Nhờ có Saffinia, hôm nay chúng tôi mới có thể trốn ra ngoài.
Hoặc nói đúng hơn thì là nhờ sức mạnh của Nhà Cariblachore, gia đình cô ấy muốn cô ấy ra ngoài vi đi dạo trong thị trấn, tôi và Mishuly đi theo để động viên cậu ấy phần nào đó.
Tất nhiên chuyện đi này không chỉ có tôi, Mishuly và Saffinia, ngoài ra còn có một số người hầu của Nhà Cariblachore, để tránh gây sự chú ý thì họ giả làm cha mẹ của chúng tôi. Bản thần toàn bộ quần áo chúng tôi đang mặc đều là kiểu quần áo của thường dân hết, chúng cũng được chuẩn bị bởi Nhà Cariblachore, những trang phục này sẽ giúp chúng tôi không bị chú ý khi đang dạo chơi trong thành phố.
Nhưng mấy cái này là do tôi nghĩ ra chứ không phải là ý của cha mẹ Saffinia.
Cơ bản tôi không muốn Nhà tôi biết bất cứ điều gì.
Có lẽ, nếu tôi xin phép thì cha tôi cũng sẽ đồng ý mà thôi. Tôi có thể đi dạo xung quanh thị trấn với một tá tùy tùng và cận vệ.
Nhưng Mishuly thì có lẽ sẽ không được phép ra ngoài.
Có một số điều mà cha tôi, người luôn nuông chiều chúng tôi không thể bác bỏ. Điều đó là hoàn cảnh mà Mishuly được sinh ra, việc che giấu em ấy và những thông tin về em ấy cần thực hiện ở mức độ tốt đa.
“Tại sao mình lại ở một nơi như thế này…………..trời nắng nóng, việc địa lại quanh đây thật mệt mỏi……………….mình muốn về nhà………..về nhà để ngồi đọc sách…..”
Saffinia có cái thái độ này bởi vì cậu ấy là một hikikomori chính hiệu, lúc nào cũng muốn trốn chạy thực tại. Saffinia có vẻ thích thú khi phải nhờ vả đến các bà chị gái của cậu, nhưng ngược lại các bà chị của cô ấy lại tỏ ra rất vui khi thấy cô em gái nổi loạn nhờ vả mình.
Có vẻ như các cô con gái Nhà Cariblachore hay có những chuyến thăm thú dạng này nên việc chuẩn bị diễn ra rất trơn chu.
Thành quả là, tôi và Mishuly đã có thể vào thành phố một cách an toàn. Cho dù điều này có được là do tôi đã thắng trong vụ cá cược, nhưng tôi vẫn cảm thấy biết ơn về sự giúp đỡ của cậu ấy.
Tuy vậy, thật là phiền hà khi có ai đó cứ rên rỉ bên cạnh bạn.
“Saffinia hãy nhìn xung quanh, chú mọi thứ bên ngoài, đây là một thế giới đầy bí ẩn sao ? Hãy cùng tận hưởng chiến thắng của mình đi”
“Các bí ẩn của thế giới này đều được ghi trong sách, việc này thật ngớ ngẩn”
“Ồ, vâng”
Vừa nói tôi vừa nhún vai trước mặt cô bạn bướng bỉnh của mình.
“Vâng, nhưng những thứ này sẽ giúp ta có kinh nghiệm thực tế phải không nào ? Nếu cậu sợ bị lạc thì hãy nắm chặt lấy tay mình nhé, được không nào ? “
“Mình không thích điều đó”
Saffinia cau mày nhìn vào tay tôi.
“Không phải, nhưng dòng người này là sao vậy ?”
“Nó rất náo nhiệt, tuy cậu không phải là trẻ nhỏ nữa, nhưng rất khó để thoát khỏi nó đấy----wow”
Khi tôi vừa đi vừa nói, thì cô nàng Saffinia 9 tuổi va vào một người phụ nữ béo.
“A”
Mishuly kêu lên, trông người phụ nữ đó có vẻ khá nặng. Chúng tôi cố gắng tiến đến lại gần Saffinia.
Tất nhiên đám đông này không để để hở một khoảng trống nào cả. Dòng người cứ tiếp tộc đi chật kín đường. Khoảng cách giữa chúng tôi và Saffinia ngày càng xa.
"Chờ chút đã---”
Saffinia đã cố gắng trong tuyệt vọng để vượt qua dòng người, nhưng một đứa trẻ 9 tuổi làm sao có thể làm điều đó. Không có cách nào để vượt qua dòng người chật kín này, tôi thậm chí không còn nhìn thấy cô ấy nữa.
Sau khi nhận định tình hình Mishuly liền nói.
“Chị à, Saffinia
có thể bị lạc đấy”
“Ừ phải rồi”
Saffinia không thể nào quay lại được, còn chúng tôi cũng khó có thể chen chúc trong dòng người này. Nhưng nếu đứng nguyên thì chúng tôi có thể lạc mất Saffinia. Tuy vậy, không cần lo lắng.
Đúng hơn thì một người hầu của Nhà Cariblachore ngay đằng sau tôi đã nói ”Đừng lo”. Lúc va chạm thì một trong hai người đã vượt lên để bắt kịp Saffinia. Chúng tôi sẽ sắp gặp lại cô ấy. Có vẻ Mishuly cũng đã để ý đến cử chỉ giữa tôi và người hầu Nhà Cariblachore và em ấy đã bớt lo lắng.
"Ah! Chị Saffinia, đã quay lại ..."
“Cậu đã đã trở lại rồi……”
Ngay lập tức cô ấy quay lại với nói người hầu.
“Ôi không………….tôi sẽ về nhà…………”
Saffinia đang rên rỉ trong sự sợ hãi.