Mọi thứ rất tuyệt vời ngay từ lúc bắt đầu.
Tối thích được nổi bất. Đặc biệt là khi sự nổi bật đó nằm ở top đầu. Thật là tuyệt vời khi bạn có ai đó dưới trướng mình.
Một số người có thể gọi tôi là kẻ ngạo mạn, một số khác sẽ khinh thường và chỉ trích tôi. Với tôi, chỉ có một điều, đó là cái suy nghĩ đó hoàn phù hợp với những quý tộc cấp cao. Cơ cấu xã hội được tạo bởi địa vị và tầng lớp, tôi chỉ có thể to ra tự hào khi bản thân là quý tộc cấp cao. Tôi đã được ca tụng từ lúc được sinh ra với tư cách là con gái công tước và cũng là một thiên tài. Thực tế, tôi là một quý tộc đang mang trong mình sự vinh quang.
Vì vậy, tôi cảm thấy rất thỏa mãn khi tôi Christina Noir, có thể thể hiện năng lực của bản thân trong một bộ váy lộng lẫy và trên một sàn diễn mà đã được sắp đặt từ trước.
Một bữa không hề chút gì cầu kì đang được tổ chức ở sân vườn nhà Noir. Có thể nói đây là một bữa tiệc thành công, tôi đã phải vận dụng trí thông minh của bản thân để có thể tổ chức một bữa tiệc hợp cho trẻ em và thanh thiếu niên.
Cô con gái lớn nhà Cariblachore bắt đầu giới thiệu tôi với bạn bè cô. Tôi chú ý đến những câu chuyện của họ ở Học viện hoàng gia, sau đó bàn luận về sự dễ thương của Mishuly, giới thiệu bạn bè của tôi cho họ, rồi lại giới thiệu Mishuly cho những vị khác, kéo Surfania đi khi cô ấy đang hoảng hốt vì mắc kẹt giữa những người lạ, rồi khoe khoang rằng Mishuly là một thiên thân từ trên trời rơi xuống. Thực sự bữa tiệc này đang tràn ngập niềm vui.
Cho đến giữa chừng bữa tiệc thì Charles bước vào.
“Tại sao Charles lại ở đây?”
Mishuly lúc này đang có một ánh liếc nhìn đầy sự cau có. Em ấy đang dùng thân thế bé nhỏ của mình chắn giữa tôi và Charles và nói lên câu hỏi mà tôi đang tự hỏi trong đầu. Có lẽ em ấy đã nhìn ra cảm xúc của tôi lúc này và đã quyết định nói lên sự bất mãn đó.
Charles đột nhiên xuất hiện làm cho tôi sốc và rất choáng vâng. Nó theo cách nào đó thì cú sốc này làm cho tim tôi đập nhanh đến mức tưởng như nó sẽ vỡ ra.
Có lẽ Mishuly đã nhìn thấy cảnh tôi núp sau lưng Saffinia và do theo ánh nhìn của tôi, sau đó nhận ra sự có mặt của Charles. Lúc này em ấy đang trừng mắt nhìn Charles với sự thú địch ngày càng tăng cao.
“Nếu chị tôi hành xử như vậy thì có lẽ chị ấy đã không hề mời anh…………………..….vậy là anh đã tự tiện đến đây nhỉ? Nếu đúng là như vậy thì tôi có thể đá cậu ra khỏi bữa tiệc này nhỉ. nhưng sẽ thật tiếc nếu để cậu ra đi như vậy mà chưa có một trận đấu nhỉ. Tôi cũng tự hỏi rằng làm thế nà mà cậu lẻn vào đây được vậy.”
“Ngài ấy không phải làm như vậy. Ngài ấy đến đây với mời lời mời chính thức.”
“Ý của chị là sao?”
Thấy tôi để lộ ra điểm yếu của mình Saffinia liền trở lại trạng thái bình tĩnh và nhanh chóng nhận ra lý do việc Charles đến đây. Tôi đã phải chật vật cố gắng che giấu hơi thở và biểu cảm của mình trong khi nghe mấy lời của Misjuly và Saffinia.
“Chắc hẳn là chị cả của chị đã mời Hoàng thân Charles đến đây. Chị nghĩ việc ngài ấy đến lúc giữa chừng bữa tiệc là do phải học hoặc là do có nhiệm vụ gì đó cần thực hiện.”
“Tại sao chị của chị lại mời Charles? Cậu ta rõ ràng không nên có liên hệ gì với con gái nhà Cariblachore. Mà chị của tôi đã không mời Charles, cho nên đáng ra chị của chị cũng không nên mời cậu ta.”
“Dễ hiểu thôi. Có lẽ trong lúc lướt qua danh sách khách mời chị ấy đã không thấy tên của Hoàng thân Charles, cho nên chị ấy đã thêm ngài ấy vào danh sách. Với một người như chị ý thì điều đó hoàn toàn có thể xảy ra. Chị ý cũng chả cần nói với Christina bởi vì chị ý sẽ có suy nghĩ đại loại như: ‘Oh, hình như Christina bé nhỏ đã quên mời Hoàng thân Charles, ahaha’ “
“........Đó không phải là điều mà chị ấy nên xía vào.”
“Ừ thì chị của chị là người luôn xía vào chuyện của người khác mà.”
Saffinia miễn cưỡng đồng ý với những lời chỉ trích của Mishuly.
Tôi không thể phủ nhận lập luận của Saffinia, cho dù tôi đã gặp chị gái Saffinia nhiều lần. Tôi hơi bất ngờ về sự hiểu ý nhau của chị em nhà này. Saffinia hoàn toàn hiểu rất rõ các chị gái của mình cho dù họ gần như chả bao giờ nói chuyện với nhau.
Ai có thể nghĩ rằng một nỗ lực hợp tác với nhau lại tạo ra hậu quả như vậy? Chắc chắn là chả ai nghĩ tới ả. Nó vượt quá sức tưởng tượng ngay cả đối với một thiên tài như tôi.
Chị ấy hoàn toàn hành động với mục đích tốt. Tôi không hề cảm thấy chút gì ác ý hành động đó. Hành động này hoàn toàn chỉ xuất phát lòng tốt chân thành.
Tôi hiểu điều đó, nhưng tôi ước gì nó chưa bao giờ xảy ra.
“Mình ước chị ấy nói việc đó với mình, ít nhất là vậy.”
“Chị ý chắc nghĩ rằng do cậu quá xấu hổ nên đã nhầm lẫn trong việc mời khách. Bây giờ cậu đã hiểu sự rắc rối của chị ý chưa? Chị ấy là kiểu người thích can thiệp vào công việc của người khác và tạo ra rắc rối, mặc dù không có ý xấu. Không, sự thiếu ý chí của chị ấy là một vấn đề. Nếu cậu bảo chị ấy dừng lại máy hành động đó lại, thì lúc đó có vẻ như cậu mới là người sai.”
Hiện tại tôi còn không thể bảo vệ cho chính mình nữa là bảo vệ cho Mishuly, người mà chưa bao giờ tiếp xúc với giới quý tộc trước đây. Nhưng với niềm tự hào của mình, tôi không hạ mình trước Saffinia, vì vậy tôi quyết định hành động.
Tôi đã gặp may khi nhận ra sự có mặt của Charles trước và núp sau lưng Saffinia và Mishuly, tuy vậy nó có lẽ là vô dụng. Cậu ấy có một trực giác vượt trội, nó cho phép cậu ấy có thể dễ dàng tìm ra tôi giữa một con phố nhộn nhịp, đầy người. Mặc dù có hàng chục người ở nơi này, nhưng nó chỉ là vấn đề thời gian nếu cậu chủ động tìm kiếm tôi.
.
Nhưng nếu như vậy thì……….
Mishuly đang ở bên cạnh tôi lúc này. Tôi quả là một thiên xuất chúng tài mà. Tôi không thể làm gì vì sự nổi bật của tôi luôn gây chú ý.
Nhưng lúc này tôi đang có Mishuly ở bên cạnh. một cách dễ Charles chỉ cảm nhận thấy sự dễ thương của em ấy, một sự dễ thương có thể bay xa hàng cây số. Trong trường hợp đó, tôi có thể tiếp tục trò chơi trốn tìm này cho đến khi cậu ấy bỏ cuộc…………
“............Ah.”
Chúng tôi đã chạm mắt nhau.
Tim tôi hẫng một nhịp. Charles tình cờ bước về phía tôi và đôi mắt xanh (lục) của cậu ấy đang quyến rũ tôi. Tim tôi đập mạnh bơm dòng máu đỏ tươi lên đầu tôi. Chúng tôi nhìn nhau một cách chăm chú. Nhiệt độ phát sinh trong đầu tôi dẫn biến thành năng lượng. Ánh mặt chúng tôi khóa lấy nhau mặc kệ Saffinia và những người khác. Hơi nóng tiếp tục tích tụ trong đầu tôi và bắt đầu sôi sục với những cảm xúc và nó đang nóng. Charles ngày càng bước lại gần tôi, bất chấp cái cau mày của Mishuly. Sức nóng trong đầu tôi đạt đến giới hạn của nó, và thổi bay luôn khả năng suy nghĩ của tôi, bằng một cách bí ẩn nào đó đầu tôi đã không nổ tung. Ngay lập tức Charles tiến thêm một bước, sức nóng vượt qua giới hạn của nó..
“Wa………………..”
Đầu tôi bắt đầu bốc khói.