Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

chương 822: lòng tin

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lúc này tôi thực sự không hiểu tại sao Liễu Long Đình lại muốn làm như vậy, Liễu Long Đình có thể dễ dàng phá hủy kết giới mà tôi dốc toàn bộ sức lực bố trí, và giờ anh ấy cũng có thể dễ dàng ngăn cản U Quân thả bầy quỷ trong động Hoa Tư, thế nhưng anh ấy không phản ứng gì, cũng chẳng quan tâm!

Phượng Tố Thiên ở bên cạnh tôi, thấy Liễu Long Đình nhìn U Quân thả vạn quỷ ra mà không có ý định ngăn lại cho nên anh ta muốn ra tay ngăn cản.

Nhưng lúc Phượng Tố Thiên muốn ra tay tôi đã ngăn anh ta lại, nói với anh ta vô dụng, cho dù lúc này U Quân đang mượn thân thể của Tiên Lăng nhưng Phượng Tố Thiên không đánh lại pháp lực của anh ta, đến lúc đó không những không ngăn cản được U Quân mà còn tự mình nộp mạng.

Dường như U Quân đã đoán được Liễu Long Đình sẽ không ra tay, sau khi anh ta gắng hết sức niệm một đoạn thần chú, quay mặt sang, liếc mắt nhìn tôi và Liễu Long Đình, cười với chúng tôi và nói: “Đây là món quà lớn mà Bàn Cổ Đại Thần để tôi đưa cho các người, hãy cất nó đi!”

Sau khi nói xong, anh ta đang định xoay người đi, nhưng trước khi đi anh ta hình như nghĩ đến cái gì thì quay người nhìn Liễu Long Đình đang đứng bên cạnh tôi, nói với anh ấy: “Đúng rồi, Liễu Long Đình, anh cũng đừng quá tin tưởng sức mạnh của Hỗn Độn Chung, thay vì sau này tốn công múc nước bằng giỏ tre chi bằng giống như tôi theo Bàn Cổ, hắn ta có thể bảo đảm cho Hỗn Độn Chung của anh pháp lực vô biên, để cho anh hy vọng, mãi mãi kế thừa.”

Sau khi nói xong, anh ta như kẻ tiểu nhân giễu cợt, cười ha ha đứng lên.

Khi anh ta đứng lên có một luồng khí cũng xuất hiện theo, từ đỉnh đầu của Tiên Lăng bay ra, biến mất trong chớp mắt, mà lúc này Tiên Lăng đột nhiên ngã xuống đất, bất tỉnh nhân sự.

Sau khi U Quân thả vạn quỷ ra thì biến mất, nhưng tôi nhìn Tiên Lăng ngã trên mặt đất chợt không muốn đỡ cô ấy dậy, tôi bây giờ có thể đỡ cô ấy dậy, vậy khi vô số tính mạng của bách tính ngoài kia, làm sao tôi có thể cứu được đây? Những ma quỷ kia sau khi đi đến trần gian, trần gian chắc chắn chạy trời không khỏi nắng, vậy mà tôi chỉ biết trơ mắt nhìn mà không làm được gì cả.

Sau khi U Quân rời khỏi, tôi không có đỡ Tiên Lăng, Liễu Long Đình đi đến chỗ Tiên Lăng, đỡ cô ấy dậy, nhìn bộ dạng của Liễu Long Đình bây giờ, tôi không thể không trách anh ấy.

Rõ ràng anh ấy có pháp lực mạnh mẽ có thể ngăn cản U Quân thả những yêu ma này ra ngoài, thế nhưng anh ấy lại không làm gì, không phải là anh ấy đã đồng ý giúp đỡ tôi sao? Tại sao đến thời điểm mấu chốt lại có thái độ như vậy, xem ra những lời anh ấy hứa với tôi chỉ để lấy lệ, anh ấy làm như vậy thì khác gì tiếp tay cho U Quân và Bàn Cổ Oán Linh chứ.

Bây giờ tôi thực sự rất tức giận, giống như mới vừa nãy muốn giết chết U Quân vậy, thấy Liễu Long Đình như thế, bây giờ tôi rất muốn cắt đứt mối quan hệ với người đàn ông này, từ nay về sau chúng tôi không ai nợ ai.

Chỉ mong anh ấy đừng đến đùa giỡn với tôi, bắt tôi phải nghiêm túc nói chuyện với anh ấy, tại sao có thể miễn cưỡng với tôi như vậy, mới lúc nãy tôi lại vui vẻ vì cuối cùng Liễu Long Đình cũng đáp ứng tôi.

Lời của ông chồng chết tiệt này, một câu cũng không thể tin.

“Chúng ta đi tôi.” Lúc Liễu Long Đình đi đỡ Tiên Lăng, tôi quay sang nói với Phượng Tố Thiên.

Phượng Tố Thiên đi theo tôi mấy nghìn năm, tính cách của tôi ra sao anh ta đều biết rõ.

Khi tôi gọi anh ta đi, anh ta cũng không hỏi một câu nào, trực tiếp biến thành một con phượng hoàng chở tôi bay lên trời.

Khi tôi và Phượng Tố Thiên bay lên trời, chúng tôi nhìn thấy một mảng đen thui, đông nghẹt đang đến trần gian, những thứ đen thui đó chính là những yêu ma mà U Quân đã thả trong động.

Bây giờ tôi ước mình có thể có pháp lực mạnh mẽ như Liễu Long Đình, như vậy mới có thể ngăn cản U Quân lúc anh ta thả những con quỷ đó ra ngoài, đồng thời đánh với U Quân một trận, sống hay chết, trước tiên tôi cứ liều mạng rồi nói tiếp.

Nhưng vừa rồi tôi cũng nhát gan sợ chết, nếu như tôi kiên quyết hơn dẫn thiên lôi đến đồng quy vu tận với U Quân trước khi Liễu Long Đình tới, có lẽ bây giờ sẽ không có tình trạng này.

Tôi thực sự rất đau lòng, Liễu Long Đình hoàn toàn không đáng tin, nhưng dù sao vừa nãy toàn bộ pháp lực của tôi cũng đã bị Liễu Long Đình làm biến mất, pháp lực còn lại trong người cũng chẳng được bao nhiêu, nếu như không nhờ Phượng Tố Thiên tới, e rằng bây giờ tôi muốn đến nơi khác cũng phải đi bộ.

“Hi Nhi, bây giờ chúng ta đi đâu?” Phượng Tố Thiên hỏi tôi.

Làm sao bây giờ tôi biết tôi đang đi đâu, nhà tôi trước kia đã không còn, thiên cung của tôi bây giờ cũng bị Lạc Thần trông coi.

Hiện tại ngoại trừ nhà họ Liễu ra tôi hoàn toàn không còn nơi để về.

Mặc dù tôi thực sự không muốn nói với Phượng Tố Thiên rằng anh ta nên đưa tôi trở lại núi Trường Bạch, nhưng tôi không thể để Phượng Tố Thiên đưa tôi bay suốt trên trời, đồng thời nhìn tai họa này đến nhân gian.

Tôi không thể làm gì được, cứ nhìn như thế khiến tôi cảm thấy đau đớn hơn.

Vì vậy, tôi im lặng một lúc lâu, cuối cùng, tôi nói với Phượng Tố Thiên, nhờ anh ta đưa tôi trở lại núi Trường Bạch.

Khi nghe tôi nói trở lại núi Trường Bạch, Phượng Tố Thiên cũng im lặng một lúc, như thể anh ta muốn nói điều gì đó với tôi.

Thế nhưng đến cuối vẫn không nói gì, thế giới này lớn như vậy cũng không có chỗ chứa tôi.

Huống hồ Bàn Cổ Oán Linh đang tìm tôi.

Liễu Long Đình dù có xấu xa như thế nào thì anh ấy vẫn sẽ bảo vệ tôi, nếu tôi rời khỏi anh ấy mà bị Bàn Cổ Oán Linh thôn tính thì Tam giới này đều sẽ bị tôi làm hại.

Phượng Tố Thiên đưa tôi trở về, lúc tôi vào nhà họ Liễu, lúc này nhà họ Liễu cũng chỉ còn lại Hư, Hư thấy tôi và Phượng Tố Thiên đã trở về, cho nên hỏi tôi tại sao Liễu Long Đình chưa có quay lại?

Sau khi anh ta vừa dứt lời, giọng nói của Liễu Long Đình vang lên sau lưng tôi: “Tôi cũng về rồi.”

Tôi liếc mắt nhìn sang Liễu Long Đình, không nghĩ rằng anh ấy vẫn luôn đi theo tôi.

Nhưng mà khi gặp lại Liễu Long Đình, tôi lại trách móc anh ấy, thậm chí tôi cũng nghĩ có lẽ không có sức mạnh của Hỗn Độn Chung, tôi sẽ không bao giờ thích Liễu Long Đình.

Bây giờ Liễu Long Đình đưa Tiên Lăng về, gọi Hư đưa Tiên Lăng đi nghỉ ngơi.

Lúc này, tôi và Liễu Long Đình cùng chung một nhà, tôi cũng cảm thấy chán ghét, trực tiếp đi vào phòng và đóng cửa phòng lại.

Sau đó nằm trên giường, vừa giận Liễu Long Đình vừa nghĩ bây giờ tôi nên làm gì?

Ngàn con quỷ này xuất hiện, pháp lực của một hai vị thần cũng không thể bắt lại chúng.

Nếu như muốn bắt hết tất cả những con quỷ này, bây giờ tôi cần có binh lính mới có thể chống lại những con quỷ này.

Thế nhưng trong tay tôi ngoài Phượng Tố Thiên ra không còn ai khác, hoàn toàn không thể bắt những con quỷ này lại.

Bên trong Tam Giới chỉ có Lạc Thần có binh lính chống lại bầy quỷ.

Lạc Thần làm thiên đế thay tôi, nếu như anh ta có thể ra tay giúp đỡ, vậy chúng tôi tống tất cả những con quỷ đó vào Địa Ngục.

Thế nhưng bây giờ Lạc Thần hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của Liễu Long Đình.

Nếu Liễu Long Đình dung túng cho U Quân thả bầy quỷ ra, vậy anh ấy hoàn toàn không muốn làm điều thừa mà lệnh cho Lạc Thần phái thiên binh thiên tướng bắt những con quỷ này.

Tuy là tôi không biết trong đầu Liễu Long Đình đang suy nghĩ gì, nhưng mà anh ấy tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện vô lý này.

Anh ấy khi làm việc gì cũng đều suy nghĩ cặn kẽ.

Nếu có lựa chọn thứ hai, tôi cũng muốn đi cầu người kia giúp đỡ, nhưng tôi nghĩ đi nghĩ lại, cách tốt nhất chính là Lạc Thần.

Chỉ cần Lạc Thần phát lệnh một triệu thiên binh thiên tướng xuống bắt ma quỷ cũng là chuyện như trở bàn tay.

Thế nhưng không có mệnh lệnh của Liễu Long Đình, Lạc Thần chắc sẽ không điều binh.

Hơn nữa cho dù bây giờ tôi có muốn đi nhờ vả Lạc Thần thì một chút pháp lực cũng không có, không có Phượng Tố Thiên, tôi lên trời cũng khó khăn, Lạc Thần cũng không gặp được huống chi đi cầu xin anh ta.

Liễu Long Đình nói thật không sai, tôi đến với thế giới này, tất cả cực khổ đều đến với tôi, tất cả nguyên nhân đều do nghiệt duyên.

Một khi nhận ra, đau đớn là mình.

Từ lúc tôi đến bên cạnh Liễu Long Đình, anh ấy không ngừng làm tôi suy yếu, suy yếu để anh ấy có thể dễ dàng dạy dỗ và khống chế tôi.

Mà Ánh Nguyệt thì nhận được hết tất cả may mắn, cho dù U Quân tội ác tày trời, bọn tôi cũng có thể cảm hóa U Quân, mọi người đều yêu thương con bé, tuy chúng tôi đều là thần linh, nhưng cũng không tránh khỏi số phận trêu ngươi.

Chỉ có điều, cho dù dùng hết tất cả cách thức cực đoan nhất, tôi cũng muốn bắt hết tất cả ma quỷ trong nhân gian, toàn bộ sẽ bị đuổi sạch!.

Truyện Chữ Hay