Tôi muốn nói chuyện với một người thuộc Hoàng quốc Fleida.
Với suy nghĩ đơn giản như vậy, tôi định phái một nhóm A1 xuống dưới đất, nhưng Ayla đã ngăn tôi lại.
- Nếu anh đột nhiên sử dụng mấy con golem để đột nhập vào bên pháo đài, nơi đóng vai trò như một căn cứ phòng thủ, và sau đó bắt cóc một ai đó có chức vụ…. thì có thể sẽ gây ra sự thù địch và nỗi sợ hãi hay còn có thể hơn nữa đấy.
Nói vậy, rồi Ayla tiếp tục xin lỗi thêm “Em xin lỗi vì đã thô lỗ khi nói một chuyện vượt quá với phận sự của mình.“, nhưng dù vậy tôi vẫn cho rằng những gì cô ấy vừa nói là chắc chắn đúng.
(Trans: không không Ayla, em nhầm rồi, phận sự của em là ngồi trên đầu Taiki cơ)
Mà đúng thật, cảnh tượng một vụ bắt cóc do UFO sẽ trở thành nguyên nhân của nỗi sợ hãi. Hơn nữa, khi mà UFO đó cố gắng liên lạc thay mặt cho một quốc gia, thì chắc chắn cũng sẽ gây ra sự nghi ngờ.
Lại nghĩ về điều này thêm một lần nữa, tôi lên tiếng và nói ra một ý tưởng vừa mới đột nhiên nảy ra.
- Vậy thì, hãy bí mật làm quen với một người có quan hệ với Hoàng quốc Fleida xem sao.
Nghe những lời này, Ayla nghiêng đầu qua sang một bên, trông thật đáng yêu.
---------------------
[Ditzen]
Tôi nghe được rằng hôm nay vật thể màu đen đó lại từ trên trời bay xuống.
Tôi cưỡi ngựa trong khi cố gắng trấn tĩnh trái tim đang đập như trống trận của mình bằng cách thở sâu. Vì đã chuẩn bị từ sáng sớm, nên tôi, như mọi khi, là người đầu tiên đến hiện trường.
Gần đây, những người lính đã mất dần cảnh giác với cái vật thể đen đó và xuất hiện tại hiện trường khá chậm.
Theo quan điểm cá nhân thì tôi không thể hiểu làm sao mà người ta có thể không có hứng thú với một thứ gì đó quá khác thường như thế này, nhưng ngược lại, nếu mà như vậy thì tôi có thể được tự mình quan sát nó và sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Tôi đưa mặt lại gần vật thể đen đang lơ lửng trên bầu trời và phân tích.
- Sau cùng thì đúng là nó được làm bằng kim loại. Tuy nhiên, chất liệu thì lại khác với sắt hay gang. Và cũng chẳng phải mithril ... Bộ cánh cũng rất lạ nữa. Tròn, và chuyển động với tốc độ cao ... Vì chúng tạo thành hình tròn khi chuyển động, vậy nên có nghĩa là hình dạng của đôi cánh ...
Khi đang rên rỉ và vùi đầu, thì tôi phát hiện ra một cỗ xe ngựa đang bay với tốc độ đáng kinh ngạc.
- ... Lại là cặp anh em ngốc nghếch này.
Tôi thì thầm những lời như vậy, nhưng không có ai ngăn cản hai người đó cả. Và chẳng bao lâu, cỗ xe chở hai người họ cũng tới đây.
- Oh! Hôm nay nó cũng bay à!
- Anh nói đúng đấy, Yanual-niisama. Anh có muốn bay nữa không?
(Trans: sao trans thấy con bé cứ thích bóp a zai mình thế nhỉ, máu S chăng?)
- Không, hôm nay anh muốn quan sát nó một cách cẩn thận nên như thế này là ổn rồi.
Lúc hai người họ đang có một cuộc trò chuyện kỳ quái như vậy trong khi nhìn lên hướng này, thì bỗng nhiên họ thốt lên một giọng nói kỳ lạ.
- Hmm? Cái gì kìa!
- Có cái gì đó dường như đang vung vẩy kia kìa.
Một cái gì đó?
Nghe những lời đơn giản đó, tôi cau mày và nhìn vào vật thể màu đen từ bên dưới.
Ở đó, có một vật giống như một gói giấy nhỏ đang lắc lư trên một sợi dây được gắn vào vật thể màu đen.
- Đây là…?!
Vô tình, một giọng nói lớn của tôi phát lên. Đây có phải là bằng chứng cho thấy vật thể này thực sự là một vật thể nhân tạo do ai đó tạo ra phải không nhỉ?
Và dường như sợi dây là được cố tình gắn vào chỗ đó.
Đây là một phát hiện tuyệt vời.
Không thể kiềm chế bản thân, tôi giật lấy gói giấy đó. Tôi cũng đã nhận thức rõ về ranh giới của lớp rào chắn bí ẩn đó, nên không có vấn đề gì cả.
Sợi dây được buộc với một nút thắt đẹp đẽ và dễ dàng có thể tháo ra khi tôi kéo sợi dây.
- Ditzen! Mang nó qua đây!
Dù có nghe thấy một cái gì đó từ bên dưới, nhưng tôi lại giả vờ như không nghe thấy.
- Ditzen-sama, đó là cái gì thế?
Mình không nghe thấy gì cả, mình không nghe thấy gì cả. (Trans: chú lầy sợ)
Một gói giấy sạch một cách đáng sợ, không có lấy một vết bẩn nào ở trên nó. Giấy cũng rất mịn khi chạm vào, không có một chỗ nào là thô cả. Chỉ cần nhờ tờ giấy này thôi cũng đã đủ biết rằng người đó nắm giữ trình độ công nghệ tiên tiến cao hơn rất nhiều rồi.
Không kìm được sự phấn khích của mình, tôi lập tức thử mở gói giấy ra.
Trong gói giấy chứa một tờ giấy có kích thước tương tự. Với tông màu như thể gợi ý được dùng để viết bằng mực, và dòng chữ trên đó được viết như sau.
“Sáng mai tôi muốn mọi người theo một nhóm nhỏ đến bờ biển phía đông nam của Eastern Fortress.“
Khoảnh khắc nhìn thấy thông điệp này, tôi hét lên trong khi nắm chặt tờ giấy.
- Tôi sẽ đến!
Đó là một tiếng hét xuất phát trực tiếp từ tâm hồn tôi.
- Đ-đến?!
- Oh, Ditzen-sama đang đến… ?
(Trans: con bé nguy hiểm vl bác ạ, nguyên văn Eng là: Oh, Ditzen-sama is coming ...?“ nó đồng âm vkl ra)
Nghe thấy mấy giọng nói ngu ngốc từ bên dưới, nhưng tôi bỏ qua hết.
Gần như tôi sẽ không hề hối hận kể cả khi không thể quay lại vùng đất này nữa.
Nếu tôi có thể được trò chuyện với người tạo ra vật thể màu đen này. Hay nếu tôi có thể chạm vào kể cả chỉ là một mảnh nhỏ của công nghệ này.
Thì tôi sẽ sẵn sàng đặt cược cả mạng sống của mình.
----------------
Ditzen, người mà bằng cách nào đó đã hoàn thành việc chuẩn bị và nhồi nhét đống tài liệu nghiên cứu lên xe đẩy, đi qua thị trấn trước khi mặt trời mọc.
Quan sát khắp nơi và xác nhận rằng không có ai xung quanh, Ditzen lặng lẽ đi dọc theo mép đường. Đưa tiền cho người gác cổng và anh ta bí mật trốn khỏi thành phố rồi đi thẳng ra bờ biển phía đông nam.
Có hai người khác cũng đang theo sau anh ta.
- ...Kukuku, Ditzen. Anh ta đã chọn một thời điểm như vậy để chúng ta không thể lần ra đây mà.
- Em buồn ngủ, Yanual-niisama.
- Yuri, đừng gọi tên anh. Nó sẽ làm hỏng việc cải trang của chúng ta đấy!
- Oh, Yanual-niisama. Không phải anh vừa gọi thẳng tên em ra sao?
(Trans: phải công nhận con bé dễ thương thật =)) bắn trả thằng anh ngay lập tức)
- Thôi bỏ đi. Giờ thì ra khỏi thành trước khi bị phát hiện nào.
Trong khi nói chuyện như vậy, hai người vẫy tay với người gác cổng đang sợ hãi và rời khỏi thị trấn.
Những người gác cổng cùng với những người thương nhân đang nói gì đó sau lưng họ, nhưng cả hai người đều không nhận ra.
- Giờ thì, Ditzen, anh ta đã đi đâu rồi.
- Chỉ có biển ở hướng đằng này thôi. Có khi nào Ditzen-sama đã phải lòng một nàng tiên cá rồi không …
- Nếu thế thì thay vì tiền chúng ta sẽ tặng anh ta một con tàu như một món quà chúc mừng.
- Oh, quá sức ấn tượng luôn. Đúng như mong đợi từ Yanual-niisama.
Khoác trên người chiếc áo choàng có những đường thêu tuyệt đẹp khiến những người ngang qua phải nhìn lại đến tận hai lần, hai người họ tiến về phía bờ biển với nụ cười thích thú.
Đến bờ biển phía đông nam một lúc trước họ, Ditzen nhìn lên bầu trời, nheo mắt lại vì mặt trời mọc.
- … Vẫn chưa tới à?
Lo lắng tới nỗi khó chịu, anh cứ chăm chú nhìn lên trời.
- … Vẫn chưa à?
Anh ta cứ lẩm bẩm như thế sau mỗi năm phút, và sau khi chờ được khoảng hai tiếng, Ditzen phát hiện ra một thứ gì đó trên bầu trời và đồng thời cất giọng lên.
- … Đến rồi! Đến rồi, đến rồi, đến rồi! Thực sự đến rồi đây!
Hai người mặc áo choàng sang trọng gọi Ditzen, người đang nhảy cẫng lên vì vui sướng.
- Cái gì đến thế?
- Chào buổi sáng, Ditzen-sama.
- Cái?!
Ditzen quay lại với đôi mắt mở to và nhìn chằm chằm vào hai người đang có khuôn mặt bị che giấu bởi mũ trùm đầu.
- Không, thể nào ... Cặp anh em ngốc nghếch này theo đuôi mình sao...?
- Anh gọi ai là ngốc nghếch thế hả?
- Fufufu. Cảnh tượng Ditzen-sama nhảy tưng tưng lên trong niềm vui nhìn đáng yêu thật đấy.
(Trans: không biết cái này của con bé là bẩm sinh hay cố tình nữa =)) )
Ditzen lườm họ nhưng rồi đột nhiên ngẩng đầu lên và hướng ánh mắt lên trời một lần nữa.
- Giờ không phải lúc quan tâm đến mấy đứa ngốc này! Cuối cùng thì cũng liên lạc được …
Theo sau Ditzen, Yanual cũng nhìn lên rồi mở miệng.
- Muh? Nó thật khác thường?
- Cái gì cơ?
Hình bóng từ trên trời bay xuống ngày càng lớn dần và đồng thời sự hiện diện của nó cũng ngày càng rõ ràng hơn.
- Oh, hôm nay, nó thực sự là một con golem giống với con golem bình thường.
- Golem giống Golem?!
Có lẽ do có đôi mắt khá tốt, nên Yuri đã phân biệt được hình bóng đó ngay lập tức. Nghe những lời như vậy, Ditzen cũng căng mắt nhìn kinh ngạc.
- Oh, hôm nay còn có nhiều hơn một con nữa? (Yuri)
- Em nói nhiều hơn một? (99% là Ditzen)
- Không, chỉ có một con thôi đúng không? (99% là Yanual)
- Nhìn xem, bóng của chúng đè lên nhau kìa, nhưng hình như là 3 con hay sao ấy …
Khoảnh khắc Yuri vừa nói vậy, thì bóng đen từ trên trời bay xuống tách làm ba.
- Eeeh?!
- Oh, thực sự có ba con luôn!
Những con golem bí ẩn hạ cánh xuống trước bộ ba, Yanual thì đang kinh ngạc, Ditzen hoàn toàn ngất ngây và không nói nên lời, còn Yuri thì mỉm cười hạnh phúc.