Sự thực thì, tôi đã gặp khá nhiều điều hạn chế khi tham gia mấy buổi tiệc quý tộc.
Đầu tiên là ở sinh nhật của tôi.Tôi là ngôi sao của buổi tiệc, điều đó là hiển nhiên.
Đó là một ngày đẹp đẽ, khi những người bạn thân thiết sẽ tụ tập tại nhà tôi và họ sẽ nuông chiều một thiên tài như tôi, thậm chí nó còn trên cả mức bình thường. Sinh nhật của Mishuly thì lại có nhiều vấn đề, nên nó khiêm tốn hơn và được tổ chức chỉ với gia đình. Chúng có những nét vui riêng và mỗi năm tôi sẽ lên kế hoạch cho chúng.
Với những buổi tiệc khác, tôi phải dính lấy cha mình và gặp gỡ bạn bè thân thiết của gia đình, hoặc ngược lại thì chào đón họ đến nhà của chúng tôi với tư cách khách mời. Đó là vấn đề. Ở đất nước này, tôi không thể mở rộng quan hệ của tôi với các quý tộc khác cho đến khi tôi theo học tại Học viện Hoàng gia. Tôi sẽ kết bạn ở đó, và những tình bạn đó sẽ tiếp tục tiếp diễn ngay cả khi chúng tôi đã tốt nghiệp. Đây là lý do tại sao rất nhiều người đăng ký vào học, bất kể giới tính, mặc dù nó không được phải là bắt buộc.
Và như vậy,
tôi hậu duệ tiếp theo của một trong những quý tộc vĩ đại nhất ở đất nước này, tôi không có quá nhiều bạn bè và người quen như một đứa trẻ chín tuổi bình thường khác.
Tôi đây, và đây là một buổi tiệc định kỳ hàng năm, tôi được phép tham gia nó.
"Ngài Count Istar, tôi rất vui được gặp lại ngài"
Với vẻ duyên dáng, tôi lùi một chân về phía sau, gập nhẹ đầu gối, hai tay tôi túm lấy váy nâng nhẹ chúng lên và cúi đầu. Mariywa đã dạy nó vào tôi, và tôi đã làm nó hàng trăm lần rồi. Và bây giờ tôi đã nhận được lời khen từ Mariywa, sự lịch thiệp của tôi đã vượt qua cả sự hoàn hảo, nó giống như một tác phẩm nghệ thuật làm lóa mắt
người chứng kiến.
“Tôi rất vui khi được gặp lại người, tiểu thư Christina. Lần cuối cùng chúng ta gặp nhau là…. um……. ”
“Tôi đã rất vui khi được chào đón chào ngài ở ngôi nhà khiêm tốn của chúng tôi cách một tháng trước đây. Trông ngài vẫn khỏe mạnh khiến tôi rất đỗi vui mừng”
Anh ấy là một trong số ít những người lớn mà tôi từng gặp gỡ vào buổi tiệc đầu đầu tiên tôi tham gia cách đây hai năm. Lúc này tôi đang mang cái bộ mặt quý cô, và vì vậy tôi đã gửi cho Bá tước Istar một nụ cười ngọt ngào.
Đây là buổi tiệc khiêu vũ hàng năm ở cung điện hoàng gia. Đây cũng là nơi mà tôi gặp Charles lần đầu tiên, trên thực tế buổi tiệc quý tộc hôm nay là để ăn mừng cho việc kết thúc thành công Lễ kỷ niệm liên hiệp diễn ra trong 5 ngày vừa qua. Và hàng năm tôi sẽ đến đây với cha. Cha tôi khá tin tưởng tôi trong buổi tiệc này, cho nên đây là một trong số ít các buổi tiệc mà tôi rất tự hào khi tham gia.
“Ồ, đúng rồi! Nhưng những đứa trẻ ở độ tuổi của tiểu thư thường thay đổi quá nhanh, chỉ sau một tháng thôi tiểu thư đã rất khác”
“Ngài có hiểu nó không? Tôi biết cậu con trai của ngài là một người vô cùng hoàn hảo, tôi nghĩ rằng nếu ngài cứ quan sát sự phát triển của một ai đó kém hoàn hảo như tôi sẽ trở thành một điều nhàm chán, nhất là khi so sánh…………………….”
"Ồ không. Cậu bé ngu ngốc của tôi đã gần hai mươi tuổi rồi, nhưng nó không có gì so sánh có thể sánh với tiểu thư, người trông đáng yêu hơn mỗi lần chúng ta gặp mặt. Dù sao đi nữa, tôi rất mong muốn được nhìn thấy tiểu thư trưởng hơn như thế nào qua mỗi lần chúng ta gặp mặt, cái nỗi mong đợi đó còn lớn hơn nhiều việc mong đợi được gặp cha người!”
“ÔI chúa ơi, đây quả là một vinh dự lớn lao mà ngài đã dành cho tôi”
Không có gì khiếm nhã trong sự khen ngợi của Count Istar về tôi. Người đàn ông mập mạp này thật vĩ đại như chính bản thân anh ta. Cha có thể học được một vài điều từ anh ta.
Con về cha tôi, ông ấy rõ ràng biết rằng không cần phải giám sát tôi khi tôi bật chế độ phụ quý cô, và vì vậy ông ấy đã đi đâu đó để nói chuyện với người khác.
“Cha của tiểu thư biết rằng tiểu thư có ứng phó mọi thứ, nên để người một mình. Tôi chắc là tiểu thư biết rằng ông ấy làm vậy vì ông đã đặt rất nhiều niềm tin vào tiểu thư, và nó không phải là ông ấy không quan tâm đến tiểu thư, đúng không ? Xét cho cùng, công tước Noir rất nổi tiếng về việc yêu thương con gái mình”
"…Vâng. Tôi biết rất rõ điều đó. ”
Anh ấy đã nhìn thấy nó trong ánh mắt của tôi. Anh ấy có thể đã chọc tôi một chút, nhưng tôi biết ơn chấp nhận sự nhắc
nhở của anh. Anh ấy tinh tế, nhưng lại rất sáng suốt và luôn chu đáo với người khác. Istar là một số ít người hiếm hoi mà tôi thực sự thích.
“Cảm ơn rất nhiều, ngài Count Istar. Tôi hy vọng rằng ngài sẽ tiếp tục đến ghé thăm chúng tôi. "
"Chắc chắn rồi."
Chúng tôi bắt tay nhau như một dấu hiệu của tình bạn. Sau khi nói lời tạm biệt, tôi lại cô đơn một lần nữa và tôi bắt đầu quan sát xung quanh.
Bữa tiệc đã qua một nửa thời gian, hầu hết mọi người ở đây đều đã chào tất cả những người quen của họ. Cha dường như tham gia vào bất kỳ cuộc trò chuyện nào mà ông gặp; Tôi chắc chắn ông sẽ lại một mình trong ít lâu nữa.
Vậy thì. Để không bị thương tôi nên đi ra ngoài bây giờ. Tôi nghĩ và hướng tới lối ra.
Tôi rời khỏi hội trường của những người quý bà và quý ông khiêu vũ và đi lòng vòng một chút.
Khi tôi đến hành lang bên ngoài, tôi chắc chắn rằng không ai nhìn thấy tôi khi tôi đi đến đích thực sự tôi tôi muốn. Thiên tài trong tôi đã lập lên kế hoạch và các hành động để giúp tôi đến được khu vườn và ở đó có một cuộc gặp mặt ngoài dự tính, đã có người đang ở đó.
“Ah, Chris. Cậu đã đến."
Anh nói, khuôn mặt anh rạng rỡ trong khu vườn đêm.
Charles Eduard.
Cậu ấy là tam hoàng của đất nước này và bạn của tôi, hôn phu của tôi. Không giống như lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, cậu ấy đã ở đây từ trước.
"Ừ.Rất vui khi được gặp cậu, Charles. ”
Đó là đêm của ngày cuối cùng của Lễ kỷ niệm Liên hiệp.
Và bây giờ bắt đầu một sự kiện đặc biệt chỉ có tôi và Charles, đây sẽ là sự kết thúc của lễ hội.