Hỏa Ca

chương 234

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cả đoàn quân đều bị hút hồn bởi Anrel. Thiên sứ, đây nhất định là thiên sứ.

Anrel nở nụ cười tà mị tiến tới người cầm đầu. Đi từng bước đến, ngắm nghĩ dung mạo của Ryvan. Thân sắc có vẻ không tồi, có thể sánh ngang với thống lĩnh. Thật đáng tiếc lại là kẻ thù, tự tay giết đi người đẹp trai thế này, có chút không nỡ.

Mái tóc màu vàng của ả cùng với lớp da trắng nõn, đôi mắt màu xanh dần chuyển thành màu thạch anh vàng ngước lên cao chôn vùi hình bóng Ryvan vào trong đáy mắt. Ryvan lặng thinh như đáy nước trầm tĩnh, đối diện với sự biến đổi đột ngột của Anrel.

Sức mạnh của Anrel ngoài việc phóng lông vũ ra còn một khả năng nữa chính là chuyển đổi màu sắc. Mọi yếu tố liên quan đến vẻ bề ngoài, ả có thể ăn cắp nó một cách toàn diện. Chính vì thế mọi thứ đẹp nhất của người kia đều bị sao lại để gắn lên cơ thể Anrel nhờ thế mới tạo nên dung nhan hoàn mỹ đến vậy.

Đôi mắt của Rena, ả rất căm ghét nó nhưng đứng trên lập trường của một người thưởng thức cái đẹp, đôi mắt của cô ta rất hút hồn. Đây cũng là lần đầu tiên ả nhìn thấy ánh mắt đẹp như vậy.

Anrel chạm đến Ryvan, bắt đầu một màn quyến rũ chết người của mình. Da thịt trắng nõn ẩn hiện sau tà áo cứ lượn qua lượn lại cọ xát trên cơ thể anh, đám đàn ông phía ngoài nhìn vào đang đều thấy yết hầu bị nung nóng đến bỏng rát. Chính hành động của Anrel đã kích thích rất nhiều dục vọng của đàn ông. Cảm giác chỉ nhìn chứ không thể chạm vào như đang hành hạ từng người một.

Vuốt ve gương mặt Ryvan một hồi chạm đến gần đôi mắt anh, ả khen ngợi một tiếng, giọng cao vút, ngọt ngào:" Anh có ánh mắt thật tuyệt, rất cuốn hút."

Đàn ông thì vẫn là đàn ông thôi, không thể nào thoát được sắc đẹp của phụ nữ. Anrel tự tin vào khả năng quyến rũ thượng thừa của mình, có thể chinh phục được Ryvan. Sau cùng...

" Tướng của Milquynus, người nào cũng lẳng lơ y như vậy sao?" Đáy mắt dần lộ ra tia tàn độc không nhanh không chậm túm lấy cổ của Anrel, dứt khoát nhấc bổng cơ thể Anrel lên bằng một tay. Ả bị bóp nghẹt, mặt mày liền tím tái dần đi, hai chân quơ loắng thoắng trên không khí, tay không ngừng bóp chặt lấy cánh tay Ryvan.

" Rena đang ở đâu?" Anh đánh thẳng vào yếu tố trọng tâm nhất của mục đích. Anh không muốn tốn thì giờ vào cái việc không đâu ở đây.

" Này, này cậu bình tĩnh đi, bóp nghẹt cổ người ta thế thì sao còn nói chuyện được." Leon im lặng ngồi đứng ngắm một màn trước mắt giờ nhìn lại còn thấy tội nghiệp cho Anrel.

Ryvan lúc này mới buông lỏng cổ tay để cho Anrel rơi xuống đất. Bóp mạnh đến nỗi cổ ả hằn lên cả mấy vạch đỏ. Lớp da Anrel cực trắng nên nó càng trở nên rõ ràng hơn. Ả ho khụ khụ mấy tiếng ngồi trên mặt đất nhìn lên người đàn ông trước mắt. Ánh mắt hắn ta cực kì tàn nhần như một tử thần sắp nuốt chửng ả vào bóng tối. Cả người tỏa ra một hơi lạnh thấu xương, sắp đóng băng luôn cả cơ thể ả.

Một mặt không đổi, ả khó khăn nói vài lời:" Sao...ngươi..có...thể...không bị ảnh hưởng gì?"

Khi con mồi vào tầm ngắm của Anrel, chỉ cần bất kì kẻ nào bị ả thu hút, nhân cơ hội, ả sẽ hóa đá trái tim của tên đó bằng cách găm thật sâu lông vũ ở cánh mình. Trường hợp nào cũng thành công, chưa từng có tiền lệ, tại sao lại không có tác dụng với hắn ta.

" Mấy chiêu trò quyến rũ không ảnh hưởng nổi tới cậu ta đâu." Leon từng bước lại gần, đập mạnh vào vai Ryvan:" Có người phụ nữ khác trong tim, làm sao chứa chấp nổi ai đúng không, em rể." Leon cười hì hì, vẫn tiếp tục trò đùa dai dẳng của mình còn không biết rằng cánh tay trên vai anh đang dần bị đóng băng.

Ryvan liếc mắt sang, lực băng trở nên lạnh hơn.

Leon trở nên rét run bất giác đổ mồ hôi lạnh, sau đó ngay lập tức ngậm chặt miệng lại, không nói gì.

Anrel ngồi xuống đất nhìn hai người đàn ông trước mắt không hề coi ả tồn tại thì càng thêm bực tức. Tuy vậy, cái điều làm ả khó chịu hơn cả chính là lời nói của Leon. Ryvan không bị tác động bởi chiêu thức của ả lại vì người phụ nữ khác, lại chính là cô ta. Chết tiệt, con ả đó thì có gì tốt đẹp, hết gã đàn ông này đến gã đàn ông khác đều bị cô ta hớp hồn, ngay cả thống lĩnh của ả.

Ả nghiến chặt răng nhưng sau đó dần chuyển thành một nụ cười quỷ quyệt. Ả lới giọng mỉa mai, đôi mắt không sợ trời sợ đất nói:" Ngươi có biết con nhỏ đó thời gian ở đây dâm đãng thế nào không?"

Nói đến Rena không chỉ riêng mình Ryvan còn đến cả Leon cũng dần thu hồi lại điệu cười của mình dần ngoái đến Anrel.

Đạt được mục đích, ả cười rét lạnh hơn, âm điệu cố ý nói to:" Ta thấy tiếc cho ngươi đã hết lòng vì cô ta đến vậy. Ngươi chắc hẳn còn chưa biết nhỉ. Những ngày tháng sống ở đây, cô ta không ngừng đi quyến rũ, mê hoặc thống lĩnh, làm cho ngài ấy chết mê chết mệt. Chưa biết chừng ở trên giường cô ta đã làm ra loại chuyện gì đâu."

Một tiếng xoẹt từ đằng sau vòng ra Anrel. Huyễn Cốt Khí kề sát ngay cổ, bao quanh nó một sinh khí giá lạnh hệt như chính chủ nhân của nó. Mắt phải bỗng chốc sực lên một mùi khát máu tạo thành một cơn lốc cuồng phong trong lòng ả. Ả sinh ra cảm giác sợ hãi, ánh mắt của hắn giống hệt thống lĩnh cực kì đáng sợ như muốn bóp nghẹt hơi thở của đối phương.

Ngữ điệu không chút lưu tình, Ryvan nói:" Ta hỏi lại lần cuối, Rena đang ở đâu?"

Anrel vẫn cứng họng cố gắng đâm sâu vào mọi lời sỉ nhục đối với Rena:" Với bản tính trời sinh đó, cô ta hẳn ở đâu ngươi biết rất rõ nhỉ."

" Này, có vài lời không thể muốn là nói bừa được đâu." Leon cúi người xuống bỗng chốc đứng gần Anrel đang vẫn chống đối quyết liệt:" Người thì xinh đẹp, đáng tiếc, chậc chậc... Lời nói thì như mùi chuột chết, làm hỏng hết cả bầu tâm trạng của người khác."

Ánh mắt của Leon dần chuyển đổi dần có một tia sắc lạnh trong con ngươi màu lam dọa người:" Tôi ấy à, thường thì không thích chấp nhặt lời nói của người khác đâu nhưng mà có điều...." Ngưng đọng vài giây anh nói tiếp:" Nếu đã xúc phạm đến em gái của tôi, thì tôi sẽ rất sẵn lòng tiễn cô xuống địa ngục đấy."

Leon nở nụ cười bỗng chốc lại càng thêm rợn tóc gáy, Anrel gần như bị hai người đàn ông trước mắt dọa sợ. Lại là Rena, Rena, Rena, Rena. Tại sao tất cả bọn đàn ông đều vì cô ta. Có gì hay ho đâu chứ. Ả xinh đẹp hơn cô ta, tài giỏi hơn cô ta nhưng ngay cả người mà ả yêu cũng bị cô ta giành lấy.

" Mau tỉnh lại đi, có chuyện gì vậy?" Có người ở đoàn quân phía sau, hét lên một tiếng chói tai khi có người đồng đội của mình gặp chuyện. Cả cơ thể hóa đá dần đi, trên ngực còn có một sợi lông vũ cắm sâu vào trái tim.

" Bên này cũng thế, họ đều hóa đá hết."

" Chấn tĩnh lại, không được hoảng sợ." Liam ra lệnh, tình thế lúc này căng thẳng sẽ dẫn đến trường hợp khó khăn lúc sau.

Ryvan quay sang thì thấy Anrel vẫn cười mãn nguyện:" Nhân lúc ta nói chuyện đã cắm vài sợi lông vũ lên người họ. Sẽ lan ra từ tim đến toàn bộ cơ thể, mọi thứ đều sẽ bị hóa đá, không cách nào có thể giải được. Haha."

Lớp cánh đã được phục hồi từ lúc nào chì vì một tích tắc hai người chú ý đến chuyện kia. Không nhanh không chậm ả đã bay vút lên cao. Ả phóng từng đợt lông vũ từ trên cao xuống, phóng hanh hết mức toán quân chưa kịp trở tay đã có vài người bị hóa đá. Sở dĩ chiêu thức hóa đá này chỉ có tác dụng khi có người chết mê chết mệ vì nhan sắc của ả, còn đâu vẫn chỉ là đòn tấn công vật lí thông thường.

Anrel rất hiếu thắng nhưng bên cạnh đó ả cũng biết phân tích tình hình rằng không thể nào đánh thắng được cả hai vị thần cùng một lúc, đặc biệt là hắn ta. Vòng này đã thất thủ, ả chỉ còn cách cố thủ ở tòa lâu đài chính.

" Các ngươi đừng vội mừng, thống lĩnh không dễ bị đánh bại như thế đâu." Ả thông báo một tin chắc chắn đến vậy sau đó triệu hội cả một đoàn quân rất đông đảo lực lượng để đi đến có thể lên đến hàng trăm, hơn cả số quân của Liam.

Đắc ý một hồi, Anrel bay đi để lại một số lượng cực lớn.

Leon thấy Anrel bay đi chỉ kịp huýt dài một tiếng, vẻ mặt cười cợt lại quay trở lại như cũ:" Chưa đánh đã chạy thế này, hơi chán nhỉ?"

Cánh cổng của tầng này bỗng chốc mở ra, dẫn lối cho Leon và Ryvan đến chặng tiếp theo.

Lí Minh Triệt không chần chừ nói luôn:" Đại tướng, ngài cứ đi trước đi, chỗ này để bọn tôi lo."

Liam cũng tiếp lời, tay vẫn đang không ngừng đối chọi với con quái khác:" Việc giải cứu Hỏa Thần không thể chậm trễ, các ngài phải mau đi ngay."

Nhìn thấy đoàn quân cũng gần bị giảm đi hơn một phần ba, phải chần chừ hồi lâu, Ryvan và Leon mới quyết định đi tiếp.

" Để vậy có sao không?" Leon quay lại nhìn đám quân kia.

" Họ đã được huấn luyện tốt, cả đội quân của tôi lẫn Liam, nhiêu đó vẫn có thể xử."

" Ai da, hiếm khi cậu đặt niềm tin vào người khác nhỉ?" Leon cố tình nói móc thêm, một phần vì cũng khá bất ngờ với hành động của Ryvan.

" Vấn đề không phải lòng tin, mà là thực tế đã chứng minh."

Leon cười, sau đó không nói gì tiếp nữa, đi vào sâu trong cánh cổng để tiến tới nơi tiếp theo.

Cùng lúc đó, tại phía của Sevant

Trận chiến vẫn đang tiếp tục diễn ra. Sevant vừa phải lo đối địch với Beno vừa phải tạo lớp lá chắn hoàn mĩ để ngăn lại những đợt tấn công của Beno khi tiến tới đoàn quân. Anh không thể để cho hắn tạo nên thêm nhiều con rối hơn nữa.

Tốc độ của Beno di chuyển rất nhanh vì phần lớn cơ thể đều cực kì nhẹ nhàng, và có thể phóng to thu nhỏ như thường để tránh được đòng tấn công của Sevant. Thổ Chi Phủ liên tục phá nát khung cảnh, cây cối đổ rạp rầm rầm ngả nghiêng. Đất cát bị xáo trộn, lục tung đến bừa bãi do trận càn phá điên cuồng của Sevant.

Từng mảng đất cứ mọc lên tua tủa đâm tạo thành cột xoát lớn mạnh di chuyển theo bước đi của Beno, nhưng vẫn không thể nào bắt được chuyển động của nó. Mắt Sevant đảo như bi chỉ nhận thấy được một mảng hồng mờ nhạt trước mắt.

Đến khi nó vòng ra đằng sau phóng lên những sợi lông lần nữa, anh vẫn chỉ kịp ngăn cản bằng cách cho mọc lên nhiều khối đá khổng lồ hơn nữa.

Truyện Chữ Hay