Heavenly Castle

chương 66: ngôi làng tị nạn tạm thời của người elf.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thò mẹt ra khỏi cửa sổ của chiếc xe hàng, Mea nhìn về phía trước.

- Nó đây rồi! Ở đằng kia!

Khi Mea hét lên, hai người Elf thò đầu ra khỏi cửa sổ đối diện và nhìn về phía trước. Trước mắt họ là một phần cánh tay của con robot, đang mang theo cỗ xe, một khung cảnh thoáng qua và một cánhh đồng màu nâu nhạt cùng với vài căn lều đơn giản xếp trên đó.

- Đã có nhiều như vậy rồi...!

Nam nhân Elf nói với một tông giọng ngây ngất.

Khắp nơi, gần những căn lều và cỗ xe đang xếp thành hàng, có thể thấy rất nhiều người, và tất cả bọn họ dường như đều là người Elf.

Thấy hai người Elf đó đang thích thú như vậy, Torraine, người lặng lẽ ngồi trong xe ngựa, giừo cũng nở nụ cười trên khuôn mặt.

Ngay sau đó, cỗ xe chở Mea và những người khác cũng dừng lại theo hàng, nơi những người Elf khác lập tức đổ xô tới.

- Litt! Shalll!

- Hai đứa cũng ổn chứ?

Nghe thấy tiếng nói đó, hai người Elf liền nhảy khỏi xe ngựa.

- Turk! Đã bao nhiêu năm rồi…!

- Haha! Hahaha! Cứ như là một giấc mơ ấy!

Khi nam nhân Elf cao lớn nói vậy với một tiếng cười, thì người Elf được gọi là Litt gật đầu cùng những giọt nước mắt đang dâng trào.

Sau đó, khi thấy một nữ nhân Elf, người đang nửa như đang chạy ra từ trong căn lều, Shall liền hét to lên và chạy.

- Mẹ!

Hét lên điều đó, Shall liền ôm lấy nữ nhân Elf. Vừa khóc, nữ nhân đó vừa đặt tay lên vai Shall.

- Shall… Mẹ rất mừng vì con vẫn ổn. Nghĩ rằng chúng ta lại có thể được gặp lại nhau…

Mea và Torraine, người vừa mới xuống khỏi xe, cũng không thể cầm được nước mắt trước cuộc hội ngộ đầy cảm động này.

Và con robot, thứ đã mang chiếc xe ngựa tới đây, lặng lẽ ngắm nhìn khung cảnh đó.

---------------------

[Taiki]

- Cảm động quá, Taiki-sama…

Gật đầu với Ayla, người nói điều đó trong khi vẫn đang sụt sịt, tôi đáp lời.

- Phải. Nhưng dù sao thì, hai người này là chị em à? Nhìn chả giống như họ có mấy cách biệt tuổi tác cả…

Ayla lúng túng cười khi tôi nói vậy.

- Em không thể xác định được tuổi của người Elf đâu. Dù cho với vẻ ngoài trẻ trung của mình, họ có thể trông như cùng tuổi với ông của họ vậy.

Nghe thấy những lời đó, tôi lại một lần nữa nhận ra tuổi thọ của người Elf.

- Là thế à? Mà kể cả thế, không cần biết ta nhìn họ như thế nào, họ đều trông như đang ở khoảng đôi mươi ấy, anh sẽ thực sự kinh ngạc nếu biết được họ đã hơn sáu mươi hoặc hơn đấy. Hừm? Nếu là trường hợp đó, có thể đứa nhóc nhìn như cuối tuổi teen, có lẽ còn già đầu hơn anh chăng?

Người Elf thật đáng sợ. Khi tôi còn đang ngập tràn cảm giác khúc mắc lúc theo dõi màn hình, thì tất cả người Elf cùng quay về một phía.

Con robot cũng thay đổi hướng nhìn, và khung cảnh trên màn hình đã thay đổi.

Những gì hiển thị ở đó lúc này, là một cỗ xe mới cùng một con robot đang bay trong khi mang theo nó. Ngoài người Elf, hình dáng của Schnee và Rant cũng có thể được thấy qua khung cửa sổ.

- Rant-san và những người khác cũng tới rồi. Mất một lúc do thị trấn cách xa thủ đô, nhưng mọi người trông ổn cả.

Trong khi tôi cảm thấy nhẹ nhõm về điều đó, thì Violette, người im lặng cho đến tận bây giờ, đã lên tiếng với giọng nói nhỏ với ánh mắt sắc bén.

- … Từ thị trấn Abrau đến đế đô chỉ trong nửa ngày… Tôi không còn cảm thấy kinh ngạc được nữa rồi…

Vì lý do nào đó mà Ayla lại đáp lại với mấy từ đó bằng một cái gật đầu.

- Trong vài ngày qua thì cô cũng nên nhận ra rằng, dù có sức mạnh của Hoàng đế thì chẳng ai có thể so sánh được với Taiki-sama cả. Giờ thì, cũng vì lợi ích của Đế quốc, hãy cho chúng tôi biết vị trí của những người Elf còn lại.

Khi Ayla nói thế, Violette nhún vai và lắc đầu.

- … Tôi tự hỏi, mình nên nói cho mấy người điều tôi không biết như thế nào. Và nếu như Hoàng đế còn chưa muốn bỏ cuộc, thì xung đột là không thể tránh khỏi. Cuối cùng thì, dù các người có giúp hay không thì cũng chẳng có gì thay đổi cả, phải không?

- Uh.. Kh-không hề đúng. Ví dụ như, nếu cô, một tướng quân, đề xuất hòa bình, thì có thể Hoàng đế sẽ dao động…

- Điều đó là bất khả thi, không phải sao?

- Auh…

Giọng điệu có chút khó chịu đó khiến Ayla, người vừa đề xuất ý kiến ấy, lùi lại.

Không thể chỉ đứng nhìn cảnh đó, tôi lên tiếng.

- Ví dụ như, cá nhân tôi đề nghị hòa bình với Hoàng đế thì sao? Tôi không thể giao lại lâu đài này cho Hoàng đế, nhưng việc làm một trao đổi có lợi cho Đế quốc thì hoàn toàn khả thi. Tôi thấy thế sẽ mang lại nhiều lợi ích cho cả đôi bên hơn là một cuộc xung đột.

Khi tôi hỏi vậy, Violette đã suy ngẫm một lúc.

Tôi tình cờ quan sát cô ấy, nhưng có vẻ Violette vẫn giữ khoảng cách với chúng tôi.

Tôi không rõ liệu nó có phải là do vị trí của cổ như một vị tướng của Đế quốc, nhưng chẳng có vẻ gì là cổ muốn hợp tác cả.

Lúc tôi còn đang suy nghĩ như thế, Violette bình tĩnh mở miệng.

- … Tôi hiểu rồi. Nếu là vậy, hãy soạn một tài liệu về những yêu cầu của cậu. Tôi sẽ trực tiếp đưa nó cho Hoàng đế. Nhưng tôi cũng không thể đưa ra bất kỳ một đảm bảo nào cả…

Sau khi trả lời như vậy, Violette nhìn tôi chăm chú, quan sát phản ứng của tôi.

Trong khi cảm thấy có chút khó chịu bởi ánh nhìn ấy, tôi đáp lại cùng một thỏa thuận.

- Trong trường hợp đó, thì đi chuẩn bị luôn nào. Tuy nhiên, nó sẽ là sau khi phía các cô thả tự do cho mọi người Elf.

Nghe câu trả lời của tôi, khóe môi của Violette nhếch cong lên một nụ cười và cô ấy trả lời rằng “Đã hiểu”.

---------------------

P/s: Thi xong rồi, oải quá đê. Quay lại thì thấy hako có event, chắc mình skip luôn thôi chứ già rồi không có sức nữa :<

Truyện Chữ Hay