Bốn người đang ngồi chéo nhau quanh một chiếc bàn lớn. Ngoài bốn người đó trong hội trường, còn có những hàng lính dọc theo bức tường và những người đàn ông giống như pháp sư, mặc áo choàng ở bốn góc, đã đóng băng.
Giữa tình hình căng thẳng đó, Yanual mở miệng.
- Thiên quốc, phải không?
Anh nói vậy và lấy tách trà đặt trên bàn. Anh đặt tách trà lên miệng và nhấp một ngụm chất lỏng bên trong. Mọi người đều tò mò nhìn chuyển động đó của Yanual trong im lặng.
Trong khoảnh khắc im lặng, Violette khó chịu mở miệng.
- Vậy, ngài có thể trả lời ta như một đại diện của Hoàng gia không?
Khi Violette hỏi một cách hống hách, khuôn mặt của những người lính xung quanh chuyển sang giận dữ. Trong khi nhíu mày nhìn những ánh mắt đầy giận dữ, Aifa thở dài.
- Chúng tôi cũng không chính thức đến thăm với tư cách là đại diện của Đế quốc. Thật vô dụng để gây thêm áp lực.
Khi Aifa nói vậy, Yanual nâng khóe miệng lên và nở một nụ cười mỏng manh.
- Trong trường hợp đó, ngài cũng có thể giữ im lặng chứ?
Khi anh nói điều đó với một cái nhìn tinh nghịch, Aifa quay mặt về phía anh một cách vô cảm.
- Cá nhân tôi sẽ từ chối điều đó.
- Nếu vậy thì chẳng phải cả hai người đều như nhau à?
Yanual hạ cằm xuống và cười thầm với câu trả lời của Aifa. Ditzen, người đang chăm chú theo dõi tình huống đó trong khi lo lắng, bắt chuyện với anh ta.
- Nếu, nếu có chuyện gì xảy ra ở đây, liệu Hoàng quốc và Đế quốc có đi đến chiến tranh không?
- Không. Nó khác bởi vì hai người này đến đây không phải để gây chiến. Chà, nếu nó thực sự biến thành chiến tranh, chúng ta chắc chắn nên giết hai người này.
Khi Yanual nói vậy, trong khi cười, đôi mắt Violette Nheo nheo lại.
- Đó là một câu chuyện thú vị, phải không? Đặc biệt là phần ngài sẽ giết chúng tôi …
Mặc dù khuôn mặt của Violette, đang mỉm cười, đôi mắt nheo lại có sự tức giận rõ ràng.
Có lẽ là để đáp lại sự tức giận của cô ấy, chóp tóc của Violette đã tự phấp phới.
Khi những người lính lặng lẽ đặt tay lên vũ khí của họ, Ditzen nắm chặt tay trong khi nuốt nước bọt.
Trong khi nhìn quanh căn phòng nơi cảm giác căng thẳng đã tăng lên ngay lập tức, Yanual cười như thể thở dài.
- Nếu chúng ta không mang theo pháp sư Hoàng gia của Hoàng đô, có lẽ chúng ta không thể thực hiện một cuộc chiến đàng hoàng. Sẽ ổn thôi nếu chúng ta có thể giết một người. Nó không khác gì đối phó với một con rồng cả.
Anh ta gián tiếp tuyên bố rằng họ sẽ không chiến đấu chống lại hai người bây giờ và những người lính trở nên nhẹ nhõm.
Trong khi xem điều đó với sự hài lòng, Violette ngẩng đầu lên.
- Đó là một quyết định đúng đắn đấy. Nhưng tôi không hài lòng với chuyện ngài tin rằng ngài bằng cách nào đó có thể hạ gục được một trong hai người chúng tôi.
Và, lúc Violette nói thế trong khi đưa cốc lên miệng, Yanual gật đầu rất nhiều.
- Umu. Đó là tại sao, nếu chúng tôi định sẽ chiến đấu, tôi rất có thể sẽ bỏ thứ gì đó vào đồ uống đó. Một cái gì đó, mà không thể chữa được, cũng đang được lưu truyền trong gia đình của chúng tôi.
Khoảnh khắc Yanual nói vậy, Violette ngừng di chuyển và thả mắt xuống chiếc cốc. Má cô trở nên cứng đờ khi chất lỏng bên trong chảy ra.
Thấy Violette vừa uống một ngụm, Aifa lắc đầu từ bên này sang bên kia.
- Tôi cũng đã đoán được chừng đó.
- Ông nên nói ra chứ!
Khi Violette đá vào chỗ ngồi của mình và hét lên, Ditzen nắm chặt tay và đứng dậy.
- Bất thường đấy, Điện hạ có một ý tưởng khá thông minh! Được rồi, hãy để chúng ta kết thúc chúng trong một lần…
- Ngồi xuống đi, Ditzen.
Sau khi ngăn Ditzen, người đang cố gắng kích hoạt một kỹ năng trong vui thú, với vài từ, Yanual khịt mũi.
- Tôi chẳng cho gì vào đó đâu.
- Tại sao!?
Ditzen cũng như những người lính khác cũng cho thấy một cái nhìn kinh ngạc trước những lời bất ngờ của anh.
Aifa nhún vai với Violette đang lo lắng và mở miệng.
- Vẫn chưa biết liệu nó có trở thành chiến tranh hay không, nhưng nếu bên đó có động thái gì với chúng tôi, nó chắc chắn sẽ trở thành chiến tranh. Trong trường hợp đó, không có tương lai cho Hoàng quốc. Để thực sự có động thái nào đó với chúng tôi có lẽ là phương sách cuối cùng của các người. (bệnh ÁTM chắc là có đánh đến chết cũng không khỏi được nhỉ :/)
Khi Aifa nói dự đoán của mình, Yanual nghiêng đầu.
- Không, nó khác nhau đấy. Hôm nay Trà có vị rất ngon lắm, vậy nên tôi chỉ không muốn làm hỏng nó thôi.
Anh ta nói với khuôn mặt nghiêm túc và Aifa ngậm miệng lại và giữ im lặng.
- Ngài đã không cho gì vào đó phải không?
Như để đáp lại Violette nghi ngờ, Yanual đưa cốc của mình lên miệng và uống chất lỏng bên trong.
- Yeah, ngon thật.
Yanual tách miệng ra khỏi cốc và nói thế cùng sự vui vẻ. Có lẽ vì chết lặng bởi hành vi của cậu ta, Aifa hơi thư giãn cơ thể và mở miệng.
- … Tôi hiểu rằng ngài không muốn một cuộc chiến với Đế quốc và không cho thấy bất kỳ dấu hiệu nào muốn chiến đấu với chúng tôi. Nếu vậy, tôi tự hỏi liệu ngài cũng có thể cho chúng tôi biết thông tin về Heavenly Castle?
Khi Aifa lẩm bẩm rằng để xác nhận, Yanual nghiêng đầu một cách kỳ lạ.
- Tại sao? Nếu các người không có thư chính thức, địa vị xã hội của hai người không phải là đặc phái viên hay bất cứ điều gì, chỉ là một khách du lịch. Tại sao chúng tôi phải tiết lộ thông tin?
Anh ta trả lời một cách bình tĩnh, và Aifa cùng Violette chỉ còn biết mở to mắt ngạc nhiên.
- …Ngài có kế hoạch muốn tranh luận với chúng tôi à?
Trong khi Aifa hỏi với giọng thấp, Ditzen bí mật nhìn ra ngoài.
Và, anh cao giọng.
- Ah!
- Hmm?
Khi Yanual bị giọng nói của anh ta thu hút và nhìn ra bên ngoài, cậu ta tìm thấy một cơ thể bay bên ngoài có thể nhìn thấy từ cửa sổ.
Không thể nhầm được, con robot đó đang bay trên bầu trời.