“Màu sắc như mái tóc của người ấy”
Đó là những gì tôi nghĩ khi nhìn vào bàn tay đang nhuốm máu của bản thân.
Đỏ – Mái tóc đỏ thẩm ấy trông bắt mắt hơn cả tóc đỏ hung.
Vâng, thứ màu sắc đang bao phủ bàn tay tôi cũng giống với màu đỏ thẫm của mái tóc dài và tuyệt đẹp của người ấy.
Hyoudou Issei – đó là tên của tôi. Bố mẹ và những đứa bạn ở trường đều gọi tôi là “Ise”.
Tôi là một học sinh Cao trung năm hai đang tận hưởng tuổi thanh xuân của chính mình.
Từng có một lúc rằng một học sinh tôi chưa từng gặp nói rằng, “Chẳng phải đó là Ise sao?”, nên tôi cũng không rõ rằng tôi nổi tiếng đến mức nào nữa.
Bạn không ngờ rằng tôi nổi tiếng đến vậy đâu, đúng không?
Không, sự thật thì không như thế. Cuối cùng thì, tôi quá nổi tiếng vì biến thái đến mức bị cáo buộc rằng nhìn trộm phòng thay đồ của Câu lạc bộ Kiếm đạo nữ.
Tôi sẽ không làm những chuyện vô liêm sỉ như việc nhìn trộm vào phòng thay đồ nữ đâu……
Tôi xin lỗi. Tôi đã ở đó. Tôi đã ở trong nhà kho bên cạnh CLB Kiếm đạo. Tôi cố nhìn lén thông qua các lỗ nhỏ ở trên tường của phòng kho CLB Kiếm đạo.
Thật không may rằng tôi không thể nhìn được chút nào. Bởi vì Matsuda và Motohama không chịu rời xa cái lỗ. Thật sự chứ, hai tên này……
Tôi không thể kiềm chế bản thân lại khi hai tên ngốc đó nói những thứ như “Ohhh! Ngực của Murayama to thật sự!” và “Ahhh, Katase có cặp chân ngon thật”.
Tất nhiên, tôi cũng muốn nhìn chứ! Nhưng một vài người đã đến gần nhà kho, nên tôi đã bỏ chạy khỏi hiện trường.
Tuy nhiên, một điều tuyệt vời đã xảy đến với một người như tôi, người mà thường sẽ giở những trò biến thái mỗi ngày.
“Làm ơn hãy hẹn hò với tớ.”
Một lời tỏ tình đến từ một cô gái!
Tôi cảm nhận được như thế nào là tuổi trẻ rồi.
Đối với một người không có bạn gái như tôi, việc này như một giấc mơ thành hiện thực.
Cô bạn gái của tôi tên là Amano Yuuma-chan. Cô ấy có một mái tóc đen mượt và cơ thể mảnh khảnh.
Cô ấy dễ thương đến mức tôi đã phải lòng cô ấy từ cái nhìn đầu tiên.
Liệu bạn có từ chối ngay lập tức nếu như ai đó xinh đẹp xuất hiện và nói “Hyoudou-kun! Tớ yêu cậu! Hẹn hò với tớ nhé!” không?
Nó giống như một điều gì đó chỉ có ở trong mơ đối với một người như tôi mà số tuổi đồng nghĩa với số năm tôi không có bạn gái.
Chẳng có gì lạ rằng nếu ai đó nói “Cậu lấy cái suy nghĩ đó từ game hẹn hò nào thế?”, nhưng nó thực sự đã xảy ra đấy!
Một phép màu chắc chắn đã xảy ra! Tôi đã được tỏ tình! Bởi một cô gái xinh đẹp!
Thực ra tôi đã nghĩ nó chỉ là một trò đùa. Tôi thậm chí còn nghĩ đi nghĩ lại vài lần rằng nó chỉ là hình phạt của một trò chơi và những người bạn của cô ấy đang quan sát chúng tôi ở đâu đó.
Không còn cứu được. Mãi cho đến lúc đó, tôi nghĩ rằng bản thân chỉ là một người sinh ra chỉ để làm kẻ thù của phụ nữ.
Thế nhưng, kể từ ngày hôm đó, tôi trở thành một người có bạn gái. Thế giới quan của tôi thay đổi chóng mặt luôn. Tôi không biết giải thích như thế nào nhưng trong tâm tôi đã được giải phóng. Tôi muốn nói “Chiến thắng này thuộc về tôi!” với mọi tên đàn ông mà tôi gặp phải.
Tôi bắt đầu thấy có lỗi với 2 tên bạn thân không có người yêu kia, Matsuda và Motohama. Điều dó khiến tôi trở nên tự tin hơn nhiều.
Vào buổi đi chơi đầu tiên sau khi chúng tôi bắt đầu hẹn hò.
Tôi đã sẵn sàng để tiến hành cái kế hoạch mà tôi đã chuản bị trước đây.
Fufufu, tôi đã đánh răng rất nhiều lần kể từ tối hôm qua. Đánh không trượt cái răng nào.
Tôi còn sắm một cái quần mới. Bạn không thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra mà.
Tôi đến điểm hẹn với phong thái của một siêu trai tân.
Tôi đến đó trước Yuuma-chan khoảng tầm 3 tiếng. Tôi còn đếm được 100 cô gái đeo kính đã đi ngang qua trước mặt tôi!
Vào lúc đó, tôi nhận được một tờ rơi đáng ngờ từ một người phát tờ rơi kỳ lạ.
Nò là một thứ trông khá mờ ám với một vòng tròn ma thuật quái lạ và một câu văn – “Điều ước của bạn sẽ thành hiện thực!” – được viết ở trên đó.
……Tôi muốn ném nó đi, nhưng tôi quyết định nhét nó vào túi quần vì tôi cũng không thể vứt nó đi ngay bây giờ.
Khi Yuuma-chan đã đến, tôi đã nói.
“Không sao đâu, tớ cũng vừa mới tới thôi.”
Tuyệt! Tôi đã nói được rồi. Tôi đã luôn muốn nói câu đó!
Sau đó chúng tôi vừa đi bộ vừa nắm tay. Tôi đã rất xúc động khi mà vừa hẹn hò còn được nắm tay cô bạn gái xinh đẹp của tôi!
Tôi đã suýt òa khóc vì quá cảm động trước cảnh tượng này.
Nhưng, tôi không nên đốt cháy giai đoạn. Chưa đến lúc để hoảng loạn.
Chúng tôi tiếp tục tận hưởng cuộc hẹn hò bằng việc đi đến một của hàng quần áo và cùng nhau chia sẻ cách mỗi người chúng tôi trang trí căn phòng của mình.
Về bữa trưa, chúng tôi ăn tại một quán ăn gia đình giống như một học sinh cao trung sẽ làm vậy. Ngắm nhìn Yuuma-chan thưởng thức món chocolate parfait một cách ngon miệng, như thế cũng đủ làm cho tôi no căng hai con mắt rồi.
Tôi cảm thấy như tôi hiểu được những cô cậu thanh thiếu niên khác thấy gì trong việc hẹn hò. Tôi cảm thấy như tôi đang thực sự sống lần đầu tiên trong cuộc đời vậy.
Mẹ ơi, cảm ơn mẹ vì đã hạ sinh ra con. Bố ơi, con đã lo rằng con sẽ không thể nối dõi được, nhưng có vẻ như bố không cần phải lo lắng nữa rồi ạ.
Khi tôi đang suy nghĩ vẩn vơ, thì trời đã đổ bóng xế chiều rồi.
Đã đến thới khắc đỉnh điểm!
Hôn!? Một nụ hôn trước khi ra về!? Não tôi vùa mới háo hức chỉ vì nghĩ đến chuyện đó!
Ồ, có thể chúng tôi sẽ còn tiến xa hơn thế nữa!
Đó là những gì một nam sinh hứng tình như tôi sẽ nghĩ.
Chúng tôi đang ở công viên cách khá xa thị trấn. Nơi đây không có dấu hiệu của con người, cũng như không có một bóng người nào ngoài hai chúng tôi ở đây cả. Do đó mà những diễn tưởng dâm dục của tôi ngày càng nhiều hơn.
Đáng nhẽ tôi nên đọc một cuốn sách dạy về nhiều thứ “nghịch ngợm” hơn!
Yuuma-chan đã buông bàn tay tôi ra và tiến đến đứng phía trước đài phun nước.
“Hôm nay vui thật nhỉ.”
Yuuma-chan mỉm cười khi đài phun vẫn đang hoạt động.
Kuu! Khốn thật, cô ấy dễ thương quá mức rồi! Hoàng hôn sau lưng cô ấy tô điểm cho bầu không khí thêm lãng mạn hơn.
“Nè, Ise-kun.”
“Có chuyện gì đó, Yuuma-chan?”
“Tớ muốn một làm một chuyện để ăn mừng buổi hẹn hò đầu tiên của hai ta. Liệu cậu có thể lắng nghe điều ước của tớ?”
Nó đây rồi.
Chắc chắn là nó!
Mùi của hơi thở! Bình thường! Chuẩn bị tâm lý! Hmm! Tim tôi đập nhanh quá~!
“Đ-Điều ước của cậu là g-gì thế?”
Aaaaagh. Tông giọng tôi hơi trầm. Cô ấy sẽ vạch trần những suy nghĩ ngu xuẩn của tôi mất!
Tôi đã gây ra sai lầm tai hại nhất dù đã tiến xa đến mức này……
Nhưng Yuuma-chan chỉ mỉm cười về phía tôi.
Và rồi cô ấy nói một cách rõ ràng.
“Liệu cậu sẽ chết vì tớ chứ?”
…………
……Ể? Vừa nãy là gì thế?
“......Ể? Cái đó……hử, xin lỗi, cậu nói lại được không? Tớ nghĩ tai có vừa có vấn đề.”
Chắc chắn là tôi đã nghe nhầm.
Đó là những gì tôi nghĩ. Chắc là vậy rồi. Nên tôi hỏi cô ấy lại lần nữa.
Nhưng……
“Liệu cậu sẽ chết vì tớ chứ?”
Cô ấy nói lại một cách rành mạch cho tôi nghe. Trong lúc cô đang cười phá lên.
Lời nói của cô ấy không có chút nghĩa lí nào cả. Khoảnh khác tôi vừa chuẩn bị nói “Buồn cười thật đấy, Yuuma-chan” với một nụ cười……
PHẠCH
Cánh đen mọc ra từ lưng của cô ấy.
Cô ấy bắt đầu đập cánh. Những chiếc lông vũ đen tuyền nổi lơ lửng trong không trung và rồi rơi xuống chân tôi.Cái gì vậy?
Ể? Yuuma-chan thì dễ thương như một thiên thần đấy, nhưng mà……
Thiên thần? Không, không lí nào nó là sự thật cả.
Đây là một loại diễn xuất nào đó à?
Cô bạn gái xinh đẹp của tôi, người mà đang vỗ phần phật đôi cánh của cô ấy trong khi mặt trời đang lặn xuống ở sau lưng. Trông giống như một khung cảnh trong truyện giả tưởng vậy.
Nhưng không đời nào mà tôi có thể tin vào thứ như này được.
Đôi mắt đáng yêu của ấy đã biến thành đôi mắt sắc lạnh.
“Thời gian ngắn ngủi vừa qua cùng với cậu đã khá vui. Giống như chơi gia đình với một cậu bé vậy.”
Giọng nói của Yuuma-chan nghe thật lạnh lẽo. Tông giọng của cô nghe giống như của một người trưởng thành vậy. Miệng của cô ấy dần hóa thành một nụ cười lạnh nhạt.
RÈ RÈ
Một âm thanh nghe còn nặng tai hơn tiếng động mà một cái điều khiển game có thể phát ra khi nó tạo rung động trong không khí.
Nó đang gây ra rất nhiều tiếng rè đó và rồi xuất hiện ở trong tay của cô ấy.
Trông giống như một ngọn giáo vậy.
Nó đang phát sáng ư? Có vẻ nó giống như một mảng sáng hay đại loại thế…. Thật ra thì nó là một ngọn giáo.
VÚT
Âm thanh của một con gió. Một âm kinh tởm theo sau nó.
UỲNH
Khoảnh khắc tôi tưởng thứ gì nó xẹt ngang qua bụng, ngọn giáo ban nãy nằm ở trong tay của Yuuma-chan đã xuyên thủng bụng tôi.
Cô ấy ném nó về phía tôi……
Nhưng hơn cả việc đó, tại sao? Tôi cố kéo nó ra khỏi người tôi, nhưng nó đột nhiên biết mất.
Thứ duy nhất còn lại là một cái lỗ to tướng ở bụng. Và máu đang tràn ra từ đó. Chỉ có máu và máu.
Đầu tôi quay cuồng, tầm nhìn mờ dần đi. Tôi đã nằm bẹp ra đất và lúc tôi nhận ra điều đó, chân của tôi đã mất thăng bằng.
Từng bước chân tiến gần về phía tôi khi tôi vẫn còn đang nằm đó.
Một giọng nói nhỏ nhẹ lọt vào tai tôi một cách mập mờ. Nó là của Yuuma-chan.
“Xin lỗi nhé. Cậu là mối hiểm họa đối với chúng tớ, nên chúng tớ đã quyết định trừ khử cậu từ sớm. Nếu như cậu muốn căm thù ai đó, thì hãy căm thù những vị Chúa mà đã cho Sacred Gear vào trong người cậu.”
……Sacred, gì cơ……?
Tôi còn không thể hỏi cô ấy cái gì và bản thân còn đang trong trạng thái bất động trên nền đất. Những bước chân của cô ấy đang ngày càng xa dần.
Cùng lúc đó, tôi bắt đầu mất đi nhận thức. Cái lỗ ở bụng tôi. Chắc là vết thương chí mạng rồi. Tôi không còn cảm nhận được nỗi đau nữa.
Nhưng tôi nhận ra rằng tôi đang ở trong tình trạng cực kỳ tồi tệ bởi vì tôi có thể thấy bản thân sắp mất đi nhận thức xung quanh.
Chắc sẽ tuyệt lắm nếu như tôi thả hồn trôi theo gió ngay bây giờ như thể chìm vào giấc ngủ vậy. Nhưng nếu điều đó xảy ra, tôi chắc chắn sẽ mất mạng.
Thật đấy à……? Tôi sẽ chết ở cái tuổi này ư?
Tôi còn chưa sống được nửa đời người nữa cơ mà!
Làm sao mà tôi có thể cười nếu như tôi chết vì bị đâm bởi cô bạn gái tại cái công viên kỳ quái này!
Ku…… Nhận thức của tôi bắt đầu lu mờ đi trong lúc bản thân đang có những suy nghĩ như vậy……
Có cảm giác như nhiều thứ trong tôi đang dần dần biến mất……
Ừ nhỉ, tôi thắc mắc chuyện gì sẽ diễn ra ở trường vào ngày mai nhỉ?
Liệu Matsuda và Motohama sẽ bị sốc? Liệu họ có khóc cho tôi không nhỉ? Không thể nào, không phải hai đứa chúng nó……
Bố, mẹ…… Con vẫn chưa làm gì để mà báo đáp công ơn sinh thành của hai người ạ……
Hơn nữa……nó sẽ không vui chút nào nếu như họ tìm thấy được đống tạp chí khiêu dâm mà tôi đã bí mật cất giấu sau khi tôi đã chết……
……Tại sao đến giờ khắc sinh tử mỏng manh như này thì tôi lại nghĩ đến những chuyện quái quỷ nhỉ……?
Tay tôi……vẫn còn cử động được……
Tôi chạm vào bụng rồi đưa tay đến gần mặt.
Màu đỏ…… Một màu đỏ thẫm. Đây là máu của tôi. Cả bàn tay tôi nhuốm một màu đỏ. Đây tất cả là máu của tôi.
Và rồi cô gái ấy bỗng bước vào trong tâm trí tôi.
Người mà tôi đang hình dung ra chỉ có thể là cô gái đó.
Người xinh đẹp với mái tóc đỏ thẫm ấy. Mỗi lần tôi thấy cô ấy, mắt tôi luôn bị hút bởi mái tóc ấy.
……Nếu như mà tôi chuẩn bị lìa đời, tôi ước điều đó sẽ xảy ra trong vòng tay của một cô gái xinh đẹp như vậy……
Tôi bắt đầu thấy rằng tôi đang ngoại tình người bạn gái Yuuma-chan của tôi vì có những suy nghĩ như này. Đợi đã, Yuuma-chan đó là người đã giết tôi mà…
Nhưng nếu mà tôi chết, thì tôi muốn chết sau khi được nắn ngực của Yuuma-chan……
Haha, những ảo tưởng biến thái của toi cũng không biến mất kể cả khi tôi sắp chết……
Aaah, mắt tôi ngày càng trở nên mờ đi nữa rồi……
Đây thực sự là kết cục của tôi ư……?
Khốn kiếp, đây thực sự là một cuộc sống buồn chán……
……Nếu như được tái sinh, tôi muốn được làm……
“Vậy cậu là người đã triệu hồi tôi.”
Đột nhiên, một ai đó xuất hiện trước mặt tôi, và rồi cô ấy nói với tôi.
Tôi không thể đoán được cô ấy là ai vì mắt tôi đã quá mù mờ rồi.
“Trông như cậu đang hấp hối nhỉ. Vết thương của cậu……ôi trời, có vẻ như thứ gì đó thú vị đang xảy đến với câu. Vậy đó là cậu…… Điều này thật là thú vị.”
Cô ấy đang cười như thể cô ấy đã tìm được thứ gì đó thu hút sự chú ý của cô.
……Tôi thắc mắc có cái gì mà vui đến thế……
“Nếu như cậu đang trên bờ vực của cái chết, thì tôi sẽ lấy nó. Mạng sống của cậu đấy. Kể từ bây giờ, cậu sẽ sống vì tôi.”
Trước khi tôi mất hẳn nhận thức và lịm đi, tôi đã nhìn thấy màu tóc đỏ thẫm ở trước mặt tôi.