Chào các bạn, mình là Nguyễn Hoàng Hiếu, đây là bộ đầu tiên mình làm nên mọi người góp ý thoải mái nhé, mọi gạch đá xin được nhận hết . Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
----------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi là Satou Yuma, 25 tuổi, một NEET kiêm hikikomori kỳ cựu nhất.
Đã 7 năm kể từ khi bỏ đại học, tôi tận tâm tận lực không làm gì khác ngoài chơi game online… Nhưng những ngày nay tôi cảm thấy khủng hoảng; không thể mua items! Những game thủ hiểu rằng những người chơi game online mà không mua items thì không mạnh lắm. Tôi đang dùng tiền do bố mẹ cung cấp, nhưng việc này trở nên ngày càng nghiêm trọng hơn! Dù sao tôi cũng là một NEET khép kín mà, tôi không xấu hổ khi xin thêm tiền chi tiêu đâu. Điều mà tôi đã nghĩ tới đã rất lâu rồi là làm một việc bán thời gian… ok, quất thôi, tôi sẽ kiếm một công việc bán thời gian, gần đây tôi đã luyện nói chuyện với chính mình rất nhiều, đó phải chăng là do tôi đã ở trong nhà suốt nhiều năm…?
Không làm việc từ khi sinh ra, bằng cách nào đó tôi đã trở thành như vậy. Hôm sau, tôi ra khỏi nhà cùng cảm xúc cao độ, mẹ mở to mắt kinh ngạc khi thấy tôi, nhưng tôi lờ nó đi. Tôi sẽ đi bộ theo dọc con đường chính để đến hiệu sách – điểm đến đầu tiên của tôi sau 7 năm ở nhà.
Tôi chẳng nghĩ gì khác ngoài mấy món items trong game trên suốt quãng đường. Và chuyện đó đã xảy ra!
Một chiếc xe tải hạng nặng đang di chuyển với vận tốc cực lớn hướng về tôi.
Tôi muốn nó là một cái xe bình thường, cái to như vậy thì tôi chết chắc luôn.
Tôi cố gắng tránh nó, nhưng cơ thể con người thì không nhanh đến vậy.
Khi tôi nhận ra, chiếc xe đã ngay trước mắt.
(trans: thôi rồi main ơi)
“Ah…mình…”
Cuộc đời tôi bỗng kết thúc thật nhanh.