Tử Lộc xử lý loại chuyện này, sớm đã tập mãi thành thói quen.
Cô xinh đẹp xuất chúng, ra vào những nơi như hội đấu giá này, có không ít người muốn lấy lòng, quà tặng giá trị lớn hơn cũng không phải không có. Những người này, Tử Lộc gọi chung là người theo đuổi.
Tử Lộc là người rất nguyên tắc, không nhận quà từ người mình không thích, để tránh thiếu nợ tình cảm của người khác. Nhưng mà Tử Lộc cũng có vài phần khoan dung với người theo đuổi mình.
Từ chối cũng phải từ chối trực tiếp.
Cô nhận lấy hộp gỗ đàn hương, ước lượng chút, nói với giám đốc: “Đưa tôi tới gặp vị khách hào phóng này.”
Tình tiết phát triển kế tiếp có lẽ không có gì khác ngoài gặp mặt, cự tuyệt, trả đồ, xoay người. Tử Lộc đã nghĩ xong nên từ chối người đàn ông tinh mắt nào làm sao cho thật ôn hòa.
Không ngờ giám đốc lại bày ra vẻ mặt áy náy nói: “Xin lỗi, vị khách kia đã rời đi, cũng không muốn để lộ tên họ.”
Tử Lộc chưa từng gặp qua người theo đuổi nào khiêm tốn, không thích ra vẻ, siêu phàm thoát tục như vậy. Tặng quà nhưng không để lại tên. Tử Lộc cầm hộp quà, nhất thời cảm thấy khó xử.
Cô nói: “Các anh giúp tôi có được phương thức liên hệ của người đó đi. Wechat hay số điện thoại đều được, để tôi tự mình cảm ơn vị khách ấy. Nếu người đó không muốn để lộ danh tính thì có thể cho tôi số Wechat.”
Ban tổ chức đều có phương thức liên lạc của những người tới tham gia hội đấu giá, không thể nào không liên hệ được.
Cô khẽ hất cằm, nói: “Nhanh lên giúp tôi, làm phiền...” Cô nhìn bảng tên trên ngực giám đốc nói: “Giám đốc Vương, tôi đang vội. Anh cố gắng trao đổi với người đó chút.”
Vị khách kia là ai, giám đốc Vương đương nhiên biết rõ.
Lúc trước cháu gái ngoại của nhà họ Bạch vẻ vang gả cho cháu trai trưởng của nhà họ Tần. Mặc dù hôn lễ không được tổ chức ở Thâm Quyến nhưng người trong giới đều biết. Sau đó hai người lại ly hôn, giám đốc Vương tuy không phải người trong giới thượng lưu, nhưng dù sao cũng làm trong lĩnh vực đấu giá nhiều năm, tiếp xúc với không ít người quyền quý, đương nhiên cũng nghe qua một ít chuyện.
Hai vợ chồng ly hôn này, một người ở phòng số 3, một người ở phòng số 2, còn chơi trò tặng quà nặc danh.
Giám đốc Vương từng xử lý qua không ít chuyện như vậy, khách khí nói: “Cô là khách quý. Đương nhiên chúng tôi sẽ tận lực làm được yêu cầu của cô. Xin đợi một lát.”
Giám đốc Vương rời khỏi phòng bao, gửi tin nhắn riêng cho Tần Lễ Sơ, làm bộ không biết quan hệ giữa hai người, hỏi:
[Tần tiên sinh, vị khách ở phòng số 2 muốn xin phương thức liên hệ của ngài để nói lời cảm ơn. Ngài có tiện cho thông tin không ạ?]
Tần Lễ Sơ hơi trầm ngâm, từ chối.
Anh nghĩ đến những lời Tử Lộc nói đêm qua.
Đọc Full Tại
“…Lúc trước anh nói nếu biết được điều ước Thất Tịch của tôi là gì, anh có thể giúp tôi thực hiện. Bây giờ tôi nói cho anh biết, nguyện vọng lớn nhất của tôi là hy vọng anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa. Tôi chỉ muốn sống một cuộc đời bình yên.”
Anh biết lời Tử Lộc nói là thật lòng, không phải đang cáu kỉnh, cũng không phải giận dỗi. Cô thật sự không muốn nhìn thấy anh nữa.
Anh đã làm tổn thương Tử Lộc. Nếu còn tiếp tục xuất hiện trước mặt cô, không còn gì phải nghi ngờ, đó sẽ là một loại tổn thương khác.
Anh nhắm mắt lại.
Trong đầu là những lời chủ nhiệm Lý nói với Tử Lộc sáng nay.
“Cô khôi phục ký ức nhưng máu bầm vẫn không tan, có khả năng cao là vấn đề tâm lý. Tôi kiến nghị cô nên tới khoa tâm lý tìm bác sĩ tư vấn.”
Tử Lộc mất trí nhớ không phải vì tai nạn xe. Đầu sỏ gây tội không phải chiếc xe kia mà là anh.
Anh quá mức tự tin, cũng quá mức tự phụ, nhận lấy tình yêu của Tử Lộc dành cho mình một cách đương nhiên, chắc chắn cô yêu anh sâu đậm tuyệt đối sẽ không rời đi, mới không kiêng nể gì lãng phí tình cảm của cô, xem nhẹ cảm nhận và cảm xúc của cô, tạo thành khốn cảnh như hiện giờ.Anh vừa hối hận vừa áy náy, muốn tới gần cô, nhưng lại không dám tới quá gần.
Anh nghĩ nên nghe theo lời cô nói, hoàn toàn biến mất trước mặt cô, trả lại cho cô một bầu trời thanh tịnh.
Nhưng Tần Lễ Sơ có thể nghe thấy âm thanh quyết đoán phát ra từ nội tâm của chính mình: Không, anh không muốn.
Giám đốc Vương lại nhắn tin Wechat tới hỏi: [Ngài có tài khoản Wechat không? Vị khách ở phòng số 2 nói muốn kết bạn, nick phụ cũng được, chủ yếu là muốn biểu đạt lòng cảm ơn.]
Trong lòng Tần Lễ Sơ khẽ động.
Nhưng mà, thân là tổng giám đốc Tần không thể nào chơi Wechat, huống chi là có nick phụ.
Tần Lễ Sơ lập tức gọi điện cho Vương Lam, mệnh lệnh đơn giản rõ ràng: “Tạo một nick Wechat.”
Vương Lam: “Tổng giám đốc Tần, là hình thức gì? Sử dụng vào mục đích gì?”
Tần Lễ Sơ: “Tiểu Hồng không muốn nhìn thấy Tiểu Minh. Tiểu Minh chỉ có thể dùng nick Wechat để liên lạc với Tiểu Hồng.”
Vương Lam lập tức sáng tỏ: Đã hiểu! Tiểu Minh và Tiểu Hồng muốn bắt đầu lại lần nữa. Tiểu Minh định dùng một thân phận khác để tiếp cận Tiểu Hồng, để Tiểu Hồng yêu Tiểu Minh một lần nữa! Tới cuối cùng phát hiện ra vòng tới vòng lui vẫn yêu lại người cũ. Kết thúc happy ending!
Vương Lam vừa hiểu đã nhanh tay mở Wechat đăng ký tài khoản, nói: “Tổng giám đốc Tần, Tiểu Minh muốn xây dựng hình tượng gì? Có cần giống ngài, à không giống Tiểu Minh hay không? Hay là muốn tương phản?”
Vương Lam đã vào đăng ký đổi tên Wechat, định lấy phong cách lão cán bộ kỳ cựu. Wechat của Tổng giám đốc Tần tên là Tần Lễ Sơ.
Wechat của Tiểu Minh tên là X Tiểu Minh.
Vương Lam đã nhập xong nickname, đang chờ xác nhận, không ngờ tổng giám đốc Tần ở bên kia lại nói: “Cho tôi một tài khoản nữ.”
Vương Lam ngạc nhiên, thiếu chút nữa cho rằng mình nghe nhầm: “Là tài khoản nữ ạ?”
Tần Lễ Sơ: “…Đúng, cho tôi kiểu nick đó là được.”
Vương Lam không nhịn được nêu ý kiến: “Tổng giám đốc Tần, tôi cảm thấy nếu Tiểu Minh muốn tái hợp lại với Tiểu Hồng thì dùng nick nam vẫn ổn thỏa hơn. Giới tính của Tiểu Hồng là nữ, dùng tài khoản nữ chỉ sợ không thể khiến Tiểu Hồng thích Tiểu Minh lần nữa. Phương hướng đã sai ngay từ đầu…”
Tần Lễ Sơ không giải thích, chỉ nói: “Mau chóng gửi tài khoản cho tôi.”
Nói xong, Tần Lễ Sơ cúp điện thoại.
Anh không cần Tử Lộc phải thích một “anh” xa lạ. Anh chỉ muốn dùng cách khác để xuất hiện trong cuộc sống của cô.
Anh biết nếu là một tài khoản nam, Tử Lộc sẽ không có khả năng thích anh như anh trai số 14 lúc trước.
Nhưng Tần Lễ Sơ không muốn.
Lúc ban đầu mượn danh số 14 của Lâm Dịch Thâm, hiện giờ bắt đầu lại lần nữa, anh cũng không muốn mượn bất cứ cái vỏ bọc nào có khả năng nảy sinh tình cảm, anh chỉ muốn công khai xuất hiện trước mặt cô.
Thế nhưng, nói thì nói vậy.
Tần Lễ Sơ rất nhanh đã chào đón đề bài khó đầu tiên.
Tài khoản nữ phải dùng tên và ảnh đại điện gì mới có thể phù hợp với hình tượng của anh.
Tần Lễ Sơ không thể xin Vương Lam giúp đỡ, chỉ có một yêu cầu là nhất định không được để Tiểu Hồng phát hiện ra đó là Tiểu Minh.
Vương Lam rất hào phóng sao chép lại vòng bạn bè trong nửa năm trở lại đây của bạn gái thứ ba của mình, cả ảnh chụp màn hình cách cô ấy nói chuyện với bạn thân hàng ngày.
Tổng giám đốc Tần với năng lực học tập xuất sắc đã lĩnh ngộ nhanh chóng.
Dưới sự trợ giúp của giám đốc Vương, cuối cùng Tử Lộc cũng có được Wechat của vị khách phòng số 2.
Cô nhìn tên Wechat của đối phương – Hồ Lô Đường Ướp Lạnh. Ảnh đại diện là một con gấu màu hồng nhạt.
Giới tính nữ.
Giới tính nữ?
Đọc Full Tại
Tử Lộc ngây ngẩn cả người, hỏi giám đốc Vương: “Vị khách phòng số 2 là một cô gái sao?”
Giám đốc Vương kín miệng như bưng nói: “Xin lỗi, chúng tôi có đạo đức nghề nghiệp, không thể tiết lộ thông tin cụ thể của khách mời.”
Tử Lộc cũng không làm khó anh ta, gật đầu, ý bảo anh ta có thể rời đi.
Cô nghĩ thầm nếu là nick phụ, nói không chừng là mượn của người khác. Cô thuận tay nhấn mở vòng bạn bè, trong đó hiển thị vừa mới hoạt động ba ngày trước, không có bạn bè nào.
Hình nền trong vòng bạn bè là ảnh đáng yêu, một chú gấu lớn đang nghiêng đầu thổi ra một dòng chữ bong bóng – mọi người mau tới xem, tôi là bạn tốt của bé vịt dễ thương!
Tử Lộc gửi tin nhắn qua.
[Lộc Lộc: Xin chào.]
[Lộc Lộc: Tôi là người ở phòng bao số 3]
[Lộc Lộc: Cảm ơn tấm lòng của bạn.]
Tử Lộc gõ chữ gửi tin nhắn luôn tách dòng, nghĩ đến cái gì thì gửi cái đó, hiếm khi nói hết chỉ trong một tin nhắn.
Cũng là lúc này, bên kia trả lời, ngắt ngang lời Tử Lộc.
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Không cần cảm ơn đâu~]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Hôm nay em ra ngoài chơi nên muốn tặng quà cho mọi người~]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Chỉ tiện tay tặng thôi~]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Chị gái nhỏ, ảnh chụp là ảnh thật của chị sao? Hú hú ngắm!]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Đẹp quá à!]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Nếu chị thấy ngại thì coi như đang kết bạn đi nhé.]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Đáng ]
Tử Lộc vốn đang cho rằng vị khách ở phòng bao số 2 có khả năng là Tần Lễ Sơ, nhưng lúc này nhìn lịch sử trò chuyện, lập tức quẳng suy nghĩ này ra sau đầu. Chồng cũ kia của cô, đánh chết cũng không thể dùng giọng điệu như vậy nói chuyện.
Theo quan sát thì cũng không có khả năng là đàn ông.
Thật đúng là một cô gái.
Tử Lộc quen biết không ít cô gái nhỏ thông minh tinh quái. Kiểu người có phong cách như Hồ Lô Đường Ướp Lạnh này, trong nhà có tiền, ra tay hào phóng, mê chơi, vung tiền như rác ở hội đấu giá, cũng không phải không có.
Huống chi cũng không phải là một vụ mua bán lỗ vốn.
Có thể trở thành khách VIP ở tầng hai, không phú thì cũng quý.
Tử Lộc không có sự cảnh giác đối với những cô gái nhỏ đáng yêu, cũng vui vẻ chơi cùng cô ấy.
[Lộc Lộc: Cũng được, lần sau gặp được đồ tốt sẽ giữ lại cho em một cái.]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Oa, được nha được nha.]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Chị gái nhỏ, chị thật tốt!]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Oa đã bắt đầu chờ mong quà chị gái nhỏ tặng cho em!]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Sẽ là cái gì đây, cái gì đây ta!]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Mắt hình trái ]
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Bắn ]
Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Hôn ]
Tử Lộc xác định.
Đối phương thật sự là một cô gái nhỏ, nghe giọng điệu này, đoán chừng là còn chưa thành niên, mới mười lăm mười sáu tuổi, có thể hơn vài tuổi.
Cùng lúc đó, Tần - mười lăm mười sáu tuổi chưa thành niên đáng yêu - Lễ Sơ đang nghiêm túc lật xem lịch sử trò chuyện của bạn gái thứ ba của Vương Lam. Đây đã là lần xem thứ hai.
Lần đầu tiên xem, anh đưa ra kết luận cô ấy có thói quen dùng biểu tượng cảm xúc.
Lần tiếp theo, anh tổng kết ra được cách cô ấy nói chuyện và phản ứng.
Vương Lam cực kỳ lo lắng ông chủ nhà mình vẽ hổ không được thành vẽ chó, nhưng nick đã gửi đi, cũng không thể gọi điện thoại tới tư vấn. Vương Lam đối với phương diện này luôn mang theo một trái tim mong manh yếu đuối.
Sợ ông chỉ bị trộm nick, còn thêm bạn tốt, để lần sau mở ra còn có thể xác nhận danh sách bạn bè.
Rất nhanh anh ta đã thấy ông chủ đổi tên, còn cả ảnh đại diện.
Không bao lâu sau ông chủ đã đăng một bài viết lên vòng bạn bè.
[Hồ Lô Đường Ướp Lạnh: Hôm nay làm quen được với một chị gái nhỏ siêu đáng yêu. Vui vẻ xoay vòng ]
Vương Lam: Móa, ông chủ thật sự không bị bạn gái cũ của anh ta trộm mất tài khoản chứ?
Tác giả có lời muốn nói:
Tần giảm giá 20%: Năng lực học tập của tôi siêu mạnh.
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.
Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/hoa-hong-hon-toi/chuong-43