Hellmode ~Yarikomi Suki no Gamer wa Haisettei no Isekai de Musou Suru~

hiệp sĩ đền thánh (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hiệp sĩ đền thánh (2)

Các kỵ sĩ ra lệnh dân làng và nông nô lùi xa khỏi quảng trường. Một không gian trống mở ra, hai con người đối mặt.

“Xin ngài! Làm ơn! Xin ngài anh minh!!” Gelda hết hơi cầu xin.

Các hiệp sĩ lạnh lùng kéo anh đi.

“Đồ dai như bì lợn! Bậc thầy kiếm thuật Dobelg-sama đã đánh bại con hỏa long lúc 10 tuổi. Con bé đã 5 tuổi đấy?”

Chỉ huy quân đoàn ngụ ý Kurena có khả năng chiến đấu phi thường. Gelda bị lôi ra rìa quảng trường. Và hai bố con Allen chạy vội tới chỗ ông.

(Nghiêm túc chứ? Làm sao giờ.)

Allen đã vắt kiệt bộ não của mình. Không chỉ cấp độ triệu hồi chưa đủ, anh cũng không biết cách đánh bại một Hiệp sĩ. Khả năng chiến thắng gần như bằng không.

Kurena và phó chỉ huy nhìn nhau. Ánh mắt lạnh của người lính như nói anh sẽ thực sự hạ gục con bé.

Họ vào thế đứng. Bên Kurena, chiều cao chắc khoảng 1 mét kém, không có gì ngoài miếng vải rách cũ, Bên Reivland, chiều cao gấp đôi cùng trang bị giáp trụ đầy đủ. Tất cả người dân tụ đám, đứng xếp vào góc của quảng trường, lo lắng quan sát.

Tuy nhiên, ngay cả trong tình huống này, Kurena là người duy nhất bình tĩnh. Cô bé háo hứng tạo tư thế với cây kiếm mới của mình. Như một trò đấu tay đôi thường ngày. Và, giống mọi khi, nhỏ giới thiệu bản thân.

“Ta là Hiệp sĩ Kurena!! Hãy chiến đấu công bằng!!!”

Câu nói Allen nghe hàng nghìn lần hàng ngày. Nhưng hôm nay nó đặc biệt hơn.

“…Ta là Hiệp sĩ Reivland. Tới đi.”

Reivland cũng làm tương tự.

Không có luật lệ. Cuộc chiến đã bắt đầu. Giống hệt hồi đấu với Allen, Kurena là người di chuyển đầu tiên. Vung thanh kiếm nặng gấp 7 lần hơn thanh gỗ tập, Kurena lao thẳng về Reivland.

*keng* Tiếng lưỡi kiếm chạm vào nhau. Dù lần đầu cầm kiếm kim loại, cô bé vung không lỡ nhịp. Âm thanh thép đập vào nhau vọng trong quảng trường.

(Kiếm kỹ mình cấp level 3 trong chế độ địa ngục, vậy của Kurena có lẽ khoảng 5 hoặc hơn, chắc vậy.)

Allen là kẻ duy nhất trong Hellmode. Đánh giá từ kết quả ném đá, Kiếm kỹ của Kurena sẽ yêu cầu kinh nghiệm là —100, 100, 1000, 10000, 100000. Nếu cô bé lên tăng cấp nhanh gấp 100 lần so với Allen trong trò Đấu tay đôi, chắc chắn nhỏ sẽ hơn Allen 2 cấp.

Trong lúc Allen phân tích, cuộc chiến vẫn tiếp tục diễn ra, chỉ một vết chém, mọi thứ sẽ kết thúc. Tiếng thép rung động cả quảng trường.

Mọi người đoán dần kết quả cuộc chiến sẽ là Kurena chết. Nhưng, 3 năm chơi trò dân gian Đấu tay đôi đã tích đủ kinh nghiệm cho Kurena đỡ kiếm một kỵ sĩ.

Người chỉ huy chỉ nhìn trận chiến nghiêm mặt.

Không ai biết đã bao nhiêu phút hai người họ giao kiếm. Thế cân bằng trận chiến từ từ lật dần,.

“Aaff!!””

Reivland đá giữa bụng Kurena. Đây không chỉ là trận đấu kiếm. Cú đá chính xác hất cô bé ra xa.

“Kurena!!!” Allen hét lớn.

Kurena đập vào tường bao ngã sụp xuống. Riêng quán tính tác động đã rạch một nếp nứt trên tường gỗ.

Các hiệp sĩ giữ Allen không chạy đến chỗ Kurena. Họ ghìm anh xuống nền.

(Đúng như mình nghĩ, bất khả thi. Kurena cấp độ mới chỉ 1. Không thể biết tên kỵ sĩ đó đã huấn luyện bao năm nhưng cấp độ và kỹ năng rất cao. M-mình nên làm gì giờ?)

Anh vùng vẫy cố thoát khỏi hiệp sĩ giữ anh lại.

“Ngươi?! Nghe lệnh đi!!”

“Bỏ tay ra, tên khốn!!”

Allen bị đè bởi một hiệp sỹ khỏe hơn anh rất nhiều. Dù cố gượng dậy nhưng anh không đủ mạnh. Không ổn rồi.

Reivland không quan tâm—hắn chỉ đứng chơi. Nhìn Kurena gục bất động.

Cô bị đá bởi một hiệp sỹ đầy đủ trang bị. Dân làng thì thầm “chắc con bé chết rồi” .

Nhìn cho đủ, Reivland nhắm mắt thở dài một câu.

“Vậy là không thể, hả? Hmm?”

Cái lúc mọi thứ tưởng chừng kết thúc. Nhạc nền nổi lên—Kurena chậm rãi đứng dậy, vẫn gục đầu xuống. Dù bị đánh bật hàng chục mét, Cô không rời tay khỏi thanh kiếm. Chỉ đơn giản đứng lên vào lại tư thế.

Kurena, nhìn Reivland, một bầu không khí lặng thinh trùm cả quảng trường.

Kurena nhìn lên đánh giá cẩn thận Reivland. Dân làng chăm chú theo dõi, đợt lao xao im bặt, họ lo lắng kết quả trận chiến.

Bỗng, Kurena hét lên.

“Yaa!!!”

Theo tiếng hét, bức tường gỗ đằng sau cô bé nát vụn—giống như nhận hoàn toàn tác động.

Giống như làn gió mùa, có một luồng sáng nhẹ phát ra từ cô bé thổi khắp.

(Eh?)

Giọng cô bé vọng cả công trình, Kurena lao vào Reivland lần nữa. Cô bé quay một vòng giải phóng lực ly tâm tạo ra cú chém quay từ trên không trung. Kurena lưỡi kiếm của cô hạ xuống chính xác nơi Reivland đứng.

“Gggh!”

Cú đánh tạt đợt sóng xung kích ghìm Rodan xuống đất, chống bằng cả hai tay. Cú đánh mạnh tới độ đánh khụy đầu gối Reivland xuống nền đất.

“Haa!!!!”

Reivland không thế mà từ bỏ, hắn hô lên một hồi và phản công. Cuộc đấu kiếm tiếp tục nhưng ở đẳng cấp khác hẳn, mới chớm chiều nhưng vẫn thấy tia lửa tóe ra từ cuộc độ kiếm.

Nhưng vì là nhân vật phụ, lưỡi kiếm của Reivland bị đẩy lùi sau mỗi tia lửa. Tác động những cú đánh là quá lớn. Cứ một đòn Reivland lùi một bước.

Âm rung cuộc chiến vọng quanh quảng trường. Một cuộc chiến không cân sức. Ngay cả đứa trẻ lên ba cũng chỉ được Reivland đang bị đẩy lùi. Vung thanh kiếm to ngang chiều dài cơ thể như cầm cọng rơm, Thật điên rồ.

(Nó? Nó là cái gì? Khoan! Có lẽ...có lẽ. Đó là! Kỹ năng đặc biệt?)

Allen tìm ra câu trả lời qua bản thân. trước khi chuyển sinh, Allen đã đọc thông tin của chế độ bình thường. Có thể thêm một kỹ năng đặc biệt từ Gacha. Điều tương tự cũng có thể đúng với cư dân thế giới.

(Kiếm thuật là kỹ năng bình thường mà mình cũng có được. Kurena chắc phải có vài kỹ năng khác từ mới sinh. Một kỹ năng đặc biệt, bổ trợ cho bậc thầy kiếm thuật.)

Khoảng cách các kỹ năng tạo ra là không đếm xuể. Nhìn thế trận, không giống Kurena sẽ thua tý nào. Trận đấu bất ngờ đến nỗi, các hiệp sĩ quên ghì Allen. Họ đều xem trận đấu, ngớ người.

“Taaaa!!!”

Hô lên một tiếng, Kurena tung ra cú chém theo chiều ngang.

*Cling*

“K-Không thể nào!”

Thanh kiếm Reivland bị cắt đôi. Ông ta sốc độ hét lớn. Nửa bị cắt xoay trong không khí vài vòng rồi cắm xuống nền đất. Nhưng, Reivland đã sốc lại tinh thần, chuẩn bị thế với nửa cây kiếm, chuẩn bị chống đỡ đòn tiếp theo.

“Đủ rồi!!!”

Đúng lúc, thủ lĩnh đã hạ lệnh dừng. Trận chiến kết thúc.

“Ho hể? hết rồi à?” Kurena nản chán trả lời.

“Phải, trận chiến đã xong. Cả hai thu kiếm!”

Kurena chạy lại Reivland cúi nhẹ.

“Cảm ơn rất nhiều! Lão già mạnh mẽ!”

Nhỏ luôn nói “Cảm ơn rất nhiều” mỗi lần kết thúc trò đấu tay đôi.

“Ta chưa đủ già để gọi là vậy đâu….”

Reivland quỳ gối xuống, đờ mặt lầm bầm .

“ Đưa phó chỉ huy đi!!”

Vị chỉ huy vội vàng ra lệnh, Reivland cùng vài kỵ sĩ rìu theo đi về sau. Ông không thể đứng vững nữa.

Chắc suy nghĩ của ông nặng hơn chì rồi. Một kỵ sĩ nhưng lại khụy gối trước nông nô. Chưa kể thua đứa trẻ 5 tuổi .

Khi dìu qua vị chỉ huy, ông được chỉ huy vỗ nhẹ vai động viên ’làm tốt lắm’ với giọng nhỏ.

Kurena hằm hằm bước lại chỉ huy trưởng, một nếp nhăn lộ rõ trên chằng mày người kỵ sĩ. Tay ông động nhẹ thanh kiếm thắt lưng.

“Cảm ơn rất nhiều!”

Cô bé trả lại thanh kiếm, .

“!?”

Cố giấu sự bất ngờ trên mặt. Nhìn gần, có thể thấy rõ lưỡi kiếm hoàn toàn bị tán phẳng. Vô số vết mẻ trên khắp lưỡi chỉ cần một tác động nhỏ đủ khiến thanh kiếm vỡ vụn. Kinh ngạc hơn, cán kiếm, thứ đáng lý rèn từ thép cứng như lưỡi, bị chảy như nung lò. Cứ như là đất sét bọn con nít nhào nặn vậy. Bao nhiêu sức mạnh được đặt vào từng cú vung vậy? Mồ hôi lạnh ròng ròng sau lưng khi ông.

Chỉ huy đưa thanh kiếm gãy cho kỵ sĩ đứng cạnh.

“C-con bé là bậc thầy kiếm thánh.”

“Đúng! Nhóc đã hạ gục một kỵ sĩ!!”

“Không thể thấy nổi lưỡi kiếm!!”

Cú sốc lan rộng đến người dân, họ không thốt nên lời. Số lượng người dân đã lên hàng trăm, hai trăm vì dân làng lân cận cũng kéo đến.

Cuộc chiến bất ngờ và vô lý cuối cùng cũng kết thúc với chiến thắng Kurena.

Truyện Chữ Hay