LIFE 1. Công việc của một Ác Quỷ
Phần 1
Tôi mở mắt ra, và một trần nhà quen thuộc hiện ra trước mặt tôi.
Aah, vậy đó là một giấc mơ.
Có vẻ như tôi đã có một giấc mơ đẹp nhất và cũng là giấc mơ tồi tệ nhất. Đoạn đầu đã khá tuyệt. Đám cưới của tôi với Hội trưởng, người mà tôi vô cùng ngưỡng mộ. Mọi chuyện vẫn đang tốt đẹp cho đến lúc đó, nhưng sau đó thì……
Tim tôi càng lúc càng đập nhanh. Bất cứ ai cũng sẽ như vậy nếu họ có một giấc mơ giống tôi. Nhịp thở của tôi cũng nhanh hơn.
Tôi nâng nửa thân trên của mình lên và lấy tay lau mồ hôi trên trán. Ồ. Rất nhiều mồ hôi. Tôi bị sốc với lượng mồ hôi bất ngờ mà tôi có.
Đồng thời, tôi nhận ra rằng tôi đã dùng cánh tay trái của mình để gạt hết đống mồ hôi đó.
Khung cảnh cuối cùng đó……con Rồng đỏ đó…… Tôi không thể tin được vì nó có quá nhiều hương vị giả tưởng trong đó.
Không có gì bất ổn với cánh tay trái của tôi mà đã biến thành cánh tay của một con quái vật vào cuối giấc mơ của tôi.
Nhưng tôi hiểu rằng có thứ gì đó chiếm hữu cánh tay này.
Tôi nhìn đồng hồ. Bây giờ là 4:30 sáng…… Vẫn còn hơi sớm.
Tôi hít một hơi thật sâu rồi quay trở lại giường của mình—. Không, không phải vậy!
Tôi nhớ rồi! Đã đến giờ rồi! Tôi ra khỏi giường và chuẩn bị đầy đủ.
Khi tôi nhìn ra ngoài từ cửa sổ, có một người đẹp tóc đỏ, Hội trưởng Rias Gremory, người đang mặc một chiếc áo thể thao màu đỏ và đang đứng ở cổng.
Chị ấy là học sinh cuối cấp và là thần tượng của trường tại ngôi trường mà tôi theo học. Chị ấy cũng là chủ tịch của Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí mà tôi đang tham gia, và danh tính thực sự của chị ấy là một Ác Quỷ.
Chị ấy nhìn về phía này với đôi mắt xanh của mình sau khi chị ấy nhận ra rằng tôi đang nhìn chị ấy.
----Nhanh lên nào.
Chị ấy mấp máy môi như thế trong khi mỉm cười.
"Em tới ngay đây!"
Tôi ngay lập tức mặc vào bộ đồ thể thao từ bộ đồ ngủ của mình và rời khỏi phòng để thực hiện bài luyện tập buổi sáng.
Phần 2
"Zê~ha~, zê~ha~."
"Này, dừng ngay cái kiểu chạy uể oải đó đi. Nếu không chị sẽ thêm vào 10 vòng chạy bứt tốc nữa đấy."
Tôi đang chạy trong khu dân cư trong khi đang hụt hơi.
Hội trưởng đang đạp xe phía sau tôi và mắng nhiếc tôi không chút do dự. Chị ấy vẫn nghiêm khắc như mọi khi.
Khoảng một tháng trước, tôi tình cờ được tái sinh thành một Ác Quỷ từ một con người. Tôi đã trở thành thuộc hạ của Hội trưởng, Rias Gremory-sama.
Ác Quỷ là những sinh vật được triệu hồi bởi con người, sau đó họ được ban cho điều ước mà họ mong muốn và Ác Quỷ sẽ nhận được một cái giá từ họ. Những Ác quỷ làm những công việc này hàng ngày. Hội trưởng cũng không ngoại lệ.
Tôi đã làm việc hàng ngày với tư cách là người hầu của Hội trưởng và đang tiến tới mục tiêu của mình, từng bước một.
Mục tiêu của tôi là gì? Đó là hiển nhiên!
“Ta sẽ trở thành Harem-King……ze~ha~…”
Những lời đó vuột ra khỏi miệng tôi khi tôi đang chạy.
"Đúng vậy, và để làm được điều đó, em cần phải bắt đầu từ việc huấn luyện cơ bản hàng ngày. Em phải trở nên mạnh mẽ hơn, dù chỉ một chút."
Vâng, Hội trưởng. Tôi biết điều đó.
Tôi hiện là một Ác Quỷ mới được tái sinh, nhưng nếu tôi đạt được thành tích và được thăng cấp, thì tôi có thể nhận được một tước hiệu. Nếu điều đó xảy ra, tôi có thể có những hầu cận của riêng mình giống như Hội trưởng. Đúng vậy! Tôi sẽ biến thật nhiều cô gái thành đầy tớ Ác Quỷ của mình, và tôi sẽ biến ước mơ của mình thành hiện thực!
Để làm được điều đó, tôi cần phải trở nên mạnh mẽ hơn giống như Hội trưởng đã nói. Sức mạnh là tuyệt đối trong thế giới của Ác Quỷ. Nói một cách đơn giản, bạn càng mạnh mẽ, bạn càng dễ dàng nhắm đến các mục tiêu cao hơn.
Chà, bạn có thể vươn lên với kiến thức, kỹ năng giao dịch và các loại kỹ năng khác, nhưng tôi không có tài năng trong lĩnh vực đó vào lúc này.
Vì vậy, sẽ không có gì bắt đầu trừ khi tôi tăng cường thể lực của mình. Đó là lý do tại sao tôi hiện đang thực hiện khóa đào tạo này mỗi ngày.
Nhưng Hội trưởng là một người huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc.
"Để thuộc hạ trở nên yếu đuối thì thật không thể tha thứ được."
Vì vậy, chị ấy không tỏ ra thương xót cho buổi tập luyện buổi sáng của tôi.
Chị ấy bắt tôi chạy khoảng 20km, và sau đó bắt tôi thực hiện hơn 100 vòng chạy nước rút. Chị ấy cũng bắt tôi thực hiện nhiều bài tập cơ bắp khác nhau mà tôi thậm chí không muốn đếm xem mình đã tập được bao nhiêu bài.
Ác Quỷ là dân chúng của màn đêm, giải phóng sức mạnh của chúng trong đêm. Tôi nghĩ rằng là nên tập luyện vào ban đêm vì nó tốt hơn là vào buổi sáng, nhưng có vẻ như không phải vậy. Theo Hội trưởng, luyện tập dưới ánh sáng mặt trời mà chúng ta bị làm yếu cũng khiến chúng ta mạnh mẽ hơn về mặt tinh thần.
Ngày nào tôi cũng bị đau cơ, nhưng một khi quen dần thì không còn đáng sợ và đau nhức như lúc đầu nữa.
Gần đây, tôi đã có thể làm chúng khá dễ dàng. Đó là bằng chứng cho thấy tôi đã tiến bộ hàng ngày. Rốt cuộc, tôi đang ở trạng thái tốt trong lớp thể dục. Kỷ lục chạy nước rút ngắn của tôi đã được rút ngắn, và chạy nước rút đường dài không còn mệt mỏi nữa.
“Haahaa……”
Tôi ngừng chạy khi đến công viên, vạch đích tôi được đề ra. Tôi đổ mồ hôi khắp người……
"Làm tốt lắm. Bây giờ, chúng ta sẽ chuyển sang phần chạy bứt tốc."
Nụ cười của Hội trưởng quỷ quyệt thật rực rỡ.
Phần 3
"Khả năng của em sẽ có ý nghĩa khi em đã vững những bài tập cơ bản này."
“Vâng……65……”
Tôi bắt đầu tập hít đất ở công viên sau khi hoàn thành cuộc chạy marathon buổi sáng và chạy nước rút.
Hội trưởng đang ngồi trên lưng tôi. Cảm giác cặp mông mềm mại của cô ấy thật tuyệt vời, nhưng tôi không có thời gian để tận hưởng nó vì cánh tay của tôi đang kêu đau.
Không, thực ra cảm giác mông của cô ấy là tuyệt nhất!
HÂY DA!
"Auu!"
Tôi đã bị Hội trưởng tát vào mông…… Giọng nói vuột ra khỏi miệng tôi. Tôi cũng không phải là một tên khổ dâm……
"Chị cảm thấy những suy nghĩ không đứng đắn. Chuyển động của hông em thật dâm đãng."
"……Đ-Đó là……68…… N-Nghĩ đến việc chị đang cưỡi em……69……làm cho bản năng đàn ông trong em trỗi dậy……70!”"Nói trong khi chống đẩy. Có vẻ như em đã tiến bộ hơn rồi, Ise. Liệu chị có nên thêm một trăm lần nữa không?"
Hội trưởng nói điều gì đó không thể trong khi mỉm cười. Tôi sẽ chết. Tôi sẽ ở trong tình trạng gần chết từ sáng nếu điều đó xảy ra.
“Hừm, chắc cũng đến lúc cô ấy đến đây rồi……”
"Hả? Ai đang tới vậy chị?"
Khi tôi hỏi cô ấy, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc nói, "Xin lỗi".
Khi tôi nhìn về phía nơi giọng nói phát ra trong khi vẫn ở tư thế hít đất——.
"Ise-san, Hội trưởng-san! Em xin lỗi vì đã đến trễ......hauu!"
Cô gái tóc vàng—Asia, đi qua.
"Ise-san, trà của cậu đây."
"Ư-Ừm, cảm ơn cậu."
Tôi đang nghỉ ngơi trong khi nhâm nhi tách trà mà Asia đưa cho tôi. Sau đó, tôi tập cơ bụng và lưng nên toàn thân đau ê ẩm.
"Asia, sao cậu lại ở đây?"
Khi tôi hỏi, má của người đẹp tóc vàng ửng đỏ.
"Mình nghe nói rằng Ise-san và Hội trưởng-san đang luyện tập ở đây mỗi sáng......vì vậy mình cũng muốn giúp đỡ Ise-san. Mặc dù hôm nay mình chỉ có thể chuẩn bị trà."
Asia…… Cô ấy thật là một cô gái tuyệt vời! Tôi vô cùng xúc động!
"Uuu, Asia! Tớ vô cùng cảm động trước lòng tốt của cậu, Asia! Aaah, tớ không bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày một cô gái sẽ nói điều đó với tớ!"
Tôi nhấp một ngụm trà trong khi reo lên trong vui sướng.
Asia, một cựu Sơ có mái tóc vàng và đôi mắt xanh lục. "Cựu" có nghĩa là cô ấy không còn là Sơ nữa. Ngay bây giờ cô ấy là Ác Quỷ của gia tộc Gremory.
Tháng trước, cô ấy đã bị vướng vào một sự cố, và kết quả là cô ấy đã bị giết bởi một Thiên thần sa ngã. Asia đã chết, nhưng nhờ sức mạnh của Hội trưởng, cô ấy đã tái sinh thành Ác Quỷ và hiện đang ở đây với chúng tôi.
Ngoài ra, các Thiên thần sa ngã là những Thiên thần xấu xa được đề cập trong kinh thánh và tiểu thuyết. Tôi nghĩ đặc điểm của chúng là đôi cánh màu đen.
Họ là kẻ thù không đội trời chung của Ác Quỷ và luôn chiến đấu với chúng. Tháng trước, tôi cũng tham gia vào cuộc chiến của họ. Lúc đó, tôi nhận ra mình yếu đuối như thế nào, vì vậy tôi bắt đầu tập luyện như thế này để trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi không muốn Asia phải trải qua nỗi buồn đó một lần nữa.
Và chủ nhân của chúng tôi, Hội trưởng, dường như đang suy nghĩ về điều gì đó trong khi uống trà xanh.
"Có chuyện gì vậy, hội trưởng?"
Khi tôi hỏi cô ấy, cô ấy tỉnh lại và ho nhẹ một cái.
"Không, không có gì. Hơn nữa, đây là thời điểm tốt. Chị đã quyết định hoàn thành nó vào hôm nay, vì vậy hãy đến nhà em ngay bây giờ."
Huh? Tại sao? Ngôi nhà của tôi? Thời điểm tốt? Chúng ta sẽ làm gì ở nhà tôi?
"Đã đến lúc đống hành lý được chuyển đến rồi."
Có vẻ sau 10 phút nữa tôi sẽ biết được chị ấy đang nói đến điều gì.
Phần 4
“……Đ-Đây là?”
Lông mày tôi nhướng lên sau khi nhìn thấy những chiếc hộp được đặt trước lối vào nhà tôi.
Cái này là cái gì? Những hộp này thậm chí không có tên của người gửi. Tôi có một cảm giác bí ẩn về điều này. Không có bất kỳ quả bom nào bên trong chúng, phải không……?
Hội trưởng sau đó nói với tôi, người đang làm một khuôn mặt bối rối.
"Giờ thì, Ise. Mang những thứ này vào trong nhà."
"Hả? Mang đi? Em phải mang những thứ này vào...... trong nhà em!?"
"Đúng vậy, đây là hành trang của Asia. Khuân vác đồ đạc là điều mà một quý ông sẽ làm, phải không?"
HẢ-
"Đây là hành trang của Asia!?"
Tôi vô cùng sốc, nhưng sau đó Hội trưởng nói một điều thậm chí còn gây sốc hơn.
"Đúng, từ hôm nay, Asia sẽ sống chung nhà với em."
Cuộc họp gia đình----.
Trong số tất cả các cuộc họp và những cuộc hội nghị nổi tiếng trên thế giới, đây là một trong những địa điểm đàm phán hàng đầu.
Lời nói của cha mẹ, người mà nắm giữ quyền lực trong nhà, có yếu tố lớn quyết định kết quả. Cách mà chúng tôi, những đứa trẻ, đàm phán sẽ là chìa khóa cho điều này.
Nhưng bố mẹ tôi, những người được cho là có quyền lực, lại quỳ gối trước mặt Hội trưởng.
Có lẽ đôi mắt của Hội trưởng, thứ có sức mạnh không thể nhìn thấy bằng mắt thường, đang khiến họ hành động như vậy.
"Okaa-sama, Otou-sama, vì tình huống này, mọi người có thể cho phép Asia Argento sống ở ngôi nhà này được không ạ?"
Hội trưởng đưa ra một yêu cầu liều lĩnh cho bố mẹ tôi trong khi nói điều đó một cách tao nhã và vui vẻ.
Hai người họ thì thầm vào tai nhau trong khi nhìn chằm chằm vào Asia.
……Huh, họ cũng đang nhìn tôi.
Bố tôi ho một tiếng rồi hỏi Asia.
“Asia……-san, phải không?”
"Vâng, Otou-sama của Issei-san."
Asia đáp lại với vẻ mặt lo lắng.
“O-Otou-sama…… Ku……Ta không biết diễn đạt như thế nào, nhưng việc có những cô gái ngoại quốc xinh đẹp gọi tôi là “Otou-sama” liên tục chắc chắn sẽ làm rung động trái tim ta……bằng một cách nào đó. "
Có vẻ như bố tôi đang xúc động.
Được gọi là "Otou-sama" bởi hai cô gái trẻ xinh đẹp rõ ràng sẽ làm cho ông ta hạnh phúc.
Thậm chí tôi còn tự tin rằng mình sẽ đổ gục nếu có hai cô gái xinh đẹp gọi tôi là "Onii-chan"
"Otou-san!"
Mẹ tôi chọc bố tôi. Bố tôi tỉnh táo lại.
"E-E hèm! Ngay cả khi cháu muốn ở đây, đứa con trai ngu ngốc của chúng tôi, một tên biến thái có ham muốn tình dục thất thường cũng ở trong ngôi nhà này. Thật không may, nhưng không phải tốt hơn nếu cháu ở trong một ngôi nhà có một cô gái sao? Nếu có chuyện gì xảy ra, ta sẽ rất xấu hổ."
Ông bố khốn kiếp này không nương tay với con ruột của mình. Và ham muốn tình dục thất thường……Tôi cảm thấy tồi tệ vì bố tôi cũng không sai lệch đi quá nhiều.
Nhưng những gì bố tôi vừa nói là hợp lý, vì vậy sẽ tốt hơn nếu để cô ấy sống trong một ngôi nhà có cả con gái. Ngay cả mẹ tôi cũng đồng ý với điều đó ngay bên cạnh anh ấy, nói rằng "Ừ, đúng vậy".
Nếu một cô gái tóc vàng xinh đẹp sống chung với tôi, người mà có quá nhiều ham muốn tình dục, bạn sẽ không biết điều gì có thể xảy ra. Nó sẽ trở thành một vấn đề toàn cầu. Chắc bố mẹ tôi muốn nói thế.
Nhưng tôi sẽ không làm gì cả! Tôi ắt hẳn không có được bất kỳ sự tin tưởng nào hết nhỉ……
Nhân tiện, tôi vẫn chưa nói với họ rằng Asia và tôi là Ác Quỷ, và Asia đã bị Thiên thần sa ngã lợi dụng. Ngay cả khi tôi nói với họ, họ sẽ không tin tôi, và tốt hơn hết là bố mẹ tôi không nên dính dáng đến Ác quỷ.
Chúng tôi đã bỏ qua rất nhiều thứ khi giải thích tình huống với họ bằng những thứ mà chúng tôi đã tạo ra trong đó.
Hội trưởng dường như không bị ảnh hưởng bởi sự từ chối của cha mẹ tôi và tiếp tục thương lượng với một nụ cười.
“Vậy nếu Asia trở thành con gái của Otou-sama thì sao?”
Y-Ý chị là gì ……Hội trưởng……?
"Ý cháu là sao?"
"Otou-sama, Asia rất tin tưởng vào Issei. Rất rất nhiều. Cháu cũng vậy. Issei quả thực thiếu một chút thông minh và rất thẳng thắn, nhưng em ấy không phải là một kẻ ngốc. Thay vào đó, em ấy có một tâm hồn cháy bỏng đến mức mà em ấy sẽ đối đầu với mọi gian nan sẽ cố gắng vượt qua chúng. Cả Asia và cháu đều bị thu hút bởi phần đó của Ise. Đặc biệt là Asia. Có phải không, Asia?"
"V-Vâng! Issei-san đã cứu cháu bằng cách mạo hiểm mạng sống của cậu ấy. Cậu ấy là vị cứu tinh của cháu. Cậu ấy cũng giúp đỡ cháu rất nhiều ở trường. Ngay cả trong lớp, cậu ấy...."
Sau đó, Asia bắt đầu giải thích việc tôi giúp cô ấy ở trường hàng ngày một cách vui vẻ như thế nào trong khi nở một nụ cười thật tươi.
Cô ấy thậm chí còn nói với họ những điều nhỏ nhặt và phóng đại chúng quá mức.
Uooooo……, tôi xấu hổ đến mức muốn chạy trốn khỏi nơi này.
Bố mẹ tôi giống như, "Ồ, Ise của chúng ta đã làm vậy ư?" và “Để cho nó có ích với mọi người”, và họ có vẻ như họ không bất mãn với những gì họ đang nghe. Chà, không phải bất kỳ bậc cha mẹ nào cũng sẽ rất vui nếu con của họ được khen ngợi hay sao.
Sau đó, Hội trưởng cho họ cú hích cuối cùng.
"Vậy nếu Asia ở lại đây để được đào tạo thành 1 nàng dâu thì sao?"
[Cô dâu!?]
Đó là gì!? Bố, mẹ và tôi hét lên rất to. Asia kiểu như, "?", và tỏ vẻ bối rối.
Những giọt nước mắt.
Sau đó, có vô số giọt nước mắt chảy ra từ đôi mắt của bố. Sau đó ông ấy vừa nói vừa lau nước mắt.
"……Vì Ise như thế này, ta đã nghĩ rằng ta sẽ không bao giờ được gặp cháu chắt của mình. Ta luôn chán nản vì phải lo lắng cho việc Ise phải sống một mình ngay cả khi ta trở nên già nua......"
Cái gì…… Otou-sama đột nhiên bắt đầu nói ra suy nghĩ của mình…… Thay vào đó, một tương lai mù mịt mà ông đã tưởng tượng cho con trai mình là sao?
Mẹ tôi đang lau nước mắt bên cạnh ông ấy. Đợi đã, bà ấy cũng đang khóc!?
"Cô cũng nghĩ rằng Ise sẽ không bao giờ có được một cô dâu. Bởi vì nó là Ise. Là đứa con trai ngốc nghếch. Cô đã cố gắng nuôi nấng để nó không trở thành nỗi xấu hổ trong xã hội, nhưng tất cả chỉ là một sự lãng phí vì nó đã thành ra như này. Nếu ta có thể quay trở lại quá khứ, ta sẽ thuyết phục bản thân mình khi còn trẻ. Bằng cách tự nhủ rằng "Hãy cẩn thận vì con trai của bạn sẽ biến thành một đứa con trai vô dụng giấu đĩa DVD dâm đãng trong chiếc hộp mô hình bằng nhựa được giấu trong ngăn tủ của nó. "."
Uwaaaaaa! Địa điểm khiêu dâm bí mật của tôi! Sao mẹ biết được!?
Bố tôi nắm tay Asia.
"Asia-san! Nó là một đứa con trai vô dụng như thế đấy, nhưng ta có thể để nó cho cháu chăm sóc được không?"
"Otou-sama sai rồi……, Ise-san không phải là người vô dụng. Cậu ấy là một người rất tuyệt vời."
Asia không nhận ra bố tôi đang muốn nói gì, và mỉm cười.
Mẹ tôi, người đã nhìn thấy điều đó, đã vỡ òa rồi khóc ròng. Cái này là cái gì? Tôi đang xem bộ phim truyền hình nào?
"Rias-san! Chúng tôi sẽ chăm sóc Asia Argento-san trong ngôi nhà này!"
Hội trưởng mỉm cười sau khi nghe sự chấp thuận của cha.
"Cảm ơn bác rất nhiều, Otou-sama. Issei. Từ giờ trở đi, Asia, em sẽ ở với Ise tại nhà của em ấy. Vì vậy, hãy đảm bảo không được bất lịch sự. Hãy hòa thuận với bố mẹ của Ise nhé."
"Thật sự ổn chứ? Sẽ không......là gánh nặng...nếu em ở lại chứ......?"
Hội trưởng nói điều đó với Asia, người đang bối rối.
"Để làm quen với văn hóa và lối sống của Nhật Bản, tốt nhất là em nên ở cùng với những người đến từ đất nước đó. Khi chị hỏi em, "Em muốn sống với ai nhất trong các thành viên câu lạc bộ của tụi chị?", em đã nói Ise mà không cần suy nghĩ, phải không?"
Oh tôi hiểu rồi, vậy đó là lý do. Asia đang ở chỗ của Rias-buchou. Cô ấy đang mượn một trong những căn phòng trong tòa nhà trường học cũ mà tôi, Hội trưởng và Asia thường hay lui đến.
"V-Vâng. Em thực sự đã nói điều đó, nhưng...."
"Không sao đâu, Asia-san! Hãy làm quen với Nhật Bản tại nhà của chúng tôi! Sau cùng thì cháu có thể ở lại đây vĩnh viễn mà!"
Bố, bố thực sự đang cố biến Asia thành vợ của con hả……
"Thấy chưa, ngay cả Otou-sama cũng nói điều này."
Asia bối rối cuối cùng cũng mỉm cười khi thấy Hội trưởng mỉm cười.
"Em hiểu rồi, Hội trưởng-san. Có những điều em không hiểu lắm, nhưng em sẽ ở trong sự chăm sóc của cậu ấy, Ise-san, Otou-sama và Okaa-sama của Ise-san."
……Như vậy, Asia đã quyết định sẽ sống cùng tôi dưới một mái nhà.
"...Cô dâu, hử."
Tôi đã rất lo lắng cho Hội trưởng, người đang làm một khuôn mặt buồn bã vào thời điểm đó.
Phần 5
Vài ngày sau khi Asia bắt đầu sống ở nhà tôi.
“Thời tiết hôm nay đẹp quá, Ise-san, chúng tớ đang chơi bóng mềm cho tiết Thể Dục ngày hôm nay. Đây là lần đầu tiên của tớ, nên tớ khá là háo hức.”
Asia đang vui tươi cất bước đến trường, với tôi cũng đang đi bên cạnh cô ấy.
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến ngày này sẽ đến, ngày mà tôi có thể đi cùng với một mỹ nhân đến trường vào mỗi buổi sáng.
“Những học sinh cùng học chung một trường với chúng tôi đang nhìn với một ánh mắt đầy chăm chú.
“Tại sao Asia-san lại cùng nhau đi từ một hướng với Hyoudou……”
“Thật vô lý……chuyện quái gì đang diễn ra vậy……?”
“Đây ắt hẳn là một sự nhầm lẫn, không chỉ Rias-oneesama, mà kể cả Asia-san……?”
Chỉ với thế, tôi có thể nghe được những học sinh kia gào thét. Ừ, bình thường thôi. Tình huống này sẽ xem như vô lý đối với bất cứ ai biết đến tôi.
Tôi, người mà tùng chỉ là một tên nam sinh biến thái vô danh, đột ngột trở nên thân thiết với những thần tượng của trường. Tôi cũng đang đi đến trường mỗi ngày bên cạnh một học sinh mới với mái tóc vàng mà ai cũng bàn tán kể từ khi sự hiện của cô ấy. Trong ánh mắt của người khác. Đây là một cảnh tượng khó tin.
Đã có những cá nhân tỏ tình Asia vì họ nghĩ rằng “Nếu Hyoudou có thể, thì tôi cũng thế!”, nhưng họ đều bị từ chối ngay lập tức.
Bởi vì vậy, lại có thêm những người thù ghét tôi. Kể cả bây giờ, quanh tôi là những học sinh đang nhìn tôi với ánh mắt mang hình viên đạn.
Những tên nam sinh chắc hẳn đang nghĩ rằng tôi đang chơi đùa với thân thể của mỹ nữ. Mặc dù, nó không đơn giản như thế, nhưng mà vậy cũng được.
Fufu. Chuyện này cũng vui theo một khía cạnh nào đó. Dù rằng nó chỉ là một sự hiểu nhầm, họ nghĩ tôi nổi tiếng với đám con gái. Oh yeah! Đúng rồi! Ganh tỵ với tao đi lũ đực rựa!
Tôi vẫn sẽ tiếp tục vươn cao hơn nữa! Fuhahahaha!
“Cậu có chuyện gì vui lắm hả?”
Oh. Asia nhìn khuôn mặt tôi với vẻ lo lắng. Khi mà khuôn mặt của một mỹ nhân như cô ấy ở ngay trước mặt tôi, nó làm tôi có chút ngại ngùng…… Có vẻ tôi vẫn còn non lắm.
“K-Không, không có gì đâu. Cơ mà Asia, cậu có gặp vấn đề gì ở trường không? Cậu có làm quen được với cô gái nào trong lớp không?”
Đó là những điều mà tôi bận tâm nhất.
Một người từng làm nữ tu vừa mới chuyển đến trường của chúng tôi. Vì lối sống của cô ấy khác xa so với chúng tôi, cô ấy có thể cảm thấy lạc lõng trong cuộc sống học đường.
Vào những thời điểm như này, tôi chắc chắn sẽ giúp cô ấy, tuy nhiên điều quan trọng nhất là để cho cô ấy được hỗ trợ bởi những nữ sinh khác. Tôi nghĩ cô ấy đang thân thiết hơn với những cô gái ở Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí, nhưng tôi quan ngại rằng sự tương tác giữa cô ấy và những người bạn trong lớp. Tôi không nghĩ là cô ấy sẽ bị bắt chỉ vì chưa quen với lối sống này…… Nhưng tôi không thể ngăn cản bản thân khỏi việc lo lắng về nó.
Không có gì như thế sẽ xảy ra trong tầm quan sát của tôi, nhưng cô ấy có thể bị bắt nạt nếu tôi không có ở đó.
Tuy nhiên Asia nở một nụ cười từ sâu thẳm trong tim mà ngay sau đó xóa tan đi toàn bộ muộn phiền về cô ấy của tôi.
“Mọi người đều rất tốt với tớ. Họ dạy cho tớ rất nhiều thứ để tớ có thể hiểu biết thêm về Nhật Bản. Tớ cũng kết được rất nhiều bạn. Tớ cũng được mời đi mua sắm với họ nữa.”
Nghe thật là nhẹ nhõm. Có vẻ như mối quan hệ của cô ấy với những học sinh khác cũng đang tiến triển tốt. Giờ thì một trong những lo âu của tôi đã biến mất.
Trong khi đang nói về chuyện đó, chúng tôi đã đứng trước cổng trường, và rồi tiến về phía lớp học.
Giờ thì vấn đề về cuộc sống học đường của Asia đã được giải quyết, vấn đề còn lại là……
“Asia-chan! Chào buổi sáng!”
“Chào buổi sáng, Asia-san. Mái tóc vàng của cậu hôm nay cũng tỏa sáng nữa đó.”
Ngay lúc chúng tôi bước vào lớp, tên hói đầu Matsuda, và tên bốn mắt Motohama, tiếp cận Asia. Hai tên này là bạn chí cốt của tôi. Họ nổi tiếng vì biến thái, và tôi cũng thế.
“Chào buổi sáng Matsuda-san, Motohama-san.”
Cả hai người bọn họ có chút xúc động sau khi được chào bởi Asia.
“Đây là “điều đó” nhỉ, Motohama-kun?”
“Đúng rồi đó, Matsuda-kun. Được chào bởi một mỹ nữ nói câu “Chào buổi sáng” trao thêm sự sống cho chúng ta từ sáng sớm.”
……Như mọi khi, họ cảm thấy hạnh phúc với những thứ nhỏ nhặt. Nhưng cho đến khi dạo gần đây tôi chắc cũng giống như họ.
Fufufu, có sự tự tin lớn đến nhường này thật sự thay đổi con người mà—.
ĐẤM!
“Gufu!”
Khi tôi đang ra vẻ ngầu lòi, Motohama đấm vào bụng tôi một cái.
“T-Tại sao mày lại làm thế hả, tên hói!?”
Tôi cãi lại cậu ta nhưng tên đó tiếp tục cười và đá vào chân tôi.
Đau thật đấy! Tên ngu xuẩn này đang làm cái quái gì vậy!?
“Hahaha. Ise-kun. Tao nghe về nó rồi.”
“Nghe gì cơ?”
“Tao nghe được rằng mày đi đến trường cùng với Asia-chan mỗi ngày đúng không?”
“T-Thế thì sao?”
“Lạ thật đấy. Tại sao? Tại sao hai đứa bây lại đến trường từ cùng một hướng? Tao tự hỏi tại sao vậy?”
Hmm. Tôi không biết tên đó nghe từ đâu. Nhưng có vẻ như cậu ấy cũng đã ngóng được những lời đồn đoán về tôi và Asia.
Tôi nhếch môi và nở một nụ cười đắc ý. Rồi tôi nói.
“Nghe này, Matsuda, Motohama. Có một bức tường giữa tao và bọn mày mà bọn mày không thể vượt qua được. Điều này là không thể tránh được.”
“M-Mày đang ra vẻ tự cao vì điều gì đấy!?”
“Đ-Đúng vậy, Ise. Chỉ vì mày thân thiết với Asia-chan—”
Tôi đưa ra một đòn kết liễu. Tôi cũng đưa ra một biểu cảm chiến thắng.
“Tao sống chung với Asia. Dưới một mái nhà. Phải không, Asia?”
“Vâng. Tớ đang được chăm sóc ở nhà Ise-san.”
[!?]
Hai người bọn họ im bặt sau khi thấy Asia trả lời với một nụ cười. Có vẻ như họ không nói nên lời được.
Fu. Fuhahahaha! Hahahaha!
Tôi thắng rồi! Tôi thắng rồi!
“Mày nói dối!”
Matsuda chối bỏ nó một cách mạnh mẽ. Cậu ta còn đang khóc ròng. Chúng là những giọt lệ của sự ganh tỵ. Fuhahaha! Khóc đi! Gào thét lên! Rồi chết đi!
“K-Không thể nào…… Ise sống chung với một cô gái tóc vàng xinh đẹp……? Nó không thể nào……quy luật của thế giới này sẽ sụp đổ……”
Motohama chỉnh lại vị trí của cặp kính với bàn tay run rẩy.
Cậu ấy cũng đang run sợ mặc dù bản thân đang cố gắng giữ bình tĩnh trong vô vọng.
‘V-Vậy thì mày có được Asia đánh thức vào buổi sáng không!?”
Câu hỏi của Matsuda. Thật thảm hại làm sao.
“Asia, có vẻ như tớ lại bắt cậu đánh thức tớ ngày hôm nay lần nữa rồi.”
“Bởi vì Ise-san là một người hay ngủ nướng mà. Ufufu.”
Ah, Matsuda ngã bất động ra sàn rồi.
“Cô ấy có xới thêm cơm cho mày không……?”
Lần này, Motohama hỏi.
“Mẹ tớ cũng khen cậu rằng cậu là một cô con gái chu đáo đấy. Asia.”
“Ôi chúa……cậu đang làm tớ đỏ mặt dấy.”
Asia tỏ vẻ ngượng ngùng trong khi đặt hai tay lên má của cô ấy.
Tôi nhìn cô ấy với một sự tự tin, và nở một nụ cười.
Thấy được điều đó, Motohama trừng mắt nhìn tôi qua đôi kính đó và trông giống như cậu ta sắp khóc ra máu vậy.
Có một người bạn ghen tỵ với tôi cũng khá đáng sợ đó. Thật sự, cuộc sống có thể bị đảo lộn một vòng chỉ với một sự thay đổi duy nhất.
Chỉ cần thân thiện với một mỹ nhân là đủ cho một người đàn ông có một cuộc sống hạnh phúc rồi.
Yeah, cho dù tất cả cô gái trong lớp này sẽ đâm ra ghét tôi, tôi vẫn ổn, chỉ cần Asia ở bên cạnh tôi.
Ah, như thế thì không tốt. Mục tiêu của tôi là lấy được tước vị và trở thành một Ác quỷ vĩ đại, và rồi biến vô vàn những mỹ nữ thành thuộc hạ của tôi.
Rồi tôi sẽ phải trở thành một người đàn ông mà phụ nữ sẽ thích. Như có vẻ như tôi sẽ không thể thân thiết hơn với các cô gái khác……
“Mày! Mày thực sự biết rất nhiều cô gái dễ thương, có phải không!? Rias-senpai! Akeno-senpai! Hai người bọn họ là “Nhị Đại Tỷ Tỷ” của học viện chúng ta đấy, mày biết không!? Rồi thần tượng nhí của trường ta nữa, Toujou Koneko-chan, và giờ là hoa khôi tóc vàng vừa mới chuyển đến, Asia-chan! Sai hết rồi! Thật bất công và tao sắp tan vỡ rồi!”
Matsuda mếu máo khi cúi gầm đầu xuống. Cứ khóc bao nhiêu mà cậu muốn, bạn tôi ơi.
Như cậu ta nói, tôi dạo này đang trở nên thân thiết hơn với vài mỹ nữ.
Đặc biệt là Asia, người mà tôi cùng đi đến trường. Và có vẻ như tôi cũng được cưng chiều bởi Rias-senpai và Akeno-senpai nữa……
Yeah, giờ đây tôi thuộc vào nhóm của những người chiến thắng rồi. Chắc chắn là đã thuộc vào nhóm người thắng cuộc. Đây có vẻ như là đỉnh điểm của cuộc đời tôi rồi. Tôi sẽ phải tận hưởng nó để tôi không hối hận nó sau này.
Khi tôi đang nghĩ về điều đó, Motohama sửa kính một cách điềm tĩnh.
“Ise, tao không nghĩ giới thiệu một cô gái cho bọn tao sẽ là một điều tồi tệ đâu. Không, ý tao là, hãy giới thiệu bọn tao với một ai đó. Tao xin mày đấy. Làm ơn.”
Motohama nói câu đó khi áp sát đến gần mặt tôi. Cậu ta nói với một giọng trầm, tuy nhiên cường độ âm rất lớn.
Nhưng mà giới thiệu…… Những hoa khôi mà tôi bắt chuyện là những người mà Matsuda vừa đề cập đến.
Nói cách khác, tôi không có bất kỳ liên lạc gì với những cô gái khác. Những cô gái mà tôi thân thiết đều là Ác quỷ…… À thì mặc dù họ là Ác quỷ, tất cả bọn họ đều dễ thương nên không có vấn đề gì cả.
Hmm? À, đúng rồi. Không phải là tôi không biết một ai đó khác. Có một người mà tôi biết.
Tôi lấy chiếc điện thoại ra và tìm kiếm cái tên đó. Yup, tôi có nó. Như thế này là ổn.
“Đợi một chút.”
Tôi khiến 2 thằng bạn thân và Asia đợi ở đây, và rồi đi đến góc phòng để tôi có thể nhận được sự chấp thuận của người được nói đến đó.
Chúng tôi trò chuyện một vài phút, nhưng trông như người đó ổn với điều này. Tốt rồi.
“Thì, tao tìm được một người mà đã đồng ý gặp mặt bọn mày. Người đó cũng sẽ mang theo những người bạn khác nữa. Đây là số điện thoại của người mà tao có thể giới thiệu cho bọn mày. Liên lạc với người đó qua mail trước. Bằng cách đó, bọn mày sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn.”
“Cảm ơn ngài!”
Matsuda ban nãy còn gục ngã dưới sàn liền cầm lấy điện thoại của tôi.
Này này, lật mặt hơi nhanh đấy! Mới vài giây trước hắn ta còn đang khóc, cái tên này thật là……
Cả hai tên sao chép số đó vào trong điện thoại của họ.
“Cảm ơn ngài rất nhiều, Ise-sama! Con sẽ không bao giờ quên đi món nợ này!”
“Yeah, ba cặp chúng ta hãy cùng nhau đi hẹn hò vào lần tới! Hãy đợi đó! Bọn tao cũng sẽ kiếm một cô bạn gái ngay lập tức!”
Cả hai người họ đang có một nụ cười rất tươi. Dường như họ đang trải nghiệm sự hạnh phúc, hay đúng hơn, trong đầu của họ đang ở trong chế độ tiệc tùng.
“Vậy thì, cô ấy là loại người như thế nào? Cô ấy là một mỹ nhân đúng không?”
Matsuda hỏi về ngoại hình của người mà tôi vừa mới giới thiệu. Tôi trả lời trong khi gãi gò má.
“Umm, ờ, cô ấy là một “thiếu nữ”. Điều đó tôi đảm bảo.”
“Thiếu nữ…….t-tuyệt vời……điều đó thật là tuyệt vời, Ise-kun!”
“Thật sự, chúng em không thể nào cảm ơn cho đủ được, Ise-sensei.”
Những tên này thực sự thảm hại. Họ liên tục thay đổi thái độ. Không, tôi cũng sẽ giống như họ nếu như tôi không gặp được Hội trưởng và Asia.
Tôi xin lỗi vì chiếm hết phần vui vẻ của các cậu. Matsuda hỏi tôi một lần nữa với một nụ cười tươi.
“Oh Ise-kun. Nhân tiện thì, tại sao “Mil-tan” lại được gọi là Mill-tan?”
Tôi sẽ để cho các cậu tự thân hỏi ông ấy. Kể cả tôi cũng không biết được lý do.
Phần 6
Đêm hôm đó.
Tôi đang đạp xe trong khu vực dân cư.
“Oryaaaaaa!”
Tôi đạp với toàn bộ sức lực của mình.
Khi chúng tôi đến khu vực được chỉ định, Asia đang ngồi sau lưng tôi bỏ tờ rơi vào trong hộp thư.
“Công việc hoàn tất.”
“OK.”
Chiếc xe đạp của tôi bắt đầu lăn bánh trở lại sau khi tôi xác nhận rằng Asia đang ngồi phía sau lưng tôi.
Tờ rơi mà chúng tôi vừa gửi cho ngôi nhà đó là một vật phẩm thuận tiện dùng để triệu hồi Ác quỷ chúng tôi. Thông thường thì, bạn sẽ cần phải vẽ một vòng tròn ma pháp để triệu hồi Quỷ, nhưng ở thế kỷ này, không còn quá nhiều người chịu khó vẽ một vòng tròn để triệu hồi nữa.
Hay đúng hơn là không còn quá nhiều người tin vào Ác quỷ ở kỷ nguyên hiện tại. Tôi cũng như thế dạo gần đây.
Vì vậy, xã hội của Ác quỷ mà đã rơi vào thế bí tạo ra một tờ giấy với một vòng tròn ma pháp trên đó mà có thể triệu hồi Quỷ dễ dàng hơn.
Mỗi Ác quỷ dán lên tờ rơi đó vòng tròn ma pháp của riêng họ, và giống như những quảng cáo thông thường, họ cũng viết một dòng chữ quảng bá trên đó.
Tờ rơi này không là gì so với những người mà đã hài lòng với lối sống của họ, nhưng với những người mà đang khao khát thứ gì đó, nó có một ma thuật được yểm lên để họ sẽ muốn dùng đến nó.
Chúng tôi xuất hiện ở trước những con người mà sẽ thành những nhà thầu thông qua vòng tròn ma pháp đó. Chúng tôi ban cho họ điều ước để nhận lại một cái giá ngang ngửa. Đó là cách nó hoạt động. Cho nên đây là cách thức hiện tại để triệu hồi Ác quỷ.
Và phân phát tờ rơi là công việc đầu tiên của những Ác quỷ thuộc hạ. Đây đã trở thành một tập tục được một thời gian gần đây. Chúng tôi sử dụng thiết bị xách tay của Ác quỷ để tìm những con người với lòng tham lớn, và đặt những tờ rơi đó vào trong hòm thư của họ rồi đi chuyển đến địa điểm tiếp theo. Lặp lại điều này là công việc của Quỷ.
Tôi thì đã hoàn thành công việc giao tờ rơi rồi. Lý do tôi lại làm việc này là—.
“......Ise-san, điều này có thực sự ổn không? Giúp tớ phát tờ rơi……”
“Ừ, không có vấn đề gì hết.”
Vâng, tôi đang hỗ trợ Asia trong việc phân phát tờ rơi. Do đó, tôi tiếp tục đạp xe.
“Asia, cậu không biết đi xe đạp phải không? Vậy thì ai đó phải lái chiếc xe đạp để chở cậu.”
“Uu, tớ xin lỗi. Tớ chưa bao giờ có cơ hội để ngồi lên xe một lần nào cả…… Nhưng nếu nó là đi bộ……”
“Tớ không thể để cậu làm việc đó thêm một chút nào nữa. Tớ lo cho cậu đấy, Asia.”
Đó là cảm xúc thật sự của tôi. Nó không liên quan gì đến việc cô ấy có thể cưỡi một chiếc xe đạp hay không, nhưng hơn là về việc mà tôi không thể để Asia rong ruổi trong một môi trường lạ lẫm.
Cô ấy chỉ mới đến Nhật Bản từ Bắc Âu tháng vừa rồi. Cô ấy không biết gì nhiều về văn hóa Nhật cả.
Cô ấy nhận được khả năng hiểu tiếng Nhật bằng cách trở thành Ác quỷ, nhưng nó là một câu chuyện hoàn toàn khác nếu như nói đến việc thích nghi với lối sống này. Tôi đang dạy cô ấy những thứ cơ bản nhất, nhưng vẫn còn quá nhiều thứ mà làm tôi lo lắng cho cô ấy.
Hơn cả thế, Asia đều tốt bụng với mọi người và không biết cách thế giới hoạt động. Bạn sẽ không biết được chuyện gì sẽ xảy ra với cô ấy cả.
Nên tôi quyết định đề xuất với Hội trưởng sau khi nghĩ về điều đó.
“Em sẽ giúp Asia với việc phát tờ rơi ạ!”
Hội trường mừng rỡ chấp nhận lời đề nghị của tôi. Cảm ơn chị rất nhiều ạ, Hội trưởng!
Như vậy, tôi đang hỗ trợ Asia. Nên tôi đã và đang đi lòng vòng quanh khu dân cư này vào ban đêm cùng với cô ấy trên chiếc xe đạp của tôi.
“Nhìn kìa Asia. Đó là một điện thờ. Chúng ta là Ác quỷ, nên chúng ta không thể đi vào đó được.”
Tôi nói về một điện thờ nào đó khi chúng tôi đi ngang qua nó.
“Vâng. Ác quỷ không được phép đi đến những nơi mà các linh hồn tụ tập và Thần thánh địa phương cư ngụ, phải không ạ? Việc hiểu được các vị “Thánh Shinto” của người Nhật là khá khó với tớ vì tớ là một người theo đạo Thiên Chúa……”
Nó sẽ khá khó khăn đối với cô ấy, người mà được nuôi nấng dưới một tôn giáo, để hiểu được văn hóa Nhật. Đó là những gì mà Hội trưởng nói cho tôi.
Nên tôi bắt đầu dạy Asia những thứ về nơi mà chúng ta đang sống và vân vân trong khi chúng tôi đang phát những tờ rơi.
“Ah! Ở bên kia. Nó đã đóng cửa rồi nhưng mà tiệm bánh đó bán bánh mì ngon lắm đó. Cậu có muốn ghé mua vào những dịp khác không?”
“Có! Bánh mì Nhật rất ngọt, nên tớ yêu chúng!”
Kể cả một cuộc trò chuyện như vậy cũng vui rồi. Một buổi hẹn hò vào buổi tối là thứ tuyệt nhất!
“Ise-san, cậu đã xem bộ phim “Roman Holiday” chưa?”
Asia hỏi tôi.
Roman Holiday? À, tôi nghĩ nó là một bộ phim.
“Nó là một bộ phim cổ nhỉ? Không, xin lỗi cậu. Tớ vẫn chưa xem nó.”
“Hóa ra là vậy—”
Giọng nói của Asia có chút buồn sau trước lời phản hồi của tôi.
“Nhưng mà bộ phim đó nói về cái gì thế?”
“......Nó đã luôn là thứ mà tớ ngưỡng mộ. Nó cũng như thế này…… Tuy nhiên trong bộ phim họ đã lái chiếc xe đạp. Kể cả thế tớ…… Ufufu.”
Huh? Ngay lúc này, cô ấy nghe rất hạnh phúc. Kể cả vòng tay của cô ấy quanh hông tôi cũng có chút mạnh hơn.
Tôi cũng không chắc nữa, nhưng mà kệ đi. Miễn là Asia hạnh phúc là quá đủ với tôi rồi.
Cơn gió đêm nay cũng cảm thấy dễ chịu nữa.
Phần 7
“Bọn em về rồi ạ!”
Asia và tôi vừa hoàn thành việc phân phát tờ rơi và trở lại phòng câu lạc bộ.
Khu trường cũ, không được sử dụng được tọa lạc ở đằng sau trường. Một trong những căn phòng ở trên tầng ba là dành cho Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí và cũng là nơi tụ họp của nhà Gremory.
“Ara ara, làm tốt lắm. Chị sẽ pha một chút trà xanh ngay bây giờ nhé.”
Người đầu tiên đón chào chúng tôi quay trở lại là hội phó của câu lạc bộ và cũng là trợ lý của Rias-buchou, Himejima Akeno-san. Chị ấy là tiền bối của tôi, người mà đang là học sinh năm ba và là một mỹ nữ Nhật Bản với mái tóc đen dài óng ả và luôn mỉm cười. Chị ấy cũng là một người với kiểu tóc đuôi ngựa, được xem là rất hiếm hoi trong lứa tuổi thiếu niên.
Cùng với Hội trưởng, chị ấy được gọi là một trong “Nhị Đại Tỷ Tỷ” của trường tôi và chị ấy cũng nổi tiếng trong cả đám con trai và con gái, chị còn có danh tiếng như một thần tượng nữa.
“Này, buổi hẹn hò tối hôm qua như thế nào?”
Tên con trai nhìn tôi và đang cười nói là Kiba Yuuto, một tên điển trai. Cậu ta là vị Hoàng tử Khôi ngô đã đánh cắp đi trái tim của vạn cô gái trong trường. Cậu ta là kẻ thù của tôi vì tôi ghét những tên đẹp mã.
“Hiển nhiên nó là thứ tuyệt vời nhất rồi.”
Tôi giơ ngón cái về phía Kiba.
“……Mối quan hệ tình dục bất chính vào ban đêm.”
Người mà vừa nói ra lời lẽ gay gắt là học sinh năm nhất có thân hình nhỏ nhắn, Toujou Koneko-chan. Thoạt nhìn, em ấy trông giống y đúc một học sinh tiểu học nhưng vì em ấy là một loli, em ấy cũng rất nổi tiếng vì bản thân là linh vật của học viện của chúng tôi.
Asia và tôi bước đến chỗ Hội trưởng, người đang ngồi ở trên ghế sofa. [Vua] của chúng tôi, Rias-buchou. Ngay cả đêm nay, mái tóc đỏ thẫm của chị vẫn tuyệt đẹp như mọi khi.
“Hội trưởng. Bọn em đã về rồi ạ.”
Tôi báo cáo lại cho chị ấy, nhưng Hội trưởng đang nhìn về một hướng nào đó trong khi đang ngây người ra. Chị ấy đang nghĩ về thứ gì thế? Chị ấy thậm chí còn thở dài một tiếng rõ sâu.
Asia đang bên cạnh thôi cũng nhìn về phương hướng mà Hội trưởng đang nhìn.
“Hội trưởng, bọn em đã về rồi đây!”
Lần này, tôi nâng giọng tôi lên. Hội trưởng nghe thấy tôi và lập tức tỉnh táo lại.
“C-Chị xin lỗi. Chị có hơi lơ đễnh một chút. Làm tốt lắm, Ise, Asia.”
Dạo gần đây, tôi nghĩ rằng Hội trưởng đang nghĩ ngợi gì đó rất thường xuyên. Khi chị ấy ra lệnh cho chúng tôi làm gì đó, chị ấy làm điều đó với một sự quý phái như thường lệ, nhưng ngoài điều đó ra, tâm trí chị ấy lại bỏ đi nơi khác. Tôi nghĩ là số lần chị ấy thở dài cũng ra tăng vọt so với trước.
Có thể chị ấy có một vài nỗi ưu phiền nghiêm trọng mà chúng tôi sẽ không thể nào hiểu được. Ừ thì, suy cho cùng, chị ấy là một Ác quỷ Thượng cấp mà.
Vậy đây là những thành viên của Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí và cũng là thành viên của gia đình Gremory. Ngoài tôi ra, mọi người đều cực kỳ nổi tiếng ở trường. Ờm, tôi cũng nổi tiếng vì là một tên biến thái. Hahaha, tôi cảm thấy như muốn tạ lỗi vì tôi nhận thấy rằng tôi không phù hợp với nơi này.
Hội trưởng nói điều đó sau khi xác nhận rằng tôi và Asia đã có mặt.
“Giờ thì, chị sẽ để Asia ra mắt với tư cách Ác quỷ bắt đầu từ tối nay.”
Ồ! Thật hả chị!?
“Ể?”
Tôi nói với Asia, người mà vẫn còn đang bối rối.
“Asia, em sẽ phải có một buổi ra mắt thực sự như một Ác quỷ kể từ tối nay! Em sẽ phải đi đến nơi ở của những nhà thầu thông qua vòng tròn ma pháp!”
“E-Em?”
Asia chỉ tay về phía cô ấy trong khi đang hoảng loạn.
“Đúng không ạ, Hội trưởng?”
Hội trưởng gật đầu trước câu hỏi của tôi.
“Ừ. Phân phát tờ rơi sẽ chấm dứt vào ngày hôm nay. Nếu như chị cứ để như này tiếp diễn, có vẻ như buổi hẹn hò giữa hai em sẽ kéo dài lâu hơn nữa.”
Uwa. Làm ơn đừng bắt nạt thuộc hạ của chị mà, Hội trưởng. Em đang cảm thấy một chút xấu hổ nếu như Hội trưởng nói điều đó với em.
Y như lần ra mắt trước của tôi, Hội trưởng vẽ một vòng tròn ma pháp của gia tộc Gremory lên lòng bàn tay của Asia. Nhờ đó, bạn sẽ có thể dịch chuyển thông qua vòng tròn đó.
“Akeno, kiểm tra xem Asia có đủ lượng ma thuật để dịch chuyển thông qua vòng tròn ma pháp hay không.”
“Vâng, Hội trưởng.”
Akeno-san đặt tay lên trán của Asia sau khi Hội trưởng ra lệnh cho chị ấy. Một luồng sáng yếu ớt xuất hiện từ những đầu ngón tay của chị ấy, và dường như chị ấy đang đọc cái gì đó.
“Chúng ta đã từng có một sự cố với Ise trước đây rồi, nên chúng ta cần phải kiểm tra lại một cách kỹ lưỡng. Dù chị không nghĩ rằng sẽ có một vấn đề giống vậy diễn ra lần nữa.”
Tôi cảm thấy buồn rười rượi sau khi nghe được muộn phiền của Hội trưởng.
Đúng vậy. Lần ra mắt với tư cách Ác quỷ của tôi thật tệ hại. Để dùng vòng tròn ma pháp, bạn cần phải có một chút ma lực. Nhưng mà tôi thậm chí còn không có một chút ma lực nào cả.
Nhờ vào đó, tôi đã không thể dịch chuyển thông qua vòng tròn ma pháp và phải sử dụng xe đạp để đi đến chỗ của khách hàng, điều mà chưa một ai làm thế trước đây. Kể cả giờ đây, tôi vẫn phải ghé thăm khách hàng bằng xe đạp. Thật là khó để chịu đựng mà……
“Hội trưởng, nó ổn rồi. Không có vấn đề gì cả. Hơn nữa, em ấy có nguồn ma lực nhiều chỉ sau Hội trưởng và chị thôi. Sức chứa tiềm năng cho nguồn ma lực của em ấy là rất tốt.”
Hội trưởng cười khi nghe thấy bản báo cáo của Akeno-san.
“Thật tốt quá. Em ấy có thể dùng năng lực của bản thân với tư cách là một quân [Tượng] hết mức tối đa.”
Quân [Tượng] mà Hội trưởng vừa đề cập đến là vai trò của Asia khi là một Ác quỷ.
Những Ác quỷ đương thời có những luật lệ dựa trên trò chơi cờ vua của thế giới con người dành cho thuộc hạ của họ. Ác quỷ nào là chủ nhận thì là quân [Vua], và dưới họ là quân [Hậu], quân [Xe], quân [Tượng], quân [Mã] và những quân [Tốt].
Hệ thống dành cho những Ác quỷ thuộc hạ mà những Ác quỷ đương thời sử dụng, những [Quân cờ ác quỷ].
Trước đây, Hội trưởng và những người khác kể cho tôi rằng từ thời xa xưa, nhiều Ác quỷ đã hi sinh trong trận chiến với Thần linh và những Thiên thần Sa ngã, và hệ thống này đã được tạo ra để tăng cường lực lượng của Ác quỷ chỉ với số ít thuộc hạ nhằm giữ sự cân bằng với những phe phái khác.
Mỗi quân cờ có tính chất của riêng nó mà cường hóa khả năng của một Ác quỷ thuộc hạ.
Dĩ nhiên, qua việc có Hội trưởng là thủ lĩnh và cũng là chủ nhân của chúng tôi, chúng tôi cũng có những vai trò cụ thể.
Akeno-san là [Hậu], Kiba là [Mã], Koneko-chan là [Xe], Asia là [Tượng] và tôi là một quân [Tốt]!
Thoạt đầu, [Tốt] trông có vẻ yếu đuối, như phụ thuộc vào cách bạn sử dụng nó, nó có thể hạ gục được cả [Vua]! Đó là những gì mà Hội trưởng nói cho tôi biết! Tôi phải tin lấy điều đó vì tôi đang nhắm đến việc trở thành “Quân Tốt mạnh nhất”.
Quay trở lại chủ đề, vì Asia có lượng ma lực rất lớn, cô ấy sẽ không có vấn đề gì trong việc dịch chuyển qua vòng tròn ma pháp.
Yup, có vẻ như Asia có một khởi đầu tốt. Tôi cũng thỏa mãn với điều đó.
Rồi Asia cũng sẽ trở nên thân thiết với khách hàng của cô ấy và—.
Rồi tôi bắt đầu cảm thấy bất an.
……Chuyện gì sẽ xảy ra với Asia tốt bụng với bất cứ ai và không biết gì về cách mà thế giới hoạt động khi mà cô ấy được triệu hồi bởi ai đó với rất nhiều lòng tham lam……?
Trường hợp 1
“Ồ, quả là một Ác quỷ-san dễ thương! Ừ đúng rồi! Làm ơn hãy khoe quần lót của cô cho tôi xem với! Làm ơn khoe ngực của cô nữa!”
……Tệ thật đấy.
Trường hợp 2
“Ác quỷ-chan xinh đẹp! Hãy cho tôi sờ nắn ngực của cô theo ý thích đổi lại là mạng sống của tôi!”
……Cái gì của Asia?
Trường hợp 3
“Tôi sẽ trao cho cô mạng sống này, nên là hãy cho tôi được làm tình với cô cho đến khi đêm tàn đi!”
…………
“Ise, em đang khóc à?”
Hội trưởng nhìn tôi với một ánh nhìn đầy lo âu.
“Hội trưởng, không được ạ. Điều này là không được!”
Tôi lắc đầu sang một bên trong khi nước mắt giàn giụa rồi rơi ra khỏi khóe mi tôi.
Nó là một chữ không. Đúng vậy, không! Đó là Asia mà chúng ta đang nói đến đấy!? Không thể nào mà Asia sẽ có thể từ chối được khi mà tên nào đó cô ấy chưa bao giờ gặp mặt hỏi cô ấy một mệnh lệnh phóng đãng!
Asia, người mà nghiêm túc và nhiệt huyết với công việc của cô ấy, sẽ cố hoàn thành công việc của cô ấy kể cả có phải hi sinh thân thể của chính mình!
“Hội trưởng! Em thấy bất an nếu Asia đi một mình~! Nếu như Asia~! Em không thể chịu đựng được nếu tên lập dị nào đó ước những thứ kinh tởm lên Asia!”
Hội trưởng có chút bối rối sau khi tôi tiếp cận chị ấy trong khi đang khóc.
“Ise, một yêu cầu mà quá phóng đãng đối với Ác quỷ mà họ triệu hồi thì không được gửi đến Ác quỷ thuộc hạ của gia tộc Gremory. Có những con người mà họ yêu cầu những điều ước như thế, nên là có những Ác quỷ mà sẽ tiếp nhận những khách hàng đó, với tư cách là nghề nghiệp của họ và những yêu cầu như thế thì sẽ được gửi đến họ. Những công việc mà chúng ta tiếp nhận là an toàn, em biết chứ? Kể cả Ác quỷ cũng có lĩnh vực là chuyên sâu của họ mà.”
“Hội trưởng, chị đang nói thật phải không? Đó là sự thật, phải không ạ? Nhưng mà, em vẫn cảm thấy cực kỳ bất an!”
Hội trưởng thở dài sau khi thấy tôi quá lo lắng về nó.
“Thôi được rồi. Trong một khoảng thời gian ngắn, chị sẽ cho em đi với Asia như là để hộ tống cô ấy. Em hài lòng chưa?”
“C-Cảm ơn chị rất nhiều! Asia! Hãy để tớ lo bọn biến thái cho! Asia, cậu chỉ cần làm hợp đồng một cách bình thường thôi!”
“V-Vâng.”
Tôi cầm lấy tay Asia, và thở phào nhẹ nhõm.
Bản thân Asia trông khá lo âu rằng cô ấy đang gây quá nhiều rắc rối cho tôi, nhưng mà không sao cả. Tôi cần phải bảo vệ Asia. Tôi thậm chí còn tạo một lời hứa với Hội trưởng, và tôi cũng lo cho Asia nữa.
Tôi có thể bảo vệ hơi quá mức đối với cô ấy, nhưng tôi muốn chăm sóc cô ấy cho đến khi cô ấy nói, “Tớ có thể tự thân vận động được!”
Bạn cần phải làm những việc như này cho đến khi họ thấy cậu phiền phức. Tôi sẽ bảo vệ Asia cho dù điều đó có làm cô ấy ghét tôi.
“Vậy thì, nếu mà có một yêu cầu chuyển đến, Asia, em sẽ được dịch chuyển thông qua vòng tròn ma pháp bằng cách đưa Ise theo cùng em.”
“Vâng, em hiểu rồi ạ. Hội trưởng.”
Sau khi chị ấy xác nhận, vòng tròn ma pháp lớn trên mặt sàn phát sáng.
Akeno-san đảm nhiệm vòng tròn ma pháp bắt đầu đọc những chữ cái của Ác quỷ mà xuất hiện ở trong một phần của vòng tròn đó.
“Ara ara, có một khách hàng cố gắng triệu hồi chúng ta, mà họ muốn ước điều gì đó mà kể cả Asia-chan cũng xử lý được.”
Nghe thấy báo cáo của Akeno-san, Hội trưởng mỉm cười.
“Thật là thuận tiện. Asia có thể tiếp thêm ma lực cần thiết cho việc dịch chuyển thông qua vòng tròn ma pháp, và em ấy cũng có thể hỗ trợ Ise, người mà cũng đang thiếu ma lực nữa. Hãy làm vậy đi.”
Hmm, tôi là người lẽ ra phải giúp cô ấy, nhưng có vẻ như tôi là người cần sự giúp đỡ…… Vậy cũng được. Tôi chỉ cần trông chừng Asia làm công việc đầu tiên của cô ấy!
“Đi thôi, Asia!”
“Vâng, Ise-san!”
Asia và tôi tiến về phía trung tâm vòng tròn sau khi bản thân đã phấn chấn tinh thần.
Phần 8
Tôi quay trở về nhà vào đêm muộn cùng với Asia.
Asia hoàn thành công việc đầu tiên mình một cách an toàn. Không như buổi ra mắt của tôi, mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió.
“Tớ xin lỗi, tớ sẽ tắm trước nhé.”
Nói xong điều đó, Asia tiến về phòng tắm. Cô ấy không ngừng mỉm cười vì đã hoàn thành công việc đầu tiên của cô.
Tôi cũng quay về phòng của bản thân để nghỉ ngơi. Ah, đầu óc lẫn tinh thần của tôi đã rệu rã rồi, tối nào cũng vậy.
Sau khi Asia hoàn thành công việc của cô ấy, chúng tôi quay lại phòng câu lạc bộ và báo cáo cho Hội trưởng, và hoàn tất công việc là một Ác quỷ cho đêm nay. Tôi cũng có vài muộn phiền về Hội trưởng đang buồn sầu……
Lo lắng về Hội trưởng là tốt, nhưng nó sẽ đến lượt tôi tắm sau khi Asia xong.
Dùng chung một bồn tắm với một cô gái vừa mới bước ra từ trong đó…… Tôi biết tôi không nên nghĩ về những thứ đồi trụy, nhưng mà tôi đang ở trong độ tuổi mà tôi cần phải làm vậy. Nên có một phần trong tôi cũng phấn khích về điều đó.
Không, không! Tôi lắc đầu dữ dội và cố đuổi đi những suy nghĩ xấu xa.
Tôi cần phải bảo vệ Asia! Nếu tôi trở nên hưng phấn khi nghĩ đến Asia, thì nó sẽ biến tôi thành loại người đáng khinh nhất thế giới!
Biến thái! Sao tôi lại biến thái đến mức này! Khốn thật! Tôi ước tôi có tâm trí của một nhà tu hành ngay lúc này thôi.
Đúng! Để loại bỏ đi những suy nghĩ thiếu đứng đắn tôi sẽ ngồi khoanh chân lại! Tôi ngồi trên sàn nhà và đóng hai mắt lại để xoa dịu tâm hồn.
Tôi không đê tiện. Tôi không phải là một tên biến thái. Tôi là một thực thể bảo vệ Asia. Tôi đang sống chung với Asia nhưng tôi không được nghĩ về những thứ đồi trụy. Namu namu namu.
Ouch! Thế rồi tôi bị đau đầu! Ừ nhỉ! Tại sao tôi lại cầu nguyện! Tôi là một Ác quỷ! Tôi sẽ nhận sát thương nếu tôi cầu nguyện! Tôi suýt nữa là tự loại bỏ bản thân khỏi thế giới này rồi.
Khốn kiếp! Tôi đang làm cái quái gì vậy!? Đợi đã, tôi đang làm cái quái gì ở trong chính căn phòng của tôi thế này……?
FLASH
Rồi sàn của phòng tôi bất ngờ phát sáng. Ánh sáng đang hình thành một hình tròn, và một biểu tượng quen thuộc xuất hiện trên đó.
—Đây là dấu ấn của nhóm chúng ta mà!
Vòng tròn ma pháp của nhà Gremory. Là ai thế? Ý tôi là, tại sao lại là phòng tôi? Có ai đó đang cố dịch chuyển đến phòng tôi à!?
Vòng tròn ma pháp bỗng phát sáng mạnh mẽ đến mức thắp sáng cả căn phòng, và một người xuất hiện từ đó.
Đó là hình bóng của một cô gái. Một cô gái với mái tóc đỏ thẫm—.
“Hội trưởng……?”
Người mà xuất hiện từ vòng tròn đó không ai khác ngoài Rias-buchou. Nhưng tại sao chị ấy lại ở trong phòng của tôi?
Chị ấy dường như có một gương mặt của những người đã đến bước đường cùng. Biểu cảm của chị ấy không khác gì với cái mà chị ấy sở hữu lúc còn ở phòng câu lạc bộ.
Hội trưởng tiếp cận tôi ngay sau khi tôi lọt vào tầm mắt của chị. Rồi chị nói một điều làm tôi choáng ngợp.
“Làm tình với chị đi.”
……………Xin thứ lỗi? Tâm trí của tôi vừa mới trống rỗng đi bởi điều bất thình lình đó. Chị ấy vừa mới nói gì ngay lúc nãy cơ? Tôi có nghe lầm thành chuyện khác không?
Hội trưởng nói lại một lần nữa để đảm bảo rằng tôi đã nghe thấy nói vì tôi đang có một ánh nhìn đầy bối rối hiện rõ trên mặt.
“Chị muốn em lấy đi trinh tiết của chị. Ngay lập tức.”
Tiếng Nhật của Hội trưởng vẫn luôn kích thích như mọi khi.