Hoa viên sân thượng khắp nơi đều là hỗn độn của vụ nổ cùng đầy đất dấu vết lửa cháy. Tề Nhạc Nhân dùng sức hít một ngụm không khí mang theo mùi khói thuốc súng cùng hơi thở ẩm ướt, sau đó đi về phía chiếc rương sau khi phu nhân điên chết lưu lại, do dự một lát quay đầu lại gọi bác sĩ Lã: “Lại đây mở rương!”
Bác sĩ Lã hự hự chạy tới, dọc đường đi bị mặt đất gồ ghề lồi lõm vướng suýt nữa té ngã, may mà Tô Hòa ở một bên đỡ hắn.
“Thực sự muốn tôi mở giúp sao?” Bác sĩ Lã nghiêm túc hỏi, đôi mắt lấp lánh tỏa sáng, vẻ mặt không kìm nén được.
“Tôi xác định cùng khẳng định chắc chắn.” Tề Nhạc Nhân cũng nghiêm túc nói, thời điểm này phải tin tưởng Âu hoàng, không thể để tay thối là mình được.
“Ách… Tô Hòa, có quy luật gì hoặc huyền học nào cho việc mở rương không?” Bác sĩ Lã hỏi.
“Thông thường mà nói, hầu hết các rương kho báu là vật phẩm dùng một lần đều hiếm lạ cổ quái; một bộ phận ít là thẻ kỹ năng, cũng có thẻ thuộc tính thuần túy các loại khác nhau, thậm chí có người mở ra nhiệm vụ ngẫu nhiên. Hầu như không có quy luật nhưng vẫn xem vận may, kỳ thực thẻ kỹ năng cũng chưa chắc tốt, thực ra có một số đạo cụ rất hữu dụng trong thời khắc quan trọng, nếu vận khí đủ tốt nói không chừng có thể mở ra đạo cụ sống lại trong truyền thuyết.” Tô Hòa cười cười nói.
Trái tim Tề Nhạc Nhân khẽ run lên, cậu cưỡng bách chính mình không đi nhìn Tô Hòa, cậu không biết Tô Hòa đột nhiên nhắc tới đạo cụ sống lại là cố ý hay vô tình, nên chỉ có thể cố gắng hết sức tự nhiên...
Hẳn là trùng hợp đi …... Thật lâu trước kia Tô Hòa cũng nhắc qua thẻ kỹ năng cùng loại với sống lại, hiện tại nói cái này chứng minh mở rương có quan hệ cùng vận khí, cậu hoàn toàn là tật giật mình a!
“Tôi đây liền mở, nếu mở ra thẻ kỹ năng trói định, thì sẽ không có phần của cậu.” Bác sĩ Lã nhắc nhở Tề Nhạc Nhân.
Tề Nhạc Nhân cố gắng hết sức trấn định: “Mở đi.”
Ngón tay của bác sĩ Lã hơi cao hơn ổ khóa, liền mở rương vàng ra.
Bác sĩ Lã liếc thoáng qua thẻ kỹ năng, oa một tiếng: “Hẳn là không tồi.”
【Nghi thức ác ma】(Thẻ kỹ năng không trói định): Mỗi lần sử dụng cần tiêu hao một khối ác ma kết tinh, nếu ác ma kết tinh bên trong không đủ thì không thể sử dụng kỹ năng này. Khi được trang bị kỹ năng này, người chơi tiêu hao ác ma kết tinh liền hóa thân thành đồng loại với ác ma, nhưng không nhận được kỹ năng thiên phú ác ma. Kỹ năng có hiệu quả liên tục trong giờ, thời gian CD giờ.
Đây là……
Tề Nhạc Nhân hoảng hốt nhìn thẻ kỹ năng trong tay, trực giác nói cho cậu biết tấm thẻ kỹ năng này không tầm thường, nhưng lại không nói nên lời không tầm thường chỗ nào, đành phải xin giúp đỡ liếc nhìn Tô Hòa một cái: “Thẻ này... hẳn là hữu dụng đi?”
Tô Hòa tiếp nhận rồi nhìn thoáng qua thẻ kỹ năng, có chút ngoài ý muốn nói: “Một kỹ năng không tệ, nếu sau này có làm nhiệm vụ liên quan đến ác ma, có lẽ cậu có thể giả trang thành người bên trận doanh ác ma, bất quá yêu cầu cần ác ma kết tinh...”
Tô Hòa không nói tiếp, chỉ là ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Tề Nhạc Nhân một cái, người sau lập tức hiểu được ý hắn muốn nói: Hiện tại cậu vẫn nên tránh xa ác ma kết tinh cho thỏa đáng, nếu không giết chóc chi chủng trên người cậu sẽ rất nhanh mất khống chế.
“Xem ra vận may không tồi, haha.” Bác sĩ Lã đắc ý dào dạt nói.
Tố Hòa mỉm cười nhìn hắn gật đầu tán thành.
“Bữa tối trở về mời anh ăn cơm.” Tề Nhạc Nhân vươn tay muốn vỗ vỗ vai bác sĩ Lã, kết quả vừa nhấc tay lên, cánh tay bị trầy xước nghiêm trng lúc tránh né phu nhân điên trên mặt đất ngay lập tức liền đau trở lại.
Bác sĩ Lã thấy vậy vội vàng chữa trị cho cậu: “Hiện tại đừng lo lắng về thời gian CD, để tôi xử lý cho cậu trước, tuy rằng không trị hết hoàn toàn nhưng tổng thể vẫn tốt hơn không trị.”
Kỹ năng “Tam không y” này vẫn tương đối đáng tin cậy, ít nhất vết thương trên trán, các vết cắt trên cánh tay cùng trầy da trên người Tề Nhạc Nhân nhanh chóng kết vảy, nhưng chỉ có thể đến trình độ này; nếu cậu hiện tại chịu vết thương trí mạng thì kỹ năng này cũng bất lực, nhiều nhất kéo thời gian chết của cậu chậm một chút.
Miệng vết thương khép lại, cơn đau cũng giảm bớt, Tề Nhạc Nhân vui mừng mà huy động cánh tay một chút, nói lời cảm ơn, thấy Tô Hòa còn đang nghiên cứu tro cốt phu nhân điên để lại sau khi tử vong, cậu liền tò mò hỏi: “Có cái gì không đúng sao?”
“Thật ra không có gì không đúng, chỉ là có chút kỳ quái. Lúc bác sĩ Lã đốt tế phẩm ác ma, phu nhân điên sau đó chẳng những không suy yếu mà ngược lại còn mạnh hơn...”
Tô Hòa suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp: “Đại khái khiến cô ấy cuồng hóa đi, ngay từ đầu thân thể của cô ấy rất cứng rắn rất khó làm cô ấy bị thương. Sau khi thiêu hủy tế phẩm thì lực phòng ngự, tốc độ giảm xuống trên diện rộng, nhưng thay vào đó dùng tro cốt La Tuyết Di lưu lại thì sức mạnh, lực công kích và kỹ năng tấn công của cô ấy lại trở nên mạnh hơn. Loại trạng thái này không kéo dài lâu, nếu lúc đó cậu không vội tấn công mà tạm lánh mũi nhọn, cô ấy sẽ nhanh chóng tiến vào trạng thái suy nhược.”
Tề Nhạc Nhân gãi gãi đầu, tuy rằng vừa rồi cậu cố gắng né tránh, nhưng vẫn bị hỏa vũ thiêu đốt vài sợi tóc, tỏa ra mùi cổ quái: “Đáng tiếc tôi không tìm được nửa thi thể Tiếu Hồng, nếu không có thể đối phó tốt hơn...… Anh kéo tay tôi làm gì?”
Bác sĩ Lã mắt trợn trắng, lôi kéo cánh tay cậu sang một bên: “Ánh mắt cậu thật không tốt, bổ sung nhiều vitamin A tăng cường năng lực nhìn đêm đi.”
Nhìn theo hướng ngón tay bác sĩ Lã chỉ, phía sau rừng cây bị ánh đèn pin thình lình chiếu vào chính là nửa thi thể Tiếu Hồng, nửa treo trên cây đại thụ thập phần bắt mắt.
Tề Nhạc Nhân im lặng.
“Trời quá tối, dưới tình huống căng thẳng cực đoan không chú ý tới cũng là chuyện bình thường.” Tô Hòa bình tĩnh an ủi Tề Nhạc Nhân một câu.
Tề Nhạc Nhân tiếp tục im lặng.
Ba người thiêu hủy nửa thi thể còn lại của Tiếu Hồng, sau đó rời khỏi hoa viên trên sân thượng, thời gian không còn nhiều bọn họ cần chạy nhanh rời khỏi lâu đài kết thúc nhiệm vụ.
Lúc đi xuống lầu Tề Nhạc Nhân hỏi một câu: “Hiện tại độ hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta là bao nhiêu?”
“%.” Tô Hòa nói.
“Oa, tôi có thể bắt được một cơ hội rút thăm trúng thưởng! Hơn % có thể bốc thăm ngẫu nhiên một lần! Tôi thích!” Bác sĩ Lã rất hào hứng.
“Còn thiếu %, rốt cuộc thiếu chỗ nào?” Tề Nhạc Nhân nhớ lại cốt truyện nhiệm vụ, cảm thấy bọn họ không bỏ sót quá nhiều đồ vật.
Tiến sĩ Lã trầm ngâm: “Ừm, hiện tại đã thăm dò chuyện xưa cốt truyện cũng không khác biệt lắm. Thật lâu trước kia Sarah yêu Johan khi chưa xuất thân quý tộc, Johan xuất phát từ mục đích nào đó —— có thể là tình yêu, có thể là lợi ích —— Hắn và Sarah kết hôn. Sarah phát hiện thị nữ Adeline của mình dan díu với Johan, thế là trộm giết Adeline; cũng ngụy tạo hiện trường Adeline dị ứng thực phẩm mà chết, không ai phát hiện đây là vụ mưu sát ngoại trừ Sarah phu nhân và bác sĩ gia đình Phất Lai Xá. Về trình tự thời gian thì không rõ nhưng về cơ bản là vậy không sai."
"Sau này phu nhân Sarah cùng Johan tiên sinh sang Trung Quốc làm kinh doanh và tu sửa lâu đài cổ. Vì báo thù cho Adeline nên bác sĩ Phất Lai Xá cũng từ Đức tới Trung Quốc, Johan tiên sinh tránh cho Sarah phu nhân bị bệnh di truyền của gia tộc nên luôn dùng thuốc tránh thai do bác sĩ Phất Lai Xá đưa cho. Hắn đã sai thị nữ Nina bỏ phấn thủy ngân vào thức ăn phu nhân Sarah, sau khi Nina biết được điều này liền lo lắng mình sẽ làm hại phu nhân nên đã giảm liều lượng, điều đó lại làm phu nhân Sarah có thai. Nàng tình cờ nghe được bác sĩ Phất Lai Xá và Johan tiên sinh nói chuyện, phát hiện họ định tiếp tục thả phấn thủy ngân khiến phu nhân Sarah sinh thai nhi dị tật rồi nghĩ cách git cht đứa nhỏ."
" Nina sợ phu nhân Sarah mắc phải bệnh điên nên tạo ra một hồi ngoài ý muốn làm cho Sarah bị ngã cầu thang sinh non, sau khi sinh non trạng thái tinh thần của phu nhân Sarah chuyển biến xấu —— có thể bác sĩ Phất Lai Xá động tay chân —— nàng bắt đầu nghi ngờ mọi chuyện do oan hồn Adeline quấy phá, tình cảm vợ chồng cũng bắt đầu sụp đổ. Sau đó ác quỷ trong gương mê hoặc, dạy nàng những biện pháp hiến tế, Sarah phu nhân yêu trượng phu sâu sắc, vì vãn hồi tình yêu của hắn nên đã hướng ác ma hiến tế. Nhưng hiến tế ngược lại làm bệnh tâm thần của cô ngày càng trầm trọng, cho đến cuối cùng khi hiến tế Nina, hoàn toàn nổi điên. Ác ma khống chế phu phân Sarah giết hết tất cả mọi người và phóng hỏa thiêu hủy tòa lâu đài cổ này. Chuyện xưa kết thúc.”
“Như vậy thì chúng ta không bỏ qua bất kỳ manh mối quan trọng nào đi.” Tề Nhạc Nhân cảm thấy bọn họ có được manh mối đầy đủ, nhưng không nghĩ tới còn thiếu %.
Tô Hòa là người thứ hai phân tích: “Cái độ hoàn thành này có ý nghĩa chúng ta đã hoàn thành cốt truyện chủ tuyến và kết luận chính xác nhiệm vụ ẩn, còn thiếu một số manh mối và chứng cứ. Nếu nhất định phải biết đến cùng thì có ba điều chúng ta chưa đào sâu."
"Một là về Nina, hành vi của cô ấy có vẻ hợp lý nhưng nói chi tiết hơn thì có vẻ kỳ lạ; vì tránh để phu nhân Sarah sinh con sau đó bùng phát bệnh điên, thế mà cô ấy lại chọn cách ám hại để Sarah sinh non, chẳng lẽ điều này không dẫn tới phu nhân Sarah bị điên à? Lời nói nguyên bản của cô ấy còn có ẩn ý sâu xa hơn: “Tôi giống như bị ác ma mê hoặc”, cho nên nàng có bị ác ma ảnh hưởng giống như phu nhân điên hay không chúng ta không thể biết được."
"Mà khi tế phẩm ác ma cuối cùng xuất hiện thái độ của Nina trong ảo ảnh cũng thật vi diệu, cổ đồng cảm với phu nhân điên, cũng có ngầm áy náy, nhưng ẩn ẩn cũng có ghen ghét trong đó; đó không phải ánh mắt một người hầu gái ngoan ngoãn nên có. Còn nữa, Nina thẳng thắn với Johan tiên sinh chính mình giảm bớt liều lượng phấn thủy ngân, sau đó chuyện này được giao cho hầu gái khác và cô cũng bị nhốt lại, nhưng lúc phu nhân Sarah sinh non bị điên được đưa xuống tầng hầm thì Nina lại phụ trách đưa đồ ăn... Nina đã làm gì để Johan tin tưởng mình lần nữa?”
Tô Hòa vut ve vật trang trí trên gậy chống, không nhanh không chậm mà phân tích cốt truyện, khai quật được rất nhiều chi tiết làm người sởn tóc gáy. Tề Nhạc Nhân đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, Nina đẩy phu nhân điên xuống cầu thang làm cô ấy sinh non, thật sự là vì cô ấy sao? Làm như vậy không phải một thi hai mệnh sao? Ước nguyện ban đầu của Nina có thực sự là giúp phu nhân điên không? Rốt cuộc Nina muốn làm gì?
“Người thứ hai là La Tuyết Di. Lần cuối cô ấy xuất hiện trên cầu thang treo bức tranh, tự thiêu mà chết bên cạnh một nửa thi thể Tiếu Hồng; thậm chí cô ấy còn phức tạp hơn NPC Nam Lộ, hành vi càng tràn ngập ẩn dụ và bí ẩn. Trong khoảng thời gian từ khi cô ấy mất tích cho đến vụ tự thiêu cuối cùng, chúng ta thiếu rất nhiều cốt truyện về cô nàng, dẫn đến việc độ hoàn thành bị giảm xuống."
"Cuối cùng là bác sĩ Phất Lai Xá, đừng quên chuyện bác sĩ Phất Lai Xá cũng không có chứng cứ, toàn bằng suy đoán chủ quan. Chắc chắn chúng ta còn thiếu chứng cứ chỉ ra bác sĩ Phất Lai Xá, ví như ở đâu đó trong tòa lâu đài này vẫn còn phấn thủy ngân hoặc chất gây ảo giác mà hắn lưu lại, thậm chí nội dung thư giữa hắn và Johan tiên sinh.”
Tề Nhạc Nhân suy nghĩ sâu xa, lúc trước cả hai đều không tìm thấy manh mối nào, nhưng hẳn còn hy vọng tìm được đồ vật của bác sĩ Phất Lai Xá, cụ thể nên đi chỗ nào tìm? Hẳn tìm ở thư phòng Johan tầng , nhưng lúc trước cậu, bác sĩ Lã cùng Nam Lộ đã lục soát gian phòng kia, hẳn không có nhiều manh mối, hiện tại đi nữa liệu có tìm được không? Nơi này là thế giới sau khi hỏa hoạn, cho dù có manh mối, chỉ sợ cũng...
“Đi đi, cậu muốn đạt được % thông quan phải không? Đừng lãng phí thời gian, nhanh chóng kết thúc rồi báo cáo kết quả nhiệm vụ.” Bác sĩ Lã lôi kéo Tề Nhạc Nhân đang tự hỏi, cùng nhau đi xuống cầu thang.
“Chờ một chút. Chìa khóa, đưa chìa khóa tầng hai cho tôi!” Tề Nhạc Nhân đột nhiên nhớ cái gì, bắt lấy bả vai bác sĩ Lã: “Không, không cần chìa khóa, anh cùng đi với tôi!”
“Hả? Cậu làm gì?” Bác sĩ Lã mù mờ bị Tề Nhạc Nhân giữ chặt, dẫm lên sàn nhà bị tàn phá hướng tầng hai chạy như điên.
Dựa vào ký ức phân bố vị trí phòng ốc trong lâu đài, Tề Nhạc Nhân nhanh chóng tìm được gian phòng mình muốn tìm, giờ khắc này trong đầu cậu đều là thời điểm một lần cuối cùng gặp Nina, cô ấy đã nói một câu
—— Phu nhân trộm đi bên ngoài thư phòng tiên sinh, muốn cho hắn một kinh hỉ….... sau đó lại nhìn thấy tiên sinh tưởng niệm Adeline thông qua tấm ảnh chụp. Tôi cho rằng cô ấy sẽ vọt lên nháo một trận với tiên sinh như trước, nhưng phu nhân đã không làm thế.
Cửa mở.
Thư phòng cổ xưa rách nát, đối diện cửa lớn chính là sô pha Nam Lộ đã từng ngồi qua, đằng sau sô pha là bức tranh treo tường. Căn phòng này không bị cháy nghiêm trọng lắm, trên bức tranh mơ hồ có thể thấy được nam chủ nhân Johan anh tuấn.
Tề Nhạc Nhân bước vào, vị trí phu nhân điên đứng ở ngoài cửa liếc mắt liền thấy, chỉ có thể là chỗ này.
Cậu cẩn thận tháo khung ảnh lồng kính xuống, đảo ngược nó lại.
Đúng như dự đoán, sau khung ảnh lồng kính có kẹp một tấm ảnh chụp.
Trái tim Tề Nhạc Nhân đột nhiên đập kịch liệt, cậu mơ hồ ý thức được, chính mình hẳn đã phát hiện một manh mối quan trọng.
Cậu hít một hơi thật sâu, lấy bức ảnh xuống, quay tấm hình lại chính diện.
Trên bức ảnh chỉ có một người, thoạt nhìn là một cô gái trẻ tuổi, mặc một thân trang phục hầu gái, đối với màn ảnh mỉm cười.
“Là Adeline sao?” Bác sĩ Lã bước tới nhìn ảnh chụp hỏi.
Tề Nhạc Nhân đột nhiên minh bạch tất cả.
“Cô ấy còn có một cái tên.” Tề Nhạc Nhân nhắm mắt lại, trong lòng hồi tưởng lại giữa địa cung âm lãnh, người thiếu nữ cuối cùng kia đi về hướng tế đàn, đi về hướng Ma Vương lừa gạt.
“Cô ấy tên Isabel, là một ….... Nữ Vũ xuất sắc.”
Trên ảnh chụp hầu gái Adeline mỉm cười cùng Isabel thắng được trong Hiến Tế Nữ Vu bắt đầu trọng điệp lên nhau.
Đây là chuyện xưa về tình yêu, sự lừa gạt, ghen ghét cùng điên cuồng, mỗi người trong chuyện xưa đều rơi vào dục vng cùng tội ác của mình; vô luận Johan mê muội cô ấy, hay Sarah ghen ghét cô ấy, Nina bị cô ấy kích động, hay bác sĩ Phất Lai Xá vì cô ấy báo thù, tất cả đều như rối gỗ bị nàng giật dây.
Chỉ là thời gian trong nháy mắt, nữ vu Isabel phụng dưỡng Ma Vương lừa gạt, đã trở thành một ma nữ giỏi đùa bỡn nhân tâm.
- -----oOo------