồn cười nhìn hành động của Ralph, y cũng thật đau lòng, tới bao giờ cái người máu lạnh này mới có thể lo lắng cho an nguy của y đây?
Hoàn toàn bất đồng cùng thái độ nhàn nhã của hai người, các Hunter hỗn loạn hô to tranh cãi, dường như không có cách nào quyết định hành động kế tiếp.
“ Nhìn họ xem, nếu tôi muốn phản kích thì chính là ức hiếp trẻ con.”Penn thở dài. “Nhưng tôi lại là người yêu chuộng hòa bình.”
“ Hừ.”
Ralph hừ một tiếng với câu nói của y, hắn phải nghĩ cách ra khỏi vòng lửa mà không bị cháy y phục, nếu không khẩn trương ngăn chặn, e rằng hắn cũng sẽ bị lửa lan tới…. Hắn tuyệt đối không muốn thử kiểu chết của Vampire. Ralph cúi đầu nhìn mảnh đất khô hanh dưới chân, vươn tay làm dao mổ xuất hiện từ hư không, dưới ánh lửa chiếu rọi, vũ khí nho nhỏ lại càng biến lớn, cuối cùng biến thành lưỡi hái hào quang u ám…. Vũ khí Tử thần như trong tranh vẽ.
“ Nhìn cậu như vậy quả đúng là Tử thần.” Penn nhìn thanh niên cầm lưỡi hái trong tay, hết sức đặc sắc.
“ Nếu thêm một cái áo choàng màu đen nữa thì y hệt!”
“ Ta hận áo choàng.”
Ralph nhíu mày, sau khi nói xong dùng sức khua lưỡi hái xuống mặt đất, vũ khí cực đại dễ dàng cắm vào mặt đất cứng rắn, hắn bắt lấy chuôi lưỡi hái xắn ngược lên trên, cát bụi bốc cao lập tức mở ra một con đường trong lửa đỏ bùng cháy.
“ Trời ạ, cũng thật bảnh!”
Penn phát ra lời tán thưởng từ đáy lòng, nhưng các Hunter lại hoảng sợ lui về phía sau vì vũ khí đột ngột xuất hiện trong tay Ralph, một người đàn ông không sợ chết thẳng thắn chửi lớn nổ súng về phía hắn.
Ralph nhanh chóng né tránh, phảng phất như có thể thấy hướng đi viên đạn. Vũ khí đủ lực sát thương đối với người bình thường lại không có cách nào tổn thương nửa cọng tóc hắn. Thừa dịp họ hoảng loạn lên đạn, hắn xông lên, lưỡi hái trong tay nháy mắt vung ra biến thành dao mổ, sau một khắc chớp lửa, giữa đùi mấy Hunter muốn tấn công hắn ướt đẫm một mảnh, ngã ngồi trên mặt đất, mà súng săn nắm chặt trong tay bọn họ cũng đã biến thành hai nửa.
Emily còn chưa hồi hồn về từ chuyện vừa xảy ra, Ralph đã tới phía sau ả, dùng sức lực kinh khủng từ sau lưng vươn dao bạc tới, hòa nhã kề sát da ả trong nháy mắt, huyết sắc trên mặt Emily lập tức biến mất, lần uy hiếp thứ hai này vẫn làm ả cảm thấy khí lạnh thấu xương từng chút một truyền khắp toàn thân từ điểm tiếp xúc.
“ Ta đã nói hắn là của ta, cô không được động tới.”
Giọng Ralph rất nhẹ, cơ hồ là thổi vào tai Emily, nhưng thân thể ả run rẩy không thể kiềm chế. Emily trợn tròn mắt liên tục nhìn thuộc hạ bên cạnh, đáng tiếc, cầu cứu vô thanh của ả hoàn toàn không thể tiến vào trong mắt đám nam nữ bị sợ hãi vây bọc.
“ Chuyện gì cũng không được quá ba lần, có tiếp lần sau nữa, ta cũng sẽ không cần biết các người có giao dịch gì với Tử thần.”
Ralph buông tay, thật sự hy vọng lời uy hiếp của hắn hữu hiệu với cô gái này, dù sao Tử thần cũng là “người yêu chuộng hòa bình”. Nghĩ đến cách tự xưng của Penn, khóe miệng Ralph nổi lên một nụ cười mỉm.
Phát giác bản thân thoát khỏi nguy hiểm, Emily lập tức tỉnh ra, yếu ớt lui lại nói mấy câu rồi nhanh chóng rút vào rừng cùng thuộc hạ của ả.
Penn vừa vỗ tay vừa từ trong vòng lửa đi tới bên cạnh Ralph nói. “ Quá tuyệt vời! Bất kể là bản lĩnh của cậu hay câu nói ‘ Hắn là của ta’. Ah, tôi quả thực hưng phấn đến mức toàn thân phát run.”
Lúc Penn đang lấy hành động khoa trương biểu đạt nỗi xúc động bản thân, Ralph đạp y vào lại đống lửa.
“ Á.. Darling, cậu thật ác.”
Penn từ đống lửa nhảy ra, liều mạng đập đập ống quần đã bắt lửa, Ralph hừ một tiếng lại biến ra lưỡi hái cực đại kia chỉa tới.
“ Có cần ta giúp ngươi dập lửa không, thuận tiện để ngươi thể nghiệm mùi vị bị chôn sống?”
“ Cậu thật quan tâm tới tôi… A, chúng ta trở về đi, Bastet chắc chắn đang cô đơn chờ đợi.”
Biết tình hình không ổn, Penn lập tức tế ra quản gia mèo đối phương yêu thích.
“ Làm sao quay về, đây là đâu?”
Ralph thẳng thắn thu hồi vũ khí, lúc này trời bắt đầu đổ mưa nhỏ, lửa đã đốt hết nhiên liệu cũng từ từ tắt, Ralph quay đầu nhìn nhìn xung quanh, nhíu mày nghĩ thầm quanh đây ngay cả một chỗ trú mưa cũng không có.
“ Một bãi tha ma nào đó của Luân Đôn.” Penn nhún nhún vai nói ra đáp án hầu như có cũng bằng không.
“ Không có ngựa, chỉ có cỗ xe cháy, tôi có thể biến thành dơi bay về, cậu thì sao?”
Ralph nhìn mặt đất dần bị mưa thấm ướt, mặt đường trong thành phố chắc sẽ dơ bẩn hơn gấp trăm ngàn lần, hắn thử biến thành chim, nhưng nghĩ nửa ngày, bộ dạng chim cũng không thể thành hình trong đầu hắn. Hắn không khỏi tức giận trước kia tại sao không quan sát bộ dạng chim chóc nhiều hơn một chút.
Lúc này, Penn đã biến thành dơi bay tới bay lui bên cạnh hắn, Ralph thở một hơi, đình chỉ nội tâm giãy giụa, hắn cố không chú ý tới cảm giác khó chịu trong lòng, ám thị rằng cái mình sắp sửa biến thành không phải một con chuột biết bay mà là một con chim.
Sau đó, từ vùng trời bãi tha ma phóng ra hai con dơi đón mưa tí tách bay về hướng nội thành. Trải qua một lúc lâu bay trong mưa, chúng từ cửa sổ hơi mở bay vào phòng ngủ, gần như ngã trên mặt bàn đá cẩm thạch. Lông dơi đậm màu đã bị mưa dầm ướt đẫm, một con trong đó run thân thể lên, lông bết dính liền biến thành một cục phồng lên như lông nhím.
Bỗng nhiên, một con mèo không biết từ đâu phóng ra, không đợi chúng kịp phản ứng liền nhào tới ấn hai con dơi ướt đẫm dưới móng vuốt, còn lộ ra răng nanh uy hiếp.
“ Bastet, là chúng ta.”
Trước khi quản gia nuốt họ vào bụng, Ralph cùng Penn lập tức biến về hình người hô to, họ tư thế không tao nhã ngồi trên cửa sổ, mà quản gia mèo bị dồn ép thì xoay xoay vài vòng rồi thong dong rơi xuống đất biến trở về hình người.
“ Gì, ngay cả ngài Ralph cũng biến thành dơi… Trời ạ! Chủ nhân, y phục của chủ nhân!”
Câu nghi vấn của Bastet lập tức biến thành dựng lông quát to, trong mắt nó lúc này chỉ có y phục ướt đẫm của hai người, mà quần áo Penn hầu như biến thành vải vụn đầy lỗ thủng, ống quần còn kéo ra một vết cháy sém.
“ Uhm… Thoạt nhìn quả thực rất tồi tệ…”
Ralph cười gượng đối mặt với quản gia tức giận, quần áo của hắn cũng không có công năng tự lành.
“ Làm bẩn thảm trải sàn, phá hỏng phòng tắm, còn đống quần áo đó… Bast…Bast…”
Giọng nói Bastet đột ngột bắt đầu run rẩy, nó thì thào tự nói mấy câu, bùm một cái biến về thành mèo, thẳng tắp ngã xuống đất, chân sau giật giật mấy cái rồi không còn tiếng động.
“ Bastet?”
Penn nhảy xuống cửa sổ bế quản gia lay lay mấy cái, sau khi phát giác nó đã hoàn toàn ngất xỉu, cười khổ, cho tới bây giờ quả thực đã phá hủy không ít thứ.
“ Nó không sao chứ?” Ralph ở một bên áy náy nhìn Bastet.
“ Ngủ một giấc hẳn là không sao.”
Penn ôm Bastet đưa nó về phòng, dường như nhớ tới gì đó đề nghị với Ralph, nếu hắn không muốn đến khách phòng kia ngủ, có thể chọn ngủ ở phòng y hoặc phòng Bastet, làm y thương tâm chính là đối phương không chút do dự chọn ngủ cùng Bastet.
Sau khi bị thẳng thắn vứt bỏ, Penn bất đắc dĩ đi tắm nước lạnh một trận, sau đó ân cần nấu nước ấm cho Ralph. Tưởng tượng thấy thanh niên ưa sạch kia bây giờ chắc chắn muốn tắm bản thân cho thật sạch, y liền nhịn không được cười ra tiếng. Y trở lại chiếc giường trống trải của mình, tìm một tư thế thoải mái, quả nhiên không bao lâu sau chợt nghe có tiếng đi lại trong hành lang. Penn vểnh tai nghe một hồi, cười cười cân nhắc câu nói cơ hồ là lời bày tỏ Ralph nói trước đó, không bao lâu sau liền tiến vào mộng đẹp.