Thấm thoát đã một tuần trôi đi. Những ngày gian nan trước kia dường như đi vào miền xa xôi của kí ức...
Tuấn Thần dự tính sẽ vẫn tiếp tục tháng trăng mật với Gia Di. Cũng là muốn thúc đẩy tiến trình tạo bảo bảo cho mẹ bế. Nhưng một ngày nọ...
" Thần, anh đừng giấu em nữa. Em biết hết rồi. " Cô vòng tay trước ngực, mày chau lại.
Anh nhìn vào đống tài liệu trên bàn, hơi hơi nhíu mày: " Em nói gì anh không hiểu? "
Cô vòng phía sau anh, hai tay áp vào má anh kéo ngã về sau. Chiếc ghế da màu đen yêu dấu bị lực kéo như thế trực tiếp duỗi thẳng ra làm anh tạo thành tư thế nửa nằm nửa ngồi.
Anh cười tà mị, mặc cô đang giữ lấy đầu mình: " Sao đây, bảo bối muốn hành thích ông xã mình à? "
" Anh còn không nói?! " Cô gia lực thêm một tí, nắn mặt anh đến biến dạng.
Haizzz, nếu để nhân viên nào đó nhìn thấy cảnh này thì sẽ không biết có cảm tưởng như thế nào đây? Là đang ve vãn lẫn nhau trong công ty? Hay là...
Anh đột nhiên vươn tay lên gáy của cô ấn xuống. Bởi khoảng cách chẳng bao nhiêu khi cô đang cúi mặt như thế thật kích thích sự thèm muốn đôi môi anh đào của cô...
Bị anh hôn trong tư thế phải cúi thấp như vậy, còn... lâu và sâu nữa, bất giác cô cảm thấy cả chân và thắt lưng mỏi nhừ. Lần đầu tiên hôn trong tư thế ngược chiều nhau có chút khó khăn. Còn nữa...sao anh cứ thoải mái như thế vậy hả? Bất công quá mà...cô luôn chịu thiệt trước anh a~
Qua khe hở nhỏ, cô nói đứt quãng: " Thần...thở... Không được!..."
" Anh nghiện rồi, không bỏ được. " Tuấn Thần luyến tiếc buôn môi cô. Cả đống văn kiện quan trọng không biết từ đâu rơi xuống văn phòng của anh làm anh đau đầu không thôi.
Nhưng mà trong đó có một thứ ánh rất hứng thú. Thứ đó cũng bị Gia Di phát hiện ra và cũng vô cùng hứng thú như anh.
Đó là thiếp mời dạ tiệc cùng một bản hợp đồng. Dạ tiệc cử hành vào ngày mai tính theo thời điểm hiện tại. Đối phương còn gửi kèm theo bản hợp đồng muốn hợp tác với Thịnh Vĩnh trong thời gian dài. Chuyện này rất bình thường không đáng gì chú ý cả. Vì Thịnh Vĩnh là tập đoàn hùng mạnh tầm cỡ quốc tế nên việc các tập đoàn khác muốn thông qua việc mời dự lễ gì gì đó để tạo quan hệ như cơm bữa. Thường thì để Tuấn Duật đi thay anh hoặc thẳng thừng từ chối.
Điều đặc biệt ở đây là người mời có lai lịch rất đáng để đi a~~~
" Anh giấu em chuyện này làm gì? " Cô nắm thiếp mời vỗ vỗ lên bàn làm việc của anh.
Anh thuận thế kéo cô vào lòng, tươi cười đáp: " Đâu có giấu! Chỉ là cần thời gian chuẩn bị để hai ta cũng đi dự tiệc chứ. "
" Hai chúng ta cùng đi? " Cô kinh ngạc hỏi.
Anh lại nói: " Có gì đâu mà lạ? Khách mời có thể đi cùng người thân và anh muốn em theo thì chẳng ai cấm được. " Đúng vậy. Chẳng ai có thể cấm anh làm bất cứ chuyện gì cả. Cũng chẳng ai dám có ý kiến về việc anh làm. Lá gan của họ không đủ khả năng hoạt động đâu.
" Nhưng rõ ràng lần này nhằm vào anh...cái đoá đào nát nhà anh!" Cô ngồi trong lòng anh, tựa vào ngực anh cọ cọ.
" Bảo bối biến thành hũ giấm chua từ lúc nào vậy? " Anh cười.
" Chua? Chê em chua? " Đột nhiên giấm khí à...hắc khí toả ra dày đặc...
Rõ ràng đã muốn nhấn chìm cả toà cao ốc này bằng hũ giấm đặc biệt đây mà.
Anh lại cười, tay bao trọn lấy người cô, ôm như muốn khảm vào ngực cho xong: " Bảo bối là ngọt nhất! " Anh cúi đầu, đem mặt mình làm tổ ở cổ của cô.
" Nhột quá. " Cô không động đậy. Dừng một chút cho anh nghịch phá, cô nói tiếp bằng giọng lạnh lẽo: " Muốn cướp anh từ tay em? Hah! Tuy cùng họ Lạc nhưng em sẽ không tha cho bất cứ ai! "
Anh xoay mặt cô lại rồi bổ xuống một nụ hôn, nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt. Mặt không biết xấu hổ, nũng nịu nói: " Anh rất yếu đuối, bà xã phải bảo vệ anh! "
Anh giấu cô chuyện đại tiểu thư Lạc Gia mời dự tiệc cũng vì sợ cô sẽ lại bị kích động nhưng xem ra đã không sao rồi...
Lần trước sau khi điều tra rõ ràng thì đợt tấn công khách sạn TFW có đến ba âm mưu được thực hiện. Một là do Đại Báo cùng Thạch Đinh cài đặt bom nhằm cho nổ cả khách sạn. Hai là kế hoạch của La Ân để bôi nhọ Gia Di. Nhánh cuối cùng là đoàn người áo đen muốn " bắt cóc " anh đi. Bọn áo đen đó lại là người của Lạc Gia mà anh đang chú ý đến. Đúng là tự tìm đường chết!
Cô điềm nhiên: " Cô ta là con gái độc nhất của Lạc Tư Tư, người dì " kính yêu " của em. Ngoại hình cùng gương mặt cũng sẽ giống em đến năm sáu phần dù không là chị em ruột. "
Anh chau mày: " Giống? Một người như cô ta giống em ở chỗ nào? Bảo bối của anh là độc nhất! "
" Rồi anh sẽ thấy giống ở chỗ nào..." Cô bỉu môi.
" Em vẫn theo dõi hành động của Lạc Gia qua nhiều năm như vậy? "
" Vâng ạ! Thấy em đủ kiên nhẫn không? Anh định giấu em chuyện này làm gì? Có ảnh hưởng gì đâu đây này!" Gia Di biết anh là quan tâm cô nhưng cô không thích anh giấu cô bất cứ chuyện gì.
Nhìn gương mặt nhỏ như hiện lên ba chữ " Tán dương đi! " anh cười hài lòng: " Em là giỏi nhất. "
_____________________________
Cáo lỗi hôm quá mình mệt quá không up được
Hôm nay bù lại ạ
Cảm ơn đã ủng hộ