Cô lên phòng với Chương Mỹ bây giờ phòng khách chỉ có anh và Ngải Luân
Anh nhìn Ngải Luân một lúc mới nói :" chuyện gì ? "
Ngải Luân đi đến bộ bàn ghế ngồi nói :" Tôi đến chơi không được sao ? "
-Không !
Ngải Luân khó chịu nói :" Tôi là bạn thân của cậu , còn là bác sĩ riêng của nhà cậu và đặc biệt hơn là tôi là em rể tương lại của cậu đấy ! "
Anh không thèm đôi co với Ngải Luân , anh nhìn Ngải Luân lạnh băng :" Nói ! "
Ngải Luân thở dài , vì Ngải Luân biết đôi co với anh là một sai lần không cẩn thận là anh cho ăn hành ngập mặt :" Haizzz ! Có vài hợp đồng cần cậu phải đích thân ra mặt.
"
Anh không cần suy nghĩ trả lời Ngải Luân một cách thẳng thừng :" không đi ! "
Ngải Luân biết anh đang lo lắng cho cô nên nói :" Cậu không cần phải lo lắng cho Duy An , tôi và Chương Mỹ sẽ chăm sóc cô ấy.
"
Anh vẫn một lời thẳng thừng :" Không đi ! "
Ngải Luân vẫn kiên trì khuyên anh :" Thôi mà cậu đi cho tôi nhờ , tin tôi một lần này đi nếu cậu không tin tôi thì có Chương Mỹ dám sát tôi mà "
Anh khó chịu khi Ngải Luân cứ lải nhải bên tai anh đành đồng ý :" Nói ! "
Ngải Luân biết anh đã đồng ý lên nhanh miệng nói nếu không chỉ sợ anh thay đổi ý định vì cô :" Sớm nhất là tuần mới có thể xong ! "
- Biết rồi ! ( nói xong anh lên phòng )
Ngải Luân thấy anh lên phòng thì cảm thấy rất là may mắn khi anh không làm gì mình , Ngải Luân chấp hai tay lại với nhau nói thầm :" Cảm ơn chúa vì Tử Thần không làm gì con , cảm ơn Duy An đã mang thai và kết hôn với Tử Thần nên tâm trạng Tử Thần mới vui vẻ để khi con nhắc đến việc đi công tác Tử Thần mới không làm gì mình.
Duy Anh ơi ! Cô chính là cứu tinh của cuộc đời tôi .........!"
Chương Mỹ đi xuống phòng khách để cho cô và anh có không gian riêng , vừa đi đến cầu thang đã thấy Ngải Luân lẩm bẩn gì đó liền nói :" Anh đang nguyền rủa tôi đấy à ? "
Tiếng nói của Chương Mỹ làm Ngải Luân giật mình là lên :" Ối mẹ ơi ........!"
Chương Mỹ vừa nói vừa đi xuống :" Có tật giật mình ! "
Ngải Luân vuốt vuốt ngực một lúc mới bình tĩnh được.
:" Em hù anh anh không giật mình mới lại đó ! "
Chương Mỹ đến gần Ngải Luân nói :" Em gì anh bao giờ ? Em chỉ nói là anh đang nguyền rủa em đấu phải không thôi mà ! "
- Anh ...........
- Anh có tật giật mình !
- Anh đầu có ! Anh chỉ đang cảm tạ chúa vì khi nhắc đến việc đi công tác Tử Thần không tức giận đánh anh hai tháng mới khỏi thôi mà !
Chương Mỹ ngồi như ghế khoanh tay nói :" Lần đó là anh ngu ! Biết anh em đã tìm được Duy An sống cùng thành phố dễ gì mà anh sẽ đi công tác vả lại anh em đang bực tức vì không tìm được thông tin của Duy An mà anh dám bảo anh em đi công tác ! Anh bị đánh vậy là nhẹ rồi đấy "
Ngải Luân nhìn Chương Mỹ nghi hoặc nói :" Tại sao em biết ? "
Chương Mỹ thảm nhiên đáp :" Vì lần đó em có về thăm anh và mẹ đã kể cho em biết ! Lúc đó em rất ghét Duy An vì cứ nghĩ cô ấy mê hoặc tâm trí của anh em , nghĩ cô ấy không có gì tốt đẹp hết ! "
- Vậy thế công bây giờ ?
- Bây giờ thì em đã biết vì sao anh em thích cô ấy vậy nên em mới không ghét cô ấy như trước kia mà còn ngược lại thấy quý cô ấy
- Vậy vì sao anh em lại thích Duy An ?
- Vì Duy An cô ấy tốt bụng , đẹp từ trong ra ngoài lại có lòng vị tha còn dễ gần nữa !
- Thảm nào cái tảng bằng nhà em lại bị rung động trước Duy An
Chương Mỹ nói chuyện với Ngải Luân được một lúc thì đứng dậy nói :" Anh ở đây cũng khác lâu rồi vậy nên anh về đi , em bận lắm không tiếp anh cả ngày được đâu "
Ngải Luân thất vọng nói :" Em đang đuổi anh về sao ? "
Chương Mỹ thẳng thừng đáp lại :" Đúng vậy ! "
- Tại sao em ác qua vậy ? Cho anh ở đây thì có sao đâu ! "
Chương Mỹ tức giận nói :" Anh làm bố em luôn đi ! "
Ngải Luân nhé nhởn chêu Chương Mỹ :" làm bố em thì anh không dám , anh chỉ đam làm chồng em thôi ! "
Bốp
Chương Mỹ tức giận nói :" anh về đi ! Em còn phải chuẩn bị đồ cho ngày mai đi đám cưới anh cả "
Ngải Luân ôm đầu ủy khuất nói :" Anh biết rồi ! " nói xong Ngải Luân lủi thủi đi về còn Chương Mỹ thì lấy máy anh để gọi cho thư ký của anh , chuông reo được một lúc thì đầu dây bên kia nghe máy :" Alo ! Boss gọi tôi có việc gì vậy ? "
- Thư ký Lê đặt ba vé máy bay đến singgapo !
- Cho hỏi ai ở đầu dây bên kia vậy ?
- Tôi là Chương Mỹ
- Vâng ! Tôi sẽ đặt ngay
- Nhanh lên mai tôi cần chuyến sớm nhất
- Vâng !
Nói xong Chương Mỹ tắt máy , đi chuẩn bị đồ còn thư ký Lê thì than vãn :" giám đốc ơi là giám đốc ! Anh thì đi chơi cùng với em gái còn bao nhiêu công việc thì anh lại dồn hết cho tôi , tôi đúng là số khổ khi theo anh mà ! "