High School DxD

chương 06

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Life. vs Power: Tôi Đã Đến Để Giữ Lấy Lời Hứa Của Mình!

Phần 1

Khi tôi tỉnh dậy, một trần nhà quen thuộc đập vào mắt tôi.

—Là phòng của tôi.

……Tại sao tôi lại ở đây?

Tôi cố lục lại trí nhớ trong vô vọng về những chuyện đã xảy ra.

……Đáng nhẽ tôi đang ở trong một trận đấu.

Trận [Rating Game] giữa Hội trưởng và Raiser. Nơi diễn ra là một bản sao chép lại của ngôi trường mà tôi hay lui đến.

Căn cứ của chúng tôi là khu trường học cũ, và tôi đang chạy ngang qua chiến trường cùng với Kiba và Koneko-chan, nhắm đến căn cứ của kẻ địch là khu trường học mới.

Koneko-chan gục ngã, Kiba và Akeno-san cũng lần lượt mà ngã xuống sau đó, và rồi——.

Tôi tập trung suy nghĩ lại một lần nữa.

Chuyện gì đã xảy ra với Hội trưởng!? Trận đấu!? Kết cục!? Liệu chúng ta đã đánh bại được Raiser!? Tại sao—tôi lại ở đây?

Khi tôi nhấc người dậy khỏi giường.

“Có vẻ như cậu đã tỉnh lại.”

Người phụ nữ ở bên cạnh tôi cất tiếng. Người hầu gái tóc ánh bạc, Grayfia-san.

“Grayfia-san! Trận đấu? Chuyện gì đã xảy ra với Hội trưởng!?”

“Raiser-sama đã chiến thắng trận đấu. Rias-ojousama đã đầu hàng.”

—! K-Không thể nào…… Cổ họng tôi như nghẹn ứ lại. Tôi không còn lời gì để nói vào lúc này nữa.

Tôi đã thua? Tôi đã bị đánh bại bởi Raiser?

—Thật đáng hổ thẹn.

Tôi thật là một con người đầy nhục nhã và bất tài……

Tôi đã cư xử quá kiêu ngạo và không làm được tích sự gì, để rồi bị hạ gục ngay trước mặt Hội trưởng……

Tôi yếu quá…… Tại sao tôi lại yếu đến nhường này……? Thậm chí rằng Asia cũng đã có thể tiếp tục sống như một con người nếu như tôi mạnh mẽ hơn từ trước.

Thậm chí là đối với Hội trưởng, nếu như tôi đã có thể sử dụng Sacred Gear tối ưu hơn, kết cục như thế này cũng đã không diễn ra……

Tôi không thể ngăn cản bản thân rơi lệ được. Cho dù Grayfia-san có đứng bên cạnh tôi, tôi không thể ngăn cản được luồng cảm xúc vỡ òa đang tràn ra bên ngoài này. Thật là bức xúc. Tôi cảm thấy nhục nhã cho bản thân. Tôi thật là kém cỏi và thảm hại……

“Buổi tiệc đính hôn của Tiểu thư và Raiser-sama đang diễn ra tại lễ đường của Địa phủ, được gia tộc Gremory tổ chức tại đó đấy.”

“......Kiba và những người còn lại ở đâu?”

“Họ đã đi cùng để hộ tống Tiểu thư. Những người không có mặt tại lễ đường mà liên quan đến họ là Issei-sama và Asia-sama.”

Asia? Vậy là Asia đã từ chối đi cùng.

“Bởi vì yêu cầu của Rias-sama, Asia-sama đã ở lại và chăm sóc cậu, Issei-sama. Cô ấy vừa xuống tầng dưới để lấy tấm khăn mới cho cậu.”

Tôi hiểu rồi. Vậy là Hội trưởng để Asia ở lại với tôi……

Có vẻ như tôi đã làm chị ấy lo lắng nhiều rồi.

Hội trưởng…… Lễ thành hôn…… Hiện chắc đang là phần giữa của bữa tiệc rồi……

“......Cậu cũng không thể chấp nhận điều này có phải không?”

Đó là điều mà Grayfia-san hỏi tôi.

“Vâng. Cho dù trận chiến đã kết thúc, tôi không tài nào có thể chấp nhận được sự việc này.”

“Cậu có biết rằng Tiểu thư Rias đã tuân theo quyết định của gia đình cô ấy?”

“Tôi hiểu điều đó! Tôi biết chứ! Nhưng cho dù có thể thì tôi—”

Điều mà Hội trưởng đã hết sức phản đối, tôi cũng không thể chấp nhận được nó! Tôi không muốn nhìn thấy cảnh Hội trưởng phải làm theo lời bố mẹ, trái với mong muốn của chị ấy! Tên khốn đó! Tôi không muốn trao Hội trưởng cho hạng người đó!

Tôi đã hiểu ra rồi. Đây là sự ghen tuông. Tôi đang cảm thấy vô cùng ghen tị với tên đàn ông khốn nạn đó!

“Fufufu.”

Đột nhiên, Grayfia-san lặng lẽ cười. Lần đầu tiên tôi được thấy nụ cười của cô ấy. Cô ấy luôn tỏ vẻ lạnh lùng và điềm tĩnh……

“Cậu là một người rất thú vị. Tôi đã gặp qua biết bao nhiêu con Quỷ, nhưng đây là lần đầu tiên tôi gặp được một người như cậu, người mà dùng khuôn mặt để phô ra bên ngoài những gì cậu nghĩ trong đầu, và hành động dựa vào những điều mà cậu tin tưởng. Chủ nhân của tôi, Sirzechs-sama, đã dõi theo nỗ lực của cậu trong trận đấu từ một nơi khác và nói rằng cậu là một cá nhân “đáng chú ý” đấy, cậu biết không?”

Thật luôn à? Maou-sama nghĩ như vậy về tôi sao? Nếu như anh trai của Hội trưởng, hay còn gọi là chúa Quỷ, nói tôi “thú vị”, tôi không biết phải phản hồi như thế nào nữa.

Grayfia-san lấy một tờ giấy ra. Có một vòng tròn ma pháp được vẽ trên đó.

“Vòng tròn ma pháp này cho phép cậu dịch chuyển đến đại sảnh của bữa lễ thành hơn của Gia tộc Gremory và Gia tộc Phoenix.”

——!

T-Tại sao cô ấy lại đưa thứ này cho tôi!?

“Tôi có một lời nhắn mà Sirzechs-sama gửi gắm đến cậu.”

Cô ấy ngừng lại chốc lát, và rồi nói với một khuôn mặt nghiêm túc.

“[Nếu như cậu muốn cứu lấy em gái tôi, thì hãy xông thẳng vào đại sảnh]. Đó là những gì ngài ấy nói. Ngoài ra còn có một vòng tròn khác ở mặt sau của tờ giấy. Hãy dùng đến nó khi cậu mang Ojou-sama trở về. Nhất định nó sẽ hữu ích cho cậu.”

............

Tôi không biết phải đáp lại như thế nào. Grayfia-san giao lại tờ giấy ấy cho tôi, sau đó đứng dậy và rời khỏi phòng.

“Khi cậu còn đang ngủ say, tôi cảm nhận được một nguồn sức mạnh đáng kinh ngạc sâu thẳm bên trong cậu, Issei-sama. Rồng là giống loài duy nhất mà đã không hợp tác với bất kể ai khác, dù đó có là Đức Chúa, Ác quỷ, hay Thiên thần sa ngã. Nếu như nó là sức mạnh đầy hãi hùng đó, thì—”

Grayfia-san ngừng ngay tại đó và rời khỏi phòng của tôi.

Chỉ còn mỗi mình tôi lẻ loi trong căn phòng…… Không cần phải nghĩ ngợi gì về điều đó nữa.

Tôi ngồi dậy khỏi giường và kiếm thứ gì đó để mặc. Và rồi tìm được bộ đồng phục mới toanh nằm ở trên bàn.

……Hóa ra là bộ cũ đã bị rách bươm trong trận chiến trước. Ai đó đã chuẩn bị sẵn cho tôi ư? Có phải là Grayfia-san? Hay là Hội trưởng? Cho dù người đó có là ai, tôi cảm ơn rất nhiều.

Sau khi tôi vừa mặc xong bộ đồng phục và cầm lấy tờ giấy trên tay, cánh cửa phòng mở ra và Asia tiến vào trong.

“——! Ise-san!”

Ngay khi Asia vừa thấy tôi, cô ấy làm rơi cả tấm khăn và chậu nước xuống sàn rồi nhảy vào lòng tôi.

Wow. Asia, có chuyện gì thế……? Tớ sẽ thấy xấu hổ nếu như cậu ôm lấy tớ bất thình lình như này đấy.

“Tạ ơn chúa. Tớ mừng quá. Cậu đã ngủ mê được hay ngày kể từ khi vết thương của cậu được chữa lành rồi…… Tớ đã nghĩ rằng cậu sẽ không bao giờ tỉnh giấc lại nữa…… Ise-san……”

Asia òa khóc trong vòng tay của tôi. Thật chứ, tôi lại để cô ấy khóc thêm một lần nữa rồi.

Tôi cố trấn an cô ấy trong khi đang xoa đầu cô.

Quan trọng hơn đó, tôi đã chìm sâu trong cơn mê suốt hai ngày……? Vậy là đã được hai ngày kể từ khi chúng tôi thua trận đấu nhỉ.

“Asia, nghe tớ này. Tớ sẽ đi đến chỗ của Hội trưởng ngay bây giờ.”

“!”

Cô ấy trông rất sốc trước phát ngôn của tôi. Dường như cô ấy hiểu được ý định của tôi là gì.

“......Nó không phải là……để chúc mừng chị ấy……có phải không?”

“Ừ, tớ sẽ mang Hội trưởng về. Không có khó khăn gì cả. Tớ đang giữ trong tay một tấm vé để đến lễ đường mà.”

“Tớ cũng đi nữa!”

Asia nói không chút lưỡng lự. Vẻ mặt của cô ấy vô cùng nghiêm túc. Chà……

“Không được. Cậu ở lại đây nhé, Asia.”

“Tớ không muốn! Tớ có thể sát cánh và chiến đấu cùng cậu mà, Ise-san! Tớ đã học được cách sử dụng ma thuật rồi! Tớ không muốn được người khác bảo vệ nữa!”

Asia nắm lấy tay tôi. Có vẻ như cô ấy đang nói rằng cô ấy không muốn rời xa tôi. Không, đó chắc chắn là điều cô ấy sẽ nói.

“Không. Cậu phải ở lại đây, Asia. Tớ sẽ mang Hội trưởng về. Cậu biết mà, chuyên môn Boosted Gear của tớ là để dành cho việc này mà. Không sao đâu. Tớ sẽ đánh bại Raiser một cách dễ dàng và—”

“Có sao đấy!”

Asia lên giọng. Giọng nói của cô ấy hòa lẫn với tiếng khóc.

Những giọt nước mắt tuôn trào từ hai đồng tử xanh ngọc lục của cô ấy, và cô ấy mang một khuôn mặt rất buồn bã.

“......Cậu sẽ bị đánh cho bầm dập, nhừ tử và đầy máu me một lần nữa…… Cậu sẽ phải trải qua toàn bộ nỗi đau đó lần nữa ư……? Tớ không muốn thấy Ise-san trong tình cảnh nó thêm lần nào nữa……”

Tôi đã nhận vào những chấn thương chí mạng khi tôi đưa Asia trở về từ những Thiên thần sa ngã và nhóm Mục sư lạc lối. Tôi cũng bị đánh cho tơi bời trong trận chiến với Raiser.

Tôi có lẽ đã chết nếu như tôi không được Asia chữa trị

cho.

Tôi còn có thể hình dung được khung cảnh Asia vừa chữa trị cho tôi vừa khóc nấc lên.

Có thể là kể từ nay, tôi sẽ tiếp tục làm cho cô gái này trải qua buồn đau nhiều hơn nữa.

Tôi tưởng tượng một chút về tương lai như vậy.

Trong khi đang nở một nụ cười lớn, tôi nắm lấy bàn tay của Asia.

“Tớ sẽ không chết. Nhất quyết là vậy. Tớ hứa đó. Cậu có nhớ lúc tớ cứu cậu, tớ vẫn còn sống không? Đó là lý do tại sao tớ sẽ ổn thôi. Tớ sẽ không chết. Tớ sẽ sống, và sẽ ở bên cậu kể từ bây giờ."

Asia gật gù trong khi đang chùi đi hàng nước mắt.

“......Vậy thì hứa với tớ thêm một điều nữa.”

“Hứa?”

“Làm ơn hãy chắc chắn cậu sẽ trở về cùng với Hội trưởng.”

Asia nói với tôi cùng với một nụ cười.

“Ừ, dĩ nhiên rồi.”

Khi tôi trả lời cô ấy như vậy, Asia nở một nụ cười vô cùng hạnh phúc.

À tôi nhớ rồi. Có một thứ mà tôi muốn hỏi Asia.

“Asia, sự thật là—”

Khi tôi nói với Asia về hoàn cảnh của tôi, cô ấy đồng ý và đi về phòng của cô ấy nhằm lấy một đồ vật cụ thể.

Giờ thì, điều còn lại là…… Tôi nhắm hai mắt lại, và thì cất lên tiếng nói trong lòng.

(Oi, bước ra đây nếu ông có thể nghe thấy tôi. Ông đang ở đây, có phải không? Welsh Dragon Ddraig! Nếu ông có mặt ở đây, tôi cần phải nói chuyện với ông. Bước ra đây đi!)

Tôi kêu gọi ông ấy ra. Chỉ trong chốc lát, một giọng cười kinh hãi vang vọng bên trong tôi.

[Đây, có chuyện gì đấy nhóc? Nhóc có chuyện gì muốn nhờ ta sao?]

Phần 2

SHINNNNNNNNNE......

Tôi dịch chuyển đến một nơi lạ lẫm với vòng tròn ma pháp Grayfia-san đưa cho tôi. Tôi nghĩ rằng tôi không thể được vận chuyển vì bản thân thiếu hụt ma lực, tuy nhiên thì có vẻ như tôi đã làm được, chắc là do vòng tròn này có thể hơi đặc biệt.

Tôi đảo mắt nhìn xung quanh nơi tôi xuất hiện. Nó là một hành lang cực kỳ rộng rãi. Trên tường có những dãy nến trải dài thẳng tắp đến cuối hàng lang này.

Ồ, cũng có một bức chân dung lớn của một người đàn ông với mái tóc đỏ thẫm ở trên tường. Liệu đây có phải là họ hàng của Hội trưởng không nhỉ

À, tôi không có thì giờ để lãng phí ở đây. Tôi đi thẳng về phía những tiếng ồn đang phát ra.

Và rồi một cánh cửa khổng lồ được mở ra. Có những nét điêu khắc lớn ở trên đó. …… Nó có phải là hình tượng của giống loài quái thú huyền bí nào đó không? Mà, lúc này thì nó cũng chả quan trọng gì.

Khi tôi nhìn vào bên trong từ cánh cửa, có rất nhiều Ác quỷ ăn mặc chỉnh tề và đang có một thời gian thoải mái. Những thứ như này cũng giống với những bữa tiệc của giới thượng lưu của loài người. Nói thế thôi, chứ tôi chưa bao giờ được tham dự một thứ như vậy cả. Bằng cách nào đó, tôi hình dung nó như thế này.

Tôi nhìn những tên Quỷ một cách chậm rãi và cố gắng tìm những gương mặt quen thuộc.

Tuy nhiên, nó thực sự là một đại sảnh rộng rãi. Nó còn lớn hơn cả sân tập của trường à? Trần nhà cao vời vợi. Chiếc đèn chùm khổng lồ trông thật đáng kinh ngạc. Vậy đây là sảnh đường mà những người từ gia đình của Hội trưởng chuẩn bị. Ôi trời, những người giàu có thật sự tuyệt vời. Tôi muốn có tước hiệu thật nhanh và trở thành một người có sức ảnh hưởng.

Khi tôi đang suy nghĩ những điều đấy, một màu đỏ thẫm lọt vào mắt tôi.

Một người phụ nữ có mái tóc đỏ thẫm được buộc lên—. Cô ấy diện trên mình một bộ đầm màu đỏ. Tôi đã biết ngay từ ánh nhìn đầu tiên rời. Tất nhiên. Đó là bởi vì, chị ấy là người mà tôi ngưỡng mộ—.

“Hội trưởnggggggggg”

Lúc mà tôi nhận ra, tôi đã gọi Hội trưởng to đến mức nó đã vang vọng suốt đại sảnh này. Điều đó thu hút lấy sự chú ý của những Ác quỷ xung quanh tôi, và Hội trưởng cũng nhìn về hướng tôi.

Giây phút đó, tôi không thể nào bỏ lỡ được khoảnh khắc của Hội trưởng mở to hai mắt và đổ một giọt lệ trên khóe mi.

Tôi cũng nhận ra rằng chị ấy cử động môi nói từ “Ise”.

Tên khốn Raiser, người đang đứng cạnh Hội trưởng, cũng chú ý đến tôi. Tên đó đang khoe mẽ bằng cách mặc một bộ tuxedo bảnh bao! Thế rồi tôi tuyên bố sau khi hít một hơi thật sâu.

“Gửi đến toàn bộ Ác quỷ Thượng cấp ở đây! Và anh trai của Hội trưởng, Maou-sama! Tôi tên là Hyoudou Issei đến từ Học viện Kuou! Tôi đến đây là để lấy lại Hội trưởng, Rias Gremory-sama!”

Đại sảnh đang trở nên náo loạn hơn.

Không thèm để ý đến họ, tôi tiến về phía Hội trưởng và Raiser.

“Này, ngươi! Ngươi có biết đây là——”

Một người trông như lính gác đến để chặn tôi. Tuy nhiên, cũng có những người đứng ra để ngăn cản lũ lính canh nữa.

“Ise-kun! Cứ để bọn tôi lo!”

Là Kiba. Kiba đang mặc một bộ tuxedo trắng.

“......Anh đến trễ.”

Một cô gái có thân hình nhỏ nhắn đang mặc một bộ váy bước ra để ngăn đám bảo vệ lại.

“Ara ara, vậy là em cuối cùng cũng xuất hiện.”

Akeno-san đang mặc một bộ kimono trông khá đắt tiền cũng có mặt. Tất cả bọn họ đang ngăn cản những người cố chặn đường tôi.

“Cảm ơn.”

Tôi thầm cảm ơn họ và tiến đến chỗ Raiser một cách tự tin. Khi tôi đứng trước mặt hắn, tôi nói một cách thẳng thừng.

“Trinh tiết của Hội trưởng—Rias Gremory-sama thuộc về tôi!!”

“............!!”

Raiser có một biểu cảm mà không tài nào giải thích thành lời được.

“Điều này là có ý gì vậy, Raiser?”

“Này, Quý cô Rias. Như thế này là sao vậy?”

Họ hàng và những người quyền lực đang có những biểu cảm đầy lo âu và họ đang hoảng loạn. Vậy là Ác quỷ, cũng như con người, bị bối rối khi đối mặt những thứ không ngờ tới được nhỉ.

“Nó là một sự kiện mà ta tổ chức.”

Khoảnh khắc đó, một người đàn ông với mái tóc đỏ thẫm mà đang ngồi ở tít phía sau tiến đến chỗ chúng tôi. Đó là người mà đã được vẽ trong bức chân dung được treo ở hành lang. Ông ta trông giống Hội trưởng……

“Onii-sama.”

Hội trưởng gọi người đàn ông đó như vậy. Đợi đã, Onii-samaaaaaaa!?

V-Vậy người này là…… M, M, M, M, Maou Sirzechs Lucifer-sama!?

“Ta muốn thấy sức mạnh của Rồng, nên ta đã nhờ Grayfia.”

“S-Sirzechs-sama!? Ngài không thể làm một chuyện thiếu trách nhiệm như thế này được!”

Tôi không biết họ hàng của ông ấy là ai, nhưng một người đàn ông trung niên đang hoảng sợ.

“Chuyện rồi sẽ ổn thôi. Trận [Rating Game] lần trước đã rất giải trí. Nhưng nó có hơi bất lợi cho em gái tôi, người mà không có chút kinh nghiệm gì về trò chơi, khi phải đối đầu với Raiser-kun là một thiên tài của Nhà Phoenix.”

“......Vậy Sirzechs-sama, ý của ngài là trò chơi lần trước không công bằng sao?”

“Không, không, không hề. Nếu như một Maou như ta đây nói điều như thế, thì ta sẽ làm mất mặt những quý tộc lão làng mất. Mối liên kết giữa những Ác quỷ Thượng cấp suy cho cùng thì cũng quan trọng mà.”

Maou-sama nói với một nụ cười. Từ cách mà ngài ấy nói chuyện, ngài ấy đang che chở cho Hội trưởng sao?

“Vậy thì Sirzechs. Con muốn làm gì với chuyện ấy?”

Một người đàn ông đứng tuổi khác với mái tóc đỏ hỏi Maou-sama. Màu đỏ thẫm……có phải là bố của Hội trưởng!?

“Thưa Cha, con muốn biến bữa tiệc thành hôn của người em gái dễ thương của con thành một bữa tiệc hoàng nhoáng ạ. Rồng đối chọi với Phượng Hoàng. Cha có nghĩ nó là một sự kiện hoàn hảo nhất không?

Khuấy động bữa tiệc này bằng cách mở một trận đấu giữa những sinh vật huyền thoại. Không có loại hình giải trí nào mà có thể vượt qua được đâu Cha.”

Mọi người trong sảnh im bặt đi sau lời nói của Maou-sama. Rồi Sirzechs-sama nhìn về phía tôi.

“Long Thủ-kun. Cậu có sự cho phép của chúng ta rồi đấy. Raiser, cậu có thể phô trương sức mạnh của cậu một lần nữa trước mặt Rias và ta không?”

Nghe thấy lời ước của Maou-sama, Raiser nở một nụ cười không chút sợ hãi.

“Được thôi ạ. Không thể nào mà thần có thể khước từ nếu Sirzechs-sama đã nhờ tôi như vậy. Raiser đây sẽ trình diễn một lần cuối cùng trước khi kết hôn!”

……Có vẻ như hắn đang rất háo hức để làm chuyện này. Như vậy, sân khấu cho trận đấu giữa hai chúng tôi đã được sắp đặt.

Điều còn lại duy nhất là tôi chiến thắng thôi! Tôi đang phấn chấn tinh thần, và Maou-sama hỏi tôi.

“Long Thủ-kun, cậu có muốn phần quà gì khi cậu thắng trận không?”

“Sirzechs-sama!?”

“Ngài đang nói gì thế ạ!?”

Những người trong dòng tộc bắt đầu đánh giá lời đề nghị của Sirzechs-sama. Tuy nhiên—.

“Cậu ta là một Ác quỷ, vậy nên chúng ta cần phải trao cho cậu ấy thứ gì đó phù hợp bởi vì chúng ta đang nhờ cậu ấy làm điều gì đó cho ta. Giờ thì, ta có thể cho cậu bất cứ thứ gì. Tước vị? Hay là người phụ nữ xinh đẹp nhất?”

Maou-sama hỏi tôi trong khi đang phớt lờ những giọng nói xung quanh ngài ấy.

—!

Đó là lời đề nghị tuyệt vời nhất mà tôi có thể đòi hỏi. Giấc mơ của tôi nằm gọn trong đó. Một tước vị. Và người phụ nữ đẹp nhất. Chỉ với một từ tôi có thể có được một trong hai thứ đó. Tuy nhiên, tôi đã quyết định từ trước về thứ mà tôi sẽ ước lấy.

“Tôi cầu xin ngài trả lại Rias Gremory lại cho tôi.”

Maou-sama làm một khuôn mặt rất hạnh phúc khi tôi trả lời ngài ấy không chút do dự.

“Được thôi. Nếu như cậu thắng, cậu có thể mang Rias theo với cậu.”

Qua cuộc trò chuyện này, trận đấu giữa Raiser và tôi đã được quyết định rằng nó sẽ diễn ra tại đại sảnh này.

“Cảm ơn ngài rất nhiều.”

Tôi cúi đầu trước Maou-sama đang quay về nơi tận cùng của căn phòng rộng lớn này.

Phần 3

Trung tâm của căn phòng này đã được dọn sạch vô cùng nhanh chóng.

Những Ác quỷ đang đứng xung quanh khoảng không gian đó, nhìn với đôi mắt chăm chú. Những thành viên câu lạc bộ đang ngồi chung một chỗ với Hội trưởng, Maou-sama cũng ngồi bên cạnh chị ấy.

Còn về phía bên Nhà Phoenix, dòng họ, hầu cận của họ, và em gái của Raiser đang ngồi ở phía đối diện.

Còn tôi và Raiser đang đối đầu với nhau tại vị trí trung tâm của không gian đó. Vậy ra đây ắt hẳn là vòng đấu của Ác quỷ. Tôi đã có sẵn Boosted Gear trên cánh tay trái. Raiser nở một nụ cười tự tin.

“Hãy bắt đầu.”

Quỷ nhân phụ trách trận đấu đã ra hiệu bắt đầu trận đấu. Trận chiến bắt đầu! Không còn đường lui nữa rồi! Ừm, tôi chỉ cần chiến thắng! Nhưng trước khi điều đó xảy ra!

Raiser, người có đôi cánh lửa, chỉ vào găng tay của tôi.

“Tất cả khả năng của ngươi đã bị lộ hết rồi. Một Sacred Gear liên tục nhân đôi sức mạnh của người dùng, [Boosted Gear]. Ngoài ra, có vẻ như ngươi đã đạt được khả năng mới có thể chuyển sức mạnh nhân lên vào một vật thể hoặc đồng minh của ngươi.”

Vậy hắn ta biết về khả năng của [Boosted Gear Gift].

Yeah, tôi đã mong đợi điều đó. Ngoài ra, “Gift” mạnh gấp triệu lần nếu tôi chiến đấu với đồng minh của mình. Tôi nở một nụ cười lớn với Hội trưởng.

“Hội trưởng. Em sẽ kết thúc nó trong 10 giây.”

“......Ise?”

Hội trưởng có một khuôn mặt hoài nghi. Sẽ ổn thôi mà. Em sẽ trình diễn cho chị thấy ngay bây giờ.

“Ngươi khá to mồm khi nói rằng ngươi sẽ kết thúc trận đấu trong vòng 10 giây đấy. Vậy thì ta sẽ kết liễu ngươi trong vòng 5 giây. Nó sẽ không như lần trước đâu, [Tốt] của Rias!”

Raiser Phoenix! Tôi sẽ nghiền nát ông bằng tất cả những gì tôi có!

“Hội trưởng! Hãy cho phép em sử dụng “Thăng cấp” ở đây ạ!”

Hội trưởng gật đầu trước yêu cầu của tôi.

HEART BEAT.

Tôi nghe được tiếng động bên trong tôi. Cảm giác này là sự chấp thuận của Hội trưởng cho phép tôi sử dụng “Thăng cấp”.

“[Thăng cấp]! [Hậu]!”

Nói rồi tôi thăng cấp lên quân cờ tối thượng! Tôi có thể cảm nhận được luồng sức mạnh đang tuôn chảy bên trong tôi! Điểm khởi đầu của trận đấu này cũng sẽ là điểm cao trào! Đòn tiếp theo đây! Làm thôi, Xích Long Đế Vương! Làm thôi, Sacred Gear của tôi!

“Hội trưởng!”

Tôi hét lớn về phía Hội trưởng.

“Em không có tài năng kiếm thuật như Kiba! Em cũng không phải thiên tài trong việc sử dụng ma lực như Akeno-san! Em không có sức mạnh điên rồ như Koneko-chan, hay cũng không có năng lực hồi phục như Asia! Cho dù vậy, em vẫn sẽ trở thành “Quân Tốt mạnh nhất”!”

Em hứa. Em hứa với chị đó Hội trưởng!

“Vì chị, em sẽ đánh bại cả Chúa! Với Boosted Gear này! Vũ khí duy nhất của em! Em đảm bảo rằng em sẽ bảo vệ chị!”

Em chắc chắn sẽ bảo vệ được chị và trở nên mạnh mẽ hơn cùng với những chiến hữu của mình!

“Shiiiiiine!! Over Boost!!”

[Welsh Dragon over booster!!!]

Viên ngọc trong găng tay tỏa ra một ánh sáng đỏ.

Ánh sáng đó chiếu sáng khắp cả căn phòng. Một luồng hào quang bí ẩn mang màu đỏ thẫm bao phủ lấy tôi.

—Sức mạnh này.

—Sức mạnh của ông đang tràn vào bên trong tôi.

[Ờ, dùng nó đi. Tuy nhiên, chỉ trong 10 giây thôi đấy. Cơ thể của nhóc không thể chịu đựng hơn được nữa đâu.]

Tôi biết điều đó rồi, Xích Long-san. Tôi sẽ xoay sở nó trong 10 giây!

[Đúng rồi đấy. Với 10 giây cậu có thể—]

Ừ, nếu tôi có 10 giây tôi có thể—.

“Chúng ta có thể hạ gục được hắn!!”

Tôi nhảy về phía trước trong khi tỏa ra một luồng hào quang đỏ.

Cơ thể tôi được trang bị với một bộ giáp đỏ. Một bộ giáp toàn thân với mô típ là một con Rồng.

Cả bộ giáp đều có hình dáng sắc nhọn. Găng tay mà luôn nằm bên cánh tay trái cũng được trang bị ở cánh tay phải của tôi.

Viên ngọc hiện hữu trên găng tay cũng xuất hiện ở cả hai tay, vai, đầu gối và ở giữa trước ngực.

Ở trên lưng có thứ gì đó kiểu như một động cơ tên lửa thúc đẩy.

“Một bộ giáp!? Ngươi đã làm cho sức mạnh của Sekiryuutei tạo thành một hình thể vật lý ư!?”

Raiser đang bị sốc. Lời nói của hắn ta thật tinh tường.

Ừ thì, trông tôi cũng giống một Xích Long bản nhỏ. Thậm chí là khuôn mặt tôi cũng được bộ giáp bao phủ lại.

“Đây là sức mạnh của Vua của loài Rồng! Balance Breaker, [Boosted Gear Scale-mail]! —Nếu như anh muốn ngăn tôi, đi mà hỏi Maou-sama đi! Suy cho cùng thì đây có vẻ như là “Bí thuật bị ruồng bỏ”!”

Khả năng của bộ giáp này là giải phóng sức mạnh hủy diệt trong 10 giây.

Một khi đã được giải phóng, tôi sẽ trở nên vô hình trong 10 giây.

Tuy nhiên, có một rủi ro cực kỳ lớn. 10 giây sau khi giải phóng chiêu thức này, tôi sẽ không thể sử dụng Sacred Gear ba ngày sau đó. Đó là cách mà Xích Long— Ddraig, giải thích cho tôi. Cho nên nó là một cách thức vô hình “được ăn cả, ngã về không”.

[X]

Máy đếm đã bắt đầu rồi. Vì nó đã được kích hoạt, không còn thì giờ để lãng phí nữa!

Tôi sẽ kết thúc nó tại đây, Raiser Phoenix!

Tôi nâng một khoảng cách nhỏ giữa hai tay trong khi áp sát chúng lại, và sau đó tạo ra một khối ma lực giữa hai tay.

Tôi bắn nó ngay lập tức về phía Raiser.

Ma lực được tạo ra từ lòng bàn tay của tôi trở nên to lớn và đi về phía Raiser!

Một lượng ma lực khổng lồ! Nó to đến mức chiếm khoảng một nửa kích thước của hội trường này. Ngay cả tôi, người đã bắn nó, cũng bị sốc!

"Nó quá lớn!"

Vì kích thước của nó quá cỡ, nên đã lừa được dự đoán của Raiser, anh ta chọn cách trốn tránh thay vì nhận lấy nó.

—Cơ hội đến với tôi rồi!"

[IX]

Quá trình đếm ngược đã bắt đầu rồi đấy. Tôi biết rồi. Đừng hối thúc tôi nữa!

Tôi nhảy đến nơi mà Raiser khả năng cao sẽ đi đến.

Chiếc động cơ tọa lạc ở phía sau bộ giáp giải phóng một chút ma lực. Ngay lúc đó, một tốc độ bùng nổ được bắn ra.

Bởi vì lực G, tôi không thể cử động cơ thể, thế nhưng nó đã làm giảm khoảng cách giữa tôi và Raiser.

Bởi vì tôi đang tiến đến những vị trí anh ta đã đi qua trước đi với một tốc độ đáng kinh ngạc, Raiser có một khuôn mặt bàng hoàng, và anh ta vào một tư thế trong khi không có bất kì phương pháp phản công cho nó.

Tôi sẽ tấn công ở đây! Ừ thì đó là điều tôi muốn nói, nhưng nếu tôi không làm gì thì tôi—.

CRAAAAASH!

Tôi đâm sầm vào bức tường. Thật là một sự thất vọng! Cơ hội đã ở đó rồi!

Khi tôi đâm thẳng vào, tôi đã che chắn bản thân bằng hai cánh tay, cho nên cơ thể không có chút sát thương nào cả. Ngược lại, thì có một cái lỗ lớn ở trên tường.

Thật tuyệt vời! Cả cơ thể và bộ giáp không bị thương gì, mặc dù đâm thẳng vào một bức tường với tốc độ khủng khiếp đó! Với bộ giáp cứng cáp này, liệu nó đó chắc rằng đối phương của tôi sẽ nhận lấy sát thương chí mạng nếu như tôi chỉ đơn giản đâm vào người họ với tốc độ đó?

[VII]

8 giây nữa!

Tôi đứng dậy và phủi đi những mảnh vỡ của bức tường và đối mặt với Raiser một lần nữa.

Raiser trở nên thận trọng hơn trước sau khi nhìn thấy những đòn tấn công của tôi vừa rồi.

Cơ thể của anh ta bắt đầu được bao phủ trong một hào quang cầu vồng. Tôi có thể cảm nhận được nguồn ma lực khổng lồ qua lớp da của tôi.

“Thằng nhóc Sekiryuutei khốn kiếp! Xin lỗi nhưng ta sẽ không nương tay nữa đâu! Ta không muốn thừa nhận nó đâu, nhưng ngay bây giờ ngươi là một con quái vật! Trước mặt chủ nhân của ngươi, Rias, đi chết điiiiiii!”

Một đôi cánh lửa to lớn xuất hiện trên lưng của Raiser đang hống lên. Có một cơn lốc lửa đang bao vây anh ta và cả hội trường bị vây quanh bởi một ngọn lửa dữ dội.

Nó mãnh liệt đến mức mà kể cả những Ác quỷ trong hội trường này bắt đầu tạo ra một lớp chắn để bảo vệ bản thân họ. Điều này ắt hẳn rằng sẽ không còn một mảnh vụn nào còn sót lại nếu bạn đụng trúng thứ đó.

“Hỏa điểu và Fenghuang! Ngọn lửa địa ngục của gia tộc ta mà đã được khen ngợi giống với ngọn lửa của một Phoenix! Nếm thử nó bằng cơ thể của ngươi và trở thành tro tàn đi!”

Raiser được bao bọc trong lửa xông thẳng đến tôi vô cùng nhanh chóng. Có một lượng lửa lớn đến mức bất thường đang ở ngay trước mặt tôi.

Cái bóng giống với một con hỏa điểu khổng lồ.

Khối lửa mãnh liệt này được tạo ra từ đôi cánh của hắn ta. Liệu chuyện tồi tệ sẽ xảy ra nếu như tôi chạm vào nó chứ?

[Ngọn lửa của con chim bất tử Phoenix cũng có thể để lại vết xước trên lớp vảy của Rồng. Sẽ không phải là ý hay nếu tiếp tục bị đánh trúng.]

Là vậy sao, Ddraig?

Nhưng tôi không thể làm thế. Người đó đang nhìn.

Tôi sẽ ngăn đòn tấn công đó lại trong khi Hội trưởng đang nhìn về phía tôi!

“Không đời nào tôi sẽ bị thiêu rụi bởi ngọn lửa chập chờn của anh đâu!”

Tôi chạy thẳng về phía anh ta trong khi đang hét lớn! Động cơ trên lưng tôi bắn ra những ngọn lửa tạo từ ma lực!

HIT!!

Khi cả hai nắm đấm của nhau đấm thẳng vào mặt nhau, nó làm rung lắc cả hội trường bởi xung chấn được tạo ra bởi hai nguồn sức mạnh của chúng tôi va chạm vào nhau. Tại trung tâm của hội trường, tôi và Raiser bắt đầu trao đổi những cú đấm.

Guu! Tôi bị giật bởi một xung chấn nặng nề mỗi lần đòn đánh của hắn ta đánh trúng tôi!

Và rồi một ngọn lửa nóng rực tấn công tôi! Nóng quá! Khốn thật! Nóng quá mức tưởng tượng rồi đấy! Nhiệt độ của ngọn lửa tôi cảm nhận được từ nắm đấm của Raiser. Nếu như tôi không có bộ giáp này trên người, thì có lẽ tôi đã thực sự không còn lại một mảnh xương nào.

Tôi sợ! Tôi muốn rời khỏi đây! Tôi không muốn chết! Tôi càng trao đổi nhiều cú đấm với Raiser, tôi càng nhận ra sự khác biệt giữa thực lực của hai chúng tôi.

Khi tôi cởi bỏ lớp giáp này, sự khác biệt về sức mạnh giữa tôi và Raiser sẽ như kiến và voi. Suy cho cùng thì, tôi chỉ là một Ác quỷ Hạ cấp tầm thường và anh ta là một Ác quỷ thượng cấp. Có thể anh ta nhận ra rằng tôi đang cảm thấy sợ hãi, cho nên Raiser cười khểnh.

“Ngươi sợ rồi à!? Ngươi sợ ta rồi à!? Tất nhiên rồi! Ngươi đơn thuần chỉ là một cục rác nếu như ngươi không có Boosted Gear! Nếu như ngươi không có bộ giáp đó, thì ngươi đã phải bỏ ngang từ trước khi nắm đấm của ta chạm vào người! Đúng rồi đấy! Nếu như cởi bỏ cái găng tay đó, thì ngươi không còn giá trị gì cả!”

Anh ta đang nói những gì anh ấy muốn! Nhưng mà anh ta đúng! Nếu như anh lấy chiếc găng tay này khỏi tôi, thì tôi sẽ không còn gì cả!

[VII]

Trận chiến căng thẳng giữa những Ác quỷ. Nỗi sợ vùi dập lấy toàn thân tôi. Tôi không muốn trải nghiệm thứ gì đó đáng sợ như thế này!

Nhưng!

Tôi lôi ra một món đồ mà tôi đã giấu trong một phần của găng tay.

BANG!!

Nắm đấm trúng thẳng vào mặt của Raiser với một cú phản đòn vào mặt. Raiser ngả người ra sau.

“Nó không có tác dụng với—”

Cough!

Có rất nhiều máu chảy ra từ miệng của Raiser. Đòn đánh của tôi là chí mạng lên Raiser.

Tất nhiên rồi. Bởi vì tôi đang cầm thứ này ở trên tay mà.

Tôi mở bàn tay ra, và cho Raiser thấy thứ tôi đang cầm trên tay!

“Thánh giá!? Ngươi có một thánh giá ư!?”

Raiser trở nên phát hoảng. Tôi thậm chí có thể nghe thấy những tiếng hét của Ác quỷ ở bên trong hội trường này.

Đúng vậy, một đồ vật mà Ác quỷ bị khắc chế. Thánh giá. Tôi đã đấm Raiser trong khi đang nắm lấy nó.

Nó là thứ mà tôi mượn từ Asia. Tôi có được nó từ cô ấy trên đường đến đây mà tôi đã giấu nó đi.

[VI]

“Tôi đã đấm anh trong khi tăng cường hiệu ứng của cây thánh giá này bằng Sacred Gear của tôi. Một đòn tấn công thần thánh mà đã được tăng cường rõ rệt còn có thể dùng lên những Ác quỷ Thượng cấp. Cho dù anh có là một Phoenix bất tử, anh cũng sẽ không thể nào hồi phục từ đòn đánh này một cách dễ dàng, có phải không?”

“Thật vô lý! Thánh giá mang lại nỗi đau thấu trời cho Ác quỷ! Cho dù ngươi có mang một bộ giáp Rồng, chạm vào nó là hoàn toàn ngu xuẩn—.”

Ngay vào lúc đó, Raiser nhận ra sự thay đổi trên cánh tay trái của tôi lần đầu tiên. Bạn sẽ không nhận ra cánh tay trái của tôi chỉ là một phần của áo giáp Rồng đang bao phủ lấy toàn thân của tôi, nhưng bạn sẽ có thể nhận ra nó nếu như bạn nhìn nó đủ lâu.

Sự khác nhau giữa toàn bộ giáp trông giống như nó được làm ra từ vật chất vô cơ, và cánh tay trái đang liên tục tỏa ra xung kích.

“......Ngươi đã cho đi cánh tay trái……cho con Rồng đang trú ngụ trong găng tay……? Vậy đó là lý do cho nguồn sức mạnh điên rồ đó……!”

“Ờ, đúng vậy. Tôi đã cho đi cánh tay trái để sử dụng sức mạnh này trong một khoảng thời gian tạm thời. Cánh tay trái của tôi là cánh tay của một con Rồng thực sự. Đó là tại sao mà thánh giá không có tác dụng với tôi.”

Đánh đổi cánh tay trái là sự hi sinh cần thiết để sử dụng sức mạnh tuyệt đối của Ddraig. Tôi đã cho đi cánh tay trái của mình nên tôi có thể đánh ngang cơ với Raiser. Găng tay này cũng đã trở thành một phần với cánh tay trái của tôi.

“Nếu như người làm thế, vậy thì cánh tay trái của ngươi sẽ không quay trở lại bình thường đâu! Ngươi biết điều đó mà!?”

“Thì sao cơ chứ?”

[V]

Lần đếm ngược đang giảm dần trong khi chúng tôi đang tán nhảm về những thứ vô bổ.

“Hội trưởng sẽ quay lại chỉ với một cánh tay của một người như tôi, anh biết đấy? Nó là một giao dịch khá rẻ đấy, anh không nghĩ thế sao?”

Đôi mắt của Raiser thay đổi sau khi nghe những gì tôi vừa nói.

“Ngươi điên rồi…… Vậy đó là lý do ngươi có thể đánh trúng những cú đấy mà không có một chút do dự nào…… Ngươi thật là đáng sợ. Lần đầu tiên ta đã trở nên sợ ngươi thật rồi đấy. Và vì thế!”

Cả hai cánh của Raiser trở nên rực lửa hơn nữa.

“Ta sẽ đánh bại ngươi bằng những gì ta có!”

Hỏa điểu—. Anh ta xông thẳng về tôi trong khi xung quanh đang bị nuốt chửng bởi lửa.

Tôi sẽ không thua! Tôi chắc chắn sẽ không thua!

[IV]

“Uoooooooooooooooo!”

Tôi dồn toàn bộ sức mạnh vào cây thánh giá tôi đang cầm trên tay! Một cú đấm! Tôi sẽ dồn mọi thứ vào trong cây thánh giá này! Nắm đấm của Raiser! Và nắm đấm của tôi! Chúng va vào nhau!

FLASH!

Sự đối chọi giữa hai sức mạnh phi thường. Một tia ánh sáng chớp nhoáng được tạo ra từ sự va chạm ấy làm mù mắt tôi!

Tôi cũng có thể cảm nhận được cảm giác của những thứ tôi đang mặc dần tan biến. Một cảm giác tương tự với khi bạn cởi áo mưa xuống khi bạn về đến nhà trong một hôm trời mua. Na ná như vậy đấy.

Đồng thời tôi có thể cảm nhận được sức nóng đang vây quanh lấy cơ thể tôi. Nó nóng như điên vậy! Từ trước đến giờ tôi chưa từng cảm thấy thứ gì nóng như thế này!

Khi tôi lấy lại được tầm nhìn tôi đã nhận ra được sự thay đổi bên trong tôi.

–Bộ giáp biến mất rồi!

Bộ giáp của Xích Long đang bao phủ toàn bộ da thịt của tôi đã biến mất! Cơ thể không có sự bảo hộ. Thứ còn lại duy nhất trên người tôi là cánh tay trái của Rồng.

Cây thánh giá mà dường như bị đánh văng đi trong đòn đánh trước đó đang nằm trên sàn cách xa tôi một chút.

Này Long Đế Vương! Ý nghĩa của việc này là sao hả!?

Vẫn chưa điểm 10 giây cơ mà! Tại sao bộ giáp lại biến mất!? Đợi đã, ông đang nói với tôi rằng cái giá tôi phải trả chỉ cho phép tôi sử dụng nó được ngần ấy thời gian thôi ư!?

[Không. Cái giá cậu trả để nhận lấy sức mạnh của tôi là đủ rồi. Nhưng chỉ số cơ bản của cậu là quá thấp để điều khiển sức mạnh của tôi. Cậu thiếu đi sự rèn luyện.]

Khốn thật! Tôi đã tập luyện đến mức đấy với mọi người vậy mà tôi vẫn thiếu hụt ư!?

[Nó không là gì khi so với cuộc sống dai dẳng của một Ác quỷ. Rèn luyện của Ác quỷ đồng nghĩa với thứ gì đó nếu như cậu rèn luyện trong hàng chục năm.]

Ah, khốn kiếp! Tôi không cần thứ như vậy ngay bây giờ!?

Hãy cho tôi áo giáp thêm một lần nữa! Lần này tôi phải trả giá bằng thứ gì!? Mắt của tôi!? Chân của tôi!? Tôi sẽ cho ông bất cứ thứ gì!?

[Sử dụng áo giáp thứ hai trong thời gian ngắn này là không thể đối với cậu bây giờ.]

......Vì tôi yếu sao......? Chết tiệt, tại sao tôi lại trông kém ngầu như vậy vào những thời điểm quan trọng......?

Đó là điều duy nhất mà một kẻ vô dụng như tôi có thể làm!

[Ngay khi sức mạnh của áo giáp biến mất, ta đã chuyển một chút sức mạnh sang viên ngọc. Cậu có thể áp đảo Raiser Phoenix trong một thời gian ngắn, nhưng đó là tất cả. Để đánh bại những người thuộc tộc Phoenix—.]

Tôi phải đánh bại anh ta hàng trăm lần hoặc loại bỏ anh ta bằng sức mạnh tuyệt đối.

[Yeah. Đáng buồn thay, cậu sẽ không thể đánh bại anh ta nhiều lần với sức mạnh hiện tại của găng tay. Ngay cả sức mạnh được nhân lên cũng còn xa mới đạt đến “sức mạnh tuyệt đối”. Bạn không có cả hai.]

GRIP!

Tôi bị nắm chặt cổ áo. –Nó là Raiser. Tôi bị nhấc lên khỏi mặt đất trong khi bị bóp cổ.

Raiser bóp cổ tôi mạnh mẽ trong khi nhếch mép. Nó đau quá……

“Ta khen ngươi đã làm rất tốt cho một [Tốt]. Ngươi đã làm rất tốt. Thành thật mà nói, ta không nghĩ ngươi sẽ làm tốt đến nhường này. Sức mạnh của Long Thủ, ta đã có thể nếm trải được nó với cơ thể của chính mình. Nếu như cậu có một năm, không, sáu tháng để cho cậu làm quen với sức mạnh Rồng của bản thân thì ta đã thua cuộc rồi.”

……Anh ta không có vẻ như đang đùa giỡn. Anh ta có một gương mặt nghiêm túc.

Nếu nó chỉ duy nhất có sáu tháng……thì đợi cho cuộc hôn nhân thêm sáu tháng nữa đi!

Đó là điều mà tôi muốn nói.

Quần áo của Raiser đã rách rưới và cơ thể thì thấm mệt rồi. Như tôi nghĩ, cho dù Raiser có khả năng hồi phục cực kỳ cao, tốc độ để chữa lành vết thương từ những đòn tấn công thần thánh cũng phải khá lâu.

Đôi cánh lửa của anh ta nhỏ hơn trước. Vậy là anh ta đã nhận khá nhiều thiệt hại từ tôi......

“Không có gì phải xấu hổ cả. Tôi sẽ huấn luyện cậu sau khi tôi

trở thành phù rể của Rias. Cậu sẽ trở thành một Ác quỷ mạnh mẽ.”

Im đi! Đó không phải là chuyện của anh!

“Bây giờ, đã đến lúc tôi cho cậu ngủ. Cậu sẽ bất tỉnh trong một

thời gian ngắn. Khi cậu tỉnh dậy, buổi lễ sẽ đã kết thúc an toàn. Cậu không muốn phải chịu đựng thêm nữa, phải không? Tôi không phải là một tên bạo dâm, vì vậy tôi sẽ kết thúc ngay lập tức.”

Raiser tạo ra một khuôn mặt cho thấy anh ta đã xác nhận chiến thắng của mình. Tôi sẽ thua à? Không, điều đó sẽ không thể tha thứ được.

—Làm ơn hãy chắc chắn cậu sẽ quay trở về với Hội trưởng-san.

Ừ tớ biết mà Asia.

—Trước tiên, hãy nhắm đến việc trở thành quân [Tốt] mạnh nhất.

Vâng, em biết rồi Hội trưởng!

Hãy về nhà cùng nhau nào. Akeno-san, Kiba, Koneko-chan, Asia, và em đang chờ đợi chị trở về đó!

Đó là lý do tại sao—.

Tôi lấy từ trong túi ra một vật thể nhỏ.

“Để dập tắt lửa thì bạn cần nước, nhỉ!?”

Thứ tôi cầm trên tay là một lọ nước nhỏ chứa trong đó là nước thánh. Đây là một thứ khác mà tôi đã chuẩn bị trước khi đến đây.

Một vật phẩm không có hiệu quả quá lớn lên Ác quỷ Thượng cấp. Nếu như những ác quỷ ở hội trường thấy thứ này, thì họ đều sẽ chỉ cười bằng mũi của họ thôi. Tuy nhiên, mặt của Raiser trở nên tái nhợt đi.

Đúng rồi. Thứ mà tôi sở hữu ở cánh tay trái là gì? Khả năng mà cánh tay trái tôi có thể làm là gì?

Trả lời tôi đi, Raiser Phoenix!

“Khốn kiếp!”

Cánh tay của Raiser mà đang bóp nghẹt tôi đang trở nên mạnh mẽ hơn nữa. Ku, cổ họng tôi sắp vỡ vụn rồi……nhưng mà trước khi điều đó xảy ra!

Tôi mở nắp đậy ra và rắc vài giọt nước thánh lên Raiser.

Và rồi nhân thêm hiệu quả của nước thánh! Đến mức độ mà Quỷ Thượng cấp không thể làm ngơ được!

“Boosted Gear Gift!”

[Transfer!!]

Sức mạnh được nhân lên đó truyền từ trong găng tay đến những giọt nước thánh trên cơ thể của Raiser.

“Chế—.”

Nó đã quá muộn lúc Raiser nhận ra được đòn tấn công của tôi. Sức mạnh được truyền tải đi tăng thêm hiệu ứng của nước thánh lên cơ thể của Raiser.

BOIL!

Âm thanh của nước bốc hơi từ ngọn lửa vang vọng xuyên suốt hội trường này.

Đôi cánh lửa của Raiser bắt đầu trông kỳ quặc vì anh ta không thể giữ được hình dáng của nó.

Nước thánh thiêu cháy cơ thể Raiser một cách mãnh liệt. Có khói bốc ra từ toàn bộ cơ thể của anh ta.

Tôi thoát khỏi anh ta và lập tức giữ khoảng cách trong khi cầm lấy cổ họng của tôi. Thật chứ, anh ta bóp cổ tôi chặt thật!

“Ugaaaaaaaaaaaaaaaah!”

Raiser bắt đầu gào thét với tác dụng của nước thánh.

“......Liệu hắn ta có chết không?”

[Không, cho dù hiệu quả của nước thánh đã được gia tăng, nó sẽ không đơn giản để giết ai đó trong gia tộc Phoenix đâu.]

Có phải như vậy không, Ddraig?

[Tuy nhiên, tác dụng của nước thánh làm hao mòn đi thể lực và ý chí chiến đấu của chúng rất nhiều. Cho dù đó có là một Phoenix có thể sống lại từ cát bụi, mất đi một lượng lớn thể lực và ý chí thì— Anh ta sẽ không thể nào hồi phục lại sức mạnh tinh thần ngay lập tức được.]

SMOKE……

Làn khói tỏa ra từ cơ thể Raiser yếu đi dần. Thứ còn lại là Raiser với một cơ thể và quần áo đầy tàn tạ.

Tôi nhặt cây thánh giá trên mặt đất với cánh tay Rồng của tôi. Tôi giữ nó thật chặt và trao sức mạnh vào trong đó. Tôi cũng rắc lên một chút nước thánh mà tôi đã giấu lên trên bàn tay tôi.

“Asia đã nói với tôi thế này. Rằng Ác quỷ trở nên yếu đuối trước thánh giá và nước thánh. Vì vậy, việc tăng khả năng của cả hai cùng một lúc sẽ gây ra tổn hại to lớn cho Quỷ, phải không?"

“Ku……”

Raiser, người đang chịu tác dụng của nước thánh, có khuôn mặt sợ hãi

sau khi nhìn thấy động tác tiếp theo của tôi.

Tôi nhìn xung quanh Raiser và môi trường xung quanh anh ta. Không có gì ngoài Raiser. Ừm, không có vấn đề gì.

“Kiba đã nói với tôi điều này. Mở rộng tầm nhìn của bạn và nhìn về phía kẻ thù và môi trường xung quanh của họ.”

Tôi tập trung tất cả ma lực trong cơ thể của mình tại một điểm. Sau đó tôi biến nó thành sức mạnh của Rồng, và chuyển nó sang nước thánh và cây thánh giá.

[Transfer!!]

Với điều này, đòn tấn công thần thánh đã đạt được sức mạnh đáng kinh ngạc.

“Akeno-san đã nói với tôi điều này. Để tập trung ma lực mà chảy khắp toàn bộ cơ thể của bạn. Tập trung và cảm nhận làn sóng của ma lực. Vâng, ngay cả một kẻ ngốc như em cũng có thể cảm nhận được nó ạ, Akeno-san.”

Sau đó tôi thay đổi tư thế của mình để có thể tấn công đối thủ.

“Koneko-chan đã nói với tôi điều này. Khi bạn đánh ai đó, hãy nhắm vào giữa cơ thể và đóng sâu đòn đánh vào cơ thể họ một cách chính xác!”

Đó là tất cả những gì tôi đã học được từ quá trình đào tạo. Ừ tất cả mọi người. Tôi đã nhớ tất cả chúng. Tất cả chúng đều trở nên hữu ích.

Tôi sẽ lấy lại Buchou với sức mạnh của mọi người!

Khi tôi nhắm cú đấm về phía Raiser, anh ta bắt đầu hoảng lao5n.

“D-Dừng lại chút đã! Cậu có biết là cậu đang làm cái gì không!? Buổi đính hôn này quan trọng và cần thiết cho tương lai của loài Quỷ đấy! Nó không phải là thứ gì đó mà một tên nhãi ranh như cậu có thể phá đám đâu!”

“Tôi không biết về những thứ phức tạp. Nhưng có thứ tôi nhớ một cách mơ hồ khi tôi thua cuộc trước anh và trở nên bất tỉnh. –Hội trưởng đã khóc. Chị ấy đã khóc! Và chị ấy cũng đã khóc trước đây rồi! Lý do đó là đủ để cho tôi đánh anh ra bã rồi đấy—!”

BANG!! Nắm đấm cùng với thánh giá và tác dụng của nước thánh cắm sâu một cách chuẩn xác vào bụng của anh ấy!

“Gahaa!”

Raiser lùi lại một vài bước trong khi đang ho ra máu.

“Ta mà để thua như thế này……”

Anh ta thốt lên vài từ và rồi ngã xuống đất.

Không thấy anh ấy đứng dậy thêm nữa.

Phần 4

Tôi liếc nhìn Raiser trông như không còn hiện ra chút cử động nào nữa và rồi tôi tiến gần về phía Hội trưởng.

Bỗng ai đó chen vào trước mặt tôi. Đó là em gái của Raiser.

Em ấy trừng mắt nhìn tôi một cách lặng lẽ trông như thể em ấy muốn cằn nhằn với tôi.

Tôi chĩa cánh tay Rồng về phía em ấy và rồi nói,

“Nếu như em có bất cứ phàn nàn nào, thì hãy đến với anh. Anh sẽ tiếp đón em bất kỳ lúc nào!”

Em gái của Raiser rút lui bởi sự căng thẳng đến từ tôi và mở đường cho tôi đi.

Tôi bước ngang qua em gái của Raiser và đứng phía trước mặt Hội trưởng. Tôi nói với chị ấy trong khi mỉm cười.

“Hội trưởng, về nhà thôi nào.”

“......Ise.”

Nói rồi tôi nhìn sang người đứng bên cạnh Hội trưởng.

Là một người đàn ông ăn mặc bảnh bao với mái tóc đỏ thẫm. Là cha của Hội trưởng. Tôi đi trước mặt ông ấy và cúi đầu chào ông. Rồi tôi nói một cách rõ ràng.

“Tôi sẽ đưa Hội trưởng, Rias Gremory-sama trở về. Tôi rất xin lỗi vì việc làm của mình. Nhưng tôi sẽ đưa Hội trưởng đi cùng với tôi.”

Bố của Hội trưởng không nói một lời gì và nhắm hai mắt lại.

Maou-sama, người mà đáng nhẽ phải đứng bên cạnh ông ấy không có ở đấy và đã đi đâu mất rồi.

Tôi muốn cảm ơn ngài ấy…… Tôi sẽ làm thế, vào lần tiếp theo tôi gặp ngài ấy—.

Tôi cầm lấy tay của Hội trưởng.

Rồi tôi lấy ra vòng tròn ma pháp và Grayfia đưa cho tôi. Tôi nghĩ cô ấy đã nói rằng dùng vòng tròn ở mặt đối nghịch với vòng dịch chuyển kia sau khi tôi lấy lại được Hội trưởng……

Khi tôi lật tờ giấy lại, có một luồng sáng.

SHIIIIINE!

Thứ xuất hiện từ vòng tròn ma pháp là một con quái thú bốn chân với cánh mà tôi không thể nói được rằng nó là một con sư tử hay là đại bàng.

“Griffon……”

Tôi nghe thấy ai đó ở trong phòng hội trưởng nói điều đó. Ồ, vậy tên này được gọi là Griffon.

Vậy là Grayfia-san đang nói với tôi rằng trốn thoát khỏi đây bằng cách cưỡi thứ này ư?

ROAR!

Griffon gầm một tiếng và bắt đầu di chuyển đến cái lỗ mà tôi tạo ra trước đó. Tôi nói với Kiba và những người khác trước khi rời đi.

“Tớ sẽ đợi tại phòng câu lạc bộ nhé!”

Với lời nói của tôi, mọi người vẫy tay về phía tôi với một nụ cười. Và con Griffon bay thẳng lên bầu trời của Địa phủ trong khi đang chở theo tôi và Hội trưởng.

Hai người cha

“Ngài Phoenix. Tôi rất lấy làm tiếc rằng buổi đính hôn này lại thành ra như vậy. Tôi biết rằng nó rất thô lỗ nhưng buổi đính hôn này—.”

“Ông không cần phải nói thêm nữa đâu, Ngài Gremory. Nó đã là một buổi đính hôn tốt cho những Ác quỷ Thuần huyết, nhưng có vẻ như chúng ta đã quá tham lam rồi. Cả hai ta đều đã có những đứa cháu chắt thuần huyết rồi. Có thể là do lòng tham với tư cách là Ác quỷ đã làm cho chúng ta thèm muốn nó. Hay là tại vì chúng ta đã trông thấy địa ngục trong trận chiến cuối đó.”

“......Không, tôi cũng đã ép buộc lòng tham của bản thân lên con gái mình.”

“Tên của cậu ấy là Hyoudou-kun, đúng không nhỉ? Tôi muốn cảm ơn cậu ấy. Thứ mà con trai tôi thiếu sót là sự thất bại. Nó đã đánh giá quá cao khả năng của gia tộc. Đây cũng sẽ là một bài học tốt cho con trai tôi. Phoenix không phải là tối thượng. Chỉ cần học được điều đó là quá đủ cho buổi đính hôn này rồi, Ngài Gremory.”

“Ngài Phoenix……”

“Con gái của ngài quả là có mắt nhìn người để chọn làm thuộc hạ. Có vẻ như Địa giới sẽ không nhàm chán ở tương lai rồi.”

“......Nhưng mà, tôi chưa từng nghĩ đến rằng con gái tôi sẽ nhặt được nó.”

“——Welsh Dragon. Tôi không thể tin rằng sự hiện diện đáng khinh đó lại đi về phía của chúng ta cho đến khi tôi tận mắt chứng kiến nó.”

Vậy kẻ tiếp theo sẽ là—.”

“Ừ, ắt hẳn là nó. Không, có thể nó đã tồn tại sẵn từ trước rồi.”

“Vanishing Dragon——. Chỉ là vấn đề về thời gian trước khi màu đỏ gặp màu trắng.”

Nụ hôn cuối

Không giống như bầu trời của của nhân giới, màu sắc bầu trời Địa phủ là một màu tím.

Trông khá là rợn người, nhưng mà nó cũng mang lại một cảm giác an toàn một cách bí ẩn. Có phải là do tôi là một Ác quỷ không nhỉ?

TOUCH

Bàn tay của Hội trưởng chạm vào má tôi khi tôi đang ngước nhìn lên bầu trời.

“Tên ngốc này.”

Chị ấy nói với một nụ cười cay đắng. Hội trưởng trông có vẻ như đang có một biểu cảm an lòng. Dường như chị ấy cuối cùng cũng được giải thoát khỏi điều gì đó đau đớn.

“——!”

Hội trưởng trở nên im bặt khi chị ấy nhìn thấy cánh tay trái của tôi. Chị ấy đang chạm vào nó với một khuôn mặt rầu rĩ.

Đó chắc là phản ứng hợp lý thôi. Cánh tay trái của tôi bị bao phủ bởi một lớp vảy đỏ, và nó trở nên biến dạng đến mức nó có những vuốt sắc nhọn chĩa ra từ đó.

“Cánh tay của em—. Vậy là em đã trao cánh tay này cho con Rồng đó với cái giá là mượn nguồn sức mạnh đó phải không?”

“Vâng. Nó là một cuộc giao dịch giá hời. Một người như em không có tài cán gì và cũng không có gì đã có thể lấy được sức mạnh tối thượng chỉ với cánh tay trái của em! Nhờ có nó mà em đã có thể đánh bại được Raiser và mang Hội trưởng trở về!”

Tôi gặng nở một nụ cười, nhưng Hội trưởng nheo mắt lại và nhìn còn buồn bã hơn.

“Em biết là cánh tay trái này sẽ không quay trở lại bình thường nữa, có phải không?”

“À, nó có hơi rắc rối chút. Một món đồ cosplay! Ồ, nó sẽ không có tác dụng ở trường. Ôi trời, em nên làm gì đây?”

“Asia nhất định sẽ khóc nếu em ấy phát hiện ra đấy.”

……Ugh, cô ấy chắc chắn sẽ khóc. Tôi đã liên tục làm cho cô gái ấy đổ lệ……

“......Em có thể đã phá vỡ được lời đính hôn này. Nhưng mà một lời đính hôn mới có thể sẽ được mang ra nữa đó, em biết chứ? Nếu như em cứ tiếp tục làm điều này……”

Tôi mỉm cười nói câu trả lời cho Hội trưởng vẫn còn đang buồn bã.

“Vậy thì em sẽ cho đi cánh tay phải vào lần tiếp theo. Và rồi đôi mắt của em nếu như một lời đính hôn nữa xuất hiện. Em sẽ không ngừng cứu Hội trưởng. Đó là điều duy nhất em có thể làm. Nhưng mà em chắc chắn sẽ đến và cứu chị. Bởi vì em là quân [Tốt] của Rias Gremory.”

——!

Ngay sau khi tôi nói điều đó, môi tôi bị chặn lại. Thứ mà đang chặn lấy nó là——.

Hội trưởng choàng hai tay quanh cổ của tôi và đặt bờ môi của chị ấy lên trên môi tôi. Nó không phải là một thứ gì đó xảy ra chỉ trong chốc lát.

—— Một nụ hôn.

Nó không phải là một nụ hôn sâu như khi chúng ta quấn lấy lưỡi của nhau, nhưng tôi có thể cảm nhận được những cảm xúc của chị ấy qua nụ hôn nhẹ nhàng này. Bờ môi mềm mại và mùi hương của mái tóc đỏ của chị ấy làm đông cứng bộ não của tôi.

Sau gần một phút chồng chất đôi môi lẫn nhau, bờ môi của Hội trưởng rời khỏi môi tôi. Và rồi Hội trượng cười.

……

H-Hônnnnnnn!?

Tôi! T-Tôi vừa có một nụ hôn với Hội trưởng! Hôn! Hônnnnnn!!

Thế rồi não tôi nổ tung! Wow, wow, wow, woooooooooooow!

“Nụ hôn đầu của chị. Đó là một thứ mà những người con gái ở Nhật Bản trân trọng nó, phải không?”

“Ể? V-Vâng, chắc chắn là vậy rồi ạ! Hể!? Nụ hôn đầu của chịiiiiiii!?”

Tôi vô cùng ngạc nhiên! Đ-Đó là bởi vì nụ hôn đầu là rất quan trọng với những người con gái!

“C-Chị có ổn với điều đó không!? R-Rằng lần đầu của chị là em?”

“Em vừa làm một thứ mà xứng đáng có một nụ hôn của chị. Đó là một phần thưởng.”

Chị ấy nói khi đang mỉm cười với tôi. Aaaaaah, tôi cảm thấy như thể điều gì đó đang xảy đến với tôi! Thật không uổng công chỉ vì nụ hôn này mà!

“Nói đến nụ hôn đầu, em thực sự muốn trinh tiết của chị đến thế cơ à?”

“Em muốn! Ah!”

Tôi trả lời chị ấy ngay tắp lự. Trời, tôi quá thật thà với lòng tham của mình mà……

Nhưng đó là cảm xúc thật của tôi. Tất nhiên là tôi muốn nó! Tôi thậm chí còn ham muốn nó trước cả một đám đông lớn!

“......Trời ạ, em thực sự thật thà với những thứ như này đấy.”

Hội trưởng trông có vẻ như có một biểu cảm khó xử, nhưng chị ấy đang mỉm cười. Umm, em xin lỗi vì thành thật với những thứ như này ạ.

Hội trưởng bắt đầu nựng lấy gò má tôi khi tôi đang xin lỗi trong đầu. Hội trưởng chỉ cười một cách hạnh phúc.

Tôi mừng quá. Tôi rất mừng rằng Hội trưởng đã mỉm cười trở lại.

Truyện Chữ Hay