Edit: Tử Nguyên Nhi
Từ ngày ấy, Nam Cung Diệp không hề kiêng kị, thường thường sẽ xuất hiện ở Nhan phủ, trái lại Nam Cung Huyền, lúc này mới phát giác những ngày gần đây Đông Cung tựa hồ có chút quạnh quẽ.
Đông Cung trừ bỏ các phụ tá, tới nhiều nhất là bạn tốt Giản Ngọc Diễn cùng với thân đệ đệ Nam Cung Diệp, còn có Nhan Nhất Minh nữa.
Tuy nói mấy năm nay vẫn luôn không có ý muốn cưới Nhan Nhất Minh vào Đông Cung, nhưng nhìn quen khuôn mặt Nhan Nhất Minh, tục vật rất khó đập vào mắt, hắn thề muốn cưới thái tử phi mình thiệt tình thích, cho nên Đông Cung vẫn luôn không có nữ quyến.
Nhan Nhất Minh trời sinh ương ngạnh kiêu ngạo, lúc trước chẳng qua bị mẫu hậu khen vài câu đã đương mình là này nữ chủ nhân Đông Cung, hận không thể ngày ngày đều tới Đông Cung. Sau đó Nam Cung Huyền đối với nàng càng ngày càng không có kiên nhẫn, Nhan Nhất Minh lúc này mới chậm rãi thông minh một chút, lâu lâu học được tìm chút lý do mới đến miễn cho làm người ta chán ghét.
Hắn từng không chỉ một lần nói với Giản Ngọc Diễn, nếu là nào ngày Nhan Nhất Minh không hề bước vào Đông Cung, nơi này mới có thể an tĩnh một chút, khi đó nói ra lời như vậy Nam Cung Huyền đã cười, chắc hẳn chưa bao giờ nghĩ tới một ngày kia Nhan Nhất Minh thật sự sẽ không hề bước vào Đông Cung.
Bởi vì hắn đã quên không biết là khi nào, từng nghe thấy Nhan Nhất Minh nói chỉ cần có thể gả cho hắn, cho dù không phải là thái tử phi cũng không sao.
Có thể để trưởng nữ Định Quốc Công mắt cao hơn đầu nói ra loại lời nói này, về sau Nam Cung Huyền đã biết, Nhan Nhất Minh nhận định hắn.
Mấy ngày nay, Nam Cung Huyền tất nhiên cũng nghe nói tin tức Nhan Nhất Minh ốm đau trên giường, nhưng trước kia số lần Nhan Nhất Minh giả bệnh vì gạt hắn đến thăm không ít, huống chi hắn rõ ràng nhất ngày đó rốt cuộc chuyện là như thế nào, cho nên Nam Cung Huyền căn bản không tin, chỉ cho rằng Nhan Nhất Minh lại muốn hoa chiêu gạt hắn đi Nhan phủ.
Rõ ràng nói thương tâm muốn từ bỏ, kết quả còn không phải dục tình cố túng, Nam Cung Huyền trào phúng rất nhiều mà không hề phát hiện, suy nghĩ rõ ràng điểm này sau này hai ngày không biết vì sao bực bội tiêu trừ hơn phân nửasau khi suy nghĩ như vậy thì bực bội hai ngày nay đã tan biến hơn phân nữa.
Ngay cả Nhan Nhất Minh có lẽ cũng chưa từng nghĩ đến, vị thái tử điện hạ này là bởi vì phát giác Đông Cung thiếu nàng ồn ào đột nhiên có chút mất mát, đợi các phụ tá rời đi, Nam Cung Huyền đặt bút lên giá, trầm ánh mắt nhìn đuôi nghiên mực.
Nghiên mực nay...... Nam Cung Huyền nhớ tới lúc Nhan Nhất Minh đưa nghiên mực này giống như đang hiến vật quý cho hắn, ngay cả hoàng thất đều khó gặp nghiên mực tốt, không biết Nhan Nhất Minh từ chỗ nào lấy ra, sau này mới nghe nói lão Định Quốc Công tức đến giậm chân vì bị thân cháu gái ném một phương nghiên mực tuyệt thế.
Nam Cung Huyền không biết chính mình làm sao, hai ngày này luôn sẽ nhớ tới Nhan Nhất Minh, nhớ tới khi nàng ngày đó rời đi khuôn mặt tràn đầy mất mát nhưng có một vẻ đẹp đến kinh tâm động phách, nhớ tới ngày ngày vì lấy lòng hắn mà ánh mắt tràn đầy chờ mong.
Nam Cung Huyền không khỏi khẽ cười một tiếng, tuy biết Nhan Nhất Minh lại giả bộ bệnh gạt hắn đi thăm, nhưng tựa hồ lần này lại không có phản cảm như trước. Nghĩ vậy Nam Cung Huyền không khỏi nhớ lại bộ dáng Nhan Nhất Minh giả bệnh trước kia, vờ được mấy ngày nhưng mình vẫn không đến, chỉ có thể coi như cái gì cũng chưa phát sinh mà lần nữa mò đến Đông Cung.
Hiện giờ nhớ đến, kỳ thật cũng lộ ra chút khờ khờ, ngu ngốc một cách đáng yêu, không ngại thỏa mãn tâm nguyện mấy ngày nay của nàng, đi Nhan phủ một chuyến cũng không sao.
Bị Thái Tử nhớ tới, Nhan Nhất Minh giờ phút này đãi ở Nhan phủ không có việc gì làm, kêu người tìm cần câu, mồi câu ghé vào đình giữa hồ câu cá, đột nhiên nghe tiểu quả táo kinh hô một tiếng, "Nam Cung Huyền độ hảo cảm lại tăng %!"
Nhan Nhất Minh bị thanh âm thình lình tiểu quả táo làm hoảng sợ, cần câu trong tay run lên thiếu chút nữa bầy cá nghe động tĩnh mà chạy trốn, Nhan Nhất Minh giơ cần câu hận sắt không thành thép giáo dục tiểu quả táo, "Tốt xấu cũng đã một trăm tuổi, vậy mà có đôi chút cũng dễ dàng kích động."
Tiểu quả táo chắc hẳn cảm thấy hành vi mình lúc kinh lúc rống thật sự có chút làm mất mặt gia tộc tiểu táo, xấu hổ nhỏ giọng nói, "Kỳ thật ta đã thực tận lực khống chế, nhưng vẫn là khống chế không được."
Nhan Nhất Minh đặt cần qua một bên cười, "Hảo đi, khống chế không được thì không khống chế, ngươi nói độ hảo cảm Nam Cung Huyền gia tăng %? nguyên nhân gì?"
Tiểu quả táo lắc đầu tỏ vẻ chính mình cũng không thể ra sức, "Ta chỉ là hệ thống được trò chơi sinh ra, tất cả chủ tuyến vẫn là dựa theo trong trò chơi lấy Giản Ngọc Nhi là chủ, Giản Ngọc Nhi cùng ai hỗ động ta mới có thể tra xét đến, mà hai ngày này Giản Ngọc Nhi chủ công là nhân vật Giản Ngọc Diễn, nên không có cùng Nam Cung Huyền hỗ động, nên không biết bất luận tin tức gì của Nam Cung Huyền."
Xem không được Nam Cung Huyền, Nhan Nhất Minh liền miễn mà thưởng thức Giản Ngọc Diễn cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố "Thân muội muội"của hắn trong chốc lát, kết quả từ đầu tới đuôi cũng không có hình ảnh gì kíƈɦ ŧɦíƈɦ, vì thế hứng thú rã rời thu hồi xem xét tiến độ trò chơi.
Trong bốn nam chủ, thiên tài thủ phụ Giang Dật cùng Giản Ngọc Diễn cảm tình hàm súc nhất, Giang Dật là tính cách gây ra, Giản Ngọc Diễn là bởi vì thân phận hạn chế. Còn Nam Cung Huyền muốn làm cái gì là làm cái đó, trị số hành động lực Thiệu Kinh Vũ cao nhất cũng là nghĩ đến cái gì liền lập tức có hành động, cho nên cảm tình hai người này luôn tràn ngập các loại tiếp xúc thân thể, cảm tình phát triển cũng thuận lợi nhất.
"Cho nên nói người đều là động vật cảm quan, nam nhân sẽ bởi vì tiếp xúc thân thể mà sinh ra ham muốn chinh phục, nữ nhân bởi vì tiếp xúc thân thể sinh ra lòng trung thành, cảm quan thoải mái cảm thì tiến độ tình cảm cũng tiến bộ vượt bậc", Nhan Nhất Minh cùng tiểu quả táo tham thảo một hồi lâu vì cái gì hai người Giản Ngọc Nhi động tâm nhất là Thiệu Kinh Vũ và Nam Cung Huyền, "Ngươi có biết nơi nào để thu hút tình yêu đến nhanh nhất không?"
Tiểu quả táo khiêm tốn thỉnh giáo, "Nơi nào?"
"Trên giường", Nhan Nhất Minh cắn chặt răng căn nói, "Thiệu Kinh Vũ trước khi lên chiến trường hôn một cái, làm Giản Ngọc Nhi tình đậu sơ khai từ đây nhớ mãi không quên...... Mà Nam Cung Huyền, ta nhớ rõ khi Giản Ngọc Nhi rơi xuống nước đã có một lúc tiếp xúc thân thể, khả năng là củi khô lửa bốc, cho dù Nam Cung Huyền EQ thấp, nhưng người ta là thân nhi tử trò chơi, từ lúc bắt đầu đã thắng trên vạch xuất phát, cho nên nói,"
Tiểu quả táo tổng cảm thấy có chỗ nào không đúng muốn phản bác, nhưng suy nghĩ hơn nửa ngày cũng không nghĩ ra chỗ nào không đúng, chỉ có thể ngây thơ mờ mịt tiếp tục đề tài Nhan Nhất Minh vừa mới nói, "Cho nên cái gì?"
Sáng sớm đến giờ một con cá cũng không câu được, Nhan Nhất Minh hơi có chút mất hứng từ ghế mỹ nhân đứng lên, "Cho nên nói lần sau xuyên qua tốt nhất cho ta cái thân phận có không gian phát huy, tuy rằng nói bối cảnh trò chơi này đã rất không rụt rè rất không tiết tháo, nhưng là một cái danh môn vọng tộc hoàng hoa khuê nữ cũng chỉ có thể dựa vào mồm mép nói chuyện, này không phải gia tăng độ khó khăn công lược sao."
Tiểu quả táo:......
Này rõ ràng là do nó lo lắng ký chủ không hài lòng mà ngàn chọn vạn chọn ra một thân phận cực phẩm, kết quả cư nhiên bị ghét bỏ! Thầm nghĩ đợi sau nhất định chọn mấy cái thân phận lãng đến bay lên trời cho ký chủ.
"Kia ký chủ, chúng ta hiện tại đi đâu?"
Nhan Nhất Minh nhoẻn miệng cười, nốt ruồi đỏ đuôi mắt câu nhân, "Đương nhiên là trang điểm chải chuốt, đi trêu tiểu chó săn."
Nam Cung Huyền còn không kịp đi thăm Nhan Nhất Minh, đã bị mẹ ruột mình Hoàng Hậu kêu vào Khôn Ninh Cung.
Đương triều Hoàng Hậu đã được lập làm hoàng tử phi từ khi hoàng đé vẫn còn là hoàng tử, sau hoàng đế có thể thành công đăng cơ cũng có một phần nguyên nhân là mượn thế lực nhà Hoàng Hậu.Nhất tộc Hoàng Hậu là người thông minh, chờ hoàng đế đăng cơ đã chủ động giao quyền hành trên tay làm hoàng đế rất là cảm động, từ đây trọng dụng nhất tộc của Hoàng Hậu, xem như lấy tiến làm lùi đi một bước cờ hay.
Hoàng Hậu tính cách dịu dàng lại không mất thông tuệ, những năm gần đây cùng hoàng đế vẫn luôn tôn trọng nhau như khách, lại sinh hạ hai vị hoàng tử một vị công chúa, nhiều năm qua vị trí trung cung vẫn luôn rất củng cố, chỉ là mắt thấy hai nhi tử tuổi dần lớn mà bên người một cái trắc phi cũng không có, khó tránh khỏi sốt ruột.
Đặc biệt là Nam Cung Huyền, năm nay cuối năm đã làm lễ hành quan.
Kinh thành quý nữ tuy nhiều, nhưng căn cơ cũng đủ thâm hậu có thể giúp được nhi tử lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mà các khuê tú này, Nhan Nhất Minh cũng có trong đó.
Hoàng Hậu ấn tượng đối với Nhan Nhất Minh vẫn luôn không tồi, tuy nói tính tình có chút đanh đá, nhưng dung mạo tuyệt sắc lại là tiểu thư thư hương dòng dõi, thông minh không mất thư hoa, Định Quốc Công phủ nhiều năm qua vẫn luôn được đến thánh sủng, chính yếu là hài tử kia một lòng si mê đối với nhi tử nhà mình.
Tìm nữ nhi thế tộc đại gia tuy nói là một đại trợ lực, nhưng nếu là sau khi thành thân mọi chuyện còn hướng về mẫu tộc thì cũng là một đại tai hoạ ngầm, nhưng lấy tâm ý của Nhan Nhất Minh đối với Thái Tử đưa, Thái Tử muốn đắn đo Nhan Nhất Minh cũng dễ như trở bàn tay.
Duy nhất có chút khó, đó chính là Thái Tử tựa hồ cũng không phải thập phần ái mộ Nhan gia tiểu thư, Hoàng Hậu đã từng hỏi qua Thái Tử cớ gì, Thái Tử nói Nhan Nhất Minh quá mức ương nganh, hắn thích tính tình dịu dàng một chút.
Hoàng Hậu đau nhi tử, biết được nhi tử nhà mình nhìn như cường thế trong xương cốt nhưng lại có chút nhu tình, vị trí thái tử phi vẫn luôn muốn để lại cho người chân chính toàn tâm toàn ý, chỉ là thân tại hoàng gia chỗ nào dễ dàng như vậy. Nam Cung Huyền tuy thân là Thái Tử, nhưng bên trên còn có Hoàng trưởng tử, tuy nói lập đích không lập trưởng, nhưng đương kim hoàng đế lúc trước cũng không phải con vợ cả, trong lòng hắn rốt cuộc nghĩ như thế nào không ai biết được.
Hiện giờ Thái Tử lập tức liền muốn nhược quán, người được chọn làm thái tử phi vẫn nên sớm định sớm an tâm.
Nam Cung Huyền làm sao không rõ đạo lý này, mẫu hậu lại lần nữa nhắc tới Nhan Nhất Minh, tuy nói không phản cảm giống như trước, nhưng tổng cảm thấy đáng tiếc, nghe được mẫu hậu dứt lời đã phất tay kêu tả hữu lui ra nói, "Mẫu hậu cảm thấy Giản tướng chi nữ như thế nào?"
"Giản Ngọc Nhi?" Hoàng Hậu kinh ngạc, nhìn nhi tử sau khi gật đầu hơi hơi suy tư, nhớ tới Giản Ngọc Nhi xác thật là người tính tình dịu dàng, cũng khó trách Thái Tử thích.
Giản Ngọc Nhi thân phận so với Nhan Nhất Minh cũng không kém gì, tuy nói dung mạo so ra kém Nhan Nhất Minh, nhưng thắng ở tính tình ngoan ngoãn ôn hòa, về sau Thái Tử đăng cơ, Giản Ngọc Nhi tính tình so với Nhan Nhất Minh càng thích hợp với vị trí hậu cung chi chủ.
Chỉ là Giản gia dù chưa nói rõ, nhưng sớm đã đứng ở bên Thái Tử, lại cưới Giản gia nữ nhi thật sự là có chút lãng phí cái vị trí thái tử phi này.
Nhưng là Thái Tử thích......
Phía trước không nhớ tới Giản Ngọc Nhi, hiện giờ Thái Tử nhắc tới, Hoàng Hậu tức khắc cảm thấy Giản Ngọc Nhi cũng không kém, nhưng hai nhà định là sẽ không đồng ý đích nữ làm trắc thất, cho dù là trắc thất Thái Tử, thế gia từ trước đến nay để ý thể diện gia tộc. Suy nghĩ một hồi lâu cũng nghĩ không ra cái cách nào tốt, cuối cùng chỉ có thể thở dài, thật sự là nghĩ không ra biện pháp nào đẹp cả đôi đang.
Mẫu tử hai người lại nói một lúc lâu, lúc này mới nhảy qua việc này nói đến thân đệ đệ Nam Cung Diệp, đã nhiều ngày Nhan Nhất Minh ở trong phủ giả bệnh chưa từng đã tới Đông Cung, hoàng đệ vẫn luôn đương Đông Cung là nhà mình đã nhiều ngày cũng không thấy bóng dáng.
Hoàng Hậu nghe nói lập tức nở nụ cười, "Diệp Nhi hôm qua mới đến bổn cung nơi này, khuyên can mãi muốn đem bộ vòng ngọc xanh non phỉ thúy tích châu phụ hoàng ngươi thưởng cho bổn cung đi, cũng không nói là làm cái gì."
Cho dù không nói, Hoàng Hậu một người từng trải như thế nào nhìn không ra, chắc chăn tiểu nhi tử đã động tâm với tiểu thư nhà nào, tìm mọi cách dỗ cô nương người ta cao hứng, ngay cả nàng đồ vật đều dám nghĩ cách.
Nam Cung Huyền nghe nói lập tức nở nụ cười, "Trách không được mấy ngày nay không thấy tiểu tử này, vừa vặn hôm nay không có chuyện gì quan trọng, đi trong phủ hắn nhìn một cái, rốt cuộc là bị tiểu thư nhà ai câu hồn."