Góc nhìn của Yuki aka Kazuya Torino
- Oh oh~ Cả một đoàn người rất lớn đến nỗi tôi không đếm nổi số lượng luôn ấy. (Yuki)
Thông qua một thiết bị quan sát trong suốt, tôi có thể nắm bắt được hầm ngục của mình. Hiện tại đang có gần 1000 tên lính được trang bị tận răng đang lần lượt tiến vào bên trong.
- Eto...Yuki-san? Tôi muốn anh biết rằng...bọn họ đều là những binh lính tinh nhuệ của thủ phủ Hoàng Gia đấy...Chúng ta nên làm gì bây giờ? (Herge)
Herge nói với tôi bằng dáng vẻ sợ sệt.
- Ngươi có hiểu tình huống hiện giờ không thế?! Cả Herge và ta sẽ mất mạng nếu cứ thế này!! (Seraria)
Điệu bộ của tôi làm Seraria tức giận thì phải? Cô ấy có vẻ không giống với người em gái Herge, một kiểu người khó tính. Mà hai bên tóc của cô nhìn giống như mũi khoan ấy. Nó được uốn lên chăng? Không thể nào! Bởi những lọn tóc xoan đó được làm rất cầu kì. Có phải vì đều sở hữu mái tóc bạch kim nê nhìn họ quá giống nhau chăng?
- Chúng ta phải chạy thôi!! Nghe này, đi theo ta, chẳng còn cách nào khác đâu!! (Seraria)
Cả hai đều đến trốn trong hầm ngục nên cũng kéo theo đám lính từ Roshuru đến đây. Geez...Ít nhất
cô có thể giữ lời hứa được không vậy? Tôi hoàn toàn bị lừa rồi vì hiển nhiên Herge đã để lộ sự tồn tại của "Chủ nhân hầm ngục".
- Cô nói phải, chúng ta không cần phải chiến đấu. Tốt hơn là nên thông báo với họ rằng Chủ nhân hầm ngục muốn đầu hàng. (Yuki)
- Ehh? Thế còn anh? Chẳng phải anh là Chủ nhân hầm ngục sao? (Herge)
- Thì có mỗi cô biết thân phận của tôi thôi. Đám đó sẽ bối rối nếu ra đó nên Herge, cô ra đi. Seraria sẽ được an toàn nếu ở đây. (Yuki)
- Uhh!? Tôi phải giả dạng là Chủ nhân hầm ngục và ra đó ư? (Herge)
Góc nhìn của Seraria Nou Roshuru.
- Không đời nào!...Anh định để Herge làm người thế thân cho mình đấy hả? (Seraria)
Quan sát hành vi của tên này thì quả thực rất đáng ngờ. Dù Herge nói rằng em ấy tin cái gã "Chủ nhân hầm ngục" nhưng ta lại chẳng dám chắc về tên này chút nào.
- Ane-sama!? (Herge)
- Im lặng đi Herge! Và anh, tốt nhất là anh nên có một lời giải thích thoả đáng đấy. (Seraria)
- Oh vậy sao? Cô không thấy chất độc trong người cô đã ngừng phát tán nhờ kĩ năng bảo hộ của tôi sao, Seraria? Và miễn là còn lõi hầm ngục thì dù Herge có bị giết ngoài kia thì cô ấy vẫn sẽ xuất hiện lại ở đây thôi. (Yuki)
Nói rồi anh ta chỉ vào viên ngọc nằm trên đỉnh ngai. Nhờ có Herge mà ta biết được viên ngọc đó và anh ta được liên kết với nhau. Nếu nó bị phá huỷ thì hắn cũng sẽ tiêu đời.
- Tên Tể tướng đang đợi ở ngoài kia nên nếu cô ra ngoài thì chỉ có đường chết thôi, cô biết chứ? (Yuki)
- Điều đó chẳng quan trọng. Thế giới này sẽ chẳng còn ý nghĩa nếu không có Herge. Nếu em ấy có mệnh hệ gì, ta nhất định sẽ băm thây cả anh và tên khốn Loire!! (Seraria)
Sau đó là sự im lặng bao trùm nhưng đột nhiên anh ta bật cười, phá vỡ sự im lặng.
- Buahahaha!!...Xin lỗi nhé. Herge đã nói với cô rồi nhỉ? Nhưng cái đó là đồ giả thôi. (Yuki)
- Ehh? (Seraria)
- Wah? (Herge)
Anh ta lấy từ trong túi ra một viên ngọc khác làm chúng tôi bối rối.
- Hầm ngục cần một cái lõi để tồn tại. Nhưng không có nghĩa là không thể tạo ra một cái lõi giả cả. Tôi đã chuẩn bị một vài cái rồi và tôi cũng đã tạo một lối thoát bí mật đề phòng trường hợp cần thoát khỏi đây rồi. (Yuki)
- Haaaaaa!? (Seraria)
- Heeeeee!? (Herge)
Chủ nhân hầm ngục lại rời bỏ hầm ngục của mình ư? Ta chưa bao giờ nghe thấy điều đó cả.
- Dù sao thì vẫn chưa đến lúc thoát ra đâu. (Yuki)
Góc nhìn của Kur Este - đội trưởng đội hộ vệ của Seraria.
Chúng tôi tiến quân tới hầm ngục dưới mệnh lệnh của nhà vua để tiêu diệt Chủ nhân hầm ngục và giải cứu Seraria-sama cùng Herge-sama. Kẻ giả mạo Herge-sama đã đầu độc và bắt cóc công chúa Seraria. Việc này trở nên rắc rối bởi chúng tôi chẳng biết được sức mạnh của Chủ nhân hầm ngục này. Dù cấp trên có nói rằng sức mạnh của ả ta chưa đủ để đe doạ đến vương quốc nên mới phải cố gắng rút lui về hầm ngục. Nhưng nó chẳng thể làm tôi yên tâm nổi. Bởi theo kết quả điều tra trong khu vực thì dường như có một bóng người khả nghi đã lởn vởn quanh phòng của Seraria-sama. Hơn nữa, tôi còn tìm hiểu được Herge-sama đang phải chịu trách nhiệm cho sự tàn phá của một ngôi làng. Nhờ ơn của công chúa Seraria nên tôi được nhiều lần trò chuyện với Herga-sama. Tuy nhiên việc người được coi như một vị Thánh nữ nhân hậu và hiền hoà khiến tôi không khỏi hoài nghi. Cỗ xe ngựa của Herge-sama đã bị tấn công và công chúa cũng mất tích sau đó. Seraria-sama ngay lặp tức ra lệnh tìm kiếm tung tích người em gái của mình. Vị trí cỗ xe được cho là của Herge-sama nằm sâu bên trong một đất nước khác, cách nơi đây tận 15 ngày đi đường. Dù thực sự tôi cũng không dám chắc lắm bởi nó ở rất xa chiến trường. Mà tôi tự hỏi, tại sao lại phải bắt cóc Seraria-sama sau khi đã đầu độc người rồi?
- Việc đó có cần thiết không? Lẽ nào là để dễ mang công chúa đi? (Kur)
Tôi lẩm nhẩm trong miệng như vậy. Khoan đã, tôi vừa nghĩ ra điều gì đó. Tại sao tên nhiệm vụ là "giải cứu Seraria-sama" trong khi người có thể mất mạng bởi chất độc bất cứ lúc nào?
- Không phải, bởi họ được thuyết phục rằng công chúa vẫn còn sống...Sau cùng người đó có lẽ thực sự là Herge-sama.
Dù thi thể của Herge-sama vẫn chưa được tìm thấy nhưng Loire vẫn có thể buộc tội như vậy với cái lý luận "Herge-sama sẽ không bao giờ làm những chuyện như vậy". Đồng thời hiện trường lúc đó cũng chỉ có những kẻ được Loire tun tưởng chứng kiến. Chẳng phải hắn ta mới là tên đáng nghi nhất hay sao? Chuyện này cũng đã được quyết định rồi. Kẻ giả mạo Herge-sama là một Chủ nhân hầm ngục yếu ớt. Cô ta có thể sẽ coi tôi như kẻ thù. Liệu tôi có nên bảo vệ Seraria-sama và Herge-sama? Tôi có thể làm gì đây...? Khi còn đang suy nghĩ thì hầm ngục bỗng bừng sáng. Seraria-sama và Herge xuất hiện từ phía trên trần nhà trước mặt chúng tôi.
Góc nhìn của Herge Rou Roshuru.
- A...no. Ta là Herge Rou Roshuru.
Lần đầu gặp phải tình huống này làm tôi thực sự căng thẳng. Thật ngạc nhiên khi các thiết bị quan sát cũng có thể phát ra giọng nói của tôi và liên lạc với các thành viên khác. Có lẽ vì vậy mà Yuki-san luôn dùng chúng để theo dõi. À phải rồi, đây không phải lúc để cảm thán. Tôi phải xoá bỏ sự hiểm nhầm tai hại này đã.
- Xin hãy nghe ta. Ta không thể đầu độc Sẻaria Ane-sama. Tất cả chỉ là hiểu nhầm mà thôi. Seraria Ane-sama vẫn còn an toàn chính là bằng chứng, đây là sự thật. (Herge)
- Hỡi tất cả. Ta, Seraria Nou Roshuru, có ther đảm bảo rằng người này thực sự là công chúa Herge. Vì vậy chuyện này chẳng là gì ngoài một kế hoạch bẩn thỉu để giết cả hai ta mà thôi. (Seraria)
Biểu cảm lúng túng bắt đầu hiện trên khuôn mặt các binh sĩ.
- Đừng có ăn nói linh tinh nữa!! Mọi người đừng để bị lừa!! Seraria-sama đã bị tẩy não rồi!! Không có lý do gì để bảo vệ một người bị thuốc độc điều khiển cả!! Kẻ giả mạo chắc chắn đang run sợ trước chúng ta và đang cố đe doạ công chúa phải phục tùng để bảo toàn mạng sống thôi! (Lính 1)
Sau khi có người lính lên tiếng, một làn sóng ủng hộ nổi lên từ những binh sĩ khác.
- Tôi đồng ý! Ngươi nói mình vô tội ư? Vậy tại sao lại đến đây? Đúng hơn, ngay từ đầu tại sao ngươi lại phải chạy trốn vào hầm ngục? (Lính 2)
- Đúng vậy! Nếu là thật thì chẳng có lý do gì để chạy trốn cả! Ả hồ ly hèn nhát! (Lính 3)
- Sao lại có thể chứ! Công chúa Seraria-sama thực sự đã... (Lính 4)
Trên trán của Ane-sama bắt đầu nổi cả gân xanh lên rồi...đáng sợ quá.
- Đó là sự thật! Vì một vài lý do mà chúng ta không thể xuất hiện trước mặt các ngươi được. Hỡi các binh sĩ, xin hãy rút lui đi. Nếu còn cố tiến thêm nữa, ta sẽ không khoan nhượng đâu!! (Herge)
Tôi cố làm họ rút quân bằng sự kiên quyết của mình, tuy nhiên...
- Ả ta cuối cùng cũng lộ bản chất thật rồi! Đã ở sâu bên trong hầm ngục thế này thì đừng hòng thoát được! Với lại dù đã vào sâu bên trong hầm ngục nhưng lại không thấy bóng dáng con quái thú nào, chứng tỏ ả ta rất yếu!
- Ngươi không thể làm chúng ta chùn bước với mưu mô của mình được đâu! Tất cả sẵn sàng!
Từ trong đội quân, một người đàn ông bước ra. Đám người lập tức im lặng.
- Lời cảnh báo của Herge-sama và Seraria-sama, thần đã nghe hết. Tuy nhiên, thần không thể dám chắc về danh tính của hai người. Sau khi bắt giữ được cả hai theo lệnh của nhà vua, thần nhất định sẽ tìm ra sự thật.
Ares Leicester, Thống soái của quân đội hoàng gia Roshuru. Với cấp độ 122, anh là một huyền thoại sống.
Góc nhìn của Oriel.
Một ngàn binh sĩ bắt đầu xông lên đánh chiếm hầm ngục này.
- Ahh mouhh, thật là một tên cứng đầu!! (Seraria)
- Bình tĩnh nào Ane-sama. (Herge)
- Với tình hình hiện tại, chúng ta không còn lựa chọn nào khác...Cậu định làm gì đây? Hầm ngục đã có được 3 tầng rồi nên chắc không phải mới hình thành phải không? (Seraria)
Công chúa quay sang nhìn Yuki sau khi nói vậy. Thế nhưng trái lại, Yuki với một biểu cảm lãnh đạm vẫn tiếp tục theo dõi bản đồ. Seraria-sama thấy vậy nên lờ đi luôn.
- Oriel! Nói gì đi chứ!! Chúng ta sắp hết thời gian rồi! Phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi! (Seraria)
- Yuki, tôi biết anh rất quan tâm đến hầm ngục này nhưng chúng ta sẽ bỏ lỡ cơ hội trốn thoát mất. (Oriel)
Yuki bỗng ra ám hiệu bằng tay bảo mọi người dừng lại.
- Cô có thấy không? (Yuki)
Nói rồi cậu đưa cho chúng tôi xem thiết bị quan sát. Ngón tay cậu ấy chỉ vào những binh sĩ trên màn hình.
- Nàyyyy...chuyện gì đang xảy ra vậy?
Một cái bẫy! Gần 200 người lính xấu số ngã xuống một cái hố. Chúng tôi còn không thể thấy được đáy của nó. Cảnh tượng này không khỏi làm cả đám ngạc nhiên nhưng dường như cậu ấy vẫn không hài lòng với điều gì đó.
- Ôi trời, rõ ràng là tôi đã đặt biển cảnh báo "Vui lòng từ đoạn này hãy đi với 6 người trở xuống" rồi mà. (Yuki)
Cứ thế, 200 mục tiêu biến mất khỏi bản đồ.