New Life
Phần 1
[CẬU PHẢI DẬY NGAY! CỐ GẮNG HẾT SỨC NÀO!]
……Tôi tỉnh khỏi giấc ngủ sau khi bị đánh thức bởi chiếc đồng hồ báo thức với giọng nói của một cô gái tomboy.
Tôi cài báo thức sớm hơn một tiếng so với bình thường.
Tôi cần phải đến phòng CLB bằng mọi giá, cho dù tôi có phải dụi nát hai con mắt ra!
Tôi rời khỏi phòng sau khi đã mặc bộ đồng phục.
Phần 2
“Ara, vậy em đã tới đúng hẹn.”
Khi tôi đến CLB, Hội trưởng là người duy nhất có mặt.
Nhà trường cũng chưa bắt đầu tiết học.
Tôi đến đây vào sáng sớm vì chiều hôm trước chúng tôi đã được bảo rằng sẽ có một cuộc họp quan trọng vào buổi sáng.
Hội trưởng đang ngồi trên ghế sofa, nhâm nhi tách trà xanh một cách quý phái.
“Chào buổi sáng, Hội trưởng.”
“Ừ. chào buổi sáng. Có vẻ như em đã làm quen với buổi sáng rồi.”
“Vâng, tất cả là nhờ có chị.”
Chị ấy nhìn chân của tôi.
“Vết thương gây ra bởi Thiên thần sa ngã ra sao rồi?”
Bắp đùi của tôi đã bị xuyên thủng bởi ngọn thương ánh sánh từ trận chiến vài ngày trước.
“Vâng, nó đã hoàn toàn hồi phục nhờ năng lực chữa trị đó ạ.”
Tôi trả lời chị ấy với một nụ cười.
“Ra là vậy sao? Có vẻ như năng lực chữa trị của cô gái đó là một cái gì đó mà ta không thể làm ngơ được. Chị có thể thấy tại sao một Thiên thần sa ngã sẽ ham muốn nó, kể cả giữ kín bí mật đó khỏi đấng bề trên của cô ta.”
Tôi ngồi xuống ghế sofa đối diện Hội trưởng.
Có một vài điều tôi muốn hỏi chị ấy.
“Umm Hội trưởng? Nếu như có cùng số lượng [Quân cờ ác quỷ] như bản thân cờ vua, thì có khả năng tìm thêm được 7 quân [Tốt} khác ngoài em đúng không? Vậy thì sẽ có một ngày nọ mà một [Tốt] khác ngoài em tham gia chúng ta chứ?”
Vâng, giống y như cờ vua thật, thì sẽ có cùng một lượng quân [Tốt] giống với nó. Vậy là khả thi để có được nhiều quân [Tốt] ngoài tôi ra. Tôi hỏi chị ấy, nghĩ rằng nó sẽ thành ra vậy một ngày nào đó.
Nhưng Hội trưởng lắc đầu sang một bên với câu hỏi của tôi.
“Không, quân [Tốt] duy nhất của chị là em. Ise.”
—!
Ể? Tôi có nên vui mừng không?
Liệu đây là một lời tỏ tình? Kiểu như “Ise là người duy nhất chị muốn!” hoặc đại loại thế?
“Khi tái sinh một con người thành Ác quỷ tụi chị dùng [Quân cờ ác quỷ], nhưng phụ thuộc vào năng lực của người được tái sinh, nhiều [Quân cờ ác quỷ] sẽ được tiêu thụ.”
Huh? Sự tiêu thụ quân cờ?
“Có một cách nói như vậy trong thế giới cờ vua. Quân Hậu tương đương với 9 Tốt. Xe có giá trị ngang 5 Tốt. Mã và Tượng cùng có giá trị là 3 Tốt. Như vậy, đây là những giá trị tiêu chuẩn mà cũng được áp dụng cho những Quân cờ ác quỷ. Một hiện tượng tương tự xảy ra với những người được tái sinh. Nếu có những cá nhân chỉ có thể tái sinh với 2 quân Mã, thì cũng có những cá nhân cần phải có 2 quân Xe để được tái sinh. Ngoài ra cũng có độ phù hợp với quân cờ. Em không thể dùng 2 quân cờ khác biệt để trao cho họ
những vai trò khác, vì vậy nó rất quan trọng để nghĩ cách dùng quân cờ nữa. Một khi em đã dùng nó, các Ác quỷ sẽ không được cho thêm một [Quân cờ ác quỷ] mới nào nữa.”
“Vậy thì nó có liên quan gì đến em ạ?”
“Ise, chị đã dùng hết tất cả quân [Tốt] khi chị hồi sinh em. Nếu như chị không làm vậy, thì chị đã không thể biến em thành một Ác quỷ được.”
Tất cả? Thật sự luôn?
Vậy là tôi có giá trị ngang với 8 quân [Tốt] ư?
“Khi chị biết được điều đó, chị quyết định chắc chắn phải biến em thành người hầu của chị. Nhưng chị đã không tìm được nguyên nhân trong một khoảng thời gian. Nhưng giờ thì chị đã được thuyết phục rồi. Sacred Gear mà được nói rằng là tuyệt phẩm. Vì đó là em, Ise, người sở hữu [Boosted Gear] mà được kể rằng là một trong những Sacred Gear thượng đẳng, [Longinus], vì vậy mà nó có nhiều có nhiều giá trị đến mức đó.”
Tôi nhìn cánh tay trái của tôi.
Cái găng tay đỏ. Một hiện thân điên cuồng của sức mạnh mà sẽ nhân đôi sức mạnh của tôi mỗi 10 giây.
Tùy thuộc vào cách tôi sử dụng nó, nó có thể giết được cả Chúa.
Sacred Gear này là thứ gì đó quá đỗi lớn lao đối với tôi, nhưng không thể làm khác đi được vì sự ẩn trú của nó bên trong tôi.
“Khi chị cố hồi sinh em, những quân cờ mà chị chưa dùng đến là 1 Mã, 1 Xe, 1 Tượng và 8 Tốt. Để biến thêm em thành thuộc hạ, chị chỉ có thể dùng hết 8 quân Tốt. Và độ thích hợp của em với quân Tốt cũng rất ổn. Những quân cờ khác không đủ sức mạnh để hồi sinh em. Ngay từ ban đầu, giá trị của quân [Tốt] vẫn còn là một ẩn số. Kể cả [Promotion] của nó nữa. Đó là lí do chị đã cá cược vào khả năng đó. Kết quả là, em là người mạnh mẽ nhất.”
Hội trưởng mỉm cười hài lòng.
Chị ấy nựng má tôi bằng những ngón tay.
“Sự tương xứng của hai ta cũng rất tuyệt vì cùng là màu đỏ thẫm, “Công chúa Đỏ thẫm Tàn bạo” và [Boosted Gear]. Ise, trước mắt, em hãy nhắm đến việc trở thành quân [Tốt] mạnh mẽ nhất. Nếu đó là em, em chắc chắn có thể làm được. Sau tất cả thì, em là thuộc hạ đáng yêu của chị mà.”
—Quân [Tốt] mạnh nhất.
Nghe thật tuyệt làm sao.
Hội trưởng đưa mặt đến gần khi tôi đang nghĩ ngợi về nó.
Gần quá! Chị gần quá rồi đấy Hội trưởng!
Rồi môi của Hội trưởng chạm vào trán của tôi.
“Đây là bùa may mắn. Trở nên mạnh mẽ hơn nhé.”
Một nụ hôn lên trán……
Gura.
Tôi trở nên bất ổn bởi chuyện vừa xảy ra, và mặt tôi đỏ phừng lên.
Uwa. Uwa. Uooooooooooooooooooooo!
Thứ gì đó vừa kích hoạt trong đầu tôi! Tôi hạnh phúc đến nỗi sắp nhảy cẫng lên vì vui sướng rồi!
Ôi trời! ÔI trời!
Nụ hôn đầu tiên từ một cô gái!
Nó không phải là một nụ hôn lên môi hay má, nhưng không có gì hạnh phúc hơn điều này cả!
Tôi sắp òa khóc vì sung sướng tột độ rồi!
Em! Em sẽ cố gắng hơn nữa Hội trưởng! Em thề trên nụ hôn này! Em chắc chắn sẽ cố!
“Có khi chị nên ngừng cưng chiều cậu lại. Cô gái mới có thể sẽ ghen tị với chị mất.”
Ghen tị?
Chị ấy đang nói về chuyện gì thế?
“I-Ise-san……?”
Giọng nói phát ra từ sau lưng tôi. Tôi đã từng nghe giọng nói này trước đây.
Khi tôi quay người lại, cô gái tóc vàng hoe, Asia, đang cố gắng nở một nụ cười.
“A-Asia?”
Ể? Cậu ấy đang giận ư?
T-Tại sao?
“Chắc hẳn là do…… H-Hội trưởng Rias rất xinh đẹp, nên kể cả Ise-san cũng sẽ thích chị ấy…… Không, không. Mình không được nghĩ như thế! Ôi, chúa ơi. Hãy tha lỗi cho trái tim tội lỗi này của con.”
Asia nói ra lời cầu nguyện nhưng rồi cô ấy lại hét lên “Auu”.
“Em thấy hơi đau đầu ạ.”
“Dĩ nhiên, Nếu như một Ác quỷ cầu nguyện cho Chúa, thì tất nhiên em sẽ nhận lấy sát thương.”
Hội trưởng nói một cách bình thường.
“Uu, đúng là vậy ạ. Em đã hóa thành một Ác quỷ, em không thể đối diện với Chúa được nữa.”
Asia trông có hơi khó xử. Asia, làm ơn đừng tỏ ra bộ mặt buồn rầu ấy mà.
“Em có nuối tiếc điều đó không?”
Hội trưởng hỏi Asia.
Asia lắc đầu.
“Không ạ, cảm ơn chị rất nhiều. Bất kể hoàn cảnh nào em gặp phải, em vẫn hạnh phúc miễn là em được ở bên cạnh Ise-san.”
—!
Mặt tôi bắt đầu đỏ ửng lên bởi lời phản hồi đầy xấu hổ đó.
Đ-Đây là điều mà làm tôi hạnh phúc, Đối với một người đàn ông, đây là một lời tán thưởng tối thượng.
Nghe thấy điều đó, Hội trưởng cũng mỉm cười.
“Chị hiểu, vậy thì ổn thỏa rồi. Kể từ hôm nay em cũng sẽ là thuộc hạ của chị, và chị sẽ nhờ em làm việc cùng với Ise.”
“Vâng! Em sẽ cố hết sức mình!”
Asia đáp lại đầy năng nổ.
Cậu ấy sẽ phải phân phát tờ rơi trước tiên, nhưng tôi tự hỏi rằng cậu ấy sẽ ổn hay không?
Tôi cảm thấy có chút âu lo.
Rồi tôi nhận ra sự thay đổi ở Asia. Tại sao tôi không nhận ra điều đó mãi đến bây giờ?
“Asia, bộ đồng phục đó……”
Vâng, Asia đang mặc bộ đồng phục của trường chúng tôi. Đồng phục nữ sinh của Học viện Kuou.
“N-Nó có hợp với tớ không……?”
Cậu ấy hỏi một cách ngại ngùng.
Tất nhiên rồi! Một Thiên thần nữa đã giáng trần xuống ngôi trường của chúng ta! Tôi đã có thể nghe được đám con trai trong trường bàn luận về nó.
Cậu ấy trông thật ngất ngây trong bộ đồng phục ấy!
“Cậu trông tuyệt nhất luôn! Hãy cùng chụp một bức ảnh chỉ có hai chúng ta nào.”
“Eh, v-vâng.”
Cậu ấy bối rối trong việc phải ứng xử như thế nào, nhưng mà cậu ấy thực sự trông rất dễ thương trong bộ đồng phục đó. Aaah, cuộc sống học đường của tôi đang ngày càng trở nên vẻ vang!
“Chị quyết định sẽ cho Asia học ở trường chúng ta. Bởi vì Asia cũng trạc tuổi em, em ấy sẽ học năm 2. Chị cũng đặt Asia vào chung lớp của em. Ngày mai là ngày đầu tiên tham dự trường học của em ấy, nên là phải trông chừng em ấy đấy.”
Hội trưởng nói như vậy với tôi.
Chị nói thật à? Lớp của em!? Asia sẽ học chung lớp với em!?
“Mong được cậu chỉ giáo, Ise-san.”
Asia cúi đầu xuống.
Tôi đã bắt đầu mường tượng đến việc giới thiệu Asia cho Matsuda và Motohama rồi. Tôi không thể ngưng cười, nghĩ đến việc tụi nó sẽ ghen tị tới chừng nào.
“Ừ. Tớ sẽ giới thiệu cậu với hai đứa bạn thân của tớ.”
“Vâng, tớ rất mong chờ đến lúc đó.”
Fufufu, Matsuda và Motohama, có vẻ như tao đang tiến gần hơn đến việc trở thành người lớn.
Mấy thằng bạn thân của anh, cuộc đời của anh mày như một tên vô danh đã chấm dứt!
Khi tôi đang tưởng tượng viễn cảnh đó, Kiba, Koneko-chan và Akeno bước vào căn phòng.
“Chào buổi sáng, Hội trưởng, Ise-kun, Asia-san.”
“......Chào buổi sáng, Hội trưởng, Ise-senpai, Asia-senpai.”
“Mọi người có khỏe không, Hội trưởng, Ise-kun, Asia-chan.”
Mọi người đều ngỏ lời chào chúng tôi.
Họ đều gọi tôi là “Ise” và chấp nhận Asia như một thành viên của gia tộc.
Thật là tuyệt.
Không có gì tuyệt vời hơn điều này cả.
Hội trưởng đứng dậy.
“Vì mọi người đã có mặt, chúng ta mở tiệc nhé?”
Vừa dứt lời, Hội trưởng búng tay.
Và rồi, một cái bánh to tướng xuất hiện ở trên bàn. Wow, đây cũng là ma thuật ư?
“Đôi khi cũng khá tốt để tụ tập vào buổi sáng để làm những thứ như này nhỉ? V-Vì chúng ta có thêm thành viên mới, chị đã làm chút bánh, nên là hãy cùng ăn với nhau nào.”
Hội trưởng nói một cách ngượng ngùng.
Nhưng mà bánh kem tự làm! Tôi sẽ sẵn lòng ăn nó!
Hội trưởng, trước mắt, em sẽ nhắm đến việc trở thành quân [Tốt] mạnh mẽ nhất.
Em sẽ làm việc chăm chỉ hơn cùng với Hội trưởng, Asia, Kiba, Koneko-chan và Akeno-san.
Sau khi tự hứa trong lòng, tôi đã chuẩn bị để làm Kamehameha để khuấy động buổi tiệc thêm một chút nữa.