- Vẫn chưa tìm thấy họ à?
Những người lính, đang ở gần giọng nói đó, gật đầu với khuôn mặt bối rối.
- Thần xin lỗi … Chúng thần đang tích cực tìm kiếm, nhưng vị trí của hai người họ vẫn …
Khi một người báo cáo thay mặt cả tập thể như vậy, người đàn ông thở dài.
Ông là một người đàn ông lớn tuổi có thân hình đẹp. Một bộ râu trắng mọc xung quanh như thể phác lên khuôn mặt tròn của ông, đồng thời một vương miện vàng có cùng chiều dài với bộ râu ngắn ấy đang nằm trên đỉnh mái tóc trắng của ông.
Người đàn ông đó, mặc một chiếc áo choàng màu nâu đỏ đơn giản, dựa người vào lưng ghế lớn và thở ra từ mũi.
Từ phía trước, có thể nhìn thấy những bóng hình của những người lính ở khắp nơi, trông một tình huống này giống hệt như một cuộc tìm kiếm mà không bỏ sót đến cả bất kỳ một cục đá nào. Điều tương tự cũng đúng với những nơi mà ông không thể nhìn thấy.
Những người lính không hề bỏ qua bất kì một góc nhỏ nào, mà thay vào đó là nỗ lực hết mình để tìm kiếm. Và chính bởi vì nhìn thấy điều này, nên ông vẫn lặng lẽ chờ đợi mà không lên tiếng.
Và, ngay lúc đó, một giọng nói lớn vang lên từ phía bên trái của ông. Như để truyền giọng nói, những người khác cũng cất giọng và ngay lập tức, đã biến thành một cuộc hỗn loạn.
- Cái gì thế? Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Khi ông hỏi vậy và liếc nhìn xung quanh không ngừng nghỉ, thì một người lính đứng gần đó, chạy theo hướng mà giọng nói phát ra.
Sau một lúc, người lính đó trở lại và báo cáo.
- Zepten Điện hạ! Thần nghe nói rằng Hoàng thân Yanual Điện hạ và Hoàng thân Yuri Điện hạ đã được tìm thấy!
Nghe thấy báo cáo đó, người đàn ông được gọi là “Zepten Điện hạ”, đứng dậy khỏi ghế và nở một nụ cười.
- … O, ooh! Ta hiểu rồi, làm tốt lắm! Vậy thì, hai người đó ở đâu!?
- Họ sẽ đến đây sớm thôi!
- Ta hiểu rồi!
Ngay khi ông trở nên vui vẻ, những người lính xung quanh ông cũng mỉm cười với những biểu cảm nhẹ nhõm với Zepten, người đang trở nên bồn chồn theo một nghĩa khác lần này.
Chẳng bao lâu, Yanual, Yuri và Ditzen xuất hiện trước Zepten, người đang háo hức chờ đợi.
Zepten có khuôn mặt hơi tò mò về phía ba người đang đi mà không cưỡi ngựa trong khi bị những người lính vây quanh, nhưng ông ta ngay lập tức thay đổi biểu cảm.
- Ta có rất nhiều điều muốn nói, nhưng trước hết, ta rất mừng vì hai em vẫn an toàn, Yanual. Yuri.
Khi Zepten nói vậy, Yanual và Yuri cúi đầu, và Ditzen vội vàng quỳ xuống ngay tại chỗ.
- Thật nhẹ nhõm … Nếu hai em định đi đâu đó ngoài kia, thì nên hãy mang theo một người hầu và truyền đạt một lời đến thống đốc địa phương trước khi ra ngoài chứ?
Khi Zepten nói với giọng điệu dịu dàng, Yanual ngẩng đầu lên.
- Em rất xin lỗi vì đã làm anh lo lắng
- Um Umu. Ổn thôi khi hai em vẫn an toàn. Tuy nhiên, tại sao cả ba lại ở nơi như thế này...
Yanual nở một nụ cười đầy ý nghĩa với câu hỏi của Zepten.
- Em có một báo cáo rất thú vị về vấn đề đó.
- Đó đúng là một điều rất thú vị nhỉ.
Yuri cũng ngẩng mặt lên và đồng ý với lời nói của Yanual. Nhìn thấy đôi mắt sáng ngời của hai người, má Zepten đã trở nên cứng đờ.
- ... Đó không phải là một báo cáo tốt nếu em lại nói theo kiểu đó ... Lúc nào nhỉ? Nếu ta nhớ không lầm thì đã có lúc em đặt một con ếch vào trong tấm nệm ...
Zepten lẩm bẩm điều đó với một cái nhìn xa xăm, thấy vậy, những người lính xung quanh mỉm cười ngượng nghịu.
- Có thứ như vậy xảy ra ạ?
(Trans: Em đáng yêu quá đi Yuri ak =)) )
- Nó thật sự rất thú vị đấy. Và đó là sự thật, anh biết không?
Yanual và Yuri nói thế trong khi tiếp cận một chút với Zepten, và cả hai đều chỉ lên bầu trời.
- Có một đất nước phía trên bầu trời.
Khi anh thông báo điều đó, Zepten và những người lính đông cứng lại cùng một lúc, và họ lại mỉm cười ngượng nghịu.
- HAHAHA. Điều đó chắc chắn thú vị. Phải không mọi người?
- Không, thật sự là thế đấy.
- Hoàng tử đùa khá giỏi nhỉ.
Yanual bĩu môi với những người vừa cười vừa nói “thú vị, thú vị“.
- Không phải là một trò đùa đâu. Nhìn kìa!
Nhìn thấy Yanual đang hướng lên bầu trời và chỉ vào đâu đó trong khi nói vậy, mọi người đều ngẩng đầu lên và mỉm cười gượng gạo.
- Hahaha. Cũng đã được một thời gian kể từ khi Hoàng tử dàn dựng một trò đùa
... Hmm?
- Cái, cái gì vậy?
- Phía trên bầu trời, một vài bóng đen đang ...
Những người lính nhìn thấy thứ gì đó đang lơ lửng trên bầu trời và đã lên tiếng như vậy trong sự ngạc nhiên của họ.
- Không đời nào, là một con rồng ...
- Tôi không nghĩ rằng có một con rồng nào có hình dạng như vậy đâu.
- Nhưng nó khá lớn mà.
Trong khi nhìn những người lính bối rối, Zepten mở miệng.
- Có lẽ, đó là đất nước nằm trên bầu trời? Nhưng trông nó nhỏ hơn so với một đất nước đấy...
Yuri lắc đầu từ bên này sang bên kia nọ trước lời nói đó.
- Không, đó là những con golem của Taiki-sama.
- Go, golem? Không, đợi đã. Golem? Có phải người được gọi là Taiki tự mình điều khiển vài con golem một lúc? Làm thế nào mà chúng có thể bay trên bầu trời vậy?
Zepten lần lượt đặt câu hỏi, nhưng ông nhận thấy rằng có một chuyên gia ở ngay đằng sau Yanual và Yuri và rồi ông gọi anh ta.
- Ooooh, nghĩ về nó thì, Ditzen cũng đã ở đó nhỉ. Ditzen. Con bé nói rằng đó là một con golem, nhưng làm thế nào những con golem đó có thể bay trên bầu trời? Đây có phải là một quốc gia sở hữu một công nghệ như vậy không?
Khi Zepten hỏi điều đó, Ditzen, người đang cúi đầu trong khi quỳ xuống, ngẩng mặt lên mạnh mẽ.
- …… Điện hạ! Thần sẽ đi học hỏi thêm ở đất nước trên bầu trời ấy!
Khi Ditzen thông báo điều đó như thể muốn gầm lên, Zepten nhíu mày và nhìn xuống.
- Không, Ta ổn … nhưng ngươi có thể trả lời câu hỏi vừa rồi của ta được không?