Heavenly Castle

chương 24: những người hành động ở sau hậu trường

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Thi cử như *beep* ek :(( Toạch cmnr :(( Thôi chán ko chơi bời nhậu nhẹt gì nữa, ngồi nhà dịch truyện hóng loli đây :((

Con hàng này còn vừa bay khỏi bảng nổi bật nữa chớ, 2 chương/ngày luôn. Làm tí gọi là có ích cho đời chút :sad:

---------------------

Sau khi Ayla đã có phần bình tĩnh hơn, tôi trở lại phòng ăn cùng với cô ấy, thì thấy mọi người đã đang dọn dẹp phòng ăn và nhà bếp.

Có vẻ như đồ ăn của tôi và Ayla cũng đã bị đổ đi rồi, bởi vậy, tôi đã gọi mọi người trong khi cảm thấy tiếc cho cái phần đồ ăn bị đổ đi ấy.

- Chúng tôi quay lại rồi đây!

Khi tôi gọi họ, Rant bị Schnee đẩy lưng bước tới.

- Tôi, tôi xin lỗi vì chuyện khi nãy. Với nhận xét bất cẩn của tôi...

- Ah, kh, không, Ổn cả mà. Tôi cũng vậy, tôi thực sự xin lỗi vì đã đột nhiên chạy ra ngoài trong bữa ăn như thế.

Hai người cùng xin lỗi nhau khiến tôi cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Torraine cầm một chiếc đĩa bằng cả hai tay, đồng thời Mea cũng tiếp cận chúng tôi.

- Ừm, mẹ con em hâm nóng lại thức ăn rồi đây. (trans: từ giờ thì Ayla vs Mea sẽ xưng anh-em vs main nhé, cùng thích main mà)

Khi Mea nói vậy, Torraine nhìn tôi trong khi sắp xếp các món ăn trên bàn.

- Chúng tôi nghĩ rằng có lẽ hai người có điều gì đó muốn nói với nhau lúc này, vậy nên chúng tôi sẽ lui ra ngay bây giờ. Khi nào hai người ăn xong, chúng tôi sẽ trở lại để dọn dẹp.

Khi Torraine nói vậy, Rant và những người khác cũng cúi đầu chào rồi đi ra ngoài.

Đúng là thật tốt khi có cơ hội để trao đổi vài chuyện phức tạp với Ayla, nhưng họ ân cần quá rồi.

Nhìn hơi nóng bốc lên từ thức ăn và đồ uống, mắt tôi bắt gặp Ayla. Khi cả hai đều thấy khuôn mặt sững sờ của nhau, chúng tôi liền bật phá lên cười.

Trong lúc vẫn còn cười với nhau, chúng tôi nhấc nĩa lên.

- Ăn thôi. Sau khi chúng ta ăn xong, anh sẽ nghe toàn bộ câu chuyện của em.

- …… Vâng.

Ayla gật đầu và trả lời.

---------------------

[Trong quán bar ở thủ đô hoàng gia]

Một người đàn ông tóc vàng ngoài ba mươi tuổi và hai người đàn ông tóc nâu trông trẻ hơn một chút đang ngồi cùng một chiếc bàn.

Những chiếc đĩa với đồ nhắm và rượu trái cây được xếp trên bàn, nhưng không ai trong số họ cố ý động tay đến chúng.

Khi người đàn ông tóc vàng lườm hai người còn lại trong sự bất mãn, họ lặng lẽ cúi đầu xuống.

- …… Hai người có bất cứ một thông tin nào không?

- Không, không có gì cả……

- Tôi cũng không có tiến triển nào kể từ lúc đó cả.

Sau khi nghe câu trả lời của hai người, gã khẽ thở dài, người đàn ông tóc vàng lặng lẽ nhìn xung quanh. Khách hàng ở đây không có nhiều, vậy nên các nhân viên đều đã ra hết phía sau quầy rồi.

- ..... Một hòn đảo bay, đúng không? Không có tin đồn nào về điều như vậy ở Vương quốc cả, nhưng còn ở Đế quốc thì sao?

- Sẽ sớm có liên lạc từ những người đã xâm nhập vào Đế quốc ngay thôi, phải không?

- Tuy nhiên, nếu công chúa đang bị mất tích mà đã tới Đế quốc .....

Trong số hai người họ, người rụt rè hơn đã lẩm bẩm như vậy.

- Chẳng thể giúp ích được gì đâu. Vương quốc không còn lựa chọn nào ngoài việc lại phải đẩy lùi Đế quốc bằng phương pháp khác thôi.

- Chúng ta có thể đánh bại Đế quốc không?

- Thật là vô ích. Vương quốc không ngu ngốc đến mức mà lại đi phát động một cuộc chiến tranh chống lại Đế quốc đâu. Hơn nữa, nếu bọn họ phát động cuộc chiến trước thì sẽ bị nghiền nát mgay thôi.

- ...Vì vậy, tốt nhất là đành phải chờ đợi cuộc tấn công từ Đế quốc và tăng cường phòng thủ. Đây sẽ là cuộc chiến tiêu hao kéo dài nhất trong nhiều thập kỷ qua.

- Đúng vậy, nếu Đế quốc gửi một lực lượng lớn vào Vương quốc, thì rất có thể Vương quốc sẽ bị nghiền nát chỉ trong một vài tháng, nhưng ngược lại, sẽ rất tốt nếu bọn chúng kiệt sức ở chỗ này và sức phòng thủ của Đế quốc sẽ bị giảm đi.(trans:ý nói là đi vào cái địa hình hiểm trở rồi bị kiệt sức ấy, chắc vậy)

Trong khi những người đàn ông ấy đang mải mê trò chuyện, thì bỗng nhiên, từ lối vào, họ nghe thấy tiếng cánh cửa bị mở ra một cách bạo lực.

- Đế, Đế quốc! Bọn chúng tấn công rồi!

Một người đàn ông đầu hói hét lên khiến những vị khách đang ngồi uống gần quầy bar đứng bật dậy.

- Ông nói gì ơ!? Ngay tại thủ đô hoàng gia này á!?

- Kh, không, tôi nghe nói rằng họ đang điều động binh lính gần biên giới để chuẩn bị cho chiến tranh. Theo báo cáo thì lính đánh thuê cũng tham gia và được đưa vào đội hình chiến đấu của Đế quốc ...

- Chết tiệt, nếu điều này là sự thật thì sẽ tồi tệ lắm đây!

Ở bên trong quán bar đang rất ồn ào, người đàn ông tóc vàng hạ thấp tư thế xuống và nhấp một ngụm rượu.

- ...Có vẻ như, là do sự mất tích của công chúa, phải không?

- Đúng vậy. Ngoài ra, Đế quốc hành động nhanh hơn chúng ta tưởng nữa. Nếu Đế quốc thuê nhiều lính đánh thuê như vậy, thì sẽ không chỉ có chuyện bọn chúng gây áp lực lên mỗi mình Vương quốc đâu nhỉ?

- Nếu Đế quốc chỉ gây áp lực lên mỗi mình Vương quốc, thì bọn chúng chỉ cần điều động quân đội từ từ và dành thêm thời gian để thể hiện tiềm năng chiến tranh của bọn chúng chứ.

- Hai người nghĩ rằng khi nào thì chiến tranh sẽ bắt đầu?

- Động thái của Đế quốc là quá sớm. Nếu Vương quốc mà tập hợp binh lính, thì sự lựa chọn duy nhất của chúng ta sẽ ở Thành phố Pháo đài Falbe nằm giữa Thủ đô Hoàng gia và biên giới mà thôi. Mặc dù sẽ phải để lại tiềm năng chiến tranh lớn nhất ở Thủ đô Hoàng gia đi nữa, nhưng tôi nghĩ 30% trong số đó sẽ phải tập trung ở Falbe.

- Nếu mất Falbe, thì chắc chắn chúng ta sẽ bị tấn công từ phía sau và tạo thành thế gọng kìm tại ngay Thủ đô Hoàng gia này.

- Anh nói đúng. Nếu Đế quốc nghiêm túc tập hợp quân đội từ phía nam, thì sẽ phải mất khoảng một tháng thời gian di chuyển. Nhưng, nếu bọn chúng tấn công ngay lập tức, thì cũng có thể sẽ lại tiếp tục tấn công sau một tuần.

Khi người đàn ông tóc vàng dự đoán như vậy, cả hai mở to mắt ra.

- …Tôi chưa bao giờ nghe về một cuộc hành quân của các binh lính thần tốc đến như vậy.

- Từ từ đã nào. Thông tin về đội quân của Đế quốc được triển khai gần biên giới phải đến từ những thương gia hoặc những mạo hiểm giả. Và nếu vậy thì sẽ mất hơn một tuần cho dù họ có phi nước đại bằng một con ngựa từ biên giới về Thủ đô Hoàng gia đi chăng nữa. Có lẽ……

- Nếu Đế quốc đã lên kế hoạch cho một cuộc tấn công sớm, thì bọn chúng có lẽ đã tiến tới Thành phố Pháo đài Falbe vào ngay lúc này rồi.

- Chúng ta, chúng ta không nên thư thả ở đây nữa!

- Chúng ta phải rời khỏi đây ngay thôi!

Nhìn hai người vội vàng đứng dậy, người đàn ông tóc vàng cuối cùng cũng đưa tay ra lấy đồ ăn.

Gã ta đâm miếng thịt bằng nĩa rồi đưa lên miệng, và nhìn hai người đang thúc giục anh.

- Bình tĩnh đã nào, ăn đi đã. Cho dù chúng ta có ăn ngay lúc này, thì cũng chẳng tốn mấy thời gian đâu.

Người đàn ông nói vậy và bỏ thêm một miếng thịt nữa vào miệng.

Truyện Chữ Hay