Editor: Vân Nghiên
Ngày tháng năm (hiện nay là năm luôn rồi), mỗ phóng viên phỏng vấn một đôi vợ chồng vốn không có thật, nhưng xét thấy mỗ tác giả là một người vạn năng không gì không làm được, vậy nên giả thiết đã được tiến hành.
♪♪♪♪♪♪
, Xin hỏi tên của người?
Phóng viên (PV): a, đúng rồi, hình như đến bây giờ mọi người cũng chưa ai biết một nhà bệ hạ các vị là họ gì nha!!
Hoàng đế: Sự tình liên quan đến quốc thể, không thể nói cho ngươi được.
PV: Vậy còn tục danh của bệ hạ?
Hoàng đế: Sự tình liên quan đến quốc thể, không thể nói cho ngươi được.
PV: Bệ hạ, bây giờ người đang được phỏng vấn đấy, không cần phải đem mấy câu chuyên để lừa gạt con trai người đến để qua mắt quần chúng đâu =.=
Hoàng đế: Đen mặt……… Trẫm cũng không biết…
PV: Sao có thể như thế được?!
Hoàng đế: Thẹn quá hóa giận tác giả còn chưa nghĩ tới thì trẫm biết thế quái nào được!!
PV: phát hiện đã đụng nhầm vảy ngược, nhanh chuyển đề tài Vậy còn Hoàng hậu người thì sao??
Hoàng hậu: Cười đoan trang Nhà mẹ đẻ bản cung là Hoắc thị.
PV: Còn khuê danh?
Hoàng hậu: Vẫn cười rất đoan trang Không biết nữa.
PV:………. (Đệch, lại là tác giả không thèm nghĩ đây mà)
, Tuổi?
Hoàng đế: chương một là , bây giờ là
Hoàng hậu: có vẻ khó xử Không biết, nhưng hẳn là trẻ hơn hoàng thượng.
PV: Tôi hiểu tôi hiểu, cái này không trách nương nương được (Ai bảo do tác giả lười nghĩ chứ!)
, Giới tính?
Hoàng đế: Câu này hỏi không phải quá vô nghĩa à?!
Hoàng hậu: Hoàng Thượng, phong độ! Phong độ!!
Hoàng đế: rất miễn cưỡng nam
Hoàng hậu: nữ
PV: Cảm động Vẫn là hoàng hậu người biết đại thể a!!
, Xin hỏi tính cách của ngài như thế nào?
Hoàng đế: Nhìn vào hậu cung thì thấy đó…….. Tương đối bình thường.
PV: nói leo cũng tương đối là đen đủi đó.
Hoàng đế: bị chọc đúng điểm yếu cái đó cùng với tính cách thì liên quan gì cơ chứ!!
PV: Hợp tình hợp lý là tính cách quyết định vận mệnh thôi!
Hoàng đế: Người đâu!!!!!!
PV: rất nhanh chuyển đề tài Còn Hoàng hậu nương nương?
Hoàng hậu: Tú ngoại tuệ trung (vẻ ngoài xinh đẹp đầu óc thông tuệ), hiền huệ hào phóng, cử chỉ khéo léo.
PV: xấu hổ………. Nương nương, người có cần làm vậy không? Ai cũng rõ người là loại người khiến người khác đã bị bán còn đếm tiền giúp mình() mà…..
() bị người bán còn giúp người khác đếm tiền: bị lừa gạt mà không biết, lại còn giúp đỡ người ta lừa mình. Ở đây ý chỉ hoàng hậu là người chuyên đi đặt bẫy người khác mà không ai biết, thậm chí người đó còn mang ơn nàng.
Hoàng hậu: Chỉ cần hoàng thượng không biết là được rồi!
, Người cảm thấy tính cách đối phương thế nào?
Hoàng đế: Am hiểu lòng người, biết tiến biết lùi, đoan trang hiền hậu……. Nhưng kỳ lạ là, có đôi khi trẫm cứ vô duyên vô cớ cảm thấy hơi sợ sợ……..
PV:……….Thật tốt, xem như giác quan thứ sáu của bệ hạ còn chưa mất hoàn toàn…..
Hoàng hậu: suy tư thật lâu…….. Rất tốt……..
PV: (người thật ra là muốn nói “Lừa dễ lắm” đúng không?)
, Hai người gặp nhau lần đầu ở đâu? Địa điểm là?
Hoàng đế: Lúc đấy là đại hôn ở Đông cung, nên đương nhiên là trong động phòng rồi.
Hoàng hậu: Bản cung cũng thế.
PV: mắt trợn to vậy trước khi kết hôn hai người không ai biết đối phương mặt mũi ra sao sao??
Hoàng đế: Làm sao? Ý kiến à?
PV: cười cười Không dám không dám, thảo dân chỉ cảm thấy hai vị thật dũng cảm…..
, Ấn tượng đầu tiên với đối phương là gì?
Hoàng đế: ngửa đầu nhìn trời………. Lúc đấy trẫm uống hơi nhiều, không nhớ nữa..
Hoàng hậu: cười nguy hiểm Ấn tượng của hoàng thượng đối với nô tỳ rất chi là sâu sắc đó..
PV: cười đểu tiểu nhân hiểu mà…
, Là mối tình đầu của đối phương sao?
Hoàng đế: không phải
Hoàng hậu: không phải
PV: chảy nước miếng như phát hiện ra đại lục mới bệ hạ thì thôi không nói, chẳng lẽ trước khi Hoàng hậu vào cung cũng có người trong lòng sao??? Là Triệu Cảnh Hòa Triệu đại nhân đúng không???
Hoàng hậu: Không phải thế!! Ý bản cung là, lúc đại hôn ta còn chưa thích hoàng thượng, cho nên không thể tính là mối tình đầu được.
PV: tiếp tục lanh chanh hỏi han À, vậy hiện tại thì sao??
Hoàng hậu: cười khó hiểu
, Thích đối phương điểm nào nhất?
Hoàng đế: Hoàng hậu rất hiểu ý trẫm.
PV:…….. Ngài thật sự là bị ăn chắc rồi mà còn không biết nữa!!
Hoang hậu: ôn nhu nhìn hoàng đế đều thích cả.
Hoàng đế: kích động cầm tay hoàng hậu thật thế sao?? Thật thế sao??
PV: (Đùa, lại bị lừa nữa kìa =.=)
, Ghét điều gì ở đối phương nhất?
Hoàng đế: Hiện tại chưa phát hiện ra điều gì đáng ghét cả.
Hoàng hậu: hiếm khi nghiêm túc nhìn hoàng đế hoàng thượng, nô tỳ không thể không nói, đôi khi người vẫn hay làm mấy chuyện hết sức thiếu suy nghĩ, hy vọng người có thể tự kiểm soát hành vi của mình.
Hoàng đế: giống như học sinh tiểu học nghe giáo viên chủ nhiệm phát biểu Ồ…. đã biết.
PV: (quan hệ gia đình vừa nhìn đã hiểu ngay a……..)
, Người cảm thấy bản thân cùng đối phương có chỗ nào hợp?
Hoàng đế / hoàng hậu: Là cái gì?
PV: Là hai vị cảm thấy mình cùng đối phương có xứng đôi hay không?
Hoàng đế: giọng u ám Ngươi nói xem?
PV: Rất xứng, rất xứng.
, Hai người xưng hô với đối phương như thế nào?
Hoàng đế: hoàng hậu
Hoàng hậu: Hoàng Thượng hoặc là bệ hạ
, Hy vọng được đối phương gọi thế nào?
Hoàng đế: Gọi ‘hoàng thượng’ rất tốt mà.
PV: Chẳng lẽ người cho tới bây giờ không cảm thấy bi ai cho cái tên hầu như chưa từng được gọi kia sao?
Hoàng đế: suy nghĩ của ngươi đúng là kì lạ, cả ngày được gọi ‘Hoàng thượng’ không phải là rất sảng khoái sao??
PV:…….. Hiểu rồi, người chính là giai cấp thống trị điển hình mà.
Hoàng hậu: hoàng hậu, Tử Đồng, ái khanh……… Tùy, không phải chỉ là xưng hô thôi sao.
PV: nương nương quả là người làm đại sự, không câu nệ tiểu tiết!
Hoàng đế: Khoan đã, sao trẫm thấy cùng một câu trả lời mà thái độ của ngươi đối với trẫm và hoàng hậu lại khác nhau đến thế?! Tại sao?!
PV: giả vờ cười cợt Đây là ảo giác của ngài thôi!! Ảo giác!!
, Nếu lấy đối phương so với một loài động vật, người thấy đối phương giống?
Hoàng đế: tự hỏi rất lâu……. trẫm có thể so sánh với động vật không tồn tại không?
PV: Nói ra xem nào.
Hoàng đế: Sự kết hợp của dê và sói.
Hoàng hậu: Bệ hạ, tương đối giống chó.
PV: A? Nương nương không kết hợp gì đó à?
Hoàng hậu: Chó nhà với chó hoang có kết hợp kiểu gì cũng vẫn là chó thôi.
PV:……….. =.=
, Nếu tặng quà cho đối phương, người định tặng gì?
Hoàng đế:……. Không sợ trẫm không có, chỉ sợ hoàng hậu không cần.
Hoàng hậu:……….. Không sợ bản cung không có, chỉ sợ Hoàng thượng không dám nhận thôi.
PV: Rất tốt, rất hợp nhau.
, Bản thân muốn quà gì?
Hoàng đế: nhớ tới lần bị đùa giỡn hoàng hậu đã nói như vậy, trẫm còn dám muốn gì nữa sao?
Hoàng hậu: mời xem lại chương .
, Đối với đối phương có gì bất mãn không? Thường là chuyện như thế nào?
Hoàng đế: cái này với câu không phải giống nhau à?
PV: không không không, ghét cùng bất mãn sao có thể giống nhau được! “Bất mãn” nghe nhẹ nhàng hơn mà!
Hoàng đế:......
PV: Làm sao? Không có?
Hoàng đế: ghé sát vào tai phóng viên nhỏ giọng thì thầm ngược lại ấy, nhiều lắm, nhưng mà trẫm không thể nói được.
PV: thầm oán không dám thì cứ bảo là không dám đi, lại còn cái gì mà không thể nói.
Hoàng hậu: mời xem lại câu
, Tật xấu của người?
Hoàng đế: Trẫm có tật xấu sao? (Bị phóng viên cùng hoàng hậu nhìn chằm chằm), được được, trẫm sai rồi.
Hoàng hậu: hơi xấu hổ Đôi khi hơi nghiêm khắc một chút.
Hoàng đế: lần hai kích động giữ chặt tay hoàng hậu Hoàng hậu! Nàng có thể nhận thức được điểm ấy là đã rất tốt rồi!!
PV:…….. Hoàng thượng, người cũng quá dễ gạt rồi, người không biết nương nương là đang tránh nặng tìm nhẹ sao?
Hoàng hậu / hoàng đế: tránh nặng tìm nhẹ cái gì?
PV: Không có gì không có gì!
, Tật xấu của đối phương là?
Hoàng đế: Cái này cùng câu trước hình như giống nhau……
PV: không phải, câu trước là người chán điểm nào của đối phương mà!
Hoàng đế: Không phải là ghét tật xấu nào sao?!
Hoàng hậu: Bản cung cũng thấy là đang lặp lại câu hỏi.
, Quan hệ của hai người đã đến cấp độ nào rồi?
Hoàng đế: bất mãn ngươi nói xem!
PV: Bỏ qua bỏ qua
, Lần đầu hai người ước hẹn là ở đâu?
Hoàng đế: lại càng bất mãn vấn đề này đã hỏi rồi mà!
PV: Tôi chưa hỏi mà!!
Hoàng đế: Nhưng trẫm đã trả lời rồi mà!!!
Hoàng hậu: Mời xem lại chương
PV:……… Hiểu rồi, A và B đều không có đã trực tiếp nhảy sang C ‘ước hẹn’.
, Khi đó bầu không khí xung quanh ra sao?
Hoàng đế: rất rất bất mãn sao ngươi cứ thích hỏi đi hỏi lại một vấn đề thế??!
PV: vô tội Không có mà! Tôi đã hỏi lúc nào đâu?
Hoàng hậu: cười tươi như hoa ôi này, bệ hạ đã bảo là uống say không nhớ rõ rồi mà, ngươi lại cứ thích nhắc nhở là sao?
PV: hiểu lòng mà không nói nhìn hoàng hậu Hiểu rồi hiểu rồi.
, Lúc đó tiến triển đến mức độ nào rồi?
Phóng viên: OK, ta không hỏi nữa.
, Chỗ thường hay ước hẹn là chỗ nào?
Hoàng đế: không thèm nghĩ ngợi tẩm cung.
Hoàng hậu: đúng vậy.
PV: tâm niệm hai vị thật đúng là không làm thất vọng hai chữ ‘ước hẹn’ này luôn…
, Người sẽ chuẩn bị cho sinh nhật đối phương ra sao?
Hoàng đế: Lại hỏi lại!!!!
PV: Bệ hạ bớt giận, lần này là hỏi về sinh nhật.
Hoàng đế: Còn không phải là giống nhau à?
PV: À, vậy vẫn là người sợ hoàng hậu không cần, hoàng hậu sợ người không dám đúng không?
Hoàng đế: gằn giọng Ngươi không cần phải nhắc lại đâu!!
, Là ai bày tỏ trước?
Hoàng đế/ Hoàng hậu: ‘Bày tỏ’ là cái gì?
PV: Chính là nói cho đối phương rằng mình thích người ta ấy.
Hoàng đế: Cho tới giờ vẫn chưa nói.
Hoàng hậu: Bản cung cũng thế, chưa từng nói.
PV: Không từ bỏ Vậy còn phát tín hiệu thì sao?
Hoàng đế: vậy chắc là trẫm rồi, là trẫm vén khăn voan trước mà.
PV: oán thầm vớ vẩn, không lẽ nương nương phải cởi quần áo của người trước.
, Người thích đối phương bao nhiêu?
Hoàng đế: Nàng là hoàng hậu của trẫm, chả nhẽ chưa đủ chứng minh sao?
PV: hướng dẫn Không không, bệ hạ, không cần phải trả lời trên lập trường chức vụ.
Hoàng đế: Nàng là chính thất của ta.
PV: tiếp tục hướng dẫn bệ hạ, ngài không nghĩ ra từ nào khác để hình dung sao?
Hoàng đế: phân vân à……. Nàng là chính thất duy nhất của ta.
PV:……… Ta xin từ bỏ.
Hoàng hậu: Tuy rằng bản cung có thể sống tốt hơn, nhưng cũng chưa từng hối hận vì đã gả cho Hoàng thượng.
PV: cảm thấy mỹ mãn tốt quá, nam nữ EQ quả nhiên là không giống nhau.
, Vậy là, người yêu đối phương sao?
Hoàng đế: thích với yêu có gì khác nhau?
PV: tôi đã từ bỏ với người rồi, bệ hạ.
Hoàng hậu: Bản cung cũng cảm thấy không có gì khác nhau cả.
PV: đúng thế, quả thật không có khác nhau mấy.
Hoàng đế: tức giận Đó đó!! Còn nói là ảo giác của trẫm! Rõ ràng là ngươi phân biệt đối xử mà!!
PV: lấy lòng bệ hạ, người là nam nhân mà, sao có thể tính toán với nữ nhân chứ!
, Điều gì đối phương nói khiến người không có cách nào cự tuyệt?
Hoàng đế: Trẫm hình như cái gì cũng không cự tuyệt được.
Hoàng hậu: bản cung muốn cự tuyệt gì thì đều có thể làm được hết.
, Nếu như nghi ngờ đối phương thay lòng, người sẽ làm gì?
Hoàng đế: đắc ý vớ vẩn, hoàng hậu có thể thay lòng với ai chứ?
Hoàng hậu: Thế à? Vậy ngày sinh nhật của phụ thân nô tỳ……..
Hoàng đế: chặn họng là hiểu lầm, hiểu lầm thôi!!!!
PV: vậy còn nương nương? Nếu bệ hạ thay lòng thì sao?
Hoàng hậu: Thay lòng đổi dạ hình như là một đặc quyền của đế vương rồi.
Hoàng đế: trẫm sao có thể gọi là thay lòng đổi dạ chứ, cùng lắm thì gọi là…….. Bác ái thôi…….
PV:………. Giấu đầu hở đuôi…….
, Có thể tha thứ khi đối phương thay lòng đổi dạ không?
Hoàng đế: Không thể thay lòng thì trẫm tha thứ làm gì.
Hoàng hậu: Đã là đặc quyền còn nói đến chuyện tha thứ làm gì.
PV:…….. Thế rốt cuộc là có tha thứ không?! =.=
, Nếu ngày hẹn đối phương đến muộn tiếng, người sẽ làm gì?
Hoàng đế / hoàng hậu: Làm việc
, Người thích bộ phận nào trên cơ thể đối phương?
Hoàng đế: tức giận ngươi hỏi cái này làm gì?!
PV: ôm đầu tiểu nhân chỉ là người phát ngôn của quần chúng thôi!! Người phát ngôn đó!!!
Hoàng hậu: Ánh mắt
PV: hưng phấn xin kể rõ ràng
Hoàng hậu: cười thầm Vì có thể đoán ra ngay hoàng thượng đang nghĩ gì.
PV:……… Bệ hạ, rốt cuộc sao người có thể ngồi lên ngai vàng được vậy, bị nhìn thấu một cách dễ dàng thế cơ mà?!
Hoàng đế: Khụ khụ……. Chỉ là ở hậu cung thôi.
, Biểu cảm quyến rũ nhất của đối phương là?
PV: Mắt thấy hoàng đế chuẩn bị đập bàn Là ý của quần chúng! Quần chúng!!
Hoàng đế: Cái này chính ra hợp với Cung phi hơn, còn hoàng hậu thì…… trẫm không thấy nàng cần quyến rũ làm gì.
Hoàng hậu: Hoàng thượng cũng không phải kiểu người quyến rũ, cùng lắm chỉ là…….. Đáng yêu thôi.
PV: hai mắt tỏa sáng Ví dụ, ví dụ!!
Hoàng hậu: Ví dụ như lúc ngậm bồ hòn làm ngọt.
PV: cười Hiểu rồi hiểu rồi.
, Việc khiến hai người cảm thấy tim đập nhanh khi ở cùng nhau là?
Hoàng đế: Đều đã là vợ chồng già rồi, còn cái gì mà tim đập nhanh nữa.
Hoàng hậu: Cho tới bây giờ còn chưa có cảm giác này.
, Người từng nói dối đối phương chưa? Đối phương thì sao? Ngài nói dối giỏi không? Còn đối phương?
Hoàng đế: Trên đời này có nam nhân chưa từng nói dối nữ nhân sao? Có lúc bắt buộc phải nói chứ.
Hoàng hậu: Nói dối cũng là một kỹ xảo cần được trau dồi trong cuộc sống đấy.
PV:………. Tức là hai vị thường xuyên nói dối nhau rồi.
, Lúc làm cái gì cảm thấy hạnh phúc nhất?
Hoàng đế:………. Khụ khụ
PV: cười nham nhở Bệ hạ ho khan như thế thì tôi phải hiểu sao đây?
Hoàng đế: xấu hổ tức giận Cứ hiểu theo như cái đang ở trong đầu nhà ngươi ấy!
Hoàng hậu: Nhìn thấy hoàng thượng cùng mấy đứa nhỏ đùa nghịch.
PV: Hà hà, nương nương vẫn là có chút tâm tư của nữ nhân mà.
, Có từng cãi nhau chưa?
Hoàng đế: Lúc mới ở chung thì có.
Hoàng hậu: Nhưng mà bản cung không cảm thấy giống cãi nhau lắm.
, Tranh cãi về vấn đề gì?
Hoàng đế: Cũng không phải chuyện lớn gì, không nhớ nữa.
Hoàng hậu: Dù sao cũng không phải lỗi của bản cung.
, Vậy đã làm hòa như thế nào?
Hoàng đế: Không nhớ nữa, có thể là không giải thích được.
Hoàng hậu: Đúng thế, bệ hạ trước kia có chết cũng không giải thích, bây giờ mới có chút tiến bộ.
PV: nhỏ giọng nương nương nghe như đang châm chọc vậy, thật muốn hỏi đó là chuyện gì.
, Sau khi chuyển kiếp còn muốn làm người yêu nữa không?
Hoàng đế: Thật ra đối với vấn đề này trẫm còn có chút thắc mắc.
PV: tập trung Gì gì?
Hoàng đế: theo lý thuyết, trẫm cùng với hoàng hậu phải hợp táng, tức là đến thế giới bên kia vẫn là vợ chồng, vậy thì từ lúc chết đến khi chuyển kiếp có bao nhiêu thời gian? Chúng ta vẫn làm vợ chồng à? Hay là thời gian chuyển kiếp khác nhau rồi không làm nữa??
PV:……… Vấn đề này của ngài mang tính học thuật rất cao, tiểu nhân không biết phải trả lời thế nào……….
Hoàng hậu: Giả thiết trước của hoàng thượng nghe thật đang sợ.
Hoàng đế / phóng viên:......
, Thời điểm người cảm thấy mình được yêu là lúc nào?
Hoàng đế: Không phải hoàng hậu luôn yêu trẫm sao?
Hoàng hậu: Chẳng lẽ bản cung không đủ tư cách để được hoàng thượng yêu sao?
PV: oán thầm rốt cuộc tính sao hả?
, Lúc nào người cảm thấy đối phương không yêu mình nữa?
PV: Rồi rồi, tôi không hỏi nữa
, Cách thể hiện tình yêu của người là?
Hoàng đế: Để nàng làm hoàng hậu chẳng lẽ chưa đủ à?
PV:………. Hoàng thượng, người lại bắt đầu rồi đấy…….
Hoàng hậu: Để hoàng thượng tiếp tục làm hoàng thượng.
PV:……… Thấy chưa.
, Người cảm thấy đối phương giống loài hoa gì?
Hoàng đế: Hoa sen
PV: Gần bùn mà không tanh, tắm nước trong mà không yêu mị?
Hoàng đế: Không phải, là chỉ nhìn được từ xa mà không thể hái, nguy hiểm.
Hoàng hậu: Hoa lan
PV: Ba nhành cây tươi tốt, vừa cười tím trên môi?
Hoàng hậu: Sao có thể, là cỏ dại sống không cần dinh dưỡng, trời đông giá rét tự bình yên, rất dễ nuôi.
, Hai người có chuyện gì giấu diếm nhau không?
PV: Câu này tôi biết nè, hai vị bình thường nói dối nhau như cơm bữa mà!
, Hai người thích hành động tình yêu nào?
Hoàng đế/ Hoàng hậu: Đó là cái gì?
PV: Là mấy hành động mang tính yêu thích đặc biệt khi yêu nhau đó, ví dụ như cắn tóc hay đầu ngón tay đối phương chẳng hạn….
Hoàng đế: Trẫm sao có thể thích mấy thứ vớ vẩn như thế chứ!!!
PV: tôi chỉ ví dụ thôi.
Hoàng đế: Vậy có lẽ trẫm thích nhìn hoàng hậu rồi hỏi mấy câu hỏi.
PV: nghĩ thầm nghĩ cách để hoàng hậu nghĩ giúp mấy thứ chứ gì.
Hoàng hậu: Bản cung cũng thích nhìn hoàng thượng hỏi mình các vấn đề.
PV: lại nghĩ thầm rồi nghĩ làm sao để đặt bẫy hại hắn chứ gì
, Người có cảm thấy có thể vĩnh viễn yêu đối phương không?
Hoàng đế: rất trịnh trọng cầm tay hoàng hậu Hoàng hậu, trẫm cam đoan, nếu nàng đi trước trẫm, trẫm nhất định sẽ không lập hậu nữa!!
Hoàng hậu: nhái bộ dạng của hoàng đế Hoàng thượng, nô tỳ cũng cam đoan, nếu người đi trước nô tỳ, nô tỳ cũng nhất định không tái giá
Phóng viên:...... Nương nương à......
, Cuối cùng, hãy nói một câu với đối phương.
Hoàng đế: Trẫm muốn nói, có thể có được một nữ nhân giống như hoàng hậu thật đúng là tam sinh hữu hạnh.
PV: nói leo hoàng thượng, thảo dân có thể hỏi người không?
Hoàng đế: mất kiên nhẫn Cái gì?
Pv: Câu này có phải là với phi tần nào người cũng nói rồi không?
Hoàng đế: NGƯỜI ĐÂUUUUU!!!!!!