Kỳ thật, ngay từ khi nam nhân kia xuất hiện, Phượng Thất Tầm liền đoán được sự tình tuyệt sẽ không đơn giản như vậy. Hiện giờ tiếng người ồn ào này vừa lúc xác minh suy đoán của nàng.
Không bao lâu sau, cửa lớn Lăng Tương Tiểu trúc đã truyền đến tiếng gõ cửa.
Đợi nha hoàn canh cửa mơ hồ đứng dậy mở cổng lớn, Phượng Thất Tầm mới cởi áo ngoài, đồng thời khoác tấm áo choàng, làm bộ dáng vừa mới bị đánh thức, mở cửa phòng bước ra ngoài.
Trong vườn xuất hiện một đám người đông đúc. Phượng Hoàn cầm đầu, hạ nhân đứng đằng sau giơ đuốc sáng loáng, lại còn có mấy vị phu nhân, di nương cùng tiểu thư bộ dáng mệt mỏi. Tình cảnh này trong trí nhớ của nàng giống y như đúc.
Phượng Thất Tầm cố ý che miệng ngáp một cái, đi đến trước mặt Phượng Hoàn khẽ hành lễ. "Nữ nhi bái kiến phụ thân." Ánh mắt nàng khẽ quét một vòng, quan sát hết thảy biểu tình của mọi người, ngữ khí nghi hoặc hỏi: "Đêm hôm khuya khoắt, phụ thân đem nhiều người như vậy đến chỗ nữ nhi làm gì vậy?"
"Từ ma ma vừa rồi tới bẩm báo, nhìn thấy có nam nhân tiến vào Lăng Tương Tiểu trúc." Phượng Hoàn khuôn mặt nghiêm túc, lời ít ý nhiều nói: "Cho nên, ta dẫn người tới đây xem một chút!"
"Nam nhân?" Phượng Thất Tầm tức khắc kinh hoảng thất sắc, một tay che miệng nói: "Sao có thể có nam nhân được? Nữ nhi vẫn luôn ở trong phòng ngủ, không phát hiện có người nào tiến vào a? Các ngươi nói đúng không?" Nàng hướng về phía nha hoàn bên cạnh hỏi.
Nha hoàn vội vàng gật đầu liên tục. "Nô tỳ cũng không thấy có người tiến vào!"
"Có hay không người nào tiến vào, lục soát một chút liền biết!" Hàn Huệ Tâm ở một bên lạnh giọng nói.
Phượng Hoàn khẽ đánh mắt sai sử thủ lĩnh hộ vệ đang đứng chờ một bên, Diêm Sâm lập tức hiểu ý. "Lục soát!"
Trên mặt Phượng Thất Tầm tỏ ra không vui, lại vẫn duy trì vẻ mặt ôn hoà. Nàng nhỏ giọng phân phó vài câu với nha hoàn nơm nớp lo sợ bên cạnh, nhóm nha hoàn vội vàng đi vào trong phòng dọn mấy cái ghế dựa ra.
"Phụ thân, mẫu thân còn có các vị di nương, đều ngồi xuống đi! Lăng Tương Tiểu trúc nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng cũng không thể nào lục soát trong chốc lát, mọi người đứng chờ sẽ mệt mỏi!" Nói rồi, nàng liền ngồi xuống, lại ngáp một cái.
Không bao lâu, Diêm Sâm mang theo bọn hộ viện đi vào lục soát bước ra.
"Thế nào?" Phượng Hoàn hỏi, những người khác cũng tò mò không thôi.
Diêm Sâm ôm quyền. " Bẩm lão gia, không có phát hiện gì!"
Phượng Thất Tầm mỉm cười đứng lên, đi đến trước mặt Phượng Hoàn. " Nữ nhi đã nói rồi, không thấy có ai tiến vào. Nói không chừng là Từ ma ma tuổi cao, già cả mắt mờ đâu!"
Phượng Hoàn ánh mắt sắc bén quét về phía Từ ma ma. "Rốt cuộc sao lại thế này?"
Từ ma ma phịch một tiếng quỳ gối xuống mặt đất. "Lão gia, lão nô xác thật nhìn đến có người vào Lăng Tương Tiểu trúc, thiên chân vạn xác nha!"
"Chính là không lục soát thấy người, cũng là thiên chân vạn xác nha!" Phượng Thất Tầm học theo ngữ khí Từ ma ma nói.
"Này......" Từ ma ma ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Huệ Tâm.
Phượng Thất Tầm làm bộ không nhìn đến động tác nhỏ của Từ ma ma, nhỏ giọng nói thầm: "Có lẽ Từ ma ma không nhìn lầm, xác thật là có người lạ đi vào, chẳng qua nơi người nọ đi tới không chính xác mà thôi!"
"Ngươi nói cái gì?" Phượng Hoàn nhíu mày hỏi.
" Nữ nhi to gan nói, nếu Từ ma ma kiên trì nói bà ta không nhìn lầm, có lẽ thực sự có người lạ tiến vào phủ không biết chừng! Ở Lăng Tương Tiểu trúc không lục soát thấy, cũng không chắc rằng sẽ không có ai đi vào a, dù sao thì Vương phủ của chúng ta rộng lớn vô cùng!"
Nàng tiến lên một bước, vẻ mặt nghiêm túc nói với Phượng Hoàn: "Phụ thân, Ung Vương phủ từ trước đến nay canh phòng nghiêm ngặt, cư nhiên lại có người âm thầm tiến vào, mưu đồ bất chính. Đây tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ. Theo nữ nhi thấy, phụ thân vẫn là nên đem toàn bộ Vương phủ lục soát thật tốt một lần, nếu có thể bắt được người tất nhiên là tốt, nếu không bắt được chẳng phải cũng an tâm hơn nhiều sao?"
Phượng Hoàn vừa nghe, cảm thấy Phượng Thất Tầm nói có lý, liền lạnh giọng nói: "Diêm Sâm!"
"Lão gia."
"Lục soát! Đem toàn bộ Vương phủ đều lục soát cho ta một lần!"
" Rõ!" Diêm Sâm khẽ vẫy tay một cái, dẫn hộ vệ nhanh chóng rời khỏi Lăng Hương tiểu trúc.
Ánh mắt Phượng Hoàn quét một vòng nhìn mọi người, lạnh giọng hạ lệnh: "Những người khác đều đến chính đường Vương phủ chờ, chưa có kết quả bất kì ai cũng không được đi!"
VôƯu
Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé.
Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé
Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn️