Thư sinh đi ngang qua một ngôi miếu cũ đổ nát thấy sắc trời đã tối đành phải tạm chấp nhận một chút. Nửa đêm, Thư sinh ôm Hồ ly vừa sưởi ấm vừa đọc sách, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Thư sinh hỏi là ai, người tới nói mình là tiểu thư nhà trong thành hôm nay ra ngoài dạo chơi không may đi lạc, nhìn thấy trong miếu có ánh lửa nên muốn vào xin sưởi ấm.
Thư sinh còn chưa động, Hồ ly đã nhảy lên mặt đất hoá thành hình người, vài bước đi ra kéo cửa miếu.
Ngoài cửa đứng một nữ tử nũng nịu, Hồ ly ngửi mùi liền xác định đối phương cũng là yêu tinh.
“Tránh ra, thư sinh bên trong ta bao rồi!” Hắn ghét bỏ đẩy đối phương ra.
Nữ yêu tinh sửng sốt, sắc mặt khó coi nói: “Ngươi là hồ ly đực cơ mà!”
Hồ ly: “Hồ ly đực thì sao? Ngươi có đẹp bằng ta à?”
Không có……
Nữ yêu tinh cứng họng, không cam lòng rời đi.