Hoa Thiên Cốt 2

chương 38: thiên tầm chết tâm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sanh Tiêu Mặc thấy Bạch Tử Họa vội vàng rời đi, trong lòng lo lắng, thấy minh quân lui lại, hắn để Ma Nghiêm ở lại Thái Bạch tiếp tục phòng thủ ngừa quân địch lại đến. Hắn vội vàng đuổi theo Bạch Tử Họa, vừa mới vào kết giới Trường Lưu, chợt nghe thấy Bạch Tử Họa kêu rên đau triệt nội tâm, hắn hoảng hốt, Bạch Tử Họa là người như thế nào chứ, đau đớn đến đâu cũng không rên một tiếng, bây giờ lại kêu rên như thế, thật không hiểu rốt cuộc đã xảy ra cái gì!

Khóe mắt thoáng nhìn một bóng dáng đen chợt lóe mà qua, Sanh Tiêu Mặc căn bản không có thời gian để ý tới, nhanh chóng lao vào Tuyệt Tình điện, cảnh tượng thảm khốc trước mặt khiến hắn không thể tin được!

Cả người Bạch Tử Họa đều ở trong Tuyệt Tình Trì, như lá thu tàn, nước ao vẫn đang ăn mòn da thịt, âm thanh két két rung động ấy, nghe mà hãi hùng khiếp vía!

Sanh Tiêu Mặc vung tay áo trắng lên, lôi Bạch Tử Họa ra khỏi ao, đệ tử Trường Lưu lưu thủ nghe được động tĩnh cũng chạy tới ngoài Tuyệt Tình điện, Sanh Tiêu Mặc lại vung tay áo đóng cửa lại, lãnh đạm nói: “Không có chuyện gì cả, các ngươi lui ra đi.”

Chưởng môn Trường Lưu bị nước Tuyệt Tình Trì ăn mòn đến tận xương, việc này nếu truyền ra thì Trường Lưu đâu còn mặt mũi nào nữa, Bạch Tử Họa đâu thể làm người được nữa!

Sanh Tiêu Mặc xem xét Bạch Tử Họa, lòng gần như lạnh ngắt, thế này còn là hình người nữa sao?

Hai mắt bị nước ao bắn vào nên đã bị mù, hầu như cả khuôn mặt đều bị ăn mòn, có vào chỗ thậm chí lộ ra xương trắng, áo bào trắng thấm máu tươi ướt sũng dính vào người, căn bản không thể cởi ra, khó có thể tưởng tượng nổi thân hình dưới áo trắng này đã bị hủy đến mức nào!

Sanh Tiêu Mặc truyền chân khí cho Bạch Tử Họa, hắn đã bớt đau đớn nhưng lại ngất đi.

Sanh Tiêu Mặc đưa Bạch Tử Họa vào phòng nghỉ, Ma Nghiêm cũng đã trở về Trường Lưu. Hai người đều biết trúng kế, thần khí bị cướp, Bạch Tử Họa trọng thương, minh quân cướp đoạt số thần khí còn lại dễ như trở bàn tay, xem ra không thể tránh yêu thần xuất thế, mệnh số nhất định không thể trái, chỉ có thể tuân theo ý trời!

Lúc Quỷ Tiêu trở lại địa phủ, Thiên Tầm đã về nhà, nàng biết phụ vương của nàng lại cướp thần khí, trong lòng cực kỳ lo lắng Bạch Tử Họa, Quỷ Tiêu nhìn thấu tâm tư của nàng, đôi mắt lạnh lùng nhìn nàng, nói ra những lời lạnh như băng khiến lòng Thiên Tầm cũng lạnh lẽo: “Vị sư phụ kia của con đã chết rồi, nhưng lúc hấp hối rồi mà trong lòng hắn vẫn không nghĩ đến con mà là Hoa Thiên Cốt, con có thể hoàn toàn quên hắn rồi.”

“Con không tin! Sư phụ lợi hại như vậy, sao có thể dễ dàng chết như thế được!” Thiên Tầm rõ ràng nghe được tiếng lòng mình tan nát.

“Thế đây là cái gì?” Quỷ Tiêu vứt một thanh trường kiếm xuống đất.

Hoành Sương! Bạch Tử Họa chưa bao giờ để bội kiếm rời khỏi người!

Quỷ Si lại lạnh lùng nói: “Vương tỷ, chẳng lẽ phụ vương lại lừa tỷ sao!”

Thiên Tầm như thấy trời đất sụp đổ, hai mắt tối sầm, ngồi bệt xuống đất, lại nghe thấy em trai của nàng bổ thêm một nhát:

“Vương tỷ, tỷ cùng tên Bạch Tử Họa ấy chung quy vẫn từng là thầy trò, kẻ tu tiên bọn chúng khi chết không có thi thể, tỷ lấy kiếm này rồi đào mộ chôn quần áo và di vật cho sư phụ tỷ đi!”

Thiên Tầm vô lực, không thể nói ra một câu, cha nàng và em trai cũng không để ý đến nàng, chỉ để một mình nàng trong Quỷ Vương điện trống rỗng, như tượng đất.

Ám Chấp không đành lòng, đỡ nàng về phòng, nàng nằm ở trên giường, hai mắt mở to, lòng vỡ tan như mảnh nhỏ nhưng một giọt nước mắt cũng không chảy ra được.

Sư phụ đã chết rồi sao, sư phụ thật sự đã chết?!

Đối với Thiên Tầm mà nói, Bạch Tử Họa là cứu thục, là một tia mặt trời trong cuộc sống địa ngục của nàng. Hắn cứu nàng ra khỏi bóng tối khôn cùng đầy sợ hãi và đau đớn ấy, hắn là tín ngưỡng của nàng, sinh mệnh của nàng, hắn đã chết rồi, thế giới của nàng cũng bị hủy.

Thiên Tầm nắm chặt Hoành Sương kiếm trong tay, đột nhiên nghĩ đến điều gì, tìm kiếm khắp nơi.

Lưu Ly Yên Hỏa của nàng đâu? Lưu Ly Yên Hỏa mà sư phụ đưa nàng đã không còn! Lúc tìm khắp nơi cũng không có, nàng nhớ tới một người, Ám Chấp! Chỉ có Ám Chấp biết Bạch Tử Họa cho nàng ba Lưu Ly Yên Hỏa, hiện giờ không tìm thấy, việc này khẳng định liên quan đến hắn!

Ám Chấp thẳng thắn thừa nhận với nàng làm lòng nàng vốn đã chết, giờ lại thêm băng giá, nàng vẫn tin rằng người không bao giờ làm nàng bị thương tổn như Ám Chấp sẽ không phản bội nàng.

Quỷ Tiêu vốn phiền não về cách đối phó Bạch Tử Họa, Ám Chấp nảy ra một kế hay, nói Bạch Tử Họa từng đưa Thiên Tầm ba Lưu Ly Yên Hỏa và nói Thiên Tầm báo cho hắn nếu gặp nguy nan, hắn sẽ tức khắc tới cứu viện.

Ám Chấp đề nghị hắn biến thành Quỷ Tiêu để cùng Quỷ Si giả vờ tấn công Thái Bạch, thừa dịp đám Bạch Tử Họa vội vàng ứng phó, Quỷ Tiêu sẽ thả ra Lưu Ly Yên Hỏa ở Tuyệt Tình điện để dụ Bạch Tử Họa trở về.

Còn vì sao phải về Tuyệt Tình điện, trước khi chết, Hoa Thiên Cốt đã nguyền rủa Bạch Tử Họa không già không chết không thể bị giết, khiến thiên hạ hầu như không ai có thể địch nổi hắn, muốn cướp thần khí trên Hư đỉnh của hắn cũng cực kỳ khó khăn, nhưng mối tình thắm thiết của hắn đối với Hoa Thiên Cốt là nhược điểm trí mạng của hắn, nếu dùng nước của Tuyệt Tình Trì hắt vào hắn, khẳng định hắn không thể chịu nổi.

Mà Tuyệt Tình Trì ngay trong Tuyệt Tình điện.

Quỷ Tiêu biết, nước của Tuyệt Tình Trì chỉ có uy lực khi người ta động tình, mà trong lòng Bạch Tử Họa vẫn nhớ mãi Hoa Thiên Cốt – người đã chết ở dưới kiếm của hắn, hắn thiết kế một ván tỉ mỉ, lại lợi dụng Thuyên Thiên xích chế tạo ảo cảnh, cho nên chuyện lúc trước mới đã xảy ra.

Bạch Tử Họa rơi xuống Tuyệt Tình Trì, cho dù không chết nhưng cũng là một phế nhân, người như vậy, Quỳ cơ đâu còn gì phải lưu luyến!

Ám Chấp thừa dịp Thiên Tầm ra ngoài, trộm Lưu Ly Yên Hỏa cho Quỷ Tiêu. Hắn đem tất cả nguyên do sự việc, không hề giấu diếm nói hết cho Thiên Tầm, Thiên Tầm không chịu tin. Hắn lạnh lùng nhìn vào mắt Thiên Tầm, giọng nói không hề có độ ấm: “Ta nói rồi, công chúa quá thiện lương, rất dễ tin người, công chúa không thể tin ai trên đời này hết, dù là người thân nhất bên cạnh ngài hay người mà ngài yêu nhất, bằng không thì người bị thương sẽ chỉ là công chúa thôi.”

Thiên Tầm oán hận nhìn Ám Chấp, mà hắn chỉ nói công chúa hãy nghỉ ngơi rồi bước đi, chỉ để lại một mình Thiên Tầm ở trong phòng, khô héo thành tro.

Truyện Chữ Hay