-Tôi tên Nam Cung Tử Lâm năm nay tuổi. Có thể nói con người là những chuỗi ngày sai lầm và tôi cũng thế.
Nam Cung Tử Lâm cô có thể nói một đời kiêu căng, phách lối, xem mọi thứ không ra gì. Thế nhưng lại trúng vào lưới tình của Lý Chấn Thiên. Đúng là cô yêu anh ấy, nhưng đó là một câu chuyện xưa còn hiện giờ bản thân cô không còn là cô trước kia nữa rồi.
Lúc trước cô ước mình có thể cùng anh đi cuối con đường này. Người đàn ông khó chinh phục ấy làm dấy lên ngọn lửa chinh phục của cô. Cô có thể sợ gì chứ, cô còn ba của cô mà người đàn ông luôn ủng hộ cô mọi điều, khiến cô coi trời bằng vung. Ngày kia nghe tin anh không còn ở Mỹ được bao lâu thì cô liền dụ dỗ anh lên giường mình. Nhưng điều khiến cô kinh ngạc là anh không muốn chạm vào cô mặc dù đã bị trúng thuốc, rồi thấy anh thất thần vì một cuộc điện thoại và anh đã khóc.
Lần đầu tiên cô bắt gặp vẻ mặt người đàn ông lạnh lùng ấy có những nét ưu thương như thế. Cô tự hỏi là ai lại có thể khiến anh như vậy. Anh quay đi không thèm nhìn cô một lần.
Nhưng cô biết cô có thể an toàn bởi vì cô còn liên quan đến anh, nên anh mới không ra tay xử lý cô. Thực ra cô chính là con riêng của ba dượng của anh. Mẹ anh là mẹ kế của cô.
Cô vừa yêu, vừa hận, vừa không cam tâm. Cô muốn anh mất hết tất cà can tâm quỳ dưới váy cô. Nhưng cô quá xem thường anh rồi. Anh không những không bị gì mà lại ra đi thật xa cô không thể gặp anh nữa. Khi anh trở về trung quốc cũng trong lúc đó, đời cô lại nỗi lên giông bão. Vì không hoàn thành được kế hoạch khiến anh yêu cô. Mà cô lại đem cô làm con cờ thương giới gã cho Tống Thị. Sau đó cô được về trung quốc ở đây cô bắt đầu cuộc sống mới. Cô bị Tống Tử Kình hấp dẫn, nhưng tiếc thay người ta không thích tôi. Hôn ước gì chứ ném qua sau đầu rồi bỏ nhà ra đi. Lần kia khi biết được kế hoạch của cha muốn thôn tính Lý Thị và giết chết Chấn Thiên cô chỉ nghĩ sữa lại những sai lầm trước đây đi tìm anh ấy cho biết tin tức. Thế nhưng lại bị tai nạn qua đời.
Linh hồn cô lượn lờ trong không gian xanh mờ ảo. Cô thấy nhưng linh hồn khác trôi dạt, cô thấy tất cả kết cục của mọi người. Cả những tương lai xa xăm của mỗi số phận. Và cô nghe rõ âm thanh trầm thấp kia:
-Ngươi hãy về đi. Cứu giúp Triệu Hiểu Hàm cũng tức là Lâm Hiểu Hàm, nghiệp chướng cha ngươi gieo quá nặng. Đi mà giải thoát cho hắn.
Sau đó thì cô có mặt nơi đây. Bên cạnh Triệu Hiểu Hàm. Cô không nghĩ mình sẽ gặp Lý Chấn Thiên, Tống Tử Kình sớm như vậy. Cô biết kết cục của mẹ anh của anh sẽ chết dưới tay ba cô. Còn Tống Tử Kình cũng tan nhà nát cửa. Nhưng cô không thể giúp nói. Chỉ ở bên cạnh họ chỉ điểm mà thôi.
Đường còn dài còn rất nhiều điều không hay biết.