Vết thương dưới xương sườn bên trái đã lành từ lâu, nhưng phần thịt mềm trống rỗng đột nhiên đau nhói. Hình Chiến khỏi phân tâm, ấn chặt lên vết thương không hề tồn tại, thở dốc từng chút một.
"Sư tỷ!" Hình Mục lo lắng gọi nàng.
"Phù Dẫn?" Tư Yến cũng nhìn ra nàng không ổn, muốn tiến tới xem xét.
Hình Giới dĩ nhiên sẽ không cho Tư Yến cơ hội, hắn ta ra hiệu cho mấy người phía sau, nhóm đệ tử liền nhanh chóng di chuyển về phía Tư Yến và Hình Mục.
Giọng nói của Tư Yến làm Hình Chiến tỉnh táo lại, nàng định xoay người ngăn địch thì bị cây kiếm Tử Sinh của Hình Giới ngăn cản: "Đối thủ của ngươi là ta."
Mắt thấy Tư Yến đang gặp nguy hiểm, Hình Chiến cố kìm nén cảm giác nôn mửa do sợ hãi, lập tức ra tay chống lại Hình Giới.
"Sư muội, nếu Nhiếp Chính Vương chết, muội sẽ hận ta đúng không?" Hình Giới tránh khỏi công kích từ nàng, chậm rãi hỏi.
Hình Chiến không đáp, nhưng trong mắt hiện lên ánh lửa, ra chiêu ngày càng sắc bén.
Lúc này Hình Giới không thể không xốc lại tinh thần để phòng ngự, thần thái cũng không thong dong như vừa rồi.
"Vậy ngươi hận ta đi, lấy giết ta làm mục tiêu, thay hắn báo thù." Chỉ cần đừng tuân theo luật lệ giáo phái mà tự vẫn là được, hắn ta nghĩ thầm.Trước mắt Hình Chiến đang bị Hình Giới kiềm chế, chỉ bằng một mình Hình Mục không thể bảo vệ Tư Yến khỏi nhiều hộ vệ được huấn luyện kĩ càng. Nhưng thiếu niên nhỏ tuổi vẫn dùng hết toàn lực kéo dài thời gian, chờ đợi viện quân hoặc kỳ tích xuất hiện.
Hình Chiến công kích vừa nhanh vừa tàn nhẫn, dần dần, Hình Giới không còn kiên nhẫn, sự thù địch do bị đe dọa đến tính mạng gần như phá tan lý trí của hắn. Hắn thu lại nụ cười, bắt đầu động sát tâm với nàng.
"Sư muội, trong lòng ta có ma. Muội không nên ép hắn ra tay đại khai sát giới."
Sau khi nhìn Vọng Giới cắt quá cánh tay của mình, Hình Giới đột nhiên đỏ mắt nói.
Hắn đang nghiêm túc.
Ngay từ khi còn nhỏ hắn đã là một kẻ khát máu, thích đùa nghịch thi thể động vật nhỏ, mổ bụng chúng nó, quan sát cũng như hưởng thụ quá trình chúng chết dần. Hình Giới từ lâu đã nhận thấy mình và những người khác không giống nhau.
Hắn khao khát máu và cái chết, sẽ vì muốn thỏa mãn bản thân mà sát sinh, cho nên cha mẹ hắn mới coi hắn là yêu ma, giao hắn lúc ấy mới 6 tuổi cho phái Bích Loan nuôi nấng.
Dưới sự giám sát của sư phụ cùng sự trợ giúp của tâm pháp, quả thật có một khoảng thời gian hắn khống chế rất tốt. Những năm gần đây cũng chỉ có lần bẻ gãy xương sườn của Hình Chiến là tâm ma trộm chạy trốn ra ngoài, chế ngự lý trí của hắn trong một vài phút ngắn ngủi.
Rõ ràng muốn quý trọng nàng, rồi lại nhịn không được tổn thương nàng.
Cho nên mặc dù sau khi giết chủ nhân nghe được tin nàng đảm nhiệm chức hộ vệ ở phủ Nhiếp Chính Vương, hắn cũng không dám đi gặp nàng.
Cứ như thế trôi qua mười mấy năm.
...... Nhưng hiện tại, một Hình Chiến vẫn luôn chạy đằng sau hắn lại có thể ra tay với hắn vì một người đàn ông khác.
Không cam lòng.
Hắn không thể chấp nhận việc ánh mắt của nàng dừng trên người đàn ông khác.
"Ta biết."
Trong lúc xuất thần, hắn nghe thấy Hình Chiến nói như vậy.
"Ta biết sư huynh rất dịu dàng, nhưng cũng rất tàn nhẫn. Nhưng cho dù vậy, ta vẫn cảm thấy ngươi rất tỏa sáng." Nàng đã sớm biết được bí mật của Hình Giới, dù sao thì nàng cũng nhìn thấy mọi thứ về hắn.
Cố tình làm nàng bị thương trong cuộc đấu, có sự đam mê bất thường đối với máu, khuôn mặt tươi cười hưng phấn vặn vẹo khi bẻ gãy xương sườn của nàng...... Nhưng hắn chia đồ ăn cho nàng là sự thật, hắn ôm nàng khi bị sư phụ trách phạt là sự thật, những lần đồng hành cùng lời động viên khi xưa cũng là sự thật.
"Sư huynh, dừng tay đi? Chúng ta không cần phải đi đến bước này." Hình Chiến thu chiêu, chỉ chĩa kiếm vào hắn: "Chỉ cần không làm chủ nhân tổn thương, ta sẽ không coi ngươi là địch."
Sự mù quáng và khoan dung của nàng khiến Hình Giới chỉ biết cười bi thương: "Một bước sai vạn bước sai, đã đến nước này ta còn có thể quay đầu lại sao? Ngay cả khi ta thả hắn, nỗi tiếc nuối khi không thể mang muội theo cũng sẽ trở thành tâm ma của ta, ngày ngày đêm đêm tra tấn ta."
"Sư muội, hắn cái gì cũng có, không thiếu một người như muội."
Tài phú, quyền lực, ngoại hình, Tư Yến đều có được tất cả, hà cớ gì phải tranh đoạt một người phụ nữ với hắn?
"Nhưng cả đời này của ta, chỉ chờ một người như muội, đồng ý chấp nhận con người thật của ta."
Sau khi nhìn thấy bộ mặt thật của hắn, nàng vẫn đặt tên kiếm là Vọng Giới, điều đó không khỏi khiến hắn bất ngờ và cảm động. Vì thế cuối cùng hắn cũng không thể kìm lòng nổi, đến gặp nàng ngay trong đêm nàng ở lại Đông Cung.
"Ta muốn bảo vệ muội, cũng đã tổn thương muội, nhưng tất cả đều do ta yêu muội."
Bởi vì yêu nàng, hắn sẵn sàng đè nén bản chất thật của mình, dùng khuôn mặt mà nàng thích nhất để ở chung.
...... Chỉ cần nàng nguyện ý đi theo hắn.